Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 344

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Vốn tưởng rằng chỉ cần Cung Húc không dựa vào nhà mình nữa, nhất định sẽ thỏa hiệp, ai mà biết được cái tên này căn bản chính là dù có đưa đao 乃úa đến trước mặt cũng không sợ, khó chơi vô cùng…
Đáy mắt xẹt qua một tia âm u, nếu như đến lúc đó sự việc huyên náo không thể thu thập được, bên phía Quang Diệu này chỉ có thể tiến hành đuổi Cung Húc ra khỏi công ty, sau đó đem tất cả quan hệ đẩy sạch cho Diệp Bạch, thật là làm bất chấp mọi thứ không rõ nặng nhẹ mà, thời điểm này còn tùy ý để cho Cung Húc làm bậy, anh ta cho rằng Cung Húc còn là người có gia cảnh tốt, làm ra chuyện phá hoại nào cũng không có việc gì giống như ngày xưa nữa sao?
Không có Cung gia ở sau lưng nâng đỡ, Cung Húc cũng chỉ là một con cọp giấy mà thôi.
Hôm nay là ngày tổ chức buổi họp báo với phóng viên, cách ngày mà Vạn San San đăng đoạn clip trên Weibo là năm ngày.
Toàn bộ sự việc là chuyện Cung Húc đi tới đoàn làm phim Kinh Long 2, gặp phải đối thủ một mất một còn của mình – Lăng Thiếu Triết, rõ ràng chính Cung Húc là người không cẩn thận làm dơ quần áo của Lăng Thiếu Triết, kết quả không chỉ không xin lỗi, còn dùng tiền làm nhục người khác, ngay trước mặt mọi người đổ cà phê lên trên người của Lăng Thiếu Triết, rồi còn nói đủ loại lời nói làm nhục nữa.
Từ trước đến nay trong mắt của công chúng luôn để ý đến những chuyện có liên quan đến cuộc sống, nhưng có ba loại vô cùng phổ biến, một loại là tâm lý thù hận, một loại là đồng cảm với người yếu, còn có một loại là tâm lý phẫn nộ.
Lợi dụng tâm lý đám đông sẽ hội tụ thành một khí thế cực kỳ đáng sợ.
Trong lúc đó chuyện của Cung Húc vừa vặn đều rơi vào trong ba trường hợp đó, thậm chí không cần thêm dầu vào lửa, chỉ một đoạn video nho nhỏ cũng đủ để đem cậu ta đẩy tới đầu ngọn sóng, khiến cho tất cả toàn thể công chúng dùng ngòi 乃út làm νũ кнí, phát triển theo chiều hướng mà những người ghét Cung Húc muốn.
Mấy ngày nay, trên bất kỳ trang báo nào cũng đều là “Kiên quyết ngăn chặn sự bá đạo trong giới giải trí” “Cung Húc nhân cách phản xã hội ” “Quét sạch thần tượng làm loạn giới giải trí” từng tiêu đề một vô cùng động lòng người.
Cung Húc làm người luôn khoe khoang mọi nơi, scandal quá nhiều, tính cách vô cùng kiêu ngạo, những chuyện đó mọi người chỉ coi như là trò đùa trẻ con của một người chưa lớn mà thôi, nhưng bây giờ lại đưa lên đến mâu thuẫn giai cấp, nên toàn bộ mọi người đều không thích.
Con người thật đáng sợ, ở nơi luôn sống bằng dư luận như thế này, việc mà Cung Húc có thể gặp phải bây giờ không chỉ là khả năng bị đuổi ra khỏi toàn bộ giới giải trí, thậm chí công việc ngày sau của cậu ta cũng đều có thể bị chịu ảnh hưởng.
Những thứ nhìn như vô hình kia, chữ viết không có lực sát thương như súng đạn, nhưng lại không hề thua kém gì quái thú uống máu người ăn thịt.
Bên ngoài khách sạn, fan phẫn nộ cùng quần chúng kéo biểu ngữ đem toàn bộ khách sạn vây lại đến mức khó có thể thâm nhập vào bên trong được, mấy chỗ được xem là nơi ở hay đi lại của Cung Húc tất cả đều bị vây kín, từ phố lớn đến ngõ nhỏ tiêu đề báo chí bát quái đều liên quan với chuyện này.
Trận chiến đầu tiên khói súng tràn ngập, trang Weibo cá nhân của Cung Húc bị chửi đến mức tê liệt, trang cá nhân bị bôi đen, thông báo đe dọa, đám người ái mộ bùng nổ, những từ ngữ bạo lực kia được trích dẫn ra không sai chỗ nào cả, vào giờ phút này không hề có ai buông tha bất kỳ một khả năng có thể công kích nào.
Bên trong các quán ăn, tất cả truyền thông lấy 乃út thay dao, mỗi một người phóng viên ai cũng muốn từ trên người Cung Húc đào xuống một chút tin…
Phóng viên: “Cung Húc, mọi người đều biết, anh cùng Lăng Thiếu Triết có mâu thuẫn từ xưa đến nay, Lăng Thiếu Triết làm người khiêm tốn, không tranh với anh, lần này vốn cũng chỉ là một cái va chạm nhỏ, mà anh lại tùy ý giẫm đạp lên nhân cách và làm nhục đối phương, hơn nữa đối với hành vi của mình không có chút sợ hãi hay hối lỗi nào cả, không nhận sai không muốn nói lời xin lỗi, dám hỏi một câu, rốt cuộc là điều gì đã cho anh không chút kiêng kỵ như vậy! Là công ty phía sau anh, hay là tập đoàn Ức Hào sau lưng anh!”
Các ký giả gợi ra ý tứ rõ ràng, lại muốn đem Quang Diệu cùng Cung gia đều lôi vào trong buổi họp báo ngày hôm nay, nếu được sẽ tiến một bước khuếch trương sự kiện này.
“A…” Cung Húc trầm thấp khẽ cười một tiếng, ngay sau đó, hất lên gương mặt bất cứ lúc nào cũng đều ngông cường kia, từng chữ từng chữ mở miệng nói: “Ai cho tôi sức lực? Tôi, Cung Húc, hôm nay sẽ nói cho các anh biết, coi như tôi cùng cha tôi đoạn tuyệt quan hệ, coi như bị công ty đuổi ra khỏi, toàn dân ghét bỏ, coi như giờ phút này tôi không có bất kỳ một người Fan nào, tôi cũng như lúc trước nói những lời này: Nghĩ muốn để cho tôi xin lỗi, để đến kiếp sau đi!”
Lời nói của Cung Húc làm cho tất cả toàn bộ xôn xao…
Truyền thông vốn còn đang suy đoán lần này Cung Húc dưới áp lực sẽ thỏa hiệp, nhưng vạn vạn không nghĩ tới thái độ của Cung Húc sẽ là như vậy.
Đỉnh lông mày nhỏ bé của Diệp Oản Oản không thể nhận ra giương lên.
Không khỏi không thừa nhận, Cung Húc dù là con ông cháu cha, nhưng giờ phút này, bộ dáng cậu ta đang biểu hiện vô cùng nam tính…
Cung Húc ở trong đám người vĩnh viễn là nơi ánh sáng tụ hội, là minh tinh trời sinh, nhưng tính cách của cậu ta lại cứng quá dễ gãy, không thích hợp tại trong cái vòng sinh tồn này.
Cậu ta mới nói yêu cầu của mình một cái, mọi thứ liền trở về điểm cân bằng…
Coi như cô là người đại diện của cậu ta, cô cũng hy vọng, cô có thể trở thành điểm cân bằng kia.
Ánh mắt phức tạp của Lạc Thần nhìn Cung Húc, mặc dù Cung Húc có làm ra rất nhiều hành vi cậu ta không tán thành, nhưng Cung Húc vẫn tùy ý tự nhiên không sợ hãi, đây là điều mà cậu ta thật sự hâm mộ và muốn hướng tới.
Bởi vì những lời nói này của Cung Húc các công ty truyền thông thoáng cái liền như ong vỡ tổ, càng thêm hưng phấn.
Cung Húc quả nhiên không để cho bọn họ phải thất vọng a!
Theo sau đó, các vấn đề tiếp theo mà mấy công ty truyền thông đưa ra càng thêm sắc bén.
“Nhân phẩm của Cung đại thiếu gia thật sự là khiến cho người khác mở rộng tầm mắt, anh tuyệt nhiên vẫn không muốn nói lời xin lỗi sao, là anh cho rằng anh căn bản không có làm sai điều gì thật sao?”
“Cung Húc, ở trong mắt anh, đã bao giờ coi những người có thu nhập thấp hơn anh vì sinh tồn mà cố gắng kiếm tiền nhưng đối với anh mà nói đó chỉ như những con kiến hôi, đáng bị đời chà đạp ngược đãi, anh đã bao giờ coi trọng người ta hay chưa?!”
“Quyền lợi có nghĩa là trách nhiệm, năng lực lớn, trách nhiệm liền lớn theo bấy nhiêu, lúc này mới chính xác là quan niệm về giá trị, mà người như anh, chiếm cứ lấy những thứ tốt nhất của xã hội, nhưng đồng thời cũng cặn bã cùng sâu mọt của xã hội, người như anh không nên tồn tại đâu!”
Nhìn hiện trường càng ngày càng mất đi sự khống chế, nhìn tinh thần của mọi người kích động vô cùng, sắc mặt của Dương Tiến Nguyên hơi trầm xuống…
Xem ra, Cung Húc quả nhiên là không giữ lại được nữa …
Ngay khi toàn thể truyền thông lên tiếng oanh tạc Cung Húc, trong đám người đột nhiên lao ra một fan với tâm tình vô cùng kích động: “Cung Húc! Anh cái đồ rác rưởi! Sâu bọ trong đường cống chui ra này!”
“Chuyện gì xảy ra! Ngăn anh ta lại!” Dương Tiến Nguyên nổi giận la lên.
Bảo an vội vàng chạy tới, nhưng bởi vì đám người chật chội, người kia khí thế lực lại lớn vô cùng, trực tiếp hướng về chỗ của Cung Húc.
Một đạo ánh sáng lạnh lẻo thoáng qua, trên người của người mới tiến đến kia lại còn mang theo một con dao nhỏ, không khống chế được tâm tình, người đó dùng sức đánh về phía Cung Húc, tiếng thét chói tai nổi lên bốn phía, tình cảnh hỗn loạn.
Ngay tại lúc người kích động kia đưa đao đâm về phía gò má của Cung Húc, trong nháy mắt, động tác của Diệp Oản Oản lại nhanh hơn một chút, cánh tay tựa như tia chớp đi qua ngăn chặn,mà đem Cung Húc che chở ở sau lưng mình, người kia té ngã trên đất, bị bảo an giờ mới chạy tới được đè trên mặt đất.
Chỉ là, trong lúc hỗn loạn đó, vì bảo vệ Cung Húc, cánh tay của Diệp Oản Oản đã bị cắt trúng, máu đỏ tươi nhất thời nhuộm thấu bộ âu phục màu trắng.
“Diệp ca!!!” Cung Húc nhìn thấy vết thương trên cánh tay của Diệp Oản Oản, nhất thời vành mắt đỏ lên, cả người giống như một dã thú nổi giận cực điểm, một cước đem cái ghế bên cạnh đạp cho ngã xuống, sau đó liền chạy tới hướng người mới gây ra vết thương cho Diệp Bạch: “Tôi *** mẹ anh!”
Cung Húc níu lấy cổ áo người kia, quả đấm quơ lên thật cao, muốn đập xuống gương mặt của hắn ta…….
Toàn bộ truyền thông ở đây đều kích động không thôi bật máy quay lên, không kịp chờ đợi thưởng thức tuồng kịch này.
“Cung Húc.”
Một âm thanh như tảng băng ở sau lưng cậu ta nhàn nhạt vang lên, Cung Húc đang nổi điên nhưng mới nghe đến tên mình động tác trong nháy mắt ngừng ở nơi đó.
Nhưng khí tức của Cung Húc vẫn vô cùng lớn, vẫn y như cũ gắt gao nắm chặt người kia không buông tay, rõ ràng vẫn đang ở trong trạng thái phẫn nộ cùng mất khống chế.
Diệp Oản Oản lấy miếng vải của nhân viên làm việc đưa lên tiện tay băng bó cánh tay của mình một chút, sau đó không nhanh không chậm mở miệng nói: “Trở về.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc