Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 533

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hồng Hoa Tiểu Lâu.
"A Cửu, cuối tuần sau chúng ta mang Đường Đường đi đâu chơi đây?" Diệp Oản Oản hào hứng chạy vào thư phòng tìm người.
Giờ phút này đang là chạng vạng tối, trong thư phòng cũng không mở đèn, có chút hơi tối tăm. Tư Dạ Hàn ngồi ở trên một cái ghế rộng, tất cả khuôn mặt đều ẩn ẩn hiện hiện trong bóng tối.
"A Cửu... A Cửu..."
Diệp Oản Oản kêu chừng mấy tiếng, mới thấy nam nhân đáp lại: "Sao vậy?"
Chân mày Diệp Oản Oản nhíu chặt, đi tới, đưa tay ra sờ sờ cái trán của người đàn ông, "Anh làm sao vậy? Tinh thần có vẻ như không tốt lắm... Có phải là có chỗ nào khó chịu hay không?"
Tư Dạ Hàn đưa tay ra, ôm lấy cô nàng, để nàng ngồi trên đù* của mình, "Không có việc gì, buổi họp hôm nay kéo dài hơi bị lâu."
"Thân thể anh mới vừa khôi phục lại một chút, nhất định phải tiếp tục giữ gìn. Em thật vất vả mới chăm sóc tốt được cho anh, anh không được phép trở lại như trước đây đâu đấy! Bệnh tới như núi lở, bệnh đi như quay tơ. Tôn thần y đã nói qua, mặc dù bệnh của anh trước mắt đã không có gì đáng ngại, nhưng trước đây hao tổn quá lớn, muốn bù đắp cũng không dễ dàng như vậy..."
Tư Dạ Hàn đem thiếu nữ ôm vào trong ***g ***, lẳng lặng nghe cô nàng nói linh tinh, "Ừm."
"Em mới vừa nói muốn làm gì?" Tư Dạ Hàn hỏi.
"Chính là hỏi anh cuối tuần sau muốn dẫn Đường Đường đi chơi ở nơi nào đấy!" Diệp Oản Oản mở miệng.
Tư Dạ Hàn: "Đi Đàn Duyệt Sơn Trang không?"
Diệp Oản Oản nhất thời gật đầu lia lịa, "Đi đi đi! Quá cao cấp rồi, ở đây toàn bộ đều là những đại gia như anh mới có thể đi đấy! Trước đây chỉ được nghe người ta nói qua, cho tới bây giờ vẫn chưa được đi bao giờ. Có thể cưỡi ngựa đua xe lướt sóng, còn có thể tự mình lái phi cơ! Đường Đường khẳng định là sẽ thích!"
Nghe Diệp Oản Oản nói câu "Đường Đường khẳng định là sẽ thích", Tư Dạ Hàn vẫn như thường lệ không hề vạch trần, "Anh sẽ bảo Hứa Dịch đi sắp xếp."
Diệp Oản Oản nghĩ đến việc phải tham gia lễ đính hôn, đầu tiên là cẩn thận từng li từng tí liếc trộm Tư Dạ Hàn một cái, ngay sau đó thử thăm dò mở miệng nói, "Là thế này, còn có một việc... Ngày mai là lễ đính hôn của chị họ em, em phải đến tham dự, có thể sẽ về muộn."
Tư Dạ Hàn: "Lễ đính hôn của chị họ em?"
Diệp Oản Oản cố gắng trấn định: "Đúng thế."
Tư Dạ Hàn đầy thâm ý nhìn nàng một cái, "Không phải là lễ đính hôn của vị hôn phu trước đây của em à?"
Diệp Oản Oản: "..."
Được rồi, nàng đã cố ý đổi một cách nói khác, kết quả vẫn bị phát hiện...
Diệp Oản Oản đầu tiên nghẹn một cái, ngay sau đó không chút do dự mở miệng, "Cái gì mà vị hôn phu trước cái khỉ gì a phi phi phi!!! Chỉ là năm đó còn quá trẻ tuổi bồng bột, không thấy rõ là người hay là chó, phu quân của em chỉ có một mình Bảo Bảo anh mà thôi!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Nha đầu này, bản lĩnh chém gió vuốt lông càng lúc càng lớn...
Rõ ràng hiện tại Bảo Bảo đâu chỉ mỗi một mình hắn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, hắn đều vô cùng ưa thích từng chữ một mà nàng nói, thích bộ dáng nàng không tim không phổi...
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ nịnh hót, "Bảo Bảo, anh chắc chắn tuyệt đối sẽ không phải là ngay cả loại giấm này cũng ăn, có đúng hay không?"
Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, "Buổi tối anh có một buổi tiệc xã giao, giúp anh chọn quần áo đi."
"Ồ ồ ồ được! Có ngay!" Diệp Oản Oản trở mình một cái, nhảy xuống từ trên chân của Tư Dạ Hàn, sau đó đi đến tủ quần áo giúp hắn lựa quần áo đem tới.
"Có rồi có rồi! Sau đó thì sao nữa?" Diệp Oản Oản vô cùng nhanh nhạy thuần thục.
Tư Dạ Hàn mở miệng: "Thay giúp anh!"
Diệp Oản Oản nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó nhìn chằm chằm nút áo tinh xảo nơi cổ của người đàn ông…
"Híc, giúp anh thay quần áo, em…có thể cởi đồ anh không?"
Chuyện này... Quả thật là cầu mà không được à nha!! Ahihi…
Gần đây phúc lợi đột nhiên tăng quá nhiều, nàng có chút không chịu nổi nha...
Diệp Oản Oản đầu tiên là đưa tay ra, chậm rãi cởi từng cúc áo của Tư Dạ Hàn, *** trần trụi của nam nhân dần dần lộ ra…
Một bên cố ý không nhìn, nhưng một bên lại không nhịn được len lén liếc...
Thật là ngon trai mà!
Nàng làm sao lại có cảm giác hai ngày nay Tư Dạ Hàn đều đang cố ý câu dẫn nàng? Đánh giá quá cao năng lực tự kiềm chế của nàng hay sao?
Cuối cùng, nàng rốt cuộc lấy nghị lực cứng như sắt thép giúp Tư Dạ Hàn thay xong quần áo.
Sau khi thay xong mới đột nhiên nghĩ đến...
Ho khan, Tư Dạ Hàn sẽ không phải là bởi vì lúc trước nàng giúp Đường Đường mặc quần áo, cho nên mới có yêu cầu như vậy đấy chứ!?
Diệp Oản Oản không nói gì, buồn cười đồng thời trong lòng bỗng mềm đi nhiều.
Người đàn ông này, càng tiếp xúc càng phát hiện ra, bên trong nội tâm hoàn toàn bất đồng với vẻ lạnh lùng tàn bạo bên ngoài…
...
Rất nhanh đã tới buổi lễ đính hôn.
Cố Gia Diệp gia đông như trẩy hội, dừng đầy xe sang trọng, tân khách ăn mặc đắt tiền nối liền không dứt.
Diệp Oản Oản cùng Diệp Mộ Phàm còn có cha mẹ cùng nhau xuống xe, nhìn hình ảnh trước mắt, thần sắc có chút hoảng hốt.
Lần trước cả nhà bọn họ tới nơi này, vẫn là thọ yến của ông nội.
Người đón khách nhìn thấy người một nhà Diệp Oản Oản, cười cười tiến lên nghênh đón: "Đại thiếu gia, Nhị tiểu thư, mau mời vào!"
Diệp Mộ Phàm thần sắc lạnh lùng, thuận miệng đáp một tiếng, dẫn theo cha mẹ cùng muội muội cất bước đi vào.
Thời điểm tới đây lần trước, bọn họ cũng bởi vì không có thiệp mời mà bị ngăn cản ở ngoài cửa, còn bị Hoàng Minh Khôn dẫn theo bảo vệ sỉ nhục.
Mà bây giờ, khoảng thời gian này hắn thường xuyên đến Cố Gia Diệp gia ăn cơm cùng nhị lão, càng ngày càng thường xuyên ra vào. Những thứ người này thấy gió đảo chiều, nên bề ngoài cũng không dám lạnh nhạt với bọn họ nữa.
"Oản Oản à, cha mẹ biết con khổ sở trong lòng, bất quá chờ lát nữa phải nhất định tỉnh táo hơn một chút, không thể làm bậy, có biết không?" Lương Uyển Quân không yên tâm dặn dò, rất sợ Diệp Oản Oản lại giống như trước đi gây chuyện.
Mặc dù khoảng thời gian này con gái đã thay đổi không ít, nhưng bà lại hiểu quá rõ địa vị của Cố Việt Trạch ở trong lòng con gái mình. Hôm nay lại là một dịp đặc thù như vậy, khó tránh khỏi khiến con gái bị K**h th**h.
"Vốn cha đã nói với Mộ Phàm, bảo con có thể không cần phải tới, chuyện này..." Diệp Thiệu Đình cũng nhíu chặt chân mày, "Mộ Phàm, con phải chú ý trông nom tốt muội muội của mình, có biết không?"
Diệp Mộ Phàm nghe vậy, khóe miệng hơi co lại, "Biết, biết rồi..."
Nàng mà còn cần hắn phải trông nom à? Mấy tên Cố Việt Trạch và Diệp Y Y cộng lại cũng sợ là không chơi thắng được nàng…
"Ba mẹ, con biết rồi, con sẽ ngoan ngoãn!" Diệp Oản Oản mặt đầy nhu thuận.
Diệp Mộ Phàm: "..."
Khá lắm, lại còn tiếp tục giả bộ...
Hắn cũng không tin là nàng hôm nay sẽ không gây chuyện...
Diệp Mộ Phàm nhỏ giọng ghé vào tai Diệp Oản Oản mở miệng, "Em cố ý muốn tham dự, rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Diệp Oản Oản nhíu mày, "Lời này của anh nói là sao, em có thể làm cái gì chứ? Dĩ nhiên là ngoan ngoãn ăn cưới nha! Em chưa bao giờ gây chuyện à nha!"
Diệp Mộ Phàm: "..." Tin được em mới lạ đó…
Cả nhà Diệp Thiệu Đình đến nhất thời thu hút không ít ánh mắt chăm chú. Những người đang cùng Y Y và Cố Việt Trạch chúc mừng, đều quay về phía bọn họ nhìn từ trên xuống dưới soi mói.
Lúc này, Diệp Y Y kéo cánh tay của Cố Việt Trạch đi tới, "Oản Oản, Mộ Phàm, đại bá, đại bá mẫu, các người đã tới!"
Diệp Mộ Phàm bĩu môi một cái, cười lạnh một tiếng, "Chúc mừng nha, rất xứng đôi!"
Diệp Y Y giống như không nhìn thấy sự giễu cợt nơi đáy mắt của Diệp Mộ Phàm, vừa nói chuyện vừa ôm chặt cánh tay của Cố Việt Trạch hơn nữa, "Cám ơn các người đã tới tham gia lễ đính hôn của tôi!"
Trong tay Cố Việt Trạch đang cầm một cái ly uống R*ợ*u, cũng nói tiếng cám ơn, ngay sau đó ánh mắt ung dung thản nhiên mà lưu luyến dừng lại trên người thiếu nữ nhu thuận ở bên người Diệp Mộ Phàm.
Thiếu nữ giống như bông hoa hồng trong sương sớm, đã lâu ngày không gặp, hào quang càng tỏa sáng hơn, dường như lại khiến cho người khác chú ý hơn mấy phần. Đâu còn có bộ dáng quỷ hờn cùng béo ú lúc ban đầu…
Không nghĩ tới, hắn lại cũng có một ngày nhìn lầm...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc