Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 408

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Cô muốn xác định xem Hoàng Thiên có sử dụng kịch bản bên Từ Lâm đem qua để quay thành phim hay không.
Hiện tại, cái kịch bản này cô đã sớm dựa vào ký ức kiếp trước mà viết ra toàn bộ rồi, hơn nữa còn đăng ký bản quyền trước Hoàng Thiên.
Bộ phim này là mấu chốt nhất, là lá bài tẩy xem cô có thể xoay mình hay không…
Nếu như bước cờ này không đi được thì sau khi rời khỏi Quang Diệu, muốn đông sơn tái khởi, sẽ cực kỳ gian nan.
Hiện tại, chuyện cô cần làm một là cần phải nhanh chóng trả hết nợ, hoàn toàn đem quyền sở hữu nhà cầm về, hai là phải đợi tin tức xác thực bên phía Hoàng Thiên …
Bên này Diệp Oản Oản đang nói chuyện, một hồi tiếng chuông điện thoại di động dồn dập reo lên.
Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh nóng nảy không dứt, là trợ lý Đông Tử của Cung Húc: “Diệp ca, không xong rồi, Cung Húc… Cung Húc anh ấy và Thái Dũng Thắng lại ầm ĩ rồi…”
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày: “Thái Dũng Thắng? Mọi người hôm nay không phải đi chụp hình cho tạp chí “Sắc Đẹp” sao?”
Đông Tử mở miệng nói: “Vâng, nhưng tổng giám Thái mang theo nghệ sĩ dưới tay của anh ta là Dương Lộ Thiến cùng đi, còn nói muốn cho Dương Lộ Thiến và Cung Húc cùng nhau chụp ảnh bìa, Cung Húc không muốn, cho nên liền xảy ra tranh cãi!
Không nghĩ tới, tên Thái Dũng Thắng này đoạt công lao của cô không nói, còn thừa cơ đem theo nghệ sĩ của mình, lại muốn lấy thêm tài nguyên, còn ***ng chạm với Cung Húc nữa.
Thật sự là tính toán rất hay!
“Tôi lập tức tới ngay.” Diệp Oản Oản nói xong cúp điện thoại.
“Oản Oản, xảy ra chuyện gì sao?” Diệp Mộ Phàm vẻ mặt lo âu hỏi.
Diệp Oản Oản: “Thái Dũng Thắng đem Dương Lộ Thiến tiến vào ảnh bìa “Sắc Đẹp”.”
Diệp Mộ Phàm: “Mẹ nó! Người này làm sao lại vô sỉ như vậy được chứ!”
Diệp Oản Oản: “Em đi xem một chút, anh đừng lo lắng cho em, nhanh đi làm chuyện của anh đi.”
……………………………
Công ty cao ốc tạp chí “Sắc Đẹp”, bên trong phòng chụp ảnh.
“Diệp ca!” Vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, Cung Húc đang cùng Thái Dũng Thắng tranh cãi nhất thời vẻ mặt phảng phất như bị bôi nhọ trinh tiết nói: “Diệp ca, em không muốn chụp, em muốn về nhà!”
Nhìn thấy Diệp Oản Oản, Lương Sùng cố ý làm ra bộ dạng kinh ngạc mở miệng nói: “Ơ kìa, tổng giám Diệp, làm sao anh lại đích thân tới đây vậy?”
Diệp Oản Oản đầu tiên là cho Cung Húc ánh mắt bình tĩnh chớ nóng vội, ngay sau đó nhìn về phía Lương Sùng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mở miệng nói: “Tổng biên tập Lương, nếu như tôi nhớ không lầm, ban đầu chúng ta đã nói để cho Cung Húc chụp ảnh bìa kỳ này mà thôi.”
Trong con mắt của Lương Sùng thoáng qua một vệt sáng, sau đó không nhanh không chậm mở miệng nói: “Tổng giám Diệp, a không đúng nha, hiện tại phải gọi anh là phó tổng giám đốc Diệp rồi, còn chưa có kịp chúc mừng phó tổng giám đốc Diệp thăng chức! Sự tình ở đây, là như thế này, mặc dù tôi có đáp ứng để cho Cung Húc xuất hiện trên trang bìa kỳ này, nhưng không có nói không có những người khác, anh nói có đúng hay không?”
Khóe miệng Diệp Oản Oản đảo qua một tia cười lạnh, ông ta lại có thể cùng với cô chơi chữ kiểu này sao…
Lương Sùng tiếp tục mở miệng nói: “Huống chi, hiện tại tổng giám nghệ sĩ là Thái tiên sinh, chuyện hai người chụp hình kỳ này tôi đã cùng anh ta nói chuyện xong rồi.”
Mặc dù hiện tại Diệp Oản Oản nói dễ nghe một chút là phó tổng giám đốc, nhưng người nào lại không biết quan hệ của Thái Dũng Thắng và Chử Hồng Quang chứ, Chử Hồng Quang đem anh ta đưa vào truyền thông Quang Diệu là có ý đồ gì, cho dù là nội bộ hay là bên ngoài Quang Diệu đều rất rõ ràng, bọn họ đương nhiên cũng biết lời nói của ai là có trọng lượng nhất.
Bây giờ Diệp Oản Oản này chỉ có vị trí là một phó tổng giám đốc, là một người chỉ có miếng mà không có tiếng mà thôi.
Lúc này, Thái Dũng Thắng mang theo Dương Lộ Thiến cười ha hả đi tới: “Phó tổng giám đốc Diệp, loại chuyện nhỏ này giao cho tôi là tốt rồi, không cần làm phiền anh tới đây đâu, anh nhìn xem Cung Húc và Thiến Thiến của chúng tôi trai tài gái sắc, đứng chung một chỗ như cảnh đẹp ý vui, mọi người nhất định sẽ thích xem cái này, lại nói vai chính do Thiến Thiến của chúng tôi đóng trong phim truyền hình mới vừa quay xong, nhân khí đang cao, cho nên lượng tiêu thụ tạp chí kỳ này nhất định sẽ cực lớn nha!”
Cung Húc nghe xong giận đỏ mặt, chỉ Thái Dũng Thắng mắng: “Bùng nổ đại gia ông a, muốn lợi dụng nhân khí của tiểu gia tôi còn nói đường đường chính chính như vậy, làm còn giống như là tôi đang chiếm tiện nghi của người bên ông nữa chứ! Tôi cảnh cáo ông, ai muốn chụp người đó chụp, tiểu gia không chụp chung đâu! Muốn chiếm tiện nghi của tôi sao? Vậy cũng phải xem tôi có tình nguyện hay không đã!”
Trước mặt nhiều người như vậy mà Cung Húc không nể mặt mình, sắc mặt của Thái Dũng Thắng nhất thời có chút khó coi, liền trầm giọng nói: “Cung Húc, cậu coi mình vẫn là Nhị thiếu gia Cung gia sao? Hợp tác quan trọng như vậy, một câu nói không chụp của cậu thì không chụp sao? Phó tổng giám đốc Diệp à, chẳng lẽ, đây chính là tư chất nghệ sĩ dưới tay anh sao?”
Sắc mặt của Cung Húc biến đổi, hiện tại cậu ta ghét nhất chính là một câu nói kia “Cậu coi mình vẫn là Nhị thiếu gia Cung gia”, đang tức giận muốn mở miệng mắng, Diệp Oản Oản đè lại bả vai của Cung Húc, sau đó nhìn về phía Thái Dũng Thắng: “Tư chất nghệ sĩ của tôi như thế nào, còn chưa tới phiên người ngoài xen vào.”
Sắc mặt Thái Dũng Thắng cứng đờ, “Anh…”
Lúc này, điện thoại di động của Diệp Oản Oản reo lên, tên người gọi đến là Chử Hồng Quang.
Hơn nữa Chử Hồng Quang gọi đến là cuộc gọi video.
Thái Dũng Thắng nhìn thấy điện thoại di động của Diệp Oản Oản, nhất thời lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Diệp Oản Oản tiếp điện thoại: “Alô, Chử tổng?”
Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh lời nói sâu xa của Chử Hồng Quang: “Diệp Bạch à, hiện tại Dũng Thắng cậu ta vừa tới công ty, khả năng có người sẽ không nghe cậu ta, rất nhiều chuyện còn cần cậu giúp đỡ và phối hợp, cậu hiểu ý của tôi chứ?”
Quả nhiên là tới cảnh cáo cô mà.
Hơn nữa cố ý gọi video, rõ ràng cho thấy muốn để cho nhiều người thấy Thái Dũng Thắng có chỗ dựa.
Diệp Oản Oản: “Hiểu được.”
Vẻ mặt Thái Dũng Thắng châm biếm, giả vờ bất đắc dĩ nói: “Chử tổng, phó tổng giám đốc Diệp, anh ta xúi giục nghệ sĩ dưới tay không phối hợp với công tác của tôi như vậy, tôi thực sự rất khó khăn …”
Ngắt điện thoại của Chử Hồng Quang xong, sau đó, Diệp Oản Oản lần nữa nhìn về phía Thái Dũng Thắng đang đứng đối diện: “Chụp ảnh bìa này muốn chụp cũng có thể, nhưng tôi phải nhắc nhở tổng giám Thái một câu.”
Giờ phút này, Thái Dũng Thắng đã hoàn toàn là bộ dạng không lo ngại gì, trong đầu nghĩ, anh ta không phải mới vừa còn rất khó chịu sao? Cuối cùng cũng phải nghe mình thôi!
Lúc trước Diệp Bạch nâng lên một Lạc Thần nên mới đứng vững gót chân như vậy, nhưng anh ta có thêm năng lực lại có bản lãnh đi nữa thì thế nào? Mình không cần loại có năng lực này, chỉ cần có người cho hậu thuẫn lớn, thì dù kẻ ngu mình cũng có thể cho người đó thành siêu sao được! Chờ nghệ sĩ của mình nổi tiếng, đến lúc đó, lại đem tài nguyên trong tay Diệp Bạch, thậm chí nghệ sĩ, từng cái tiếp nhận, lúc đó Quang Diệu này còn không chính là vật trong túi của mình sao…
Thái Dũng Thắng vô tình mở miệng nói: “Ha ha, phó tổng giám đốc Diệp cứ nói đi đừng ngại.”
Diệp Oản Oản trực tiếp mở miệng: “Tôi không đồng ý cho hai người cùng chụp ảnh, nhưng bây giờ tổng giám Thái đã cùng với tổng biên tập Lương thương lượng được với nhau rồi, nếu như tổng giám Thái vẫn như cũ giữ vững ý muốn của mình, như thế, sau khi có ảnh bìa kỳ này, tất cả mọi hậu quả tạo thành đều do tổng giám Thái tới gánh vác, xin hỏi điểm này, anh có vấn đề gì hay không?”
Đây là muốn nói anh ta đoạt công lao, cố ý hù dọa uy hiếp anh ta đây mà! Anh ta sao lại không nhìn thấu trò lừa bịp này được chứ?
Thái Dũng Thắng cười ha hả mở miệng nói: “Phó tổng giám đốc Diệp, đó là chuyện đương nhiên rồi, dù sao lần hợp tác này, là tôi nói thành mà! Mọi chuyện sau này đương nhiên cũng để tôi xử lý rồi!”
Lương Sùng đứng ở một bên nghe được lời của Diệp Oản Oản, đồng dạng cũng thể hiện sự xem thường.
Thái Dũng Thắng nói xong dương dương đắc ý nhìn về phía Cung Húc: “Cung Húc, người đại diện của cậu cũng đã đồng ý rồi, cậu còn muốn tiếp tục náo loạn nữa sao?”
Cung Húc giận đến xù lông: “Diệp ca, tại sao phải để cho em và người xấu xí này cùng nhau chụp ảnh chứ, em không chụp đâu! Số tiền đó cũng không đủ để bồi thường tổn thất tinh thần của em đâu!”
Vẻ mặt của Dương Lộ Thiến vặn vẹo, xấu xí… Cô ta xấu xí sao…?
Diệp Oản Oản khóe miệng hơi rút, cái loại đần độn này miệng cũng thật là độc.
“Chụp xong tôi sẽ để cho Đông Tử đi mua mứt hoa quả cho cậu.” Diệp Oản Oản nói.
Cung Húc: “Em không đồng ý đâu! Đừng tưởng rằng một hộp mứt hoa quả thì có thể dụ được em! Trinh tiết của em chẳng lẽ cũng chỉ có giá trị bằng một hộp mứt hoa quả sao? Anh coi em là cái gì vậy?”
Diệp Oản Oản: “Hai hộp.”
Cung Húc: “… Nhiếp ảnh gia đâu, nhanh lên một chút! Đừng lãng phí thời gian!”
Diệp Oản Oản: “…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc