Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1243

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Nếu như, em thích, hết thảy những thứ này đều có thể là của em." Kỷ Tu Nhiễm nhìn phía dưới, nhẹ giọng cười nói.
"Có thể là của em?" Thiếu nữ cũng hướng về phía dưới quan sát, thực sự nơi đây nhìn không khác gì một hoàng triều.
"Nhưng anh là Kỷ Hoàng, anh cam lòng đem hết thảy mọi thứ nhường cho em sao?" Nhi*p Vô Ưu trêu ghẹo.
"Nếu như, em muốn làm Nhi*p Hoàng." Kỷ Tu Nhiễm đáp.
"Nhi*p Hoàng?" Nhi*p Vô Ưu liền vội vàng lắc đầu: "Thôi thôi, thật là khó nghe... Em làm Bạch Phong vẫn tốt hơn!"
Không cho thiếu nữ có cơ hội tiếp tục mở miệng, cánh tay của chàng trai dùng sức, một tay ôm lấy Nhi*p Vô Ưu bên cạnh mình vào lòng.
Vội vàng không kịp chuẩn bị, thiếu nữ trong nháy mắt ngã vào trong иgự¢ của chàng trai.
Đợi Nhi*p Vô Ưu phục hồi lại tinh thần, khuôn mặt đã đỏ bừng.
Nàng chưa bao giờ có loại cảm giác mặt đỏ tim nhảy như vậy. Mặc dù, cũng có rất nhiều chàng trai tướng mạo đẹp mắt, nhưng loại đặc biệt như Kỷ Tu Nhiễm, không một ai có thể thay thế.
"Không nên quá khổ cực." Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng nói.
"Anh mới khổ cực..." Nhi*p Vô Ưu phản kích: "Đúng rồi, gần đây Đồng gia và Chu gia, và cả cái tên Lý Thuần bị anh đánh bại kia, truyền tin ra, muốn lấy mạng của anh... Anh biết chưa?"
"Không biết." Kỷ Tu Nhiễm lắc đầu một cái.
"Hả? Không biết?" Nhi*p Vô Ưu có chút sửng sốt: "Làm sao anh lại có thể không biết, quá nguy hiểm!"
"Anh sẽ không quá để ý những lời nói vớ vẩn của đám a miêu a cẩu." Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười.
"Nhất định phải bảo vệ tốt chính mình, biết không?" Thiếu nữ mặt đầy lo âu.
"Ừm." Kỷ Tu Nhiễm đáp.
"Sắc mặt của anh, cảm giác có vẻ không được tốt cho lắm?" Thiếu nữ quan sát tỉ mỉ khuôn mặt Kỷ Tu Nhiễm.
"Có thể là do trời giá rét, chúng ta trở về đi thôi!" Kỷ Tu Nhiễm đứng dậy, vô cùng tự nhiên nắm tay của cô bé, chợt rời khỏi nơi này.
...
Vài ngày sau.
Tổng bộ thế lực Kỷ Hoàng, bên trong thư phòng.
"Kỷ Hoàng..." Khô Cốt bước nhanh đến.
"Nói." Kỷ Tu Nhiễm nói.
"Là chuyện liên quan đến Vô Ưu tiểu thư." Thần sắc Khô Cốt có chút do dự.
Khô Cốt vừa dứt tiếng, chân mày chàng trai nhất thời nhíu lại: "Thế nào?"
"Vô Ưu tiểu thư... bị... bị Chu gia, Đồng gia, và cả đám người Lý Thuần gài bẫy... Bị bắt!" Khô Cốt báo cáo đúng sự thật.
Nghe tiếng, chàng trai từ trước đến giờ vốn luôn trầm tĩnh lạnh lùng, bỗng đứng bật dậy, trong mắt hiện ra hàn băng và hung ác chưa bao giờ có, trên trán nổi gân xanh.
Tay anh, đặt ở trên bàn đọc sách, như là muốn để cho mình hoàn toàn tỉnh táo lại.
Nhưng mà, chỉ nghe một tiếng "rầm" thật lớn vang lên, mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, bàn đọc sách đã nát bấy.
"Kỷ Hoàng..."
Khô Cốt cực kỳ hoảng sợ! Đời này, lần đầu tiên hắn thấy ông chủ nhà mình gần như đã mất đi lý trí. Kỷ Hoàng cho tới bây giờ luôn giỏi bày mưu lập kế, chưa từng rơi vào trạng thái như hôm nay!
"Là ai... Để lộ ra ngoài?" Chàng trai mặt không cảm xúc.
Khô Cốt có thể cảm nhận được, anh đang cố gắng áp chế dã thú sắp vượt ngục khỏi tù đày nơi sâu xa trong nội tâm.
"Kỷ Hoàng, căn bản không một ai biết quan hệ giữa ngài và Minh chủ Không Sợ Minh Bạch Phong... Tôi nghĩ, hẳn là thời điểm Vô Ưu tiểu thư tới tổng bộ chúng ta, bị người của chúng ta nhìn thấy. Sau đó, không cẩn thận tiết lộ ra ngoài..." Khô Cốt vội vàng giải thích nhanh.
"Điều tra ra, Gi*t không tha!" Chàng trai ra lệnh.
"Vâng..."
"Không Sợ Minh bên kia, tình hình như thế nào?" Kỷ Tu Nhiễm tiếp tục hỏi.
"Người của Không Sợ Minh, cũng không biết Vô Ưu tiểu thư bị bắt. Chu gia, Đồng gia và cả Lý Thuần, lần này đã bỏ ra vốn liếng rất lớn. Nói cách khác, bọn họ cũng tổn thất nặng nề, ૮ɦếƭ mười mấy vị cao tầng. Vô Ưu tiểu thư đánh tới kiệt sức, bởi vì đối phương quá hèn hạ, số người cũng quá nhiều..." Khô Cốt nói.
Vào giờ phút này, chàng trai tỉnh táo đến đáng sợ, nhưng Khô Cốt lại có thể cảm nhận được, một bầu lệ khí đã không cách nào át chế kia.
"Lấy ra!" Kỷ Tu Nhiễm đưa tay về phía Khô Cốt.
"Kỷ Hoàng, lấy cái gì?" Khô Cốt đầy kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền hiểu được.
"Tin tức Lý Thuần và hai nhà Chu Đồng chuyển đến cho ta!" Chàng trai nói.
"Chuyện này..." Lập tức, chân mày Khô Cốt nhíu chặt lại. Kỷ Hoàng, làm sao biết...??
"Vô Ưu và bọn họ, không thù không oán. Lý Thuần bắt Vô Ưu, còn không phải là buộc ta hiện thân? Nếu bọn họ thực hiện vô cùng bí mật, dĩ nhiên là sẽ chuyển đến cho ta bức thư chứa đầu mối. Nếu không, bọn họ trói Vô Ưu lại có ý nghĩa gì?" Chàng trai phân tích.
"Kỷ Hoàng... Nhưng mà..." Khô Cốt có chút do dự.
"Không nên để cho ta lặp lại lần thứ hai!" Chàng trai đã đứng cạnh biên giới mất lý trí.
Cuối cùng, Khô Cốt thở dài, đem bức thư đưa cho Kỷ Tu Nhiễm.
Sau khi xem thư xong, Kỷ Tu Nhiễm nói: "Bất luận người nào, đều không nên khinh cử vọng động, ta sẽ đến nơi hẹn!"
"Cái gì!"
Khô Cốt kinh hãi đến biến sắc, cái gì? Đến nơi hẹn! Đây là cuộc hẹn đòi mạng đấy!
"Kỷ Hoàng, ngàn vạn lần không thể! Bọn họ hao tốn sức chín trâu hai hổ bắt cóc Vô Ưu tiểu thư, chính là buộc ngài đi vào khuôn khổ! Nếu như ngài thật sự đi đến nơi hẹn, chắc chắn phải ૮ɦếƭ!" Khô Cốt vội vàng ngăn cản.
"Chỉ cần nàng không có việc gì... Ta không có gì hối tiếc..." Chàng trai lẩm bẩm trong miệng.
Đây là sai lầm duy nhất đời này của anh. Nhưng mà chỉ một lần, lại tạo thành sai lầm lớn không cách nào vãn hồi!
"Không, Kỷ Hoàng, nếu như ngài đi, ngài và Vô Ưu tiểu thư, sợ rằng đều... Chỉ cần ngài không đi, tạm thời Vô Ưu tiểu thư sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Dù sao, mục tiêu của bọn chúng chỉ có ngài!" Khô Cốt nói.
"Không nên để cho ta lặp lại một lần nữa." Chàng trai lạnh lùng nói.
"Kỷ Hoàng..."
"Cút!"
Khô Cốt chỉ có thể cắn răng lui ra.
...
Trong một mật thất nào đó.
Toàn thân thiếu nữ đầy vết máu, tay chân bị trói lại, tinh thần coi như không tệ, lạnh giá âm trầm chằm chằm nhìn mọi người tại đây.
"Chỉ là không biết, Kỷ Tu Nhiễm, rốt cuộc có quan tâm tính mạng của ngươi hay không?" Gã đàn ông cao lớn nhìn Nhi*p Vô Ưu, lạnh giọng nói.
"A, nghe nói quan hệ giữa Bạch Phong và Kỷ Tu Nhiễm không tệ. Coi như Kỷ Tu Nhiễm không quan tâm mạng của cô ta, lần này chúng ta thừa cơ nuốt Không Sợ Minh, cũng có thể giúp phát triển thế lực." Gia chủ Đồng gia nói.
"Năm đó, Kỷ Tu Nhiễm bày bố sát hại con ta, lần này, chắc chắn ta sẽ nghiền cốt hắn thành tro!"
"Chỉ bằng các ngươi..." Nhi*p Vô Ưu nhìn chằm chằm đám người Lý Thuần và Chu gia Đồng gia, lạnh giọng cười một tiếng: "Không biết tự lượng sức mình!"
"Đúng vậy, nếu như không có ngươi ở trong tay chúng ta, có lẽ thật đúng là chúng ta không biết tự lượng sức mình. Nhưng có ngươi, mọi chuyện đều đã khác." Lý Thuần liếc nhìn Nhi*p Vô Ưu một cái.
"Ta?" Nhi*p Vô Ưu lắc đầu một cái: "Xem ra, thật là khiến cho các ngươi thất vọng! Ta và Kỷ Tu Nhiễm, chẳng qua chỉ là quan hệ trên phương diện làm ăn. Đoạn thời gian gần đây, Không Sợ Minh và Kỷ Hoàng bên kia có chút hợp tác. Xem ra, các ngươi cũng chưa điều tra rõ đã tùy tiện hành động."
Nhi*p Vô Ưu vừa dứt tiếng, mọi người tại đây đều sửng sốt thấy rõ.
"Kỷ Tu Nhiễm... Em không cho phép anh tới... Ngàn vạn lần đừng tới..." Mặt ngoài phong khinh vân đạm, nhưng trong lòng Nhi*p Vô Ưu đã nôn nóng vạn phần.
"Gia chủ!"
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên xông vào: "Kỷ Tu Nhiễm đến rồi!"
"Thật sao?" Ánh mắt gia chủ Đồng gia sáng lên.
"Ta tận mắt nhìn thấy. Hơn nữa, chỉ có một mình hắn!" Người đàn ông trung niên nói.
"Được, tốt vô cùng!" Gia chủ Chu gia đầy hưng phấn: "Con trai... Rốt cuộc cha có thể báo thù cho con rồi!"
Giờ phút này, Nhi*p Vô Ưu sững sờ tại chỗ. Anh ấy... vậy mà lại tới! Anh ấy bị ngốc sao! Không biết đây là tình cảnh phải ૮ɦếƭ sao! Tại sao anh phải làm như vậy!
Rất nhanh, tiếng gõ cửa vang lên.
Người trung niên mở cửa phòng.
Chàng trai khoác chiếc áo khoác ngoài, mặt không biểu cảm đứng ở trước cửa: "Có tiện để cho ta vào trong sao?"
"Ha ha ha, Kỷ Hoàng, đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa! Hoan nghênh, vô cùng hoan nghênh, chúng ta đều đang chờ ngươi đây!" Gia chủ Đồng gia cười nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc