Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 636

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Đối với Phong Huyền Diệc vì sao bỗng nhiên lại không còn cà lăm, ở dưới tình thế trước mắt, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ nhiều. Chẳng qua là cảm thấy kinh ngạc, Phong Huyền Diệc thân là Tổng đội trưởng Ám Vệ Tư gia, tại sao lại xuất hiện ở cái địa phương này?
"Ồ, còn có người giúp sao?" Gã tài xế khẽ mỉm cười, làm bộ đi về phía trước: "Ta khuyên ngươi đừng có xía vào, chuyện này không có bất kỳ quan hệ nào với ngươi."
Phong Huyền Diệc liếc mắt lườm tài xế, cũng không nhiều lời, lấy ra một điếu thuốc, dùng bật lửa đốt, từ trong miệng thở ra một ngụm khói: "Sau đó thì sao?"
Nghe Phong Huyền Diệc nói như vậy, tài xế cũng không nói thêm nữa, đạp thẳng lên người Phong Huyền Diệc, dùng tốc độ sấm sét, vung quyền đấm thẳng vào huyệt thái dương của Phong Huyền Diệc.
Không nói đến người bình thường, cho dù là những người luyện võ có thân thủ không tầm thường, chỉ sợ cũng khó mà né tránh được tốc độ của một quyền này. Một khi bị đánh trúng huyệt thái dương, cơ hồ chắc chắn phải ૮ɦếƭ.
Thân thủ của tài xế quá mức nhanh, ngay cả Diệp Oản Oản cũng không kịp phản ứng, chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Phong Huyền Diệc.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, thật giống như sấm nổ rền vang, chấn động màng nhĩ của người khác.
Ở dưới ánh mắt khó tin của Diệp Oản Oản, cánh tay phải Phong Huyền Diệc hơi hơi nâng lên, cũng không thấy được động tác như thế nào. Lúc này, cũng đã đem quả đấm của gã tài xế, nắm chặt trong lòng bàn tay.
"Ngươi..."
Tài xế kinh ngạc hướng về Phong Huyền Diệc quan sát.
Tài xế và hai gã hắc y nhân, tất cả đều tới từ một Dong Binh Công Hội của Độc Lập Châu. Lần này có người bỏ ra số tiền lớn, yêu cầu bọn họ tới Hoa quốc Gi*t ૮ɦếƭ một nữ nhân, đối tượng chính là Diệp Oản Oản. Chưa từng nghĩ đến, bên cạnh nữ nhân này, lại có thể có cao thủ như thế...
Càng nhìn lại càng cảm thấy có chút quen mắt, dường như, từng có thời gian, ở chỗ nào đó đã gặp qua người này.
Hai gã hắc y nhân khác cũng không biết nghĩ tới điều gì, liếc mắt nhìn nhau, từ trong con ngươi của nhau, thấy được thần sắc hoảng sợ.
"Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngươi là... Chuyện này làm sao có thể!?"
Tài xế sắc mặt chợt biến, kinh hô thành tiếng.
Phong Huyền Diệc, ở trong giới được gọi là Quỷ Ngục, sát thủ cấp độ truyền thuyết trong giới lính đánh thuê, tâm phúc của đội trưởng Nhi*p Vô Danh…
"Ai phái ngươi tới, Nhi*p gia cao tầng sao? Hay là..." Phong Huyền Diệc nhìn lấy tài xế, âm thanh lạnh giá thấu xương.
Nhưng mà, tài xế cùng hai gã hắc y nhân, lại ngậm miệng không nói.
"Không nói, vậy coi như xong!" Phong Huyền Diệc xoay xoay hai vai, xoay người nhìn về Diệp Oản Oản ở phía sau mặt đầy mộng bức: "Cô đi đâu?"
"Sân bay..." Diệp Oản Oản trả lời theo bản năng.
"Đi sân bay làm cái gì? Thôi cứ vậy đi, cô đi làm việc trước đi!" Phong Huyền Diệc hít một hơi thuốc lá nói.
"Vậy... Cậu thì sao?" Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày lại.
"Mấy người này, đều là Tư Minh Lễ phái tới... Để tôi xử lý, cô không cần phải để ý đến." Phong Huyền Diệc nói.
"Tư Minh Lễ?" Diệp Oản Oản sững sờ, tài xế cùng hai gã hắc y nhân kia, thật sự là Tư Minh Lễ phái tới?
Chỉ bất quá, Phong Huyền Diệc nếu đã nói như vậy, Diệp Oản Oản tự nhiên cũng sẽ không phản bác cái gì.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, từ trong tay Phong Huyền Diệc, chẳng biết từ lúc nào đã nhiều hơn một con dao găm.
Hàn quang lóe lên, cổ ba người bị cắt đứt trong nháy mắt, rất nhanh, tê liệt ngã xuống đất y như bùn nát vậy, khí tuyệt bỏ mình.
"Yếu như vậy, không làm gì tốt, cứ nhất định phải làm sát thủ!" Phong Huyền Diệc từ tốn nói.
"Yếu..." Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại. Ba người kia, đối với mình mà nói, đã mạnh mẽ đến tức lộn ruột, mà vào trong miệng Phong Huyền Diệc…
Đây là gã Cà Lắm đó ban đầu ở Tư gia, lúc nào cũng quấn lấy mình, năn nỉ mình dạy cho hắn mấy chiêu sao?
Mãi đến lúc này, Diệp Oản Oản mới hồi phục lại tinh thần. Phong Huyền Diệc... Nơi nào còn cà lăm?
"Cậu không phải là Cà Lăm?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Phong Huyền Diệc, cau mày mở miệng.
Nếu như Phong Huyền Diệc không bị cà lăm, vậy khi hắn ở tại Tư gia, vì sao phải làm bộ như cà lăm? Còn thân thủ đáng sợ này nữa, là thế nào?
"Là Cà Lăm." Phong Huyền Diệc nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Chữa hết mà thôi, tôi làm cấp trên của Ám Vệ, là Tổng đội trưởng, một tháng được 50.000 tiền lương, chữa trị bệnh cà lăm không phải là rất đơn giản à?"
"Vậy còn thân thủ của cậu?" Diệp Oản Oản lại nói.
"Thiên phú dị bẩm, hiếm thấy trên đời, cộng thêm tôi kiên trì, không ngừng cố gắng, trong thời gian ngắn, rốt cuộc trở thành cao thủ... Chuyện này, hẳn cũng rất hợp lý đi!" Phong Huyền Diệc suy nghĩ một chút, nói như vậy.
Nghe Phong Huyền Diệc giải thích xong, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co rúc.
Coi như bịa ra lý do, có thể bịa ra một lý do tốt tốt một chút, có cần phải qua loa lấy lệ như vậy hay không?
"Cậu coi tôi là kẻ ngu?" Diệp Oản Oản có vẻ cạn lời.
"Không có, những gì tôi nói đều là sự thật." Phong Huyền Diệc hít một hơi thuốc.
Nhìn thấy thần sắc tràn đầy nghi ngờ cùng ánh mắt của Diệp Oản Oản, biểu hiện của Phong Huyền Diệc, cũng hơi có chút mất tự nhiên.
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Phong Huyền Diệc vội la lên: "Tôi là Tổng đội trưởng Tư gia, làm sao có thời giờ ở chỗ này cùng cô nói chuyện phiếm? Tôi còn có nhiệm vụ, tôi phải đi về... Gần đây bên ngoài loạn như thế, không có việc gì đừng chạy lung tung!"
Nói xong, Phong Huyền Diệc như một làn khói…bỏ chạy.
Sau khi Phong Huyền Diệc rời khỏi rừng cây, đem điếu thuốc trong tay dập tắt, hàn quang trong mắt hơi hơi lóe lên.
Mới vừa rồi ba người kia, cũng không phải là sát thủ Tư Minh Lễ phái tới ám sát Diệp Oản Oản. Ba người đều đến từ Độc Lập Châu, nếu như hắn đoán không sai, có lẽ có liên quan đến vị Nhị tiểu thư giả mạo kia…
Chỉ bất quá, khiến cho Phong Huyền Diệc trước mắt còn chưa suy nghĩ ra là, người bên cạnh làm thế nào biết được Diệp Oản Oản có tồn tại?
Lại nói, có người đem tin tức tiết lộ đi ra ngoài, để cho một ít người biết được Diệp Oản Oản chính là Nhị tiểu thư Nhi*p gia, cho nên lúc này mới có thể hạ sát thủ...
Dựa theo Phong Huyền Diệc phỏng đoán, có thể là Nhi*p gia cao tầng, cố ý để cho người giả mạo Nhị tiểu thư Nhi*p Vô Ưu, lăn lộn vào Nhi*p gia, muốn dùng Nhị tiểu thư giả mạo, tranh thủ một ít lợi ích mê người...
Nhị tiểu thư Nhi*p Vô Ưu, từ nhỏ đã rời khỏi Nhi*p gia, rất ít khi về nhà, thời gian gặp mặt cùng Nhi*p phu nhân và gia chủ cũng không nhiều. Lại cộng thêm Nhi*p Vô Ưu mất tích nhiều năm, con gái lớn lên thay da đổi thịt, nếu chỉ dựa vào mặt mũi, rất khó phân biệt. Đây cũng là cơ hội cho một số người lợi dụng ᴆục nước béo cò.
Khi Phong Huyền Diệc nhìn thấy sát thủ của Độc Lập Châu, đặc biệt từ Độc Lập Châu đi tới Hoa quốc, chuẩn bị ám sát Diệp Oản Oản, Phong Huyền Diệc liền biết được, chuyện này... vô cùng nghiêm trọng!!
Đến tột cùng là ai, lại đem tin tức Diệp Oản Oản chính là Nhi*p Vô Ưu tiết lộ ra ngoài?
Tiết lộ cho ai...?
Lại là ai, không tiếc để cho sát thủ từ xa xôi vượt biển tới Hoa quốc muốn lấy đi tính mạng của Diệp Oản Oản…?
"Chẳng lẽ là..."
Trong đầu của Phong Huyền Diệc, hiện ra một bóng người, thần sắc âm trầm.
Còn không đợi Phong Huyền Diệc nghĩ thêm, chợt nhớ tới, Diệp Oản Oản mới vừa rồi thật giống như nói, muốn đi tới sân bay…
"Con bà nó... Nàng không phải là phải đi Độc Lập Châu đấy chứ?" Phong Huyền Diệc sắc mặt đại biến.
Mục đích hắn ở lại Hoa quốc, chính là vì bảo vệ cho Diệp Oản Oản. Độc Lập Châu hiển nhiên có người muốn lấy mạng Diệp Oản Oản! Giờ phút này Diệp Oản Oản nếu như đi đến Độc Lập Châu, bị hắc thủ sau màn phát hiện, vậy thật chính là nguy cơ tứ phía, có chuyện gì xảy ra, ai cũng không bảo vệ được nàng!
...
Diệp Oản Oản nguyên bản muốn đuổi theo Phong Huyền Diệc hỏi cho rõ ràng, không biết sao tốc độ Phong Huyền Diệc lại quá nhanh, trong nháy mắt liền mất tăm mất tích, đuổi theo cả nửa ngày cũng không đuổi kịp.
Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể thay đổi phương hướng, đi đến sân bay. Thời gian đến lúc lên máy bay, còn dư lại không nhiều. Chuyện liên quan đến Phong Huyền Diệc, chỉ có thể đợi sau khi mình từ Độc Lập Châu trở lại Hoa quốc, lại hỏi rõ ràng.
Sau khi tới sân bay, thời gian cũng vừa kịp, Diệp Oản Oản thuận lợi lên máy bay.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc