Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 346

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản nói xong câu này lại nhìn về phía màn hình máy vi tính lần nữa.
Tiếng click chuột nhẹ vang lên, lần này, cô không chọn phát từ giữa mà trực tiếp ấn vào nút play, bắt đầu phát từ đầu video.
Trong video, hình ảnh có thể thấy được vẫn là ở đoàn phim , bao gồm Lăng Thiếu Triết, Vạn San San cùng với mấy nghệ sĩ Hoàng Thiên đang túm tụm một chỗ xì xào bàn tán.
Giữa những hàng chữ đều là “Nghệ sĩ hết thời”, “Thứ kém sang*”, dùng mọi cách để giễu cợt Lạc Thần.
* gốc: không lên được mặt bàn, chỉ kẻ không xứng, tầm thường, quên mùa, con beta bựa nên đổi thành vậy J))
Trợ lí của Lạc Thần dường như muốn lên trước để tranh luận nhưng bị Lạc Thần ngăn lại.
Lạc Thần không nói một lời đi về vị trí của mình, thế nhưng, ngay vào lúc này…
Trong video xuất hiện một cái vòng tròn màu đỏ, vòng tròn khoanh vào vị trí chân Vạn San San, vì vậy, tất cả truyền thông thấy rõ, một giây kế tiếp, Vạn San San cố ý duỗi chân ra làm Lạc Thần vấp một cái.
Cà phê trong tay Lạc Thần sánh ra, không cẩn thận tạt vào quần áo của Lăng Thiếu Triết.
Chuyện kế tiếp phát sinh… khiến toàn bộ đám truyền thông đều câm như hến, trố mắt nghẹn họng.
Tất cả mọi người đều không ngờ, mọi thứ Lạc Thần giải thích trên Weibo đều là thật.
Đoạn video ngắn ngủi nhưng lại tiết lộ một sự thật hoàn toàn trái ngược.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, chân tướng lại là… Ngoài mặt, Vạn San San không sợ cường quyền cố ý khiêu khích trên mạng, tất cả nghệ sĩ Hoàng Thiên dũng cảm đứng ra vốn là Trợ Trụ làm ác*, cùng phe với nhau, mà trong toàn bộ sự việc người bị hại lớn nhất Lăng Thiếu Triết mới thật sự là kẻ diễn sâu hãm hại người khác!
* từ điển tích Đắc Kỷ Trụ Vương ý, có nghĩa là giúp người xấu làm điều ác
Bị vô số truyền thông, cư dân mạng, fan, người đi đường đuổi theo mắng suốt năm ngày, Cung Húc chẳng qua cũng chỉ là không nhìn nổi Lăng Thiếu Triết ỷ thế hiếp người mới đứng ra giải vây cho nghệ sĩ công ty nhà mình.
Cung Húc rõ ràng vẫn làm chuyện giống như vậy, nhưng là giờ phút này cộng với video vừa xem xong, lại khiến mọi người cực kì hả hê.
Cho đến khi toàn bộ video đã kết thúc, toàn bộ buổi họp báo vẫn im lặng tới mức cây kim rơi cũng nghe tiếng, không có người nào phát ra một chút âm thanh.
Mỗi phóng viên đều đỏ mặt, trố mắt đứng nhìn nhau mà hoàn toàn không biết nên nói cái gì…
Bọn họ tự xưng là chính nghĩa, đuổi theo phía sau Cung Húc, dùng ngòi Pu't làm VK mắng người ta nhiều ngày như vậy, kết quả lại mắng lầm người?
Ngược lại, kẻ bọn họ bảo vệ mới thật sự là tiểu nhân vô sỉ, mới thật sự là ác bá ỷ thế hiếp người…
Ánh mắt của Diệp Oản Oản lạnh như băng đảo qua từng phóng viên: “Đây là chân tướng các người muốn bảo vệ? Đây chính là cái công đạo mà các người tự xưng là đến dùng chính nghĩa đòi lại! Cái này chính là công đạo của mấy người đây! Không biết mấy người có cảm thấy hài lòng chưa?”
Nghe lời nói sắc bén của Diệp Oản Oản, biểu tình của toàn bộ truyền thông đều có chút lúng túng…
“Sao… Tại sao có thể như vậy…”
“Khụ khụ, hiểu lầm… Hóa ra là một hiểu lầm mà…”
“Nhưng mà chuyện này cũng không thể trách chúng tôi chứ? Ai biết chân tướng sự việc lại là như vậy! Dù sao chúng tôi là phóng viên, cũng không phải là cảnh sát mà, mọi người nói đúng không? Khó tránh khỏi có lúc…”
Diệp Oản Oản nghe vậy, từng bước từng bước đi tới trước mặt người phóng viên kia.
“Anh...... Anh muốn làm cái gì?” Bởi vì trên người đối phương có cảm giác áp bức quá mức mạnh mẽ, tên phóng viên bị bức lui về sau một bước.
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm gã phóng viên mở miệng: “À, không phải cảnh sát, hay cho câu không phải là cảnh sát, nếu không phải là cảnh sát, các người dựa vào cái gì thay thế cảnh sát, thay thế luật pháp, trắng trợn không kiên dè kích động quần chúng, dẫn dắt *** Internet, vận dụng tư hình đối với nghệ sĩ vô tội!
Vừa rồi chẳng phải ai vừa thề son sắt rằng một người có bao nhiêu quyền lợi, cũng có nghĩa bấy nhiêu trách nhiệm sao?
Nếu đã làm truyền thông, đã nắm trong tay dư luận, nắm trong tay quyền phát biểu, thậm chí khống chế tương lai tiền đồ của nghệ sĩ, trả lại sự thật, tìm kiếm chân tướng chẳng lẽ không phải là nghĩa vụ cùng trách nhiệm của các người?
Nhưng mà bây giờ, công lý nằm trong tay phóng viên cùng truyền thông lại trở thành thứ để lấy lòng người khác, câu view, là vũ khí để các người tùy ý làm hại người khác ư!”
Là ai cho mấy người quyền đó?
“Ngôn ngữ là VK vô hình nhưng lại là vũ khí sắc bén nhất, để trút giận, để theo phong trào, thậm chí chỉ là bởi vì buồn chán, liền dùng tất cả ngôn ngữ ác độc nhất với người xa lạ không quen không biết trên thế giới, yên tâm trốn trên internet điên cuồng gõ phím, tự tay hủy diệt cuộc đời của người khác?
Chỗ đáng sợ của Internet, là không có ai quan tâm chân tướng sự thật, rồi càng không biết chân tướng mà còn ra vẻ chính nghĩa, thật là ác hơn cả việc làm ác! Xin không nên tùy tiện bình luận khi không biết nội tình. Bởi vì thứ các người nhìn thấy không nhất định là toàn bộ chân tướng, dư luận vĩnh viễn không có nghĩa là chân lý!”
Mà sau khi chân tướng của sự thật xuất hiện, một câu hiểu lầm, một câu chớp nhoáng, liền có thể xóa sổ những việc mà các người làm đối với một người vô tội bị hại, đây chính là thái độ của một người truyền thông như anh sao?
Lũ truyền thông vô lương tâm mấy người, không kiêng nể gì gây *** internet giả, có phải là rác rưởi, là sâu mọt xã hội hay không?
Xin mời vị phóng viên này, mời quý vị ở đây, trả lời vấn đề của tôi!”
Từng chữ từng chữ của Diệp Oản Oản sắc bén dao.
“Tôi…… Tôi……” Phóng viên kia lắp bắp, bị ép hỏi đến đầu đầy mồ hôi, một chữ đều nói không nên lời.
Cung Húc từ đầu tới cuối đều ngơ ngác nhìn chằm chằm mặt của Diệp Oản Oản, nhìn cô lạnh lùng nhưng lại làm người khác vô cùng an tâm, nhìn cô lấy sức lực một người vì mình đảo ngược ngàn vạn tiếng xấu, cảm xúc dâng trào không cách nào khống chế mãnh liệt lên xuống…
Diệp Oản Oản dừng một chút, cuối cùng mở miệng: “Đối với Vạn San San, Lăng Thiếu Triết và những nghệ sĩ của Hoàng Thiên giải trí ác ý nhằm vào nghệ sĩ Cung Húc công ty tôi nói xấu, truyền thông Quang Diệu sẽ giữ lại truy cứu trách nhiệm pháp luật.”
Rốt cuộc, mấy người cấp cao của truyền thông Quang Diệu mới phản ứng lại.
“Ây… Chuyện còn lại chúng tôi sẽ giao cho pháp vụ xử lí, Bây giờ… Hôm nay buổi họp báo đến đây kết thúc… Mọi người nếu còn thắc mắc vấn đề gì, xin sắp xếp sau…”
“Mong mọi người trật tự ra ngoài!”
Dương Tiến Nguyên mang vẻ mặt đầy kinh hoàng nhìn khuôn mặt trẻ tuổi thậm chí có chút ngây ngô của Diệp Oản Oản, vẻ mặt nhìn thế là đủ rồi.
Bất luận thế nào ông ta cũng không nghĩ tới, dưới tình huống này, Diệp Bạch lại còn có thể xoay chuyển càn khôn, cứu Cung Húc trở về, còn ngăn tất cả truyền thông đều á khẩu không trả lời được.
Giờ phút này ý nghĩ của những nhân viên làm việc ở bộ phận khác cũng không kém bao nhiêu…
Bọn họ đã tưởng tượng ra, hôm nay phóng viên ở buổi họp báo sẽ công bố nội dung gì, sẽ là hoàn cảnh như thế nào…
“Diệp tổng của chúng ta thật là lợi hại quá đi! Lại không buồn hé răng giữ lại một con át chủ bài như vậy!”
“Tôi rốt cuộc cũng hiểu được lần này giải trí Hoàng Thiên muốn hại chúng ta, trên thực tế là tất cả bọn họ đều bị Diệp tổng của chúng ta hố rồi!”
“Lần này Hoàng Thiên lại xui xẻo một phen, khẳng định Vạn San San cũng bị phế đi rồi, hình tượng Lăng Thiếu Triết xây dựng hoàn toàn sụp đổ, số nghệ sĩ liên lụy ít nhất cũng có mười mấy người!”
“Đi thôi!” Lúc Diệp Oản Oản nhìn Cung Húc và Lạc Thần ở bên cạnh, ánh mắt mới thoáng nhu hòa mấy phần.
“À…” Cung Húc thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhanh chóng đứng lên, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Diệp Oản Oản, Lạc Thần cũng đi sát bên kia, ánh mắt rơi vào trên người của người thanh niên, từ đầu đến cuối không có dời đi.
………
Đến tối, mọi người đều đang chú ý sự kiện họp báo “Cung Húc hãm hại” công bố kết quả cuối cùng.
Toàn bộ quá trình hiện trường buổi họp báo được đăng hoàn chỉnh trên mạng.
Sau khi chân tướng được sáng tỏ, toàn bộ Internet đều xôn xao.
Mấy chục nhà tạp chí truyền thông cho phóng viên ký giả đến họp báo lúc đầu nghiêng về một phía cùng thái độ bôi đen Cung Húc sau khi buổi hợp báo kết thúc, tập thể phát biểu tuyên bố xin lỗi, thanh thế thật lớn, toàn bộ Internet xưa nay chưa từng có.
Ùn ùn kéo đến đều là sự kiện lần này xoay ngược lại là một mảng tối của báo chí, “Internet là một loại hãm hại của xã hội”. “Truyền thông cũng đăng tin: Chống lại chủ nghĩa người bị hại biến thành kẻ hãm hại”, cuối cùng dư luận với Cung Húc cũng đã hoàn toàn bị đảo ngược, tiêu đề biến thành “Trả lại một Cung Húc chân thật nhất như cũ!” “Cung Húc: người trong sạch cuối cùng của giới giải trí” …
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc