Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 376

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Lời Diệp Oản Oản mới nói ra như một viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, làm dấy lên cơn sóng lớn ngập trời, toàn bộ những người đang có mặt tại cửa hàng từ Tiết Lệ, đoàn chuyên gia đến ông chủ Hầu Mậu Phong đều đổi sắc mặt.
“Ông chủ Hầu xin bớt giận, chuyện này có thể là có chút hiểu lầm, bên này chúng tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa!”
Tiết Lệ một bên trấn an Hầu Mậu Phong, một bên không thể nhịn được nữa lên tiếng như muốn làm khó dễ với Diệp Oản Oản: “Diệp tiểu thư, tôi biết cô đối với tổng giám Tần có thành kiến, nhưng chuyện riêng là chuyện riêng, chuyện công là chuyện công, bây giờ cô đang làm y hệt như công và tư chẳng phân biệt được, tùy ý làm bậy, ngay cả trao đổi cũng không nói với chúng tôi trước một tiếng, tự mình chủ trương, là đạo lý gì chứ?!”
Thập Nhất nghe vậy lập tức đứng dậy, mở miệng nói: “Tiết phó tổng giám, lúc các anh đưa ra quyết định, có cùng Oản Oản tiểu thư trao đổi qua không, người tự tiện chủ trương chẳng lẽ không phải là anh sao?”
Tiết Lệ hít sâu một hơi, nói: “Cậu… Được, nếu cậu muốn trao đổi, vậy chúng ta bây giờ liền bàn bạc thật kỹ lưỡng, trước kia tôi đã đem lý do nói rất rõ rồi, nhóm vật liệu này là lựa chọn tốt nhất, tổng giám Tần đã hao tốn thời gian cùng tinh lực rất lâu…”
Diệp Oản Oản một tay chống trán, cũng không cắt đứt lời anh ta, ngồi yên nghe Tiết Lệ đứng ở đó dùng miệng lưỡi lưu loát của mình diễn thuyết cho cô nghe những công lao của Tần Nhược Hi trong chuyến đi này.
Chờ đến khi anh ta nói xong, cô mới trầm tĩnh mở miệng: “Nói xong rồi sao? Tôi đây cũng nên nói một câu, người tổng phụ trách chuyến đi lần này là tôi, cho nên tôi có quyền quyết định.”
Tiết Lệ trực tiếp nghe thấy như bị một ngụm máu nghẹn ở cổ họng: “Cô…”
Quan lớn một cấp đè ૮ɦếƭ người…
Anh ta còn có thể dùng điều gì để phản bác lại được nữa chứ?
Thập Nhất vốn đang lo lắng không biết Diệp Oản Oản muốn dùng biện pháp nào để đối phó với loại người không tôn trọng mình như thế này, không nghĩ tới phương pháp của Diệp tiểu thư lại đơn giản mà *** như vậy, không khỏi ho nhẹ một tiếng rồi sờ sờ lỗ mũi của mình.
Như vậy thật sự không thành vấn đề sao?
Ngay vào lúc này, một loạt tiếng ồn nhịp nhàng giống như tiếng cổ vũ truyền tới: “Ông chủ Diệp, xinh đẹp như hoa, Mỹ Mỹ Mỹ Mỹ, Tịnh Tịnh Tịnh Tịnh!”
“Phốc ——” Một hớp nước trà từ trong miệng Diệp Oản Oản phun ra ngoài.
Đây chính là cái mà bọn họ gọi là không cần dùng tới vũ lực cũng có thể làm cho cô hả giận đây sao?
Tiết Lệ nhìn năm người từ sáng đến giờ vẫn đi theo sau lưng Diệp Oản Oản, lúc này như đang thêm dầu vào lửa, sắc mặt càng thêm khó coi.
Mắt thấy bầu không khí càng ngày càng căng thẳng đầy vẻ giằng co, ba người chuyên gia bên cạnh đều bắt đầu khuyên nhủ.
“Diệp tiểu thư ngàn vạn lần xin cô nghĩ lại!”
“Nhiệm vụ lần này tuy nói không coi là nhiều, nhưng bây giờ ngọc tốt khó cầu, bên công ty chúng ta đã chờ nhóm vật liệu này hơn nửa năm, nếu như bỏ qua cơ hội lần này, mà bị những nhà khác lấy được nhóm hàng này, vậy tổn thất của chúng ta có thể rất lớn đó…”
………………….
“Ầm ——” một tiếng, Hầu Mậu Phong đang ở bên cạnh vừa nghe xong dùng sức thật lớn vỗ bàn một cái, ở tại chỗ giận tím mặt.
“Quả thật lẽ nào lại như vậy! Cô gái này, khẩu khí của cô thật là lớn, có mấy người trong giới đưa ra giá cao hơn tôi cũng không đưa, lại để cho mấy người, cô ngược lại thì tốt rồi, lại có thể coi thường hàng ở đây của chúng tôi? Tiết tiên sinh, chẳng lẽ cái này chính là thành ý của các anh sao?”
Tiết Lệ đầy oán giận nhìn về hướng Diệp Oản Oản, vội mở miệng nói: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, những thứ này đều là hiểu lầm, ông chủ Hầu ông nghe tôi giải thích…”
Hầu Mậu Phong mặt lạnh, dùng sức giũ tay áo: “Được rồi cái gì cũng đều không cần nói nữa, thật ra nhóm hàng này trừ khi Tần tiểu thư đích thân tự mình tới thì tôi mới đưa ra, còn lại bất kỳ ai cũng đều sẽ không cho, nếu mấy người đã không biết phải trái như vậy, tôi cũng không cần phải cho các người mặt mũi này nữa! Mời các người trở về đi!”
Người làm trong cửa hàng mặt khinh bỉ nhìn về phía Diệp Oản Oản, âm thanh bén nhọn mở miệng nói: “Vị tiểu thư này, sợ là cô không biết giá thị trường rồi, cô cho là khối đá này khắp các cửa hàng ở thành H có đầy sao? Đây là vật liệu phỉ thúy cấp cao, dù có đợi cũng không biết phải đợi đến bao nhiêu năm mới đợi được khối đá cực phẩm như thế này, cô có biết có bao nhiêu người muốn sở hữu khối đá này hay không?”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Người làm trong cửa hàng vừa dứt lời, một người đàn ông to lớn mập mạp, mặc áo khoác tơ lụa, vẻ mặt tươi cười đi vào.
“Ơ, ông chủ Hầu, chuyện này là thế nào? Làm sao lại nổi giận lớn như vậy?”
Nhìn thấy người mới tới, Tiết Lệ nhất thời thay đổi sắc mặt: “Không được! Là Hoàng Thế Hâm!”
Ba người chuyên gia kia nhìn thấy cũng gấp gáp hẳn lên: “Hoàng Thế Hâm chạy tới đây làm gì chứ! Trước kia chúng ta đều đã nói nhóm hàng này Tư gia chúng ta muốn rồi cơ mà!”
“Còn phải hỏi sao? Nhất định là nhận được tin tức gì rồi!”
“Nhanh như vậy sao?”
“Anh nghĩ thử xem, món hàng này có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào, không tới một phút cuối cùng, ai nguyện ý buông tay cơ chứ? Nhưng người phụ nữ này ngược lại tốt rồi, lại có thể đẩy mối lợi này ra bên ngoài…”
“Nguy rồi, tên Hoàng Thế Hâm này cũng không phải là đèn đã cạn dầu đâu! Nhóm hàng này sợ là không thể giữ lại được rồi!”
…………………………
Người làm nhìn người mới tới, đầu tiên trợn mắt nhìn đám người Diệp Oản Oản một cái, sau đó vẻ mặt ngay lập tức tươi cười nghênh đón người đang đứng ở trước cửa: “Ông chủ Hoàng! Cơn gió nào thổi ông tới đây vậy, mau mau, mời vào!”
Vẻ mặt Hoàng Thế Hâm tỏ ra tiếc nuối, thử thăm dò mở miệng nói: “Ôi, tôi nghe nói ông chủ Hầu hôm nay cùng tập đoàn Tư Thị ký hợp đồng, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn đến hỏi thăm một chút, ông chủ Hầu còn có mặt hàng tốt gì nữa không? Hơi hơi tốt cũng được à!”
Hầu Mậu Phong nghe vậy nhất thời hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cơn giận vẫn chưa được giải tỏa hết.
Hoàng Thế Hâm nhìn thấy vẻ mặt của Hầu Mậu Phong, trên mặt nhất thời chính là vui mừng, xem ra tin tức không sai chút nào mà!
Người làm liếc mắt nhìn về hướng đám người Diệp Oản Oản, mở miệng nói: “A, ông chủ Hoàng, đừng nói nữa, người ta đã đổi ý không cần nữa rồi!”
“Ồ, lại có chuyện này sao?! Bọn họ chẳng lẽ không biết chất lượng nhóm hàng này sao? Đây chính là nguyên thạch mà ông chủ Hầu sử dụng một lượng lớn tinh lực mới đào được, khối đá kia là thẻ vật liệu mở thiên song, đây chính là loại thủy tinh cao cấp, khả năng cho ra Đế Vương lục là rất cao!” Hoàng Thế Hâm giọng điệu tỏ ra ngạc nhiên nói.
Hầu Mậu Phong nhìn hướng mấy người Diệp Oản Oản, mở miệng âm u nói: “Vốn là lần này người tới là Tần Nhược Hi Tần tiểu thư, kết quả giữa đường lại đổi tới một người không hiểu chuyện chỉ có thể làm bình hoa di động tới đây cùng tôi nói chuyện làm ăn, cho nên người ta không nguyện ý mua đồ của tôi! Tin đồn nói gia chủ Tư gia kia hồ nháo không còn tỉnh táo cũng không phải là không có khả năng à!”
Bất luận những người này nói cái gì, Diệp Oản Oản đều không thèm để ý chút nào, phong khinh vân đạm mà ngồi ở đó uống trà chờ đợi cái gì đó, giống như chỉ đợi đến lúc nghe được câu này, ánh mắt của cô không dễ phát hiện mà lạnh thêm vài phần.
Ánh mắt Hoàng Thế Hâm ***c ngầu tùy ý đánh giá từ trên xuống dưới người Diệp Oản Oản: “Nghe nói gia chủ Tư gia có được một vị mỹ nhân khuynh thế tuyệt sắc, không tiếc cùng tất cả tộc lão trong nhà đối nghịch, cả ngày mê mệt nữ sắc, đem thân thể của mình đều phá hủy cũng không tiếc… Hóa ra là thật sự…”
Diệp Oản Oản: “…”
Bọn họ trong thương giới cũng bát quái như vậy sao?
Cái gì mà mê mệt nữ sắc, đem thân thể đều phá hủy chứ, vì muốn chiếu cố thân thể của Tư Dạ Hàn, sau khi sống lại, cô một lần cũng đều không có ngủ cùng anh đâu đó!
Nghe những lời nói càng ngày càng khó nghe kia, Tiết Lệ đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, vẻ mặt ác liệt mở miệng nhắc nhở: “Diệp tiểu thư, người nọ là đối thủ một mất một còn trong ngành châu báu của Tư Thị, ông chủ Hoàng Thế Hâm, bọn họ vẫn đang bám theo chúng ta muốn ςướק lấy nhóm vật liệu này, tổng giám Tần đã chuẩn bị hơn mấy tháng, mới lo liệu xong ông chủ Hầu bên này, nếu như cô cố ý không ký tên, tốt nhất suy nghĩ kỹ càng hậu quả mà mình có thể lãnh đi!”
Diệp Oản Oản vuốt Ng'n t trắng nõn, ánh mắt quét qua Hoàng Thế Hâm và Hầu Mậu Phong, cười lạnh một tiếng nói: “Hậu quả? Trong mắt của tôi, nhóm nguyên thạch này chẳng qua chỉ là biểu tượng đẹp đẽ, bên trong không ra cái đồ tốt gì đâu, cho nên tôi nhất định không muốn mất hết vốn liếng vào đống đồ như thế này.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc