Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 517

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Rất nhanh đã tới lúc Đại Hội Võ Thuật được tổ chức.
Diệp Oản Oản hào hứng dậy thật sớm, thay một bộ đồ luyện công màu trắng.
Đang trên đường đến dự nghi thức ký hợp đồng ở một nơi nào đó, Tư Dạ Hàn không yên tâm lại gọi điện thoại qua, "Nhớ lời anh dặn không?"
Diệp Oản Oản liên tục bảo đảm, "Nhớ rồi nhớ rồi, không nên gây chuyện chứ gì! Anh yên tâm đi làm việc của anh đi, Mục tiên sinh bên này giao cho em là được rồi, em bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
Thật vất vả mới làm cho Tư Dạ Hàn yên tâm lại, lại dặn dò nhóm Khương lão trông nom tốt việc trong nhà, giờ phút này Hứa Dịch đã dẫn theo người chờ ở ngoài cửa.
"Oản Oản tiểu thư, đây là 5 người hộ vệ mới tới, thân thủ cũng không tệ, đã được huấn luyện về lễ nghi thương vụ đầy đủ." Hứa Dịch giới thiệu cho Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản đảo mắt qua 5 người một cái, hơi gật đầu, "Được rồi!"
Hứa Dịch nói xong lại giới thiệu với năm người kia, "Diệp tiểu thư là đại biểu và dẫn đội của các ngươi, đến lúc đó các ngươi hết thảy đều nghe theo sự an bài và chỉ huy của nàng."
Năm người nghe vậy theo bản năng liếc nhìn nhau một cái, chân mày đều nhíu lại, thần sắc có chút kinh ngạc, không nghĩ tới dẫn đội của bọn họ lại có thể sẽ là một nữ hài tử xinh đẹp.
Nhưng 5 người cũng không dám chất vấn lời Hứa Dịch nói, có bất mãn cũng đành đặt ở trong lòng, đồng thanh trả lời: "Vâng! Tham kiến Diệp tiểu thư!"
Diệp Oản Oản: "Ừ, không thành vấn đề vậy thì mau xuất phát đi!"
...
Cùng lúc đó, tại Luyện Võ Trường của Tôn gia.
Sân đấu của Đại Hội Võ Thuật đã chuẩn bị xong, lôi đài có hình bát giác, có lưới bao quanh, dưới đài là một hàng chỗ ngồi.
Tần Nhược Hi đã mang theo 5 người được tuyển chọn kỹ càng trong gia tộc chạy tới.
"Nhược Hi, cô đã đến rồi!" Tôn Tuyết Trinh lập tức nghênh đón chào hỏi.
Tôn Lạp Trọng nhìn thấy Tần Nhược Hi, thái độ đối với nàng cũng rất là khách khí, "Nhược Hi, lần này đa tạ cô đã làm trung gian giới thiệu rồi!"
Tần Nhược Hi nghe vậy hờ hững mở miệng, "Tôn thúc thúc ngài quá khách khí rồi, chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay mà thôi!"
Tôn Lạp Trọng cười nói, "Một cái nhấc tay này của cô cũng đã giúp tôi rất nhiều rồi!"
Tôn Tuyết Trinh thân thiết kéo Tần Nhược Hi đến chỗ ngồi, ngồi xuống, "Mục tiên sinh bình thường nếu muốn nói chuyện với ông ta vài câu cũng đã rất không dễ dàng! Nếu không phải là có cô hỗ trợ, chúng tôi sao có thể mời ông ta ghé đây!"
Tôn Tuyết Trinh nói xong hướng về phía 5 người Tần Nhược Hi dẫn tới nhìn một cái, "Nhược Hi cô quả nhiên là có thể diện, người tới đều là cao thủ à nha! Nghe nói Tần thúc thúc chiêu mộ rất nhiều người tài giỏi, đã sớm nghe danh!"
Tần Nhược Hi khiêm tốn cười nói, "Sao có thể so được với Tôn thúc thúc? Tôn thúc thúc lại chính là võ học đại tông sư của Hoa quốc chúng ta, truyền nhân duy nhất của Tâm Ý Quyền, ngay cả khách quý như Lang Vương Senny cũng đều có thể mời tới! Đúng rồi, Senny tiên sinh đâu rồi?"
"Cũng sắp đến..."
Tôn Tuyết Trinh đang nói, một người đầu trọc, vóc dáng cao lớn, *** đen thui hướng về phía lôi đài đi tới, chính là Lang Vương Senny.
5 năm trước, Senny đánh bại Abell đoạt được đai vô địch WBC, trở thành quyền vương hạng nặng trẻ tuổi nhất trong lịch sử kick-boxing, sau đó ông ta lại giành được nhiều giải vô địch ở các hạng mục khác, trở thành tuyển thủ hạng nhất được WBC, WBA cùng IBF, ba đại tổ chức lớn nhất thế giới công nhận. Năm ngoái lại còn đánh bại tuyển thủ Brazilian Jiu Jitsu, thành công đoạt được đai vô địch MMA một lần nữa.
Đại Hội Võ Thuật lần này, Senny đương nhiên không có khả năng lại đi so tài với những tuyển thủ được các gia tộc chọn ra, mà lại đi xem thi đấu với tư cách khách mời.
Người hắn để ở trong mắt tại Đại Hội Võ Thuật ngày hôm nay, chỉ có mỗi mình Tôn Lạp Trọng mà thôi.
"Xin chào, Senny tiên sinh, tôi họ Tần, ngưỡng mộ đại danh đã, thật cao hứng có thể gặp được ngài!" Tần Nhược Hi thấy ông ta tới, vội vàng tiến lên chào hỏi.
Senny chẳng qua chỉ ôn hoà thuận miệng chào lại một tiếng.
Cao thủ như vậy, thái độ lãnh đạm là chuyện đương nhiên, Tần Nhược Hi cũng không thèm để ý chút nào.
"Senny tiên sinh, mời tới bên này!" Lúc này, Tôn Lạp Trọng đi tới, dẫn Senny đến vị trí ghế khán giả hàng đầu.
Ở bên cạnh, Tôn Tuyết Trinh hướng về sân so tài đảo mắt nhìn một vòng, theo miệng hỏi, "Nhược Hi, người của Tư gia đâu? Sao lại còn chưa tới?"
"Chắc cũng sắp đến rồi!" Tần Nhược Hi mở miệng nói.
Tôn Tuyết Trinh hai tay ôm ***, lẩm bẩm nói, "Không biết đại biểu lần này Tư gia phái ra là ai nhỉ? Tổ tiên Tần gia các ngươi là khai quốc công thần, Tôn gia chúng ta là võ học thế gia, mà Tư gia lại chuyên về buôn bán. Đương nhiên đối với chuyện này sẽ không coi trọng như hai nhà chúng ta, hộ vệ trong tộc đều mời người bên ngoài, e rằng sẽ không dễ dàng tìm ra đại biểu thích hợp?"
Tần Nhược Hi nghe vậy ánh mắt lóe lên, mở miệng nói, "A Cửu hẳn là sẽ sắp xếp thỏa đáng."
Tôn Tuyết Trinh gật đầu nói: "Nếu là người Cửu gia tự mình chọn lựa, dĩ nhiên là đáng để mong chờ!"
Hai người đang nói chuyện, cách đó không xa, một nhóm 6 người đang tiến về phía lôi đài.
Trên người năm người phía sau mang theo tộc huy Tư gia, mà dẫn đầu 5 người này, lại là một cô gái thân hình nhỏ yếu.
Tôn Tuyết Trinh nhìn thấy người tới, nhất thời chân mày nhíu chặt, sắc mặt có chút không được tốt lắm, "Đây không phải là nữ nhân họ Diệp lúc trước sao... Làm sao lại là nàng ta?"
Lúc này Diệp Oản Oản đi đến trước mặt Tôn Tuyết Trinh, mở miệng tự giới thiệu mình: "Tôn tiểu thư, chào cô, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, tôi họ Diệp, là đại biểu của Tư Gia tại Đại Hội Võ Thuật lần này."
Nghe nói như vậy, sắc mặt của Tôn Tuyết Trinh trong nháy mắt hoàn toàn trở nên âm trầm, "Cô nói cái gì? Đại biểu Đại Hội Võ Thuật của Tư gia lại là cô?"
Diệp Oản Oản mặt không đổi sắc: "Không sai."
"Đây quả thực quá hoang đường!" Tôn Tuyết Trinh nhất thời giận dữ, mặt đầy vẻ bị làm nhục.
"Trinh Trinh, có chuyện gì xảy ra?" Nghe được động tĩnh bên này, Tôn Lạp Trọng đi tới hỏi.
Tôn Tuyết Trinh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt tràn đầy vẻ tức giận, "Cha, Tư gia khinh người quá đáng! Chúng ta thành tâm thành ý tổ chức Đại Hội Võ Thuật lần này, mời bọn họ tới tham gia, bọn họ lại phái thứ người như vậy tới để làm nhục chúng ta!"
Ánh mắt của Tôn Lạp Trọng như lưỡi dao sắc bén quét qua người của Diệp Oản Oản, "Vị này là..."
Tôn Tuyết Trinh khẽ xì một tiếng mở miệng nói, "Chính là người trước đây con đã nói với cha, tình nhân của Tư Dạ Hàn!"
Tôn Lạp Trọng vừa nghe nói như vậy, sắc mặt cũng thay đổi, "Vị tiểu thư này, vô luận cô là làm sao được thông qua, thật xin lỗi, nơi này không phải là địa phương để cô tùy tiện chơi đùa!"
Nghe được những câu đầy nghiêm khắc này của Tôn Lạp Trọng, đối mặt với ánh mắt cười nhạo khinh bị của những tinh anh khác của hai nhà kia, những tinh anh Tư gia vô danh đi theo Diệp Oản Oản tới, toàn bộ đều lộ ra vẻ mặt vô cùng khó coi.
"Trước đây ở trước mặt Hứa quản gia tôi đã muốn nói rồi, tại sao Cửu gia lại muốn cho nữ nhân này làm dẫn đội của chúng ta cơ chứ?"
"Đúng vậy! Hại cho chúng ta toàn bộ đều cùng nhau mất thể diện theo!"
...
Thời điểm bầu không khí căng thẳng như vậy, Tần Nhược Hi vội vàng đứng ra, đúng lúc mở miệng giải vây nói, "Tôn thúc thúc, Tuyết Trinh, các người đừng nóng giận, A Cửu tuyệt đối không có loại ý tứ này! Vị Diệp tiểu thư này quả thật là có lý giải độc đáo đối với phương diện võ thuật, hơn nữa thân thủ bất phàm. Tư gia tuyệt đối không hề có ý tứ xem thường Đại Hội Võ Thuật lần này!"
Tôn Tuyết Trinh bày ra biểu tình hận rèn sắt không thành thép, "Nhược Hi, Tư Dạ Hàn đối xử với cô như vậy, cô còn giúp hắn giảng hòa! Trước đây Tư gia bên kia có lời đồn đãi hắn bị nữ nhân làm điên đảo thần hồn tôi còn chưa tin, không nghĩ tới lại là sự thật!"
Tôn Tuyết Trinh đang định tiếp tục nói, lúc này, môn đồ đã dẫn Mục Tùy Phong đến rồi.
"Sư phụ, Mục tiên sinh đến rồi!"
Tôn Tuyết Trinh cùng Tôn Lạp Trọng thấy vậy, không rảnh lại tiếp tục quản Diệp Oản Oản, sự chú ý nhất thời toàn bộ đều chuyển sang Mục Tùy Phong, vội vàng tiến lên nghênh đón.
Tôn Lạp Trọng: "Mục tiên sinh, không tiếp đón từ xa, nhanh xin mời ngồi!"
Mục Tùy Phong chắp tay, "Tôn tiên sinh khách khí rồi, nghe danh tiếng tốt Tôn tiên sinh đã lâu, hôm nay được gặp mặt, là vinh hạnh của Mục mỗ!"
Mục Tùy Phong đối với những người trong giới võ thuật đều luôn rất khách khí.
Tôn Lạp Trọng nhất thời cảm thấy mở mày mở mặt, mà 5 tên tinh anh của Tôn gia bên kia cũng là mặt đầy kiêu ngạo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc