Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 352

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Bên trong xe, yên lặng nặng nề.
Trên người Tư Dạ Hàn lại khôi phục cái vẻ làm người ta không đoán được, rất xa xôi, mờ ảo.
Giống như thế giới tồn tại trong mắt anh cùng thế giới này hoàn toàn xa lạ.
Không biết tại sao, cô phát hiện mình đặc biệt không thích nhìn thấy vẻ mặt băng lãnh trống rỗng này của Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản mỉm cười nhìn anh, “Không muốn anh luôn nghiêm mặt như vậy, có cái gì ghê gớm chứ, vui vẻ một chút a, trên thế giới này chuyện tốt đẹp còn nhiều lắm!”
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hòa vào trong bóng đêm ngoài cửa xe, “Thật sao?”
Diệp Oản Oản lấy ra một viên chocolate từ trong túi, nhẹ nhàng bỏ vào miệng anh, “Đương nhiên rồi!”
Hương vị ngọt ngào hòa tan giữa răng môi, mà nụ cười của cô so với sự ngọt ngào của chocolate còn muốn tan lòng người hơn…
Tư Dạ Hàn rũ mắt xuống, chậm rãi ôm cô vào trong ***, “Oản Oản, thế giới này… Cũng không tốt đẹp…”
Chẳng qua là có em ở đây…
Mặc dù Tư Dạ Hàn cũng không nói ra câu này, nhưng Diệp Oản Oản không biết sao liền hiểu ý Tư Dạ Hàn.
Kiếp trước, Diệp Oản Oản chưa bao giờ nghiêm túc tìm hiểu qua người đàn ông trước mắt, đối với sự khống chế gần như điên cuồng và bệnh hoạn của anh chỉ có sợ hãi và bài xích, cũng thống hận tại sao người bị anh giam giữ lại là mình.
Cho đến khi cô dần dần phát hiện, anh làm hết thảy, là bởi vì cả thế giới bên trong anh, trừ anh ra cũng chỉ có sự tồn tại của cô…
Người đàn ông này làm tất cả là bởi vì rất sợ mất đi cô…
Nhưng mà… Rốt cuộc tại sao…cô cùng lắm chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, cùng Tư Dạ Hàn cũng không có điểm chung nào, anh đối với mình tình cảm sâu nặng như vậy, rốt cuộc là do đâu.
……………….
Sau sự kiện Cung Húc được đảo ngược, giải trí Hoàng Thiên chịu không ít chỉ trích, cho dù Hoàng Thiên đẩy Vạn San San ra làm bia đỡ, nhưng truyền thông và dân mạng không phải người ngu, hơi có chút đầu óc đều biết Hoàng Thiên chơi trò gì, một đám nghệ sĩ có liên quan đều chịu nhiều ảnh hưởng, trong đó ảnh hưởng lớn nhất phải nói tới Lăng Thiếu Triết, tuy rằng anh ta giải thích là không biết Vạn San San cố ý ngán chân Lạc Thần, nhưng trong video, thái độ anh ta hùng hổ dọa người, vẫn làm cho hình tượng anh ta xây dựng lâu nay sụp đổ, khiến phần lớn Fan rất bất mãn.
Những người ái mộ nhao nhao tỏ vẻ mình bị lừa dối, bắt đầu tẩy chay quy mô lớn.
Có lúc giới giải trí chính là như vậy, bạn cứ đem hình tượng của mình trở thành người bị hại hiền lành chính nghĩa, một ngày kia đột nhiên làm một chuyện không tốt, thì sẽ đem đến biết bao nhiêu thất vọng.
Cũng giống như Cung Húc vậy, lúc trước bị hãm hại thương tích đầy mình, tùy tiện làm chuyện tốt, ngược lại sẽ làm người ta thay đổi cách nhìn.
Có điều Lăng Thiếu Triết tốt xấu cũng có tác phẩm bảo vệ, vụ tai tiếng này qua một thời gian ngắn Fan sẽ nhanh chóng quên đi, chỉ có thể tạo một chút ảnh hưởng trong thời gian ngắn.
Nhưng Cung Húc thì…
Cũng còn may mỗi lần suy nghĩ Lạc Thần, Diệp Oản Oản mới được an ủi một chút…
Bởi vì Kinh Long 2 chỉ còn mấy ngày nữa thì quay xong, cho nên khoảng thời gian này Diệp Oản Oản chạy qua đoàn phim tương đối nhiều.
Hôm nay vừa tới đoàn phim, liền thấy Tống Kim Lân đang nổi giận, “Đây là đang làm gì! Không phải nói cậu tìm người dáng dấp giống một chút sao?”
“Đạo diễn, những người này đều là vai quần chúng… Có thể làm mấy động tác cũng đã không tệ rồi… Thật không thể trông cậy nhiều vào người ta …”
Mới nói được nửa câu, thấy ánh mắt nghiêm nghị của Tống Kim Lân, nhất thời ngượng ngùng mở miệng, “Tôi sẽ tiếp tục tìm! Tiếp tục tìm…”
“Có chuyện gì vậy anh Chương?” Diệp Oản Oản thuận miệng hỏi một câu.
Chương Hoa là tổ trưởng diễn viên quần chúng, đặc biệt phụ trách tìm mấy người vào vai quần chúng, lúc này đang vô cùng đau đầu.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Sau khi Tống Kim Lân đi xa, vẻ mặt Chương Hoa bất đắc dĩ than thở, “Cảnh diễn hôm nay yêu cầu hai diễn viên quần chúng có thân thủ khá một chút, tôi đi tìm cho Tống đạo diễn mấy người, nhưng toàn bộ ông ấy đều không vừa ý, anh nói xem, diễn viên đóng vai quần chúng, phần lớn đều không chuyên nghiệp, coi như có chuyên nghiệp, cũng không có mấy người luyện võ, tôi biết tìm diễn viên quần chúng biết võ ở đâu cho ông ấy chứ…”
Diệp Oản Oản nghe vậy bật cười, quả đúng là phong cách của Tống Kim Lân, coi phim truyền hình thành điện ảnh, mỗi cảnh quay đều cố gắng như vậy.
“Ôi, Diệp tổng giám, không nói với anh nữa, tôi phải tiếp tục tìm người rồi! Nếu không hôm nay sợ là không cách nào quay được.”
“Được, anh đi đi!”
Địa điểm quay hôm nay là ở một nơi phụ cận cũ nát. Đến địa điểm quay phim, ekip đang dọn dẹp hiện trường, bất quá dường như xuất hiện một chút rắc rối.
Tiểu Trần ở trên cầu vượt đang cùng người nào đó tranh cãi. Sau khi Diệp Oản Oản thấy rõ mấy người kia là ai, nhất thời sững sốt… Lại là người quen? Ách… Tạm thời tính là người quen đi… Trên cầu vượt, một người đàn ông mặc đồ hoa sặc sỡ trang điểm thành phụ nữ giống như không xương nằm trên đất, bên cạnh để một cái băng-ca cứu thương, trên băng-ca cứu thương nằm một người, bên cạnh lập một tấm bảng: “ Phu quân mắc bệnh nan y, người hảo tâm xin cho ít tiền thuốc”.
Đối diện họ là người lừa bịp giả danh đạo sĩ ăn mặc rách rưới, cùng ăn mày không khác mấy.
“Xin lỗi, tôi là nhân viên của đoàn phim, lát nữa chúng tôi muốn quay ở dưới cầu, xung quanh không thể có người, làm phiền các người tạm thời tránh một chút!”
“Gần tới cuối tháng rồi, chúng tôi lại phải nộp tiền, thời gian chính là kim tiền, ~ ông xã, anh nói đúng không?”
Người trên băng-ca cứu thương đến động cũng không thèm nhúc nhích một cái, giống như có thể ngủ thẳng thiên hoang địa lão.*
*thời gian ngủ dài đăng đẳng
Hai người kia vừa nhìn đã nhận ra, một người rõ ràng đàn ông giả làm phụ nữ, một người rõ ràng đang giả bộ bệnh, như vậy còn trông cậy vào có thể xin được tiền? Chẳng lẽ cho rằng người khác đều là người mù hay sao?
Khóe miệng Tiểu Trần co quắp, chỉ nghĩ bọn họ muốn ăn vạ lừa tiền, không muốn cùng những người này dây dưa nhiều, vì vậy mở miệng nói: “Các người muốn bao nhiêu tiền mới chịu đi?”
Yêu Mị Nam nghe vậy, gương mặt chợt trở nên nghiêm túc: “Vị tiểu thư này, xin cô ăn nói tôn trọng một chút, chúng tôi chỉ nhận tiền khi lao động, không được sỉ nhục nhân cách của chúng tôi!”
Mặt Tiểu Trần xạm lại, “Các người có phải thật sự muốn làm loạn?”
“Không phải vậy, quân tử yêu tiền mới theo đường đó, cô gái này, không bằng tôi coi cho cô một quẻ?”
Yêu Mị Nam nhất thời bò dậy, nổi giận đùng đùng, chỉ vào mũi đạo sĩ kia mắng, “Hứ! Đạo sĩ thúi, ông muốn xem bói sao không đi chỗ khác, nhất định phải cùng bà đây đoạt mối làm ăn này sao!”
“Tử nhân yêu, chỗ này là nhà của anh à?”
“Hai người đừng ồn ào nữa, rốt cuộc có đi hay không?”
“Tiểu Trần…” Tiểu Trần đang không thể nói chuyện với họ được nữa, thật sự đã nổi giận, vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản đi về phía này, nhất thời hai gò má ửng đỏ, “Diệp ca, anh đã đến rồi…”
“Xảy ra chuyện gì?” Diệp Oản Oản nhìn mấy người kia một cái.
Tiểu Trần tức giận mở miệng, “Hôm nay đoàn phim muốn quay phim ở đây, cho nên tôi đang dọn dẹp hiện trường, nhưng mấy người này nói thế nào cũng không được! Quả thật là bệnh thần kinh, có phải là đoàn phim bên cạnh thuê tới quấy rối chúng ta hay không a?”
Diệp Oản Oản: “……”
Suy nghĩ nhiều, không phải là tới quấy rối… Chỉ thuần túy là bệnh thần kinh mà thôi…
Đạo sĩ kia vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, ánh mắt lập tức sáng lên, “Ai nha, Diệp Vô Danh em gái…”
Lời còn chưa dứt, ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Diệp Oản Oản bắn tới. Đạo sĩ vô cùng thông minh ngậm miệng, vẻ mặt “Tôi biết”, “Tôi biết”.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc