Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 552

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, đang muốn nói chuyện với Tư Dạ Hàn, lại đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng. Vì vậy, nàng chằm chằm nhìn Tư Dạ Hàn, hơn nữa cũng xích lại gần cơ thể hắn ngửi một cái.
Dưới ánh trăng, nam nhân mặc một bộ áo sơ mi trắng, khuôn mặt thanh lãnh xa cách điên đảo chúng sinh trước sau như một, sợi tóc đen nhánh dường như hơi ươn ướt…
Trọng điểm là, trên người hắn không có chút mùi máu tanh nào, toàn bộ đều là mùi thơm dịu nam tính khi vừa mới tắm xong.
"Làm sao?" Tư Dạ Hàn đón lấy con ngươi sáng như ánh sao của thiếu nữ.
"A, anh mới tắm rửa à?" Diệp Oản Oản hỏi.
Tư Dạ Hàn gật đầu: "Ừm."
Là lo mùi máu tanh sẽ hù nàng sao? Trước khi tới gặp nàng còn cố ý đi tắm một lần…
Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản chẳng những cảm thấy ấm áp nhờ chiếc áo khoác kia, mà con tim nàng cũng đập rộn rã.
"Những ngày qua... Có phải là anh đang xử lý sự tình của Tư Minh Lễ hay không?" Diệp Oản Oản có chút quan tâm hỏi.
Cũng không biết được người đứng sau lưng Tư Minh Lễ đã tìm ra được hay chưa, khoảng thời gian này nàng cũng đã thử để cho đám người Khương lão và Kiều Kiều thử câu thông với mạng lưới tình báo của Đường Long và đoàn lính đánh thuê Long Âm hỏi thăm một chút. Nhưng vô cùng bất đắc dĩ, quy tắc của những tổ chức sát thủ này quá sâm nghiêm, không thể điều tra ra được người đứng sau màn là ai.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn nhíu lại: "Không cần quan tâm những thứ này, anh sẽ xử lý."
Nói xong, đôi mắt đen lay láy sâu thăm thẳm như biển hồ chăm chú nhìn cô bé trước mắt, "Oản Oản, đáp ứng với anh một chuyện."
"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên.
"Chuyện lần trước, không nên phát sinh lần thứ hai. Một khi phát sinh nguy hiểm, lập tức rời khỏi Tư gia, rời khỏi quốc nội, biết chưa?" Tư Dạ Hàn sắc mặt nghiêm túc dặn dò.
Diệp Oản Oản nghe vậy chân mày nhíu chặt, "Sẽ không có lần thứ hai đâu! Không phải thân thể của anh đã chuyển biến tốt rồi hay sao? Tôn thần y gần đây kiểm tra hàng ngày cũng đều nói không có vấn đề gì, anh đang hồi phục tốt vô cùng!"
Tư Dạ Hàn cũng không phản bác: "Ừm."
"Cho nên, dù anh có chuyện cần xử lý cũng không được đi ngủ trễ nha! Thức đêm rất có hại cho cơ thể, sẽ làm tổn thương gan thận, trí nhớ suy thoái, còn nữa, sẽ làm cho nhan sắc tàn phai! Nếu như nhan sắc anh biến dạng rồi, coi chừng em leo tường đấy!" Diệp Oản Oản thao thao bất tuyệt cảnh cáo.
Tư Dạ Hàn thản nhiên mà liếc nàng một cái: "Em nói cái gì?"
Diệp Oản Oản: "Em nói thức đêm có hại cho sức khỏe!"
Tư Dạ Hàn: "Không phải là câu này."
Diệp Oản Oản: "Thức đêm còn làm nhan sắc tàn phai!"
Tư Dạ Hàn: "Câu tiếp theo."
Diệp Oản Oản: "Ây... Nếu như nhan sắc anh biến dạng rồi... Em cũng tuyệt đối không leo tường! Không đúng, không đúng! Nam nhân khác có đẹp trai đi nữa em cũng sẽ không nhìn nhiều, dù nhan sắc anh có biến dạng thì anh vẫn đẹp trai nhất!"
Tư Dạ Hàn: "..."
...
Cuối cùng dưới sự theo dõi cẩn thận của nàng, Tư Dạ Hàn cũng khôi phục lại nhịp độ làm việc và nghỉ ngơi. Bài kiểm tra của nàng cũng thuận lợi kết thúc, đảo mắt đã đến buổi thử vai ngày hôm đó.
Diệp Oản Oản phụng bồi Giang Yên Nhiên cùng nhau đến địa điểm thử vai.
"Chớ khẩn trương, cứ phát huy bình thường là được rồi..." Diệp Oản Oản đang nói với Giang Yên Nhiên, điện thoại di động reo lên.
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ hoán đổi lại giọng nam, "A lô?"
"Diệp ca ca..." Đầu kia điện thoại di động không ngoài dự đoán truyền tới ma âm của Cung Húc.
"Dừng lại, đợi một lát nữa hãy gọi lại cho tôi sau, hiện tại tôi đang bận." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
"Có chuyện? Tại sao lại có chuyện gì bận được chứ! Tôi và Lạc Thần đều không có ở đấy, anh lại có thể bận chuyện gì? Anh có phải là đã lén sau lưng tôi nuôi một em tiểu thịt tươi nào khác rồi không!?" Cung Húc vô cùng cảnh giác nói.
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, cái tên Cung Húc này thật sự đúng là có trực giác của dã thú…
"Nghĩ bậy bạ gì vậy? Tiểu thịt tươi gì? Không thể nào!! Có mình cậu tôi cũng đã đủ bận rộn rồi, tôi không có ý định lại thu thêm người mới." Diệp Oản Oản tức giận mở miệng.
Lời này của nàng cũng không tính là nói dối à nha! Giang Yên Nhiên không phải là tiểu thịt tươi, cũng không phải là người mới, là nàng đã sớm thu từ trước rồi đó nha…
Sau khi nghe xong cam đoan của nàng, Cung Húc yên lòng cúp điện thoại.
Diệp Oản Oản tiếp tục dành thời gian cho Giang Yên Nhiên, bàn bạc kịch bản.
Lần thử vai lần này quy tụ những sinh viên ngành điện ảnh và truyền hình ưu tú nhất ở các trường Đại học và Cao đẳng ở Đế Đô, sự cạnh tranh quả thật rất kịch liệt.
Giang Yên Nhiên mặc dù có thành tích vô cùng ưu tú ở trường, nhưng so với những sinh viên đã sớm xuất đạo và nổi tiếng, phương diện này đem lại ưu thế cũng không lớn.
Chỉ trong một hồi ngắn ngủi, Diệp Oản Oản đã gặp hết thảy những người mới mà Hoàn Cầu và Hoàng Thiên đào được, thậm chí còn thấy được bóng người của Lương Thi Hàm.
Lương Thi Hàm đã thông qua quan hệ với Lương Mỹ Huyên và Diệp Y Y để ký hợp đồng với Hoàng Thiên Giải Trí.
Trong đám người, ánh mắt Lương Thi Hàm liếc xéo qua nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhất thời trợn to hai mắt, ngay sau đó thần sắc cao ngạo cất bước đi tới, mặt đầy vẻ giễu cợt mở miệng, "Yo, ta thấy được ai này! Diệp Oản Oản! Ngươi sẽ không phải là cũng tới thử vai đấy chứ?"
Bởi vì Diệp Oản Oản hôm nay sau khi theo Giang Yên Nhiên thử vai xong còn phải quay về trường nhận bằng tốt nghiệp, nên để cho tiện, nàng cũng đã mặc sẵn nữ trang.
"Hừ, thật là không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng là chỉ cần xinh đẹp liền có thể lăn lộn trong nghề này sao? Đây chính là bộ phim của đạo diễn Bồng Viễn Hồ đấy! Bằng vào nhà ngươi mà cũng dám tới thử vai!" Lương Thi Hàm nói liên tù tì, thấy Diệp Oản Oản không nói lời nào, giận đến giậm chân, "Này, tại sao ngươi lại không nói lời nào?"
Diệp Oản Oản lúc này mới nhíu mày, hướng về Lương Thi Hàm nhìn sang: "Thật xin lỗi, tôi chỉ có thể nghe hiểu tiếng người."
"Ngươi!" Lương Thi Hàm nổi dóa, "Đều tại ngươi, làm hại Mỹ Huyên cô cô bị trách phạt! Bất quá Diệp Oản Oản ngươi chớ vội đắc ý, cái tiểu công ty vớ vẩn của anh ngươi sớm muộn cũng sẽ mau chóng sập tiệm!"
Diệp Oản Oản không thèm để ý đến cái con não tàn này.
Gia đình cậu nàng là tuy là người một nhà, nhưng lại đem con gái của tiểu tam Lương Mỹ Huyên xem như thân nhân; lại còn bỏ đá xuống giếng đối với cha mẹ của bọn họ - những người đã từng chân chính giúp đỡ chúng. Nàng cũng đã sớm không còn coi bọn họ là người thân.
Ở bên cạnh, Giang Yên Nhiên tức giận đứng bật dậy, "Cô nghĩ cô là ai? Sao lại ăn nói khó nghe như vậy!? Oản Oản là theo tôi tới thử kính."
Lương Thi Hàm hừ lạnh một tiếng lườm, "Tôi là cháu G.i g.i phu nhân Tổng Giám Đốc tập đoàn Diệp thị là cô cô, là biểu muội của Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Hoàng Thiên Giải Trí Diệp Y Y. Vai diễn này khẳng định là của tôi, Giang đại mỹ nữ, tôi thấy cô vẫn nên là tiết kiệm thời gian, sớm về nhà đi!"
Lương Thi Hàm nói xong, đắc ý xoay người rời đi.
Bên cạnh, những sinh viên tới thử vai như chúng tinh củng nguyệt, vây quanh nàng ta hàn huyên đủ loại để lấy lòng…
Giang Yên Nhiên cau mày, "Cô ta chính là người biểu muội kia của cậu sao?"
"Không cần phải để ý đến nó, cứ chuyên tâm chuẩn bị thử vai. Mình đã tính toán một chút, có một số phân cảnh có độ khả thi lớn sẽ được yêu cầu, cậu tập trung chú ý nhiều hơn một chút ở……" Diệp Oản Oản nói xong, chỉ chỉ vào một vài chỗ trong tập tài liệu mà nàng đã chỉnh sửa cẩn thận.
Giang Yên Nhiên mặc dù tức giận, nhưng vẫn tập trung sự chú ý, bắt đầu nghe Diệp Oản Oản trao đổi kịch bản.
Nàng nhất định phải đem lại mặt mũi cho Diệp Oản Oản!
Rất nhanh, buổi thử vai bắt đầu, nhân viên hỗ trợ để cho mọi người rút số thứ tự để thử vai.
Bởi vì những người không phận sự không thể đi vào trong, cho nên Diệp Oản Oản chỉ có thể chờ ở bên ngoài.
Những sinh viên thử vai lần lượt từ bên trong đi ra, cơ hồ tất cả mọi người đều ủ rũ cúi đầu, có vẻ cũng không mấy thuận lợi.
Đại khái sau nửa giờ, Lương Thi Hàm đã từ bên trong đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý như đã nắm chắc trong tay, trước khi đi còn khiêu khích nhìn Diệp Oản Oản một cái: "Nghe nói anh ngươi còn trông cậy vào việc dùng 《 Sinh Tử Một Đường 》 để đoạt giải thưởng Kim Lan đấy? Thật là ngại quá, vô luận là danh hiệu nam chính hay nữ chính xuất sắc nhất giải thưởng Kim Lan lần này, chỉ sợ là không có duyên với các ngươi rồi!"
Diệp Oản Oản nhìn theo bóng lưng Lương Thi Hàm đắc ý rời đi, khóe miệng không dễ dàng phát giác cười cười, không có duyên với bọn họ sao?
Vậy thì mỏi mắt chờ mong rồi…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc