Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 753

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trước ánh mắt của rất nhiều người vây xem, Diệp Oản Oản vốn định là tặng xong liền rời đi, cũng không biết là phát giác cái gì, ánh mắt liếc xéo qua, chú ý tới chiếc xe màu đen cách đó không xa.
Chiếc xe kia, nàng từng thấy qua bên trong trang viên của A Tu La…
Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi hơi suy nghĩ một chút, liền nhất thời chơi trò vòng vo, mở miệng nói, "Thích là tốt rồi, vậy... không biết Kỷ Hoàng tối nay có rảnh hay không, ăn chung bữa cơm nhạt?"
Đầu tiên là tặng hoa...
Hiện tại lại trực tiếp hẹn hò...
Kỷ Tu Nhiễm hướng về gã thủ lĩnh ở bên cạnh mới vừa mời anh ta ăn cơm nhìn một cái, mở miệng nói, "Xin lỗi các vị, tôi đêm nay đã có hẹn, ngày khác đi!"
Đã có hẹn...?
Cho nên, Kỷ Hoàng lại có thể đồng ý lời mời của Tóc Húi Cua ca này?
"Xin mời!" Đối với cái kết quả này, Diệp Oản Oản cực kỳ hài lòng, đầy đủ ân cần kéo cửa chiếc xe Ferrari màu đỏ thẫm ra.
Nàng tặng hoa cho Kỷ Hoàng, là vì muốn duy trì tạo hình của Bạch Phong, không để Kỷ Hoàng nảy sinh nghi ngờ. Còn mục đích khác thì sao, dĩ nhiên chính là vì... muốn kích thích “người nào đó” rồi...
Cứ như vậy, ở bên dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Kỷ Tu Nhiễm cất bước lên xe.
Sau đó, liền nhìn thấy chiếc Ferrari phách lối kia nhanh chóng rời đi...
Bên trong chiếc xe màu đen, Lâm Khuyết cứng đờ xoay cổ lại nhìn người đàn ông phía sau mình, "Cửu... Cửu ca... Có cần đi theo xem một chút hay không?"
"Trở về!" Nam nhân lần nữa nhắm hai mắt lại.
Nhìn thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn bình tĩnh như vậy, Lâm Khuyết ngược lại càng thêm kinh sợ rồi.
Đây hoàn toàn là... sự bình tĩnh trước cơn bão táp a!!
...
Bên trong một nhà hàng ăn phong cách Tây nào đó tại Độc Lập Châu.
Bắc Đẩu liều ૮ɦếƭ vi phạm mệnh lệnh của Phong tỷ nhà mình, không đi đặt phòng ăn riêng lãng mạn cho tình nhân, mà lại đặt một phòng ăn thương gia cao cấp.
Chờ sau khi hai người đi vào, Thất Tinh Bắc Đẩu liền cùng nhau đứng ở ngoài cửa canh gác.
Bắc Đẩu chắp hai tay làm một tư thế bái phật, "A Di Đà Phật! May là Kỷ Hoàng không nổi giận!"
Thất Tinh không hề mở miệng, đối với cái kết quả này, cậu ta ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.
Với tâm tính của Kỷ Hoàng, không có khả năng sẽ đem tâm tình lộ ra ở trên mặt. Hiện tại Kỷ Hoàng cũng không định động tới Không Sợ Minh, cho nên cũng sẽ không dễ dàng bởi vì loại chuyện nhỏ này mà gây khó dễ.
"Tôi hiện tại đột nhiên có chút vui mừng vì việc Phong tỷ vừa ý Kỷ Hoàng rồi. Nếu như tỷ ấy vẫn không sợ ૮ɦếƭ, cứ nhớ thương Tu La Chủ, đó mới thật sự là tai nạn đấy..." Bắc Đẩu trong lòng vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm.
Bắc Đẩu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, không biết nghĩ đến cái gì, nhất thời kinh hãi đến biến sắc, mắt liếc xéo qua, "Xong rồi, xong rồi! Cô nam quả nữ, ở chung một phòng! Phong tỷ chẳng lẽ lại kiềm chế không nổi, định làm ra chuyện gì đấy chứ?"
Thất Tinh hướng về phía Bắc Đẩu nhìn một cái, hơi nhíu mày, "Không đến nỗi..."
Bắc Đẩu kích động nói, "Cái gì mà không đến nỗi chứ, tỷ ấy là người mà ngay cả Tu La Chủ cũng dám cưỡng hôn đấy!! Mạnh mẽ đè Kỷ Hoàng, loại chuyện này, tỷ ấy tuyệt đối có thể làm được, có được hay không!!!"
Giờ phút này, bên trong căn phòng.
Thật ra thì bầu không khí rất hài hòa.
Diệp Oản Oản bưng ly rượu lên, kính nam nhân đối diện một ly, "Chuyện lần trước, tôi hoàn toàn không hề mất khống chế, anh sẽ không để tâm chứ?"
Thật ra thì nàng hoàn toàn không cảm thấy Kỷ Hoàng có cái gì phải ngại.
Lần trước đi qua Kỷ gia nàng mới biết được, Kỷ Hoàng nguyên lai đã có vị hôn thê rồi, hơn nữa còn được Kỷ gia thừa nhận. Quan hệ của anh ta với Bạch Phong, chỉ sợ chẳng qua cũng là tình nhân qua đường mà thôi.
Kỷ Hoàng nghe vậy cười một tiếng, từ chối cho ý kiến, "Chuyện Cổ độc, tôi sẽ giúp cô nghĩ biện pháp."
"Cảm ơn, cảm ơn! Anh yên tâm đi, tôi thà ૮ɦếƭ chứ không chịu khuất phục đâu!" Diệp Oản Oản đầy chính nghĩa mở miệng, tỏ vẻ tuyệt đối không hề có bất kỳ hứng thú gì với Tu La Chủ.
Dù sao cũng là đàn ông mà, đối với loại chuyện này khẳng định là sẽ ngại, Diệp Oản Oản vội vàng nói lảng sang chuyện khác, "Ngày hôm qua mấy tên học viên thuộc học viện lính đánh thuê Xích Diễm và Tinh Dương đánh nhau ở tại địa bàn Không Sợ Minh..."
Kỷ Tu Nhiễm: "Thật sao? Sau đó thì sao?"
"Kéo ra thôi! Nếu như ở tại địa bàn của tôi đánh nhau gây chuyện, vậy còn ai coi ra gì! Đúng rồi, tôi nghe nói, viện trưởng của học viện lính đánh thuê Xích Diễm tinh thông thuật thôi miên?" Diệp Oản Oản thử hỏi dò.
Kỷ Hoàng nghe vậy, ánh mắt lấp lóe, thả cái ly trong tay xuống, nhìn về phía cô gái, mở miệng nói, "Không sai, lão viện trưởng là chuyên gia về lĩnh vực này. Bất quá, mấy năm nay ông ta như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Có thể liên lạc với ông ta, chỉ có mấy vị học viên sát thủ cấp SSS của học viện Xích Diễm."
"Học viên cấp SSS..." Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời có chút thất vọng.
Tài nghệ này của nàng, liền cấp F cũng không nhất định có thể đạt đến, lại còn đòi SSS?
Đây chẳng phải là nói, không có biện pháp nào để gặp được lão viện trưởng kia rồi hay sao?
"Làm sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với chuyện này?" Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
"Ồ, cũng không có gì, buồn chán mà thôi! Tùy tiện hỏi một chút!" Diệp Oản Oản thuận miệng nói.
Ăn xong cơm tối, Diệp Oản Oản liếc nhìn thời gian, cảm thấy không sai biệt lắm, liền tính tiền rời đi.
Trong khi Bắc Đẩu vẫn còn đang bồn chồn chờ đợi, hai người rốt cuộc đã cơm nước xong xuôi, đi ra rồi.
Hai người mới vừa xuất hiện, Bắc Đẩu lập tức hạ thấp giọng tiến tới trước mặt Diệp Oản Oản hỏi thăm, "Phong tỷ, tỷ không có làm cái gì đấy chứ?"
"Ăn cơm mà thôi, còn có thể làm cái gì?" Diệp Oản Oản không khỏi nhìn cậu ta thêm một cái.
Bắc Đẩu: "..."
Hắn lặng lẽ đầy ám muội hướng về phía Kỷ Hoàng nhìn một phen. Sau khi xác nhận anh ta quần áo chỉnh tề, thần sắc cũng như thường, lúc này mới yên lòng.
Cửa nhà hàng.
"Để tôi đưa anh trở về đi thôi." Diệp Oản Oản mở miệng.
Một người đàn ông như Kỷ Hoàng để cho một cô gái đưa về nhà là náo đến dường nào cơ chứ!?
Phong tỷ à, đây hoàn toàn là chiêu trò tán trai rẻ tiền, có được hay không!
Bắc Đẩu mới vừa muốn ngăn cản, Diệp Oản Oản đã nói ra khỏi miệng.
Kỷ Hoàng khẽ cười một tiếng, "Được!"
Bắc Đẩu: "..."
Là ảo giác của cậu ta sao?
Tại sao luôn cảm thấy thời điểm Kỷ Hoàng đối đãi với Phong tỷ, có vẻ dung túng quá mức?
Diệp Oản Oản cứ thẳng một đường, trên chiếc Ferrari kia tiễn Kỷ Hoàng trở về nhà.
Sau khi Kỷ Hoàng rời đi, Bắc Đẩu vỗ vỗ иgự¢, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, vừa lái xe ở phía trước vừa lên tiếng nói, "Phong tỷ, một ngày nay, làm đệ sợ muốn ૮ɦếƭ, cũng còn may là không có việc gì xảy ra. Rốt cuộc có thể trở về nhà..."
Ở trên ghế phía sau, Diệp Oản Oản nghiêng đầu, ngón tay nhẹ nhàng day day trán, hờ hững mở miệng nói, "Bắc Đẩu..."
"Phong tỷ, sao vậy?" Bắc Đẩu ngoái đầu lại nhìn nàng một cái.
Diệp Oản Oản: "Trước tiên chưa quay về."
Bắc Đẩu: "Hả? Chưa quay về? Vậy đi nơi nào vậy? Đều đã trễ thế này..."
Diệp Oản Oản: "Đi trang viên A Tu La..."
Một tiếng "Két ——!!!" chói tai vang lên, Bắc Đẩu trực tiếp thắng gấp, vẽ nên một đường cong hình chữ “S” trên đường cái.
Sau đó chính là tiếng gào thét đầy tan vỡ của Bắc Đẩu, "Mẹ nó!"
Cuối cùng, vẫn là Thất Tinh đỡ lấy tay lái mới đem chiếc xe ổn định lại, biểu cảm của hai người đều là chưa tỉnh hồn.
Thất Tinh hiển nhiên cũng không ngờ tới, Diệp Oản Oản mới vừa đưa Kỷ Hoàng về nhà xong, vào lúc này lại muốn đi đến A Tu La.
"Phong tỷ, tỷ có lầm hay không? Tỷ ban ngày vừa mới trêu đùa với Kỷ Hoàng xong, buổi tối lại muốn đi tìm Tu La Chủ! Tỷ muốn lên trời sao!!" Bắc Đẩu mặt đầy tan vỡ.
Diệp Oản Oản lườm cậu ta, "Bảo cậu đi liền đi, nói nhảm gì đó?"
Bắc Đẩu đầy thành ý nhìn nàng: "Phong tỷ, tỷ đây là biết ngày còn lại của mình không nhiều... Cho nên muốn ăn chơi bay nhảy tới bến sao?"
Diệp Oản Oản: "Tôi một mực đều luôn bay nhảy như vậy, cảm ơn."
Bắc Đẩu: "..." Được rồi, lời này dường như không có cách nào phản bác...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc