Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 68

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Tiếng cười vang lên, thi đấu chính thức bắt đầu.
Diệp Oản Oản từ trong túi xách móc ra đồ ăn đã sớm được chuẩn bị: bắp rang, coca-cola cùng gà chiên, vừa ăn vừa nồng nhiệt mà nhìn. Một trong những nguyên nhân cô lựa chọn ngày sau phát triển thành người đại diện mà không phải nghệ sĩ có chút liên quan đến đồ ăn, cái ham muốn ăn uống cũng là nguyên nhân rất lớn, nếu để cho cô ngày ngày ăn uống điều độ, cái này không thể ăn cái đó không thể ăn, cuộc sống này còn có ý nghĩa gì nữa?
Cũng không biết trong Cẩm Viên hạt giống rau dưa đã nảy mầm chưa, dáng dấp thế nào, còn có con gà con Tiểu Ngư quả nho nhỏ của cô nữa chứ...
Diệp Oản Oản chỉ mới thất thần một chút, trên sân tỷ số đã là 11:0.
Thanh Hòa 11 điểm, Cẩm Tú 0 điểm.
"Tình huống gì đây? " Diệp Oản Oản sửng sờ.
Giang Yên Nhiên lắc đầu " không biết, trạng thái hôm nay của Sở Phong tựa hồ không tốt lắm."
Diệp Oản Oản vội vàng hướng Sở Phong nhìn qua, quả nhiên thấy đối phương hôm nay liên tục mắc sai lầm, bước chân đều là phù phiếm giống như uống rượu say. Ban nãy rõ ràng nhìn khí thế của hắn còn rất đủ a, ngay trước mặt nữ hài yêu thích của mình không phải là hắn nên nổi bật hơn so với tình địch mới đúng chứ?
Người này... Sẽ không phải là phấn khởi quá mức chứ?
Đầu cô thật là đau!
Còn hi vọng nào để hắn ngược Tống Tử Hàng chứ!
"Ai, rượu không say người người tự say... Được được được, coi như tớ sai lầm rồi, Yên Nhiên cậu đừng nhìn hắn chằm chằm nữa..."
Nghe ra ý chế nhạo trong lời nói của Diệp Oản Oản, Giang Yên Nhiên có chút thẹn mà dời đi tầm mắt. Nhưng mà, chờ Giang Yên Nhiên dời đi tầm mắt, người nào đo trạng thái càng xốc xếch, Diệp Oản Oản ngồi cách xa cũng có thể nghe được tiếng gào thét của huấn luyện viên Cẩm Tú.
"Nằm * mẹ * ngươi, Sở Phong tên tiểu tử thối nhà ngươi! Ngươi uống lộn thuốc a! Đánh cái gì * cứt chó!"
"Khốn kiếp ngươi cút xuống cho lão tử! Lão tử cùng ngươi bàn luận nhân sinh!"
...
Toàn bộ thời gian nghỉ ngơi, huấn luyện viên đều dùng để mắng Sở Phong.
Nam sinh ủ rũ cúi đầu gục xuống, một mắt cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn trên khán đài một cái.
Cuối cùng, nửa tiếng sau cũng không thể vãn hồi hoàn cảnh xấu của Cẩm Tú, cuối cùng hơn nửa hiệp thi đấu lấy tỉ số 23: 6 điểm kết thúc.
Diệp Oản Oản vô cùng thê thảm mà nhắm hai mắt lại.
Sau đó là nghỉ ngơi giữa giờ mười năm phút.
Các nữ sinh Thanh Hòa tất cả đều hoan hô rồi phóng tới trên sân thi đấu đưa nước đưa khăn lông ân cần hỏi han cho các thành viên, mà Cẩm Tú bên kia thật ảm đạm.
"Ta đi a! Cẩm Tú làm cái gì thế! Đánh như thế nào thành ra như vậy! Bị Thanh Hòa chúng ta cách xa không thấy!"
"Đây cũng là chuyện không có cách nào khác đi, Thanh Hòa đội bóng rổ thực lực vốn là rất mạnh a!"
"Chúng ta đây cũng không thể thua đến khó nhìn như vậy chứ? Sở Phong học trưởng hôm nay rốt cuộc là thế nào? Có phải hay không thân thể không thoải mái?"
...
"Không thoải mái cái rắm! Tâm hồn của hắn đều bị móc rỗng rồi a!"
Diệp Oản Oản thiên tính vạn toán, cũng là không nghĩ tới người đó định lực lại kém đến loại trình độ này, nếu như hắn tiếp tục như vậy thì toàn bộ kế hoạch hôm nay của cô bị phá hủy toàn bộ mất.
"Hiện tại chỉ có thể lấy độc trị độc! " Diệp Oản Oản hai tròng mắt híp lại.
"Lấy độc trị độc? Có ý gì? " Giang Yên Nhiên không hiểu.
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ từ trong túi xách móc ra một chai nước cùng khăn lông, kín đáo đưa cho Giang Yên Nhiên " đưa cho cái kẻ khờ kia đi!"
"A...? " Giang Yên Nhiên có chút hơi khó xử " cái này được không?"
Giang Yên Nhiên cũng không nghĩ tới chính mình đối với Sở Phong có ảnh hưởng lớn như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút áy náy " tớ bây giờ là không phải là nên tránh đi một chút?"
Diệp Oản Oản than thở "Cậu nếu như rời đi hắn càng sụp đổ, nghe tớ, đi đưa đi."
Cô ban nãy để cho Giang Yên Nhiên đừng xem Sở Phong, kết quả biểu tình tên kia trong nháy mắt giống như sủng vật bị chủ nhân vứt bỏ, nửa trận sau mình chưa đi đến điểm cần đã ném thì thôi, còn đem tiết tấu của người khác toàn bộ đều làm cho sai lệch.
Giang Yên Nhiên không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái nói " được rồi."
Giờ phút này, trên sân thi đấu.
Đội trưởng Cẩm Tú vỗ vai của Sở Phong, lời nói thành khẩn mà làm nghiệp vụ tâm lý đối với hắn " Sở Phong, hôm nay ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì à? Chẳng lẽ là thất tình?"
"Ngươi mới thất tình, cả nhà ngươi đều thất tình! " Sở Phong trong nháy mắt la lên.
Đội trưởng mặt đầy vẻ không biết nói gì " không thất tình thì sao hôm nay ngươi mất hồn mất vía, không thất tình thì sao ngươi làm một bộ mặt oán phu mới vừa bị ném bỏ làm cái gì?"
Thấy Tống Tử Hàng đối diện bị một đám mỹ nữ bao quanh, đội trưởng mắt đầy hâm mộ " thảo! Thật là người so với người làm người ta tức ૮ɦếƭ! Tống Tử Hàng tiểu tử kia làm sao vận mạng tốt như vậy! Một Trầm Mộng Kỳ thì thôi, lại thêm Giang Yên Nhiên nữa, tất cả đều là đại mỹ nữ, Sở Phong ngươi nhìn người ta một chút, ngươi thật là uổng phí gương mặt này của ngươi!"
Sở Phong tiểu tử này mặc dù dáng dấp đẹp trai, nhưng lịch sử tình cảm cơ hồ là số không, đừng nói yêu, ngay cả cô gái yêu thích cũng không có. Hắn có lần thiếu chút nữa cho là Sở Phong có phải hay không yêu thích nam nhân.
Đội trưởng đang nói khí thế, lại phát hiện biểu tình của Sở Phong tựa hồ là có cái gì không đúng, nhất là thời điểm khi thấy Giang Yên Nhiên hướng phía Tống Tử Hàng đi tới, Sở Phong nhìn chằm chằm ánh mắt của Tống Tử Hàng, thật là giống như muốn Gi*t người.
Đội trưởng phát hiện tình trạng của hắn có cái gì đó không đúng, vội vàng đè hắn lại " tổ tông của ta, ngươi lại phải làm gì? Biểu tình dọa người như vậy là muốn náo sao? Ban nãy ta đã cảm thấy ánh mắt ngươi nhìn Tống Tử Hàng không được bình thường! Hắn thiếu ngươi tiền?"
Sở Phong: Hắn ςướק vợ ta!!!
Cùng lúc đó, bên đội bóng rổ Thanh Hòa.
"Tống đội trưởng ngươi thật sự là thật lợi hại!"
"Học trưởng thật là giỏi! Cố lên cố lên! Nửa hiệp sau tiếp tục đánh cho Cẩm Tú răng rơi đầy đất!"
"Tử Hàng, uống nước đi! " Trầm Mộng Kỳ cầm trong tay nước suối đưa tới.
Tống Tử Hàng bị một đám mê muội bao quanh, Trầm Mộng Kỳ tự cho mình quyền lợi đưa nước đưa khăn lông, thậm chí ngay cả cách xưng hô đối với hắn chuyển từ Tống đội trưởng đổi thành Tử Hàng.
Tống Tử Hàng chưa bao giờ cảm thấy đắc ý sung sướng như thể, hắn lớn mật hiếm thấy ngay trước mọi người kéo tay của Trầm Mộng Kỳ lại " Mộng Kỳ, chờ anh đem cúp chiến thắng đến trên tay của em! Nếu như hôm nay anh thắng, đến lúc đó em có thể hay không... " đáp ứng lời theo đuổi của anh.
Tống Tử Hàng lời còn chưa dứt, chung quanh đột nhiên có người kêu lên một tiếng về hướng đối diện cách đó không xa " Giang Yên Nhiên ai! Giang Yên Nhiên cũng tới! Wase, hai cô ςướק một nam, có trò hay để nhìn!"
Tống Tử Hàng nhìn thấy cách đó không xa bóng người cô gái thướt tha xinh đẹp, hai tròng mắt nhất thời sáng lên.
Thật ra thì... Giang Yên Nhiên ngược lại cũng không tệ...
Gia thế bối cảnh, thậm chí ngay cả tướng mạo, thật ra thì đều không thua Trầm Mộng Kỳ, chẳng qua là tính tình không thú vị, quen biết đã lâu liền cảm thấy không có ý gì cùng cảm xúc mạnh mẽ, bất quá bây giờ sao...
Lúc này, đội viên đội bóng rổ Thanh Hòa không có chỗ nào mà không hướng phía Tống Tử Hàng mang vẻ mặt hâm mộ không dứt, ngay sau đó nổi lên tiếng hô hướng Giang Yên Nhiên
" Này, Giang đại tiểu thư! Ngươi lại đến đưa nước cho lão đại a!"
"Hắc hắc, hôm nay còn đặc biệt vì lão đại ăn mặc xinh đẹp như vậy! Mị lực của lão đại chính là lớn a!"
"Giang đại tiểu thư, ngươi cũng quá hẹp hòi đi! Làm sao lại mang một chai tới thôi, chúng ta làm sao đây?"
Bình thường Giang Yên Nhiên đối với đội bóng rổ quá tốt, phụ cấp không biết bao nhiêu tiền đi vào, thế cho nên những người này đem việc cô bỏ ra đều đã trở thành chuyện đương nhiên.
Trầm Mộng Kỳ tự nhiên phát hiện vẻ mặt Tống Tử Hàng nhìn Giang Yên Nhiên có cái gì không đúng, âm thầm cắn răng, trên mặt lại là một bộ dạng thản nhiên phóng khoáng đi qua " Yên Nhiên, cậu đã đến rồi! Ban nãy liền muốn gọi cậu ngồi cùng một chỗ, nhưng là lại sợ cậu còn đang giận tớ, mau tới đây đi, tất cả mọi người đang chờ cậu đấy..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc