Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 279

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Lúc nói chuyện, cửa phòng họp nhẹ nhàng bị đẩy ra, một đạo thân ảnh lướt qua.
“Nhược Hi tiểu thư!”
Nhìn thấy người tới, ở chỗ phân đội trưởng Ám Vệ, liền vội vàng cung kính nói.
Lưu Ảnh lập tức đứng dậy, nói: “Nhược Hi tiểu thư mời ngồi.”
“Không cần.” Tần Nhược Hi mặt lộ nụ cười: “Cái vị trí chủ tịch Ám Vệ, tôi ngồi loạn cũng được.”
Tần Nhược Hi dứt lời, ngồi ở bên người Lưu Ảnh.
Đi theo sau lưng Tần Nhược Hi, là một vị nam tử tướng mạo lạnh lùng, đang là tâm phúc của Lưu Ảnh, tên là Vân Sinh, một thành viên của Ám Vệ.
Đoạn thời gian gần đây, Vân Sinh một mực ở bên cạnh Tần Nhược Hi tu luyện, mà Tần Nhược Hi cùng ý của Lưu Ảnh, chính là để cho Vân Sinh đi tranh đoạt tuyển chọn phân Ám Nhất, đem Thập Nhất hoàn toàn đá xuống đài.
“Vân Sinh, cậu ở bên cạnh Nhược Hi tiểu thư học tập như thế nào? ” Lưu Ảnh nhìn nam tử lạnh lùng, mở miệng hỏi.
“Tổng đội trưởng, Nhược Hi tiểu thư thực lực cực mạnh, hơn nữa có phương pháp giáo dục, lần này tranh đoạt thi đấu, nghĩ là không cần phiền đến đội trưởng, bằng tôi liền có thể đạp Thập Nhất xuống.” Nam tử tướng mạo lùng trả lời, chợt nhìn về phía Tần Nhược Hi, tràn đầy vẻ sùng bái.
Bởi vì ảnh hưởng từ Lưu Ảnh, trong lòng những người ở đây, từ lâu đã coi Tần Nhược Hi thành chủ mẫu tương lai của Tư gia.
“Lưu Ảnh, cậu cũng không cần nổi giận, lần này A Cửu chỉ là nhất thời tức giận, mới khiến Thập Nhất tạm thời có thể thay thế vị trí của cậu, tính đối với ngươi trừng phạt nho nhỏ, ngày sau không cần tiếp tục phạm loại này sai lầm nhỏ, sau lần khảo hạch này, vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ, vẫn là của cậu.” Tần Nhược Hi nhìn Lưu Ảnh nói.
Nghe tiếng, Lưu Ảnh trong mắt một mảnh khói mù: “Nhược Hi tiểu thư, tôi thật không hiểu ông chủ, có ngài ở bên ông chủ, chẳng lẽ còn chưa đủ sao… Tại sao ông chủ lại đi mê luyến một cái bình hoa ” (đừng gọi bừa bình hoa như vậy +_+~~)
Ngay sau đó, chân mày Tần Nhược Hi cau lại: “Lưu Ảnh, không được ăn nói linh tinh, A Cửu có suy tính của mình.”
“Suy tính? ” Lưu Ảnh lắc đầu một cái: “Ngày trước, ông chủ anh minh thần vũ cỡ nào, đội Ám Vệ chúng ta chấp hành đều là nhiệm vụ cao đẳng, hiện nay, lại để cho chúng ta đi quầy rượu, bảo vệ Diệp Oản Oản! Nếu như ngày đó không phải bởi vì cô ta có quan hệ với ông chủ, làm sao tôi có thể tha cho!”
Nói đến đây, hàn quang trong mắt Lưu Ảnh loé lên.
“Lưu Ảnh, cậu quá nhiều lời.” Tần Nhược Hi nói.
“Nhược Hi tiểu thư! Ngài chính là quá dễ nói chuyện!” Lưu Ảnh giận: “Tôi nói đều là thật, Diệp Oản Oản kia là thứ gì, lấy cái gì cùng ngài cạnh tranh! Nếu thật để cho cô ta trở thành chủ mẫu đương thời của Tư gia, chẳng phải là muốn cho Tư gia long trời lỡ đất! Cũng bởi vì ngài nhẫn nhịn, mới để cho Diệp Oản Oản càng ngày càng càn rỡ. Nhược Hi tiểu thư, ngài hẳn là để cho cô ta hiểu được, Tư gia này, người nào mới thật sự là đương thời chủ mẫu, ông chủ quan tâm chân chính là ai, ông chủ bị người phụ nữ kia che mắt, Nhược Hi tiểu thư ngài hẳn là đứng ra…”
“Đội trưởng Lưu Ảnh nói không sai, ngày trước chúng ta chấp hành đều là nhiệm vụ gì, trước đó vài ngày, ông chủ để cho tổng đội trưởng cùng chúng ta đi quầy rượu bảo vệ một người phụ nữ không nói, người phụ nữ kia say khướt thương tổn người khắp nơi, đến cuối cùng, bị phạt lại là đội trưởng Lưu Ảnh, dựa vào cái gì? ” Ám Tam phân đội trưởng phụ họa nói
Chân mày Tần Nhược Hi hơi cau lại, “Lưu Ảnh, trong lòng cậu giận, vậy liền phát tiết vào lần tranh đoạt thi đấu này, sau đó, ít than phiền một chút, những lời này, nếu để cho A Cửu nghe thấy, ngay cả tôi cũng chưa chắc bảo vệ cậu được.”
“Nhược Hi tiểu thư…”
Lưu Ảnh còn muốn nói, lại bị Tần Nhược Hi vẫy tay cắt đứt: “Tôi tin tưởng A Cửu làm việc, nhất định có đạo lý của hắn.”
Thấy việc đã đến nước này, Tần Nhược Hi còn bảo vệ ông chủ như vậy, nếu so sánh lại, tất cả Ám Vệ của Tư gia, đối với Diệp Oản Oản đều coi cô là kẻ thù cả.
“Bây giờ, phân đội Ám Nhất cơ hồ toàn bộ đều đầu quân bên Diệp Oản Oản, đã như vậy, đã đến lúc thay đổi lại phân đội Ám Nhất rồi.” Lưu Ảnh nhìn về phía Vân Sinh: “Vân Sinh, cậu đi theo Nhược Hi tiểu thư học tập cũng khá lâu. Lần này đừng làm cho tôi và Nhược Hi tiểu thư thất vọng, vị trí đội trưởng phân đội Ám Nhất, nhất định phải giành được.”
Nghe tiếng, Vân Sinh gật đầu, lạnh lùng nói: “Đội trưởng yên tâm, Thập Nhất đó, căn bản không có bản lãnh gì, đánh bại hắn dễ như trở bàn tay.”
“Được.” Lưu Ảnh gật đầu, chợt đứng lên, đi tới cửa sổ, nhìn về phía phòng huấn luyện phân đội Ám Nhất, khóe môi hơi hơi dương lên, cười lạnh nói: “Thập Nhất… Ngươi thật sự cho rằng ông chủ sẽ bởi vì người phụ nữ kia, có thể cho ngươi vị trí đội trưởng sao… Ta ngược lại muốn nhìn một chút, cái bình hoa kia, sẽ có thể dạy ngươi thứ gì!”
……
Cùng lúc đó, trong phòng huấn luyện.
“Phanh”!
“Phanh”!
Hai bóng người, nhanh chóng bay ra xa, nặng nề té xuống vũ đài.
“Sư phụ, thử lại!” Thập Nhất mặc dù mặt mũi đều đã sưng lên, nhưng mặc kệ, lần nữa xông lên vũ đài.
“Sư… Sư… Sư… Sư phụ… Tôi… Tôi… Nghỉ… Tôi muốn… Nghỉ ngơi…” Chàng trai tuấn tú bò dậy sau, đứng ở bên cạnh vũ đài, lắp ba lắp bắp mở miệng.
“Dừng… Cà Lăm, ý anh là muốn nghỉ một lát?” Diệp Oản Oản xoa xoa cái trán đầy mồ hôi.
“Đúng… Đúng… Đúng đúng… Sư phụ… Nói… Nói đúng!” Cà Lăm gật đầu một cái.
Cà Lăm cũng không phải tên thật của hắn, bất quá, lúc mới vừa vào đội Ám Vệ, mọi người liền kêu hắn là Cà Lăm, về phần tên thật của hắn, ngược lại không ai hỏi tới.
“Cà Lăm, anh nghỉ ngơi chút đi.” Thập Nhất chỉ mong như thế.
Liên tiếp nhiều ngày, mỗi ngày trừ ăn cơm và đi ngủ, Thập Nhất cùng Cà Lăm đều ở phòng huấn luyện, Diệp Oản Oản cũng là một tấc không rời.
Chỉ bất quá, Diệp Oản Oản ngược lại cũng không ngại, mới đầu, lúc đánh nhau, cũng không hứng thú lắm. Nhưng có thể do thời gian càng ngày càng dài, Diệp Oản Oản lại dần dần có cảm giác. Một ngày không luyện hơn mấy chiêu, liền thấy cả người không thoải mái.
Thậm chí, có lúc Thập Nhất cùng Cà Lăm muốn nghỉ ngơi nửa ngày, Diệp Oản Oản lại nói bất luận thế nào cũng không thả hai người rời đi.
Chỉ bất quá, khoảng thời gian này, Thập Nhất cùng Cà Lăm tiến triển nhanh chóng, thực lực so với trước khi bái Diệp Oản Oản làm sư phụ, đã tiến bộ rất nhiều.
“Sư phụ, tiếp chiêu!”
Thập Nhất trong miệng hét lớn, cánh tay phải giống như linh xà di chuyển trong không trung, bay về phía Diệp Oản Oản.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản đứng ở đằng xa, cũng chưa hề nhúc nhích.
“Sư phụ, tiếp chiêu!!!!!”
Thấy vậy, trong bụng Thập Nhất mừng rỡ.
Nhưng mà, trong lúc Thập Nhất mặt đầy hưng phấn, Diệp Oản Oản theo bản năng hướng về bên trái, để cho Thập Nhất vồ hụt.
“Cái gì!”
Thập Nhất hơi sửng sốt
Mà thừa dịp Thập Nhất ngây người, chân trái Diệp Oản Oản như giao long càn quét mà quẹt ra.
“Phanh”!
“Ôi chao”!
Thập Nhất hét thảm, cả người bị Diệp Oản Oản đạp bay xa tám mét.
“Thập Nhất, anh làm sao vậy?” Diệp Oản Oản cau mày trách mắng.
“Sư phụ… Tôi…” Thập Nhất có chút chột dạ.
“Sớm đã nói với anh, lúc tỷ thí nên chuyên tâm một chút, không nên để cho bất kỳ tâm trạng ảnh hưởng, anh vui sướng, tức giận, bất kỳ tâm tình gì, cũng phải giấu giếm. Trừ phi là chờ đến khi thực sự kết thúc trận đấu mới được thể hiện ra, nếu không, chỉ sơ hở một chút, anh cũng có thể mất mạng!” Diệp Oản Oản mặt mũi lạnh lùng mở miệng.
Thật ra thì, đối với những thứ này, cô cũng chỉ là dựa theo kinh nghiệm của mình mà dạy dỗ.
Mỗi lần cùng Thập Nhất và Cà Lăm trong tỷ thí, trong lòng của cô liền không có bất cứ tâm tình gì, chỉ có như vậy, mới có thể nhìn rõ tâm cơ người khác, càng có thể tỉnh táo phân tích mọi thứ của kẻ địch
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc