Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 309

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân vừa nhận được điện thoại liền lập tức chạy tới.
“Cha, mẹ… Đã trễ thế này, có chuyện gì không?” Diệp Thiệu Đình thử thăm dò mở miệng hỏi.
Diệp Hồng Duy vừa nhìn thấy Diệp Thiệu Đình lập tức giận tím mặt, “Anh còn có mặt mũi hỏi chuyện gì! Anh dạy con trai ngoan thật đấy!”
“Mộ Phàm?” Diệp Thiệu Đình nghe vậy sửng sốt một chút. Lương Uyển Quân vội mở miệng truy hỏi, “Là Mộ Phàm gây họa gì sao?”
Lương Mỹ Huyên bên cạnh mặc đồ đắc tiền, gương mặt được bảo dưỡng không có một tí nếp nhăn, thần sắc ngạo nghễ liếc Lương Uyển Quân ngày xưa kiều diễm ướƭ áƭ nhất Đế đô, nhưng bây giờ rõ ràng trên mặt đã hiện lên dấu vết của thời gian, ung dung mở miệng nói, “Chị, Mộ Phàm lần này, sợ là không chỉ đơn giản là gây họa, hành vi của hắn, là phạm tội.”
“Cái gì? Phạm tội?” Lương Uyển Quân gấp gáp mở miệng nói, “Tính tình của Mộ Phàm là có chút phóng túng, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm ra chuyện phạm tội!”
Lương Mỹ Huyên giễu cợt khẽ cười một tiếng, “Tôi nói chị dâu a, ban đầu chị còn nói, anh hai tuyệt đối sẽ không làm những chuyện phản bội công ty đấy, kết quả như thế nào?”
Hoàng Minh Khôn lập tức phụ họa, “Có những lời nói thật hay, cha không dạy thì con hư, Y Y tiểu thư dưới sự dạy dỗ của Nhị thiếu gia cùng Nhị thiếu phu nhân, cao quý ưu nhã, hiếu thuận hiểu chuyện, nhưng Oản Oản tiểu thư cùng Mộ Phàm thiếu gia, một người vô năng, một người không học vấn không nghề nghiệp, hiện tại thậm chí ngay cả chuyện tổn hại đến lợi ích gia tộc đều làm, trong chuyện này, Đại thiếu gia ngài và phu nhân sợ là không tránh khỏi có trách nhiệm!”
Diệp Thiệu Đình lạnh lùng nhìn Hoàng Minh Khôn một cái. Ngày xưa lúc ông vẫn còn ở Diệp gia, phát hiện Hoàng Minh Khôn lợi dụng chức quyền, nhiều lần khi dễ thậm chí thô bỉ người làm nữ trong nhà, thậm chí phát hiện hắn cùng Lương Mỹ Huyên có chút không minh bạch… Nể tình hắn ở Diệp gia đã nhiều năm, ông mới chừa cho hắn mấy phần mặt mũi, không đem hắn tới đồn cảnh sát, chẳng qua là phạt nặng hắn một chút sau đó đuổi ra ngoài. Ai biết, sau khi ông rời khỏi Diệp gia, Hoàng Minh Khôn rốt cuộc lại được mời trở lại.
Diệp Thiệu Đình lạnh lùng nói, “Oản Oản lúc trước quả thật có chút hoang đường, nhưng nó bây giờ đã sửa đổi, lần trước ở trong buổi tiệc mừng thọ, cha cũng đã tận mắt thấy, về phần Mộ Phàm, ông luôn miệng nói hắn tổn hại lợi ích gia tộc, rốt cuộc có chứng cớ không?”
Diệp Thiệu An hướng về Diệp Thiệu Đình nhìn một cái, không khỏi âm thầm cười lạnh, thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Diệp Thiệu An ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói, “Anh cả thật là uy phong a, chẳng qua là, không biết sau khi anh biết sự thật, có thể hay không còn giống như bây giờ chính nghĩa hiên ngang! Diệp thị đối với hạng mục hào quang nguyên bản chắc chắn nắm được, kết quả, hạng mục này lại có thể bị Thẩm gia dùng giá chỉ hơn chúng ta vẻn vẹn mười vạn đồng cướp đi. Rất rõ ràng, thông tin đấu giá bên chúng ta bị tiết lộ. Thư cạnh tranh từ đầu đến cuối chỉ ở trong tay Thiệu Bình An cùng Y Y, hơn nữa luôn được cất giữ trong thư phòng ở nhà cũ, thử hỏi, thông tin bị tiết lộ như thế nào đây? Tôi để cho Y Y đi xem camera theo dõi trong nhà, kết quả… Anh hai, anh đoán tôi đã phát hiện cái gì?”
Diệp Thiệu An nói xong, nhìn sang Hoàng Minh Khôn. Hoàng Minh Khôn hiểu ý, lập tức đem laptop bên cạnh mở ra, ở trước mặt tất cả mọi người phát một đoạn video theo dõi, “Đại thiếu gia, chính ngài xem đi!” Chỉ thấy trong video theo dõi, Diệp Mộ Phàm lén lén lút lút leo tường tiến vào vườn, lại âm thầm vào trong thư phòng, thật lâu sau mới đi ra.
Sau khi xem xong đoạn video theo dõi, Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân liếc nhau một cái, biểu cảm trên mặt hai người đều là không thể tin, làm sao cũng không thể tin con trai mình thực sự sẽ làm ra loại chuyện này…
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Lương Mỹ Huyên than nhẹ một tiếng, “Tôi vốn cũng không tin là Mộ Phàm sẽ làm chuyện này, nhưng có chứng cớ xác thật, người ăn trộm bí mật công ty chính là nó, bây giờ, chị còn gì đễ nói không?”
Lương Uyển Quân sắc mặt khẽ biến, “Chuyện này… Chuyện này không thể nào! Mộ Phàm nó làm sao có thể làm loại chuyện này!” Nhưng mà, video theo dõi trong hành lang lại rất rõ ràng, người mở cửa thư phòng chính là Diệp Mộ Phàm không sai. Sắc mặt của Diệp Thiệu Đình cũng hoàn toàn trắng bệch, “Mộ Phàm… Tại sao có thể như vậy…”
Diệp Hồng Duy giận đến mức ném ly trà trong tay đập vào người Diệp Thiệu Đình, “Đồ khốn! Ta vốn còn muốn để cho nó trở về công ty, bây giờ nhìn xem, ta không cần người như nó, nó đã bị anh dạy cho không thể sửa đổi được rồi! Diệp gia chúng ta coi như là đoạn tử tuyệt tôn, cũng tuyệt đối không thể để cho thứ người như vậy thừa kế! Cùng lắm thì nhận con của YY cùng Việt Trạch làm con nuôi!”
Nghe nói như vậy, trên mặt Lương Mỹ Huyên tràn đầy vui mừng, đáy mắt Diệp Y Y cũng xẹt qua một tia sáng. Chỉ cần giải quyết Diệp Mộ Phàm xong, cô chính là người thừa kế duy nhất của Diệp gia, tương lai Diệp gia này, còn không phải thuộc về cô và Việt Trạch?
Lão phu nhân Đàm Nghệ Lan một bên từ đầu đến cuối không có mở miệng giờ phút này thở dài một tiếng, “Gia môn bất hạnh! Gia môn bất hạnh a…”
Diệp gia có hai đứa cháu gái, một đứa cháu trai, Diệp Y Y cùng Diệp Oản Oản chỉ là cháu gái, chỉ có đứa cháu trai Diệp Mộ Phàm này, giống bà với Hồng Duy nhất, còn được di truyền khả năng thiên phú của bà. Cho nên, bà có khuynh hướng thích đứa cháu Diệp Mộ Phàm này nhất, đuổi nó đi ra ngoài, chỉ là muốn để cho nó một mình ở bên ngoài học hỏi kinh nghiệm, để có thể thành thục một chút, nhưng bây giờ, thật sự là làm cho bà quá thất vọng. Người thừa kế quyết định sự hưng suy của một gia tộc, Diệp gia nếu giao vào trong tay người như vậy, sợ là không giữ được. Cũng may còn có Việt Trạch cùng Y Y…
Diệp Thiệu Đình biết rõ sự nghiêm trọng của chuyện này, mặt đầy vẻ lo lắng cầu xin, “Cha, xin cha tha thứ cho Mộ Phàm lần này, nó… Nó chẳng qua là nhất thời hồ đồ… Mong cha cho hắn cơ hội sửa đổi…”
“Nhất thời hồ đồ? Nhất thời hồ đồ mà chỉ vì một con đàn bà đến loại chuyện phản bội gia tộc này cũng làm được, hôm nay có thể lấy trộm bí mật công ty, ngày khác có phải hay không đem công ty bán đi?” Lương Mỹ Huyên vừa nói, vừa có thâm ý liếc về Diệp Thiệu Đình một cái.
Diệp Hồng Duy chợt nhớ tới con trai lớn phi pháp nuốt riêng tiền bạc công ty, nhất thời tức giận hơn, “Thiệu Đình, ta đã đã cho anh quá nhiều cơ hội, nhưng anh thật sự là để cho ta quá thất vọng, lần này tuyệt đối không có khả năng dễ dàng như vậy, chuyện này ta sẽ giao cho luật sư, nên xử lý như thế nào liền xử lý như thế đấy!” Lão gia tử nói như vậy là muốn đưa Mộ Phàm vào tù…
Lương Uyển Quân cùng Diệp Thiệu Đình nhất thời sắc mặt đại biến. Nếu là Mộ Phàm thực sự bởi vì chuyện này mà ngồi tù, như thế hắn cả đời đều xong rồi. ……
Cùng lúc đó, Tụ Tinh giải trí.
Trên bàn Diệp Mộ Phàm chất đầy các loại tập tranh và tài liệu. Giờ phút này, hắn đang ở trong phòng làm việc tăng ca thiết kế một tạo hình mới cho diễn viên của Tụ Tinh giải trí. Bộ phim cổ đại này lấy nhiều trang phục cùng trang sức hiện đại rất có hy vọng đạt được giải thợ hóa trang tốt nhất và cả giải trang phục đẹp nhất ở liên hoan phim quốc tế tiếp theo.
Thời điểm làm việc, điện thoại của hắn lúc nào cũng để chế độ im lặng. Chờ tạm thời kết thúc, vừa chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, vừa thuận tay cầm điện thoại di động lên nhìn. Kết quả, mới nhìn liền phát hiện trên điện thoại di động có đến mười mấy cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc