Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 210

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Mưu sát gia chủ mưu toan ςướק lấy vị trí người đứng đầu cái tội danh này cũng quá lớn rồi…
Tiếng nói của ông lão râu bạc trắng vừa vang lên, chấn động đến tất cả mọi người trong nhà, ai nấy cũng đều câm như hến.
Ông lão râu bạc trắng là em trai của ông nội Tư Dạ Hàn – Tư Minh Vinh, cũng chính là ông chú hai của Tư Dạ Hàn, có vai vế cùng uy danh nhất trong tộc, cho dù là lão phu nhân nhưng cũng có rất nhiều chuyện phải cùng ông ta bàn bạc, nghe theo ý kiến của ông ta.
Trong gia tộc, ông ta tương đương với Chấp Pháp Giả (người chấp hành pháp luật), nhiều năm qua đối với Tư gia trung thành, luôn tận tâm tận lực nâng đỡ gia chủ, chưa bao giờ sợ đắc tội với bất kì kẻ nào.
Trong nháy mắt tiếng nói của Tư Minh Vinh vừa hạ xuống, cơ hồ tất cả mọi người đều hướng về một góc nơi ông lão mặc âu phục đang nhàn nhã uống trà.
Người đàn ông mặc âu phục kia đã hơn sáu mươi tuổi, thấy mọi người tất cả đều nhìn mình chằm chằm, sắc mặt nhất thời có chút đen lại: “Uhm, chú Vinh, người không thể nói như thế a.”
Người nói chuyện là chú họ của Tư Dạ Hàn – Tư Hoài Lương, con trai của ông chú ba, năm đó lúc cha của Tư Dạ Hàn – Tư Hoài Chương ૮ɦếƭ, mấy vị chú bác của Tư Dạ Hàn tranh nhau ngươi không ૮ɦếƭ thì ta không sống được, cho đến nhiều năm sau Tư Dạ Hàn đoạt lại vị trí kia, những người đó lúc này vẫn như cũ lén lút mập mờ không ngừng.
Nhất là Tư Hoài Lương, ngày thường thích nhất là kết bè kết đảng, thậm chí sau nhiều lần say R*ợ*u ầm ĩ, tỏ ra đối với Tư Dạ Hàn càng bất mãn hơn, mắng hắn là một tiểu tử chưa vắt sạch mũi dựa vào cái gì lại chiếm vị trí gia chủ, còn từng tuyên bố sẽ tìm người *** hắn, cho nên cũng không thể trách phản ứng đầu tiên của người khác chính là nghĩ đến ông ta.
Ánh mắt uy nghiêm của Tư Minh Vinh quét qua Tư Hoài Lương: “Ta chỉ là suy đoán thôi, cậu chột dạ như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ những người kia là do cậu phái tới?”
Tư Hoài Lương nhất thời nóng nảy: “Chú Vinh! Chú không thể nói lung tung được! Tôi chẳng qua là cảm thấy chỉ bằng vào một câu nói của thuộc hạ Tư Dạ Hàn, không chút chứng cớ nào liền hoài nghi người trong nhà, có phần quá tổn thương hòa khí rồi! Mọi người thấy tôi nói có đúng hay không?”
Những người khác nghe vậy cũng anh một lời tôi một lời mà mở miệng nói: “Chú Vinh hoài nghi cũng không phải là không có lý, bất quá, tội danh nghiêm trọng như vậy đương nhiên cần phải cẩn thận điều tra kỹ càng, tìm những chứng cớ xác thật mới được!”
“Đúng vậy, hiện tại gia chủ bện*** đã hôn mê, giờ đây chúng ta như rắn mất đầu không thể không tự kiềm chế bản thân mình gây rối loạn được!”
Tư Minh Vinh lạnh lùng nói: “Dĩ nhiên là phải tra rồi! Hơn nữa phải từ bên trong người của chúng ta tra trước! Chỉ cần các người không làm chuyện gì thì liền không có gì cần phải loạn lên cả!”
Lão phu nhân hít sâu một hơi, ánh mắt đang đóng chặt chợt mở ra, vừa nghĩ tới cháu trai mình lần này thiếu chút nữa thì khó giữ được tính mạng, quét ánh mắt qua mọi người nhất thời lạnh đến thấu xương: “Chú Trung nói không sai, nếu không có chứng cớ, vậy thì khi nào tra ra chứng cứ mới thôi! Liền bắt đầu tra từ trong nội bộ của chúng ta, tất cả mọi người đều phải nhất định phối hợp điều tra, nếu không, tự mình xem như phản đồ mà xử lý!
Tôi đã nhiều lần cảnh cáo các người, nghiêm cấm nội bộ đấu đá, nghiêm cấm chém giết lẫn nhau, nếu như bị tôi phát hiện còn có người dám phạm cấm kỵ, tôi quyết không khoan dung!”
Tư Hoài Lương bĩu môi một cái, không dám có dị nghị đáp: “Dạ dạ dạ, bác gái cả, cháu nhất định phối hợp! Nhưng là, cháu muốn thanh minh một chút, bác gái cả, bác là người hiểu rõ cháu nhất, cháu chính là người nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, ngày thường mặc dù nói chút ít lời hỗn xược nhưng tuyệt đối không có khả năng đối với A Cửu làm ra loại chuyện này! Xin bác minh xét!”
Lão phu nhân mắt lạnh liếc ông ta một cái: “Chỉ cần không phải cậu làm, đương nhiên sẽ không khiến cậu phải chịu oan uổng!”
Lão thái thái nói xong, nói với lão quản gia bên cạnh: “Truyền mệnh lệnh của tôi xuống, trong vòng 3 ngày…”
Lão phu nhân đang muốn mở miệng hạ lệnh, lúc này, trong góc một ông lão mặc đường trang màu xanh đen, trong con ngươi tinh quang chợt lóe lên, đột nhiên mở miệng nói: “Chậm đã!”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn ông lão người mới cắt lời của lão phu nhân.
Nãy giờ vẫn luôn tỉ mỉ chú ý đến sự phát triển của việc này, Diệp Oản Oản thấy ông lão mặc đường trang đó vừa mở miệng nói chuyện, nhất thời mi tâm giật giật mấy cái.
“Làm sao vậy?” Lão phu nhân cau mày hỏi.
Ánh mắt của ông lão mặc đường trang lạnh như băng không dễ phát hiện mà nhìn về phía Hứa Dịch, ngay sau đó đối với lão phu nhân mở miệng nói: “Chị dâu, trước kia tôi đã lấy được một vài thứ, bởi vì còn chưa tra rõ nên không có tùy tiện lấy ra, cho đến lần này gia chủ gặp tập kích, hai chuyện gộp lại một liền liên tưởng đến một chuyện, tôi mới giật mình phát hiện ra sự việc không đúng lắm! Sự việc quan trọng, chỉ dựa vào cá nhân của tôi cũng không cách nào phán đoán rõ ràng chuyện này được, xin chị dâu cùng các vị nhìn một chút!”
Trơ mắt nhìn thấy một màn này phát sinh, Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng đổi sắc mặt.
Đúng như cô dự đoán chuyện gì nên tới vẫn phải tới…
Người nói chuyện, chính là thủ phạm phía sau của chuyện này, ông chú tư của Tư Dạ Hàn, Tư Minh Lễ!
Ông nội của Tư Dạ Hàn có ba người em trai: một là ông lão râu bạc trắng Tư Minh Vinh, Tư Minh Hiếu đã qua đời, cùng với người sai khiến phía sau này Tư Minh Lễ.
Tư Minh Lễ quyền cao chức trọng, địa vị so với Tư Minh Vinh đều không thể phân cao thấp được.
Lấy năng lực bây giờ của Diệp Oản Oản, coi như biết rõ sẽ phát sinh cái gì căn bản cũng không có năng lực ngăn cản…
Huống chi, sau lưng của Tư Minh Lễ còn có một thế lực sâu không lường được, mà người này cho đến nay cô cũng không biết đó là ai.
Kiếp trước, Tư gia không chỉ tra ra được Tư Minh Lễ còn tra ra được Tư Minh Lễ trong những năm gần đây vẫn đang cùng một người bí ẩn cấu kết liên lạc với nhau.
Chỉ tiếc, cho đến khi Diệp Oản Oản ly hôn rời khỏi Tư gia, nhưng người phía sau lớn nhất đó cũng không thể điều tra ra được.
Vì điều tra chuyện này, lão phu nhân lúc đó đã bện*** cũng bị hạ độc thủ…
Nhìn Hứa Dịch giờ phút này còn đối với chuyện sắp xảy ra không biết gì cả, lòng vẫn tràn đầy phẫn nộ muốn bắt hung thủ làm tổn thương ông chủ mình, rồi cô lại nghĩ đến kết quả kiếp trước của hắn, Diệp Oản Oản hơi siết chặt ngón tay để ở bên người lại.
Rất nhanh Tư Minh Lễ lấy ra tập hồ sơ màu nâu trong tay ở ngay trước mặt lão phu nhân cùng các vị trưởng lão bày ra.
Sau khi xem xong, vẻ mặt tất cả mọi người đều đặc biệt âm u.
Trên mặt của Tư Minh Vinh ngày càng âm trầm, nặng nề cầm lấy sấp tài liệu thật dày trong tay thả xuống, sau đó ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén nhìn về phía Hứa Dịch trong góc: “Hứa Dịch!”
Hứa Dịch tự nhiên cảm thấy những trưởng lão kia đột nhiên hướng về phía mình bằng cặp mắt khác thường, khẽ nhíu mày một cái, sau đó tiến lên một bước đáp: “Vâng, có chuyện gì sao!”
Tay của Tư Minh Vinh “Phanh” một tiếng vỗ vào trên bàn: “Hứa Dịch! Cậu thật là to gan! Tư gia đối với cậu không tệ thế mà cậu lại phản bội Tư gia, cấu kết với Thí Huyết Minh, mưu toan ám sát gia chủ!”
“Cái gì phản bội chủ nhân?… Cấu kết Thí Huyết Minh?…” Sắc mặt của Hứa Dịch hoàn toàn ngơ ngác, một hồi lâu sau mới gấp gáp vội vã mở miệng nói: “Xin Vinh lão minh xét, tôi làm sao có thể phản bội Tư gia, ám sát gia chủ được! Cùng Thí Huyết Minh càng không thể có chút quan hệ nào!”
“Hừ, tôi nhìn cậu là người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!” Tư Minh Vinh đem đồ vật trên bàn trực tiếp ném tới trên mặt của hắn: “Cậu lại còn nói không có cấu kết với Thí Huyết Minh? Vậy ngược lại cậu nên nói cho chúng tôi nghe một chút, những thứ này cậu giải thích thế nào đây?!”
Diệp Oản Oản thuận theo tầm mắt của Hứa Dịch nhìn qua, quả nhiên thấy, những thứ kia tất cả đều là chứng cớ Hứa Dịch cùng người của Thí Huyết Minh âm thầm cấu kết, bằng chứng vững như núi.
Khó giải quyết nhất chính là, những chứng cớ này cũng không phải là làm giả, toàn bộ đều là thật, Hứa Dịch quả thật cùng người Thí Huyết Minh âm thầm liên lạc qua lại, điểm này hoàn toàn không thể khống chế được…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc