Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 618

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Còn nữa, lần này, Nhiếp Vô Ưu mà Nhiếp gia tìm về được ở Độc Lập Châu, lại là thần thánh phương nào?
Mà vừa vặn ngay khoảng thời gian này, Tư gia gia chủ Tư Dạ Hàn lại cũng mất tích đầy ly kỳ bí ẩn. Giữa hai người này, có thể có liên hệ với nhau hay không?
Cho dù là một nhân vật giỏi như Phong Huyền Diệc, đối với cả chuỗi sự kiện này, lại cũng như tìm hoa trong gương, trăng trong nước, hoa cỏ trong sương mù, khó mà thấy rõ được chân tướng.
Bỗng nhiên trong lúc đó, chuông điện thoại di động của Nhất Chi Hoa vang lên, sau khi nhìn thấy tên người gọi đến, Nhất Chi Hoa đứng dậy: "Tôi đi ra ngoài nhận một cú điện thoại."
...
Bên ngoài quán ăn lớn, Nhất Chi Hoa đem điện thoại di động đặt ở bên tai, gật đầu liên tục: "Tôi hiểu rồi! Chỉ bất quá, lúc nãy cái tên Cà Lăm Phong Huyền Diệc kia có nói, Diệp Oản Oản mới có thể thực sự là Nhị tiểu thư, chuyện này..."
Không biết người nào đó ở đầu kia điện thoại lại nói cái gì, Nhất Chi Hoa sau khi gật đầu, liền cúp điện thoại.
"Làm gì vậy?"
Nhất Chi Hoa mới vừa cúp điện thoại, Nhiếp Vô Danh liền nghênh ngang từ xa xa chậm rãi đến gần.
"Trong nhà gọi điện thoại tới." Nhất Chi Hoa nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, mở miệng nói.
Nghe vậy, Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái, nói: "Vé máy bay đều đã đặt xong, ngày mai chúng ta liền trở về."
"Nhưng mà, đội trưởng... vị trong nhà kia, thật sự là Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu sao?" Nhất Chi Hoa vô cùng tò mò hỏi.
"Nói nhảm!" Nhiếp Vô Danh lườm Nhất Chi Hoa một cái: "Ba mẹ tôi còn có thể nhận sai hay sao?"
"Không phải vậy! Đội trưởng... Nhị tiểu thư mất tích nhiều năm như vậy, tướng mạo bây giờ so với nhiều năm trước khẳng định không giống nhau... Vẫn là nên cẩn thận một chút!" Nhất Chi Hoa mở miệng nói.
"Tôi thấy là cậu ngứa da muốn ăn đòn." Nhiếp Vô Danh cười lạnh nói: "Ba mẹ tôi cùng Tam muội còn có thể nhận sai được sao? "
"Được rồi..." Nghe Nhiếp Vô Danh nói như vậy, Nhất Chi Hoa gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa.
Chỉ chốc lát sau, Nhất Chi Hoa cùng Nhiếp Vô Danh hai người, đi vào bên trong phòng ăn của tiệm ăn lớn.
"Phong Huyền Diệc, trước cậu nói với tôi ở trong điện thoại, có đầu mối quan trọng gì đó... Rốt cuộc là có chuyện gì?" Nhiếp Vô Danh ngồi xuống, nhìn chằm chằm Phong Huyền Diệc nói.
"Đội trưởng, trong nhà bên kia... xác định là Nhị tiểu thư đã tìm được sao?" Phong Huyền Diệc nhìn về phía Nhiếp Vô Danh.
Nhiếp Vô Danh gật đầu nói: "Xác định, cái con nha đầu ૮ɦếƭ tiệt này mấy năm nay ở bên ngoài tung bay nhảy múa, mấy ngày trước mới vừa bị tìm ra. Cha mẹ tôi và Tam muội đều đã xác nhận, nói chính là cái con nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia!"
"Được, vậy thì không có chuyện gì rồi." Phong Huyền Diệc nói.
Tình huống hôm nay, đã hết sức rõ ràng, bao gồm cả Nhiếp Vô Danh trong đó, thậm chí còn là gia chủ và phu nhân, còn có đám người Tam tiểu thư, đều hết sức xác định cái thứ hàng giả đó lại chính là Nhiếp Vô Ưu. Dù cho Phong Huyền Diệc có nói thêm gì đi nữa, đã không còn bất cứ ý nghĩa gì.
Như hắn đem sự thật nói ra, Nhiếp gia bên kia có tin tưởng hay không còn là một ẩn số, mà hậu quả nghiêm trọng nhất, rất có khả năng sẽ đem đến họa sát thân cho Nhị tiểu thư thật sự.
Nếu đã dám giả mạo Nhiếp gia Nhị tiểu thư, tất nhiên sẽ không phải là hạng đơn giản. Có lẽ, chuyện này không tránh khỏi có chút ít quan hệ với một số vị cao tầng của Nhiếp gia. Nếu để cho người bên cạnh biết được Diệp Oản Oản mới chính là Nhị tiểu thư thật sự, chỉ sự sẽ K**h th**h sát cơ của đám người đằng sau màn.
Chỉ một khi đem hết thảy mọi chuyện điều tra làm rõ xong, Phong Huyền Diệc mới có thể biết được rốt cuộc nên xử lý chuyện này như thế nào.
Mà trước khi hết thảy mọi thứ còn chưa điều tra rõ được, tốt nhất là không nên khinh cử vọng động, cũng không thể lại nói lung tung.
...
Không bao lâu, ông chủ tiệm ăn lại bưng thêm vài món đồ ăn đi vào trong phòng, tùy ý đặt vào trên bàn ăn.
"Ông chủ, thịt đâu?" Thần Hư đạo nhân nhìn chằm chằm ông chủ tiệm, lại nhìn chằm chằm vài món đồ ăn ở trên bàn, mặt đầy vẻ khó chịu.
"Sáu người ăn có 100 đồng tiền, còn đòi ăn thịt? Ăn thì ăn, không ăn thì cút đi!" Ông chủ tiệm ăn lớn tỏ vẻ đầy khinh bỉ liếc qua mấy người Nhiếp Vô Danh và Nhất Chi Hoa, xoay người rời đi.
Băng Sơn Mỹ Nam: "..."
"Đội trưởng, lần này tôi sẽ không cùng các anh trở về, bên này còn có chút chuyện cần phải làm, chờ tôi xử lý xong lại nói." Phong Huyền Diệc mở miệng nói.
"Cậu không trở về? Không quay về thì nói sớm chứ, vé máy bay của cậu tôi cũng đều đã mua rồi..." Nhiếp Vô Danh sửng sốt một chút.
"Khi nào quay về, nhớ đem tiền chuyển lại vào tài khoản ngân hàng của tôi, đi trước đây!" Dứt lời, Phong Huyền Diệc xoay người rời đi.
Nửa giờ sau khi Phong Huyền Diệc rời đi, ông chủ tiệm ăn mới đem thức ăn mang lên đủ.
"Tôi không phải là cho cậu 200 đồng tiền, bảo cậu chuẩn bị chút thức ăn ngon, cậu con mịa nó xem thử đây là cái thứ đồ chơi gì?" Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Thần Hư đạo nhân.
"Ặc... Đội trưởng, tôi đã đặt phần ăn trị giá 200 cơ mà! Không sai mà! Đây chính là phần ăn trị giá 200 tệ!" Thần Hư đạo nhân thề son thề sắt, một tờ giấy 100 tệ “nào đó” bị hắn thọc tay nhét sâu hơn vào ***, mặt không đỏ hơi thở không gấp.
"Chửi thề một tiếng, ông chủ này cũng quá gian dối..." Nhiếp Vô Danh không hề biết số tiền đã bị Thần Hư đạo nhân biển thủ mất một nửa, cau mày mở miệng.
Vừa dứt lời, Diệp Oản Oản lúc này mới lững thững bước tới, đi vào bên trong phòng ăn.
"Hữu Danh muội, mau ngồi đi!" Thấy Diệp Oản Oản xuất hiện, Nhiếp Vô Danh mặt đầy tươi cười nói: "Khoảng thời gian này khổ cực cho cô rồi, mời cô ăn một bữa ngon, tôi đãi."
Nghe được lời này của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản theo bản năng nhìn về những thứ đồ ăn trên mặt bàn.
Giá xào đỗ tương…
Đậu xanh rau mầm...
Khoai tây bào sợi...
Cà tím kho tàu...
Canh cà chua trứng...
Còn có 1 dĩa trống, hình như là há cảo đã bị bọn họ ăn sạch.
Năm người, 4 món ăn 1 món canh, lại còn con mịa nó toàn là thức ăn.
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, cái này đúng thật là một ăn bữa ngon!
Nhưng mà, Diệp Oản Oản cũng không nhiều lời, ngồi xuống.
"Oản Oản muội muội, mẹ ruột của cháu tôi đã tìm được, chúng tôi ngày mai cũng không ở đây nữa. Lần từ biệt này, có lẽ chính là vĩnh biệt." Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Oản Oản nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Không biết nói chuyện liền con mịa nó đừng nói, cái gì mà vĩnh biệt chứ?
Diệp Oản Oản nhìn Nhiếp Vô Danh, như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại ngậm miệng không nói.
Nhìn thấy Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản liền nhớ tới Đường Đường. Không thể không nói, hai người cậu cháu này, chỉ từ diện mạo mà nói, quả thực có mấy phần tương tự.
"Đường Đường... có khỏe không...?" Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản nhìn Nhiếp Vô Danh hỏi.
Nghe được câu này, Nhiếp Vô Danh hơi có chút kinh ngạc, cái cô nàng Diệp Oản Oản này ở chung một đoạn thời gian ngắn ngủi với vị tiểu tổ tông đó, chẳng lẽ lại thật sự bồi dưỡng ra được tình cảm không vứt bỏ được?
Chỉ bất quá, Nhiếp Vô Danh lại có chút không cách nào hiểu được, gặp mặt vị tiểu tổ tông mà chính mình hận không thể cách xa 10 vạn 8 ngàn dặm, thì có chỗ nào tốt? Không phải vốn là nên mãi mãi không nên gặp mới tốt hay sao?
Đường Đường trở lại Độc Lập Châu đã mấy ngày, mấy ngày nay, trong đầu của Diệp Oản Oản cũng không ngừng hồi tưởng lại từng ly từng tí khi sống chung cùng với Đường Đường. Chẳng qua là đáng tiếc, có lẽ đời này cũng không còn cách nào gặp nhau.
Hết thảy đều tựa như hoa trong gương, trăng trong nước, như mơ như mộng, Đường Đường có lẽ chẳng qua là một người khách qua đường trong cuộc đời của nàng… Nhưng phân lượng của người khách qua đường này, lại quả thực hơi nặng một chút.
"Tôi sao mà biết nó có khỏe hay không, ngược lại trong trí nhớ, tiểu tổ tông kia chưa bao giờ không khỏe cả!" Nhiếp Vô Danh theo bản năng nói.
Nghe vậy, Nhất Chi Hoa cùng Thần Hư đạo nhân nhất thời liếc Nhiếp Vô Danh một cái. Không thể không nói, người đội trưởng này của bọn họ, chỉ số thông minh thực sự là có chút thấp. Không có một thân tuyệt thế võ học, quả thực chính là nuôi lấy phân! Hữu Danh lão bản rõ ràng là đang nhớ tiểu ma đầu, có được hay không?
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, điện thoại di động của Nhiếp Vô Danh chợt vang lên.
Lấy điện thoại di động ra, Nhiếp Vô Danh sau khi liếc mắt một cái, sắc mặt "á á á" mà biến đổi, chính là cuộc gọi video của tiểu ma đầu…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc