Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1230

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Sau một hồi hàn huyên, Diệp Mộ Phàm bỗng phát giác trong lòng Diệp Oản Oản có chút không yên, "Nghĩ gì vậy, sao lại không yên lòng?"
Lương Uyển Quân vội vàng hỏi thăm, "Oản Oản, có phải là quá mệt mỏi hay không? Hay là mau nhanh trở về phòng nghỉ ngơi một chút đi!"
Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, "Không phải..."
Cuối cùng, Diệp Oản Oản vẫn hít sâu một hơi, lấy một cặp văn kiện từ trong túi xách ra, sau đó nhìn về phía Lương Uyển Quân, Diệp Thiệu Đình cùng Diệp Mộ Phàm, "Cha, mẹ, anh, thật ra thì, lần này em trở về, là có một chuyện rất quan trọng cần phải nói thẳng với mọi người!"
Ngón tay của Lương Uyển Quân xiết chặt, nhìn Diệp Thiệu Đình ở bên cạnh một cái: "Một chuyện... rất quan trọng?"
Diệp Thiệu Đình nhẹ nhàng vỗ một cái ở trên tay của Lương Uyển Quân, sau đó nhìn về phía Oản Oản, hỏi, "Oản Oản, là chuyện gì?"
Diệp Mộ Phàm nhíu chặt chân mày, "Rốt cuộc là chuyện gì, mà lại nghiêm túc như vậy! Chẳng lẽ..."
Tầm mắt của Diệp Mộ Phàm đảo qua đảo lại giữa Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn, vừa nhìn về phía cặp văn kiện trong tay Diệp Oản Oản, "Chẳng lẽ giữa hai người đã xảy ra chuyện? Diệp Oản Oản! Không phải là em có bầu trước khi lập gia đình đấy chứ? Trong túi văn kiện này, chẳng lẽ là kết quả xét nghiệm của bệnh viện? Có phải là vì sợ bị cha mẹ đánh nên mới sợ hãi không yên lòng như vậy?"
Đối với suy đoán có thể nói là cực kỳ có tính logic lần này của Diệp Mộ Phàm, tất cả tâm tình dồn nén của Diệp Oản Oản đều bị đánh tan, đến nỗi cạn hết cả những lời định nói: "..."
Ngay cả sắc mặt của Tư Dạ Hàn cũng có chút khó mà hình dung: "..."
Diệp Mộ Phàm vừa dứt lời, liền bị Lương Uyển Quân hung hăng cốc lên đầu cái bốp, "Tiểu tử thúi, nói bậy bạ gì đấy? Con cho rằng là Oản Oản không có chừng mực giống như con?"
Diệp Thiệu Đình phụ họa theo: "Nếu như là Oản Oản thật sự có bầu, vậy cũng là chuyện tốt!"
Diệp Mộ Phàm sạm mặt lại, nhất thời bất mãn hét lên, "Cha, tháng trước cha còn nói với con, nếu như con dám làm cho con gái nhà người ta có bầu trước khi cưới, cha sẽ cắt đứt ‘chân’ của con!"
Diệp Thiệu Đình: "Rồi sao, ta nói vậy, có vấn đề gì sao?"
Cổ họng Diệp Mộ Phàm cứng đờ, quả thật là không cách nào tin tưởng, ủy khuất lầm bầm: "Coi như là con nhìn ra rồi! Con và Oản Oản, thật ra thì con mới không phải là con ruột của hai người mới đúng..."
Diệp Mộ Phàm nói những lời này, vừa dứt lời, cả căn phòng nhất thời chìm trong trầm mặc thật lâu.
Diệp Oản Oản ngây người mấy giây, cuối cùng mới kịp phản ứng lại.
Diệp Mộ Phàm nói vậy... là có ý gì?
Thời điểm từ lúc nàng trở về đến sân bay, câu nói của Lương Uyển Quân "Cho là con sẽ không trở lại", và cả ánh mắt của Lương Uyển Quân và Diệp Thiệu Đình khi nghe được nàng nói có chuyện qua trọng cần nói thẳng...
Sau đó là một lời nói lơ đãng của Diệp Mộ Phàm...
Diệp Oản Oản thử mở miệng hỏi dò: "Cha, mẹ, hai người đều đã biết?"
Lương Uyển Quân và Diệp Thiệu Đình nghe vậy, nhất thời không nói gì, tựa hồ không biết mở miệng thế nào.
Cuối cùng, vẫn là Diệp Mộ Phàm gãi đầu một cái đáp, "Khục, em nói là... chuyện em không phải là em gái ruột của anh sao? Nếu như là chuyện này mà nói... mọi người đã biết rồi..."
Diệp Oản Oản ngây người, ngay sau đó mặt đầy kinh ngạc. Thật không ngờ chuyện vốn chính mình rất khó mở miệng giải thích, vậy mà mọi người lại có thể biết được, "Làm sao mọi người biết?"
Diệp Mộ Phàm trầm mặc một hồi, thở dài mở miệng nói, "Thời gian em gái anh sinh sống ở nước ngoài tương đối dài, thời gian sống chung cùng chúng ta không nhiều. Thật ra thì ngay từ đầu, anh cũng không hề phát hiện.
Nếu như em vẫn cứ ngốc nghếch như vậy, ánh mắt nhìn người vẫn cặn bã như vậy, kỹ năng cua trai rối tinh rối mù, nhất định là anh cũng sẽ không hoài nghi cả đời.
Nhưng xin thưa, ít nhất anh có thể xác định một chút, mặc kệ xảy ra chuyện gì, cái thứ gọi là gien này, không có khả năng đột biến.
Coi như là có bị K**h th**h, tính tình một người có thay đổi, nhưng năng lực sẽ không có khả năng có biến hóa lớn như vậy trong thời gian ngắn. Vô luận là thân thủ của em, hay là một số kỹ năng chuyên nghiệp của em, em gái anh cũng không có khả năng làm được...
À đúng rồi, còn có gu thẩm mỹ! Anh chàng bên cạnh em này, thật sự hoàn toàn không phải là mẫu người mà em gái anh ưa thích! Em gái anh từ nhỏ đến lớn chỉ thích cái tên ngụy quân tử Cố Việt Trạch kia mà thôi!"
Diệp Oản Oản: "Nói bậy!"
Diệp Mộ Phàm: "Anh nói bậy? Anh nói không đúng chỗ nào?"
Diệp Oản Oản: "Không có khả năng có ai không yêu thích Bảo Bảo nhà em!"
Diệp Mộ Phàm: "Chúng ta còn có thể tiếp tục khoái trá nói chuyện phiếm sao???"
Nghe xong lời Diệp Mộ Phàm nói, Diệp Oản Oản bần thần rất lâu.
Thật không ngờ người cho tới nay vốn không đáng tin cậy, Diệp Mộ Phàm, lại có thể có lúc suy nghĩ cẩn trọng đến vậy.
"Anh bắt đầu hoài nghi từ lúc nào..."
Diệp Mộ Phàm suy nghĩ một chút, "Không nhớ rõ! Rất nhiều chuyện, hẳn là bắt đầu từ lúc em đột ngột thay đổi thái độ đối với Thẩm Mộng Kỳ. Chẳng qua là những thay đổi kia quá nhỏ, ban đầu anh hoàn toàn không hề suy nghĩ nhiều... Thời khắc khiến anh bắt đầu hoài nghi nhiều hơn chính là..."
"Lần đó?" Diệp Oản Oản ngẩng đầu.
Diệp Mộ Phàm ho nhẹ một tiếng, dường như nghĩ đến chuyện gì cực đáng sợ, nuốt nước miếng nói, "Chính... chính là lần em tung một quyền đập thủng nắp động cơ xe thể thao của Cung Húc..."
Gương mặt Diệp Oản Oản cứng đờ, yên lặng che trán, "Được rồi..."
Thì ra là lần nàng uống say khướt khi đó...
"Sau đó... Anh suy nghĩ lại từ đầu một chút, biến hóa của em thật sự là quá lớn... Rõ ràng chỉ là một cô gái bé nhỏ, nhưng mà, vô luận lúc nào cũng đều đứng chắn ở phía trước, vô luận chuyện gì em đều có thể giải quyết. Từ nhỏ trí nhớ của em cũng rất kém, tuy cũng có lúc đã gặp qua là không quên được, nhưng dù cho em có học một chút võ nghệ đi nữa, nhưng tuyệt đối không có khả năng sẽ lợi hại đến mức độ này..." Diệp Mộ Phàm hồi tưởng lại suy đoán của mình.
"Bởi vì hoài nghi thân phận của em, nên anh mới đi làm giám định thân nhân?" Diệp Oản Oản thử hỏi dò.
Diệp Mộ Phàm lắc đầu, "Không hề, cho dù có hoài nghi em, anh cũng chưa từng làm vậy. Chẳng qua chỉ nhân lúc không có ai, nói bóng nói gió với cha mẹ mấy lần..."
Diệp Mộ Phàm có chút bất đắc dĩ cười cười, "Thật ra thì anh thấy, dường như cha mẹ cũng có chút nghi ngờ. Chỉ là bọn họ giống như anh, một phần là cảm thấy không có khả năng, một phần khác chính là theo bản năng muốn né tránh chuyện này..."
Diệp Oản Oản nghe vậy không hiểu: "Vậy làm sao mọi người...?"
Vậy làm sao mọi người có thể xác định...??
Mặc dù Diệp Oản Oản còn chưa dứt lời, nhưng Diệp Mộ Phàm hiểu được nàng muốn hỏi cái gì, hướng về phía chàng trai ở bên cạnh nàng nhìn một cái nói, "Mấy tháng trước, bạn trai em đột nhiên ghé thăm giữa đêm khuya, nói cho chúng ta biết chân tướng."
Diệp Oản Oản nghe vậy, kinh ngạc quay đầu nhìn Tư Dạ Hàn ở bên cạnh, "A Cửu nói với mọi người?"
Vì sao nàng hoàn toàn không biết?
Diệp Oản Oản hoàn toàn không ngờ tới, Tư Dạ Hàn vậy mà lại đã sớm nói rõ chân tướng cho đám người Diệp Mộ Phàm.
Diệp Mộ Phàm gật đầu nói, "Khi đó, mặc dù chúng ta đã mơ hồ phát hiện một số chỗ không đúng của em, nhưng mà, thời điểm nghe được chân tướng từ trong miệng cậu ta, vẫn quá khó lòng đón nhận. Sau đó... cậu ta cứ như vậy yên lặng chờ đợi... nói lời xin lỗi cùng anh và cha mẹ..."
Diệp Oản Oản nghe những thứ này, trên mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên, hoàn toàn không biết có những chuyện này từng xảy ra.
Diệp Oản Oản nhìn Tư Dạ Hàn: "Tại sao anh lại trở về nước một mình làm những chuyện này?"
Tư Dạ Hàn thần sắc bình thản, "Với tính cách của em, sau khi biết thân phận thực sự của mình, khẳng định không đành lòng lừa gạt bọn họ, sẽ nói chân tướng cho bọn họ. Vốn chính là lỗi của anh, không nên để cho em phải gánh chịu những thứ này."
Diệp Oản Oản không ngờ, ngay cả vấn đề này mà Tư Dạ Hàn lại có thể đều xem xét đến cả rồi.
Anh biết nàng quý trọng tình cảm, không muốn để cho nàng đi đối mặt, cho nên đã giúp nàng gánh vác hết thảy từ sớm.
Trong ***g *** Diệp Oản Oản phập phồng một niềm tâm tình vừa chua xót lại vừa phức tạp, không biết nên nói cái gì.
"Cái gì mà lỗi của anh, rõ ràng anh vì em nên mới làm như vậy... Là em quá mềm yếu không dám đối mặt, cho nên mới ích kỷ yêu cầu anh giúp em quên đi những ký ức kia. Coi như là phải giải thích, cũng nên là em đến giải thích..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc