Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 227

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản vội vàng tiếp tục nhìn xuống, ngay sau đó kinh sợ phát hiện, Cung Húc lại còn vẽ tranh về hình dáng của cô nữa!
Đệt! Xong đời cô rồi!
Trong lòng của Diệp Oản Oản nhất thời hơi hồi hộp một chút, cơ hồ không dám tiếp tục kéo xuống xem hình ảnh bên dưới đó nữa.
Ánh mắt của cô chỉ dám mở ra một kẽ hở, thông qua khe hở nơi ngón tay mà nhìn xuống một phen…
Sau khi thấy rõ tấm tranh vẽ hình người kia, Diệp Oản Oản lại lần nữa không tin vào mắt mình. Ha ha ha! Cung Húc, tôi nói tên đại gia cậu a! Hắn ta đem cô vẽ thành cái dạng quỷ gì đây a. Trừ màu sắc quần áo ra được tô vẽ đúng rồi thì nhìn toàn bộ rốt cuộc có chỗ nào giống như cô chứ?
Dù than thầm trong lòng nhưng Diệp Oản Oản cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may mắn là tên kia vẽ không ra gì.
Nguy hiểm a…
Sớm biết thế cô sẽ không đưa cái gì mà mứt hoa quả cho hắn rồi, còn không phải là khi đó cô nhìn thấy tên kia quá đáng thương hay sao a…
Hiện tại chuyện này lại huyên náo đến mức tất cả mọi người đều đang lùng sục đi tìm cô, cô cũng không xác định được thời điểm khi cô mua mứt hoa quả có người nào chú ý tới cô hay không, xem ra trong khoảng thời gian gần đây cô phải chú ý nhiều hơn một chút rồi, cô phải chú ý không lấy dáng vẻ con gái ra vào khu vực nhà trọ nữa.
Ngày thứ hai, Diệp Oản Oản đổi về thành nam, vì muốn an toàn còn đeo thêm một chiếc khẩu trang, hướng về tiệm đồ ngọt Candy dò xét một chút.
Mặc dù Cung Húc trước đó đã vô cùng nổi tiếng với chuyện tình lăng nhăng của mình các mối tình của hắn nhiều không kể xiết, mọi người dù phàn nàn nhưng đó cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi, thông qua scandal đó danh tiếng của tiểu vương tử lại được thổi lên một tầng cao mới. Nhưng điều đáng nói ở đây là trong một đêm, tiệm đồ ngọt Candy cũng đã gần như trở nên nổi tiếng tựa như danh lam thắng cảnh, vô số fan tới đây tham quan chụp hình lưu niệm, cộng thêm người đi đường bát quái nhiều chuyện, cả con đường đều bị vây chặt lại đến mức đường đi không thông bị kẹt cứng ngắc.
Còn có phóng viên đang ở cửa phỏng vấn người bán bánh tối hôm qua nữa chứ. Diệp Oản Oản đứng ở trong đám người, vễnh tai mình lên nghe.
Phóng viên: “Xin chào cô, xin hỏi tối hôm qua, người nhân viên bán mứt hoa quả cho cô gái đó là cô sao?”
Nhân viên cửa tiệm: “Vâng, bởi vì khi đó chỉ còn lại ba hộp mứt hoa quả mà vị tiểu thư kia đều mua hết, cho nên tôi có một chút ấn tượng, cộng thêm cô gái kia…”
Phóng viên: “Cô gái kia như thế nào?”
Nhân viên cửa tiệm: “Cô gái kia cực kỳ xinh đẹp!”
Phóng viên nhất thời một mặt H**g phấn hỏi tiếp: “Có thật là đẹp vô cùng không?”
Nhân viên cửa tiệm: “Vâng, hơn nữa, là kiểu như… Có khí chất phi thường lại còn vô cùng đẹp nữa! Tôi ở bên này làm việc từ trước cho tới nay thường xuyên nhìn thấy một vài vị minh tinh, thậm chí đại minh tinh cũng có gặp qua, khi đó tôi còn tưởng rằng cô gái kia cũng là đại minh tinh nào đó nữa, bất quá sau khi nhìn kỹ gương mặt đó tôi có thể xác định tôi chưa thấy qua ở trên TV, hẳn đó không phải là người ở trong giải trí nha!”
Phóng viên lập tức kích động truy hỏi: “Vậy cô có thể hình dung được tướng mạo của cô gái đó ra sao không?”
Nhân viên cửa tiệm mặt lộ vẻ như bị làm khó, sau đó thành thực trả lời: “Cái này, xin lỗi, liên quan đến riêng tư của khách hàng, vấn đề này thứ cho tôi không cách nào trả lời được.”
Tiếp đó phóng viên lại hỏi tới mấy lần đều bị nhân viên cửa tiệm khéo léo từ chối.
Nghe đến đó, Diệp Oản Oản hơi thở phào nhẹ nhõm một chút.
Cũng còn may là cửa tiệm này vẫn rất tuân thủ quy tắc, nhưng coi như là nhân viên cửa tiệm nói ra chân dung của cô, chỉ dựa vào miệng để miêu tả tướng mạo của cô thì cũng không khả năng tìm tới cô được.
Diệp Oản Oản đợi một hồi, liền hướng nhà trọ đi tới, hôm nay còn phải tiếp tục nói với Lạc Thần vấn đề liên quan đến kịch bản. Mới vừa vào cửa không bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên. Diệp Oản Oản cho là Lạc Thần đến, kết quả người gõ cửa lại là Hàn Thiên Vũ.
“Thiên Vũ hôm nay làm sao rảnh rỗi qua tới đây vậy, cậu quay xong quảng cáo rồi sao?” Diệp Oản Oản mở cửa hỏi.
“Quay xong rồi, tối hôm qua mới trở về nước.” Hàn Thiên Vũ vừa bước vào cửa vừa một bộ giọng nói bát quái mở miệng hỏi: “Đúng rồi, gần đây scandal của Cung Húc cậu xem chưa?”
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: “Rồi, nhưng làm sao vậy?”
“Đều nói có thể đó là người trong dãy trọ của chúng ta nhưng trong ấn tượng của tôi cũng không thể hình dung ra cô gái trong lời nói Cung Húc kia!”
Diệp Oản Oản sắc mặt hơi đen, Hàn Thiên Vũ đương nhiên không có khả năng từng thấy qua rồi, cô cực kì ít mặc đồ nữ xuất hiện tại khu vực này, nào biết được chẳng qua chỉ là đi mua một ít đồ ngọt mà đã gặp loại chuyện này.
“Hắn hình dung cô gái đó như thế nào?” Diệp Oản Oản theo bản năng hỏi.
Hàn Thiên Vũ nghe vậy ngẩn ngơ: “Hình dung… Cô ấy sao...”
Diệp Oản Oản trong nháy mắt cũng ngây dại, cũng phản ứng lại mình mới vừa nói cái gì, đúng là cái miệng hại cái thân mà >_<.
Càng chột dạ càng hoảng, càng hoảng lại càng dễ bị lộ!
Diệp Oản Oản vội vàng nói: “Không phải… Ý của tôi là… Hình dung nhà chúng ta ở như thế nào á?”
Hàn Thiên Vũ hoài nghi mà hướng về Diệp Oản Oản nhìn một cái, một hồi lâu sau mới nói: “Tôi cũng không xác định được rốt cuộc là cô gái đó có phải là ở khu nhà cùng chúng ta hay không …”
“Khục, nha, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi đâu, Cung Húc nói thế nào a? Nói không chừng tôi đã từng thấy cô ấy thì sao?!” Diệp Oản Oản vội vàng đổi chủ đề.
Hàn Thiên Vũ đến phòng khách ngồi trên ghế salon, mở WeChat trong điện thoại di động ra, sau đó tiện tay đưa cho cô, một mặt mỏi mệt day day bên huyệt thái dương, nói: “Tối hôm qua tôi thiếu chút nữa bị tiểu tử kia cho ђàภђ ђạ cho điên rồi, tự cô nghe đi!”
Diệp Oản Oản nhận lấy điện thoại di động, sau đó liền nhìn thấy cuộc trò chuyện riêng của Hàn Thiên Vũ cùng Cung Húc được ghi lại, Cung Húc gửi cho Hàn Thiên Vũ vô số đoạn ghi âm ghi lại những tin tức mà hắn có được, ngay cả khi đến rạng sáng vẫn còn đang gửi phát qua.
Diệp Oản Oản đem những đoạn giọng nói kia mở ra, chỉ nghe được…
[Cung Húc: Anh Vũ! Nhờ cậy anh nhờ! Giúp tôi suy nghĩ thật kỹ một chút xem có thấy qua cô ấy hay chưa! Tôi thực sự cảm thấy rất có thể cô ấy ở một trong những căn hộ nơi này, thậm chí có khả năng chính là hàng xóm của anh cũng nói không chừng đấy chứ!]
Diệp Oản Oản: “…”
Cái loại trực giác này… Có phải là quá đáng sợ hay không a…
[Cung Húc: Cô ấy khi đó mặc áo đầm màu trắng, ống tay áo cùng cổ áo đều được thêu hình, giày cao gót màu hồng, tóc được thắt bím cột thành đuôi ngựa, *** trắng mị, ánh mắt giống như là bánh ngọt hạnh nhân, miệng đầy đặn giống như thạch rau câu…]
Diệp Oản Oản: “…”
Cái này là loại hình dung quái quỷ gì đây chứ?
[Cung Húc: Vũ Vũ! Anh đừng không để ý tới tôi mà! Nếu như tôi không tìm được cô ấy, cuộc đời của tôi chính là một mảnh hư vô như sa mạc! nên anh nhất định phải giúp tôi tìm một chút a! Nếu anh tìm được cô gái đó anh muốn tôi làm cái gì cũng được!]
[Cung Húc: Gào! Anh Vũ anh đã ngủ chưa? Tôi không ngủ được a a a! Trong giấc mơ của tôi tất cả đều là hình ảnh của cô gái đó! Tôi mua mứt hoa quả của cả thế giới nhưng đều không tìm được cô ấy, tôi nên làm cái gì đây?]
[Cung Húc: Anh Vũ! Tôi lại gặp ác mộng rồi! Nằm mơ thấy cô gái của tôi bị một đại ma vương bắt nhốt giam dữ lại! Tôi muốn đi cứu cô ấy a!]
Diệp Oản Oản: “…”
Lại nói đúng…
Phía sau còn có vô số đoạn ghi âm lại giọng nói của Cung Húc, Diệp Oản Oản quả thật là nghe đến nổi đầu đều đau kinh khủng, thật sự vô cùng đồng tình mà hướng về Hàn Thiên Vũ – người bị quấy rầy cả đêm nhìn một cái rồi nói: “Cái tên này thực sự là…”
Một lời khó nói hết.
Hàn Thiên Vũ bật cười nói: “Tôi coi như có biết cô bé kia là ai, cũng không có khả năng nói cho hắn biết, đỡ lại thêm một cô gái nữa bị hắn gieo họa!”
Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, kiên quyết tỏ vẻ đồng ý với hành vi chính nghĩa của Hàn Thiên Vũ: “Không sai không sai!”
Hàn Thiên Vũ suy nghĩ một chút, trầm ngâm mở miệng nói: “Bất quá, cách cư xử của Cung Húc lần này so với trước đó đúng là có chút không giống, ngày trước tên Cung Húc kia chỉ là người không có liêm sỉ, ai đến cũng không cự tuyệt, nhưng lại chưa bao giờ chủ động theo đuổi qua một người đàn bà nào cả, lý do là ngại phiền toái, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn chủ động, còn điên cuồng như vậy…
Bất quá, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời a, ai biết được lần này hắn có thể có mấy phút nhiệt tình chứ!”
Hàn Thiên Vũ nói xong, lúc này rốt cục mới nhớ tới nói chuyện chính sự, nghiêm nghị nói: “Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất chuyện chính sự rồi, Lạc Thần sẽ chuẩn bị đi đến đoàn làm phim 《 Kinh Long 2》 thử máy, Chu Văn Bân tuyệt đối sẽ không để yên mọi chuyện, tám chín phần sẽ cho người khác làm ngáng chân cậu ấy, hơn nữa rất có thể sẽ lợi dụng người bên Cung Húc, cậu nhớ phải cẩn thận một chút!”
Diệp Oản Oản cẩn thận gật đầu đáp: “Cảm ơn, tôi biết rồi!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc