Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 142

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản thấy Hàn Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện tại cửa phòng mình, trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ, hoảng hốt thật lâu mới hồi phục lại tinh thần, kinh ngạc mở miệng nói: “Đây là…”
“Tôi mới từ bên anh Dương biết được tin cậu chuyển đến sát vách phòng tôi, cho nên tới thăm hỏi một chút” Hàn Thiên Vũ lịch sự mở miệng.
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời kinh ngạc hướng về phía bên cạnh nhìn một cái “Anh ở chỗ này sao?”
Thần sắc Hàn Thiên Vũ hơi có chút bất đắc dĩ mà trả lời: “Vốn là ở tại biệt thự Thành Đông bên kia, bất quá cậu cũng biết rồi, bởi vì sự việc đoạn thời gian trước, tất cả chỗ ở tư nhân của tôi đều bị tiết lộ cả rồi, cho nên liền tạm thời dời về bên này ở…”
Diệp Oản Oản lúc này mới sáng tỏ “Thì ra là như vậy.”
Diệp Oản Oản nói xong không khỏi nhìn Hàn Thiên Vũ nhiều hơn một cái, chỉ thấy anh ta hôm nay mặc quần jean, áo da jacket màu đen, bên trong áo sơ mi in hoa, đi đôi giày chơi bóng màu trắng, tai trái đeo một chiếc khuyên tai màu bạc có ký hiệu hình mũi tên, tóc ngắn màu nâu hơi chút hỗn độn.
Ăn mặc rất tùy ý lại nhàn nhã, nhìn qua tự nhiên lại có vẻ đẹp trai, bởi vì bề ngoài xuất sắc cùng khí thế do xuất hiện đã lâu trước ống kính cho nên tùy tiện đứng cũng là một bộ dạng làm người khác không dời mắt được.
Nhưng mà, gây chú ý cho người khác nhất vẫn là cặp mắt kia, sáng ngời có thần, giống như khơi lên hai ngọn lửa.
Đối lập với ngày đó tại phòng họp Hoàn Cầu nhìn thấy anh ta chán chường âm trầm, giờ phút này trạng thái của Hàn Thiên Vũ đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Hàn Thiên Vũ trong ấn tượng của cô là người sẽ đem fan hâm mộ chọc ghẹo phải gào khóc, là người sẽ khiêm tốn khom người chín mươi độ đi đỡ một tiền bối lâu năm, sẽ lái Ferrari màu đỏ sậm chạy nhanh trên đường chính, cũng sẵn sàng nuôi mèo hoang ở ven đường…
Nhìn như thế cô tự nhiên không kềm chế được trong tâm xuất hiện chút mềm mại.
Tự do như là trận gió thoáng qua, chói mắt giống như nắng gắt trên đỉnh đầu, bất cứ lúc nào đều có thể dùng nhiệt tình cùng thiện lương của anh ta cuốn hút mọi người chung quanh.
Đây mới thực sự là Hàn Thiên Vũ.
Kiếp trước cô thích Hàn Thiên Vũ cũng là do cô cảm thấy được cổ nhiệt liệt tự do trên người anh ta, cô thật sự đã cảm động rất nhiều.
Chính là bởi vì quá tốt đẹp cho nên kiếp trước khi anh ta ngã xuống mới làm người ta đặc biệt tiếc thương.
Cũng còn may, đời này, viên ngọc sáng ngời như ánh sao nay vẫn sáng lấp lánh như cũ…
Hàn Thiên Vũ bị đối phương dùng đôi mắt liễm diễm kia chăm chú nhìn, lại chẳng biết tại sao trong lòng không khỏi căng thẳng ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng nói “Hy vọng không có quấy rầy đến cậu…”
Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần vội mở miệng nói “Làm sao như vậy được, mời vào!”
Không nghĩ tới trùng hợp như vậy, Hàn Thiên Vũ lại có thể ở bên cạnh phòng cô, còn tới cửa thăm hỏi cô nữa chứ.
Ách, vào lúc này Tư Dạ Hàn vẫn còn ở bên trong đấy, cô phải làm sao bây giờ?
Người ta đã tự mình xách theo nhiều đồ như vậy đến cửa thăm hỏi, cô cũng không thể ngay cả cánh cửa cũng không để cho người ta vào!
Không có cách nào khác Diệp Oản Oản chỉ có thể trước đem người đưa vào trong.
Cũng còn may cô bây giờ là con trai, hệ số an toàn rất cao.
Bên kia, Hàn Thiên Vũ mới vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy trên ghế sa lon có một người đang ngồi thần sắc không khỏi sửng sốt một chút.
Thật sự là bởi vì bề ngoài và khí chất của người đàn ông kia quá mức bắt mắt.
Anh ta luôn rất có lòng tin đối với bề ngoài của mình, bình thường tùy tiện chụp một tấm hình đều có vô số fan bình luận, nhưng đối mặt với người đàn ông trước mắt này làm cho sự nổi bật của anh ta giảm xuống trầm trọng, trong nháy mắt ảm đạm đi rất nhiều.
Nếu như anh ta là anh tuấn đẹp trai thì người đàn ông trước mắt này quả thật là người hại nước hại dân.
“Vị này là...” Hàn Thiên Vũ theo bản năng hỏi.
“Uhm, vị này là bạn tôi Tư… Tư Cửu…” Diệp Oản Oản giới thiệu đơn giản một cái, sau đó hơi chút khẩn trương nhìn về phía Tư Dạ Hàn mở miệng nói “A Cửu, đây là Hàn Thiên Vũ là diễn viên rất nổi danh gần đây, trước đây em đã có đề cập với anh rồi đấy!”
Diệp Oản Oản nói xong nuốt nước miếng, âm thầm cầu nguyện hy vọng Tư Dạ Hàn không cần tức giận…
Một giây trôi qua, hai giây trôi qua, ba giây trôi qua.
Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Tư Dạ Hàn dừng lại chốc lát trên người Hàn Thiên Vũ, sau đó, mặt không thay đổi mà mở miệng: “Chào anh?.”
Hàn Thiên Vũ hơi gật đầu một cái: “Chào anh!”
Tư Dạ Hàn khí thế quá mức khi*p người, lúc ánh mắt nhìn về phía anh ta – Tư Dạ Hàn, chẳng biết tại sao cho anh ta – Hàn Thiên Vũ có một loại ảo giác không rét mà run.
Hàn Thiên Vũ nhìn về phía Diệp Oản Oản, thử hỏi dò: “Bạn của cậu là người ở trong giới sao “
Thấy Tư Dạ Hàn không có tức giận, Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm trả lời “Không phải đâu, anh ấy là người ngoài giới, là người làm ăn.”
Hàn Thiên Vũ nghe vậy tỏ vẻ sáng tỏ gật đầu.
Nếu là người trong giới, lấy điều kiện dáng vẻ bề ngoài nghịch thiên như vậy chỉ sợ sớm đã bùng phát rồi, không có lý nào anh ta chưa từng thấy qua.
Diệp Oản Oản nói với Hàn Thiên Vũ “Tùy tiện ngồi nha, tôi mới chuyển đến ngày hôm nay, cái gì cũng chưa có sửa sang hay sắp xếp lại đâu, cho nên đồ đạc có chút loạn, anh muốn uống gì, à mà hiện tại hình như tôi chỉ có nước sôi thôi, để tôi đi tìm một chút xem có trà hay không”
Hàn Thiên Vũ vội mở miệng nói “Không cần vậy đâu, nước lạnh là được rồi, trước đây cậu giúp tôi ân tình lớn như vậy, tôi còn chưa kịp cám ơn cậu, vốn nghĩ muốn tối nay mời cậu ăn một bữa cơm, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại giống như cậu đang có khách, chắc không tiện lắm, vậy để tôi… “
Diệp Oản Oản rót cho anh ta ly nước rồi nói “Anh khách khí quá rồi, vì nguyên nhân gì tôi giúp anh trước kia tôi cũng đã nói qua rồi, cho nên thật ra thì anh cũng không cần cám ơn tôi đâu.”
“Tôi biết, nhưng Chu tổng là Chu tổng, tôi là tôi. Lần này nếu như không phải có cậu giúp đỡ, tôi biết rất rõ kết cục mà mình có thể nhận được sẽ là gì rồi.”
Hàn Thiên Vũ che giấu đáy mắt còn sót lại chút lo lắng, lúc nhìn về phía người thanh niên đối diện ánh mắt nhu hòa không ít, cười một tiếng mở miệng nói: “Tôi vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc nên dùng biện pháp nào để cảm ơn cậu, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không có nhiều phương thức thích hợp, nếu cậu không cảm thấy quá đường đột thì để tôi giới thiệu bạn gái cho cậu có được không? “
Diệp Oản Oản nghe vậy lảo đảo thiếu chút nữa đem ly nước trong tay vứt đi, chưa tỉnh hồn mà hướng về người nào đó đang ngồi trên ghế sa lon nhìn một cái, ngay sau đó vội vàng cự tuyệt nói: “Khụ khụ, không cần cảm ơn, tôi đã có bạn gái rồi!”
Hơn nữa chính chủ đặc biệt còn đang ở đây có được không!
Hàn Thiên Vũ nghe vậy thầm nghĩ, có bạn gái? Chẳng lẽ là người mà đêm hôm đó trong điện thoại anh ta nghe được giọng sao.
“Như vậy cũng tốt a, vậy cậu ngày nào rảnh rỗi, chúng ta tìm thời gian ăn một bữa cơm, không cho phép cậu từ chối bữa cơm này nhất định tôi phải mời cậu!” Thái độ của Hàn Thiên Vũ rất kiên quyết mà nói.
Diệp Oản Oản cảm thấy, cho dù chính mình lúc này thân phận là một người đàn ông, nhưng ngay trước mặt Tư Dạ Hàn đáp ứng lời mời của một người đàn ông khác, cũng tuyệt đối là muốn ૮ɦếƭ mà.
Quả nhiên, khi cô nhìn về phía Tư Dạ Hàn, cô nhạy bén phát hiện ra sắc mặt của anh từ khi nghe Hàn Thiên Vũ nói phải giới thiệu bạn gái cho cô liền bắt đầu không được bình thường cho lắm.
Nhưng thái độ của Hàn Thiên Vũ kiên quyết như vậy, nếu cô thật sự từ chối thì không được tốt cho lắm.
Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản đang khổ sở không biết trả lời như thế nào, lúc này, Tư Dạ Hàn lại chủ động lên tiếng: “Hàn tiên sinh có thể lưu lại cùng nhau dùng bữa cơm nhạt này được không?.”
Nghe được lời nói của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản quả thật là thụ sủng nhược kinh.
Quả nhiên ban đầu chủ ý của cô khi cải trang thành nam để ra ngoài là vô cùng sáng suốt, Tư Dạ Hàn lại có thể dễ dàng nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, quả thật là cô không cách nào tin tưởng được!
Diệp Oản Oản chợt thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Hàn Thiên Vũ mở miệng nói “Thực sự không cần khách khí như vậy đâu, uhm, hôm nay bạn của tôi sang đây cùng với tôi, chúng tôi chuẩn bị ở nhà nấu ăn làm tiệc liên hoan, nếu như anh không ngại vậy thì tới ăn cùng đi.”
Hàn Thiên Vũ ngược lại không có ý kiến phản bác gì đáp lại: “Dĩ nhiên không ngại, thật ra thì ở nhà ngược lại thuận lợi hơn, chẳng qua là, không phải là tôi mới là người nên mời cậu sao?”
“Ai, đều là người trong giới mà, chú trọng nhiều như vậy làm gì chứ! Đừng lề mề nữa cứ quyết định như vậy đi! Giờ tôi đi rửa rau chuẩn bị nấu ăn đây!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc