Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1225

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hơn nữa, Ân Hành thông qua việc nghe mấy tên gác ngục nói chuyện trên trời dưới đất biết được, Ân Duyệt Dung đã để cho Kiều Mẫu đến tìm Tư Dạ Hàn đòi người. Chỉ bất quá, lần đòi người này, không phải là vì cứu hắn, mà là muốn mạng của hắn.
Sự kinh hoàng trong lòng Ân Hành đã không cách nào diễn tả được bằng lời. Vô luận như thế nào hắn cũng không thể rơi vào trong tay Ân Duyệt Dung! Tuyệt đối không được!
...
Trong nhà lao, Ân Hành nhìn gã đàn ông mình cực kỳ thống hận chậm rãi đi vào, che giấu tất cả sự không cam lòng trên mặt, bày ra một bộ mặt mày vui vẻ: "Đại ca..."
Hiện tại hắn nào còn có thể quan tâm đến cái gì khác? Không gì quan trọng bằng mạng sống!
Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc, nhìn về phía Ân Hành: "Chúc mừng ngươi, có được tự do!"
Cái gì? Thật đúng là Tư Dạ Hàn định thả hắn!
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, sắc mặt Ân Hành nhất thời trắng bệch! Có được tự do...? Không, hắn không muốn tự do! Hắn nguyện ý vĩnh viễn ở lại nơi này, cho dù là một tù nhân!
Ân Hành tin tưởng, trong lòng Tư Dạ Hàn hiểu rõ, một khi thả mình rời đi, Ân Duyệt Dung tuyệt đối không có khả năng chừa cho hắn đường sống!
Tư Dạ Hàn muốn để cho hắn ૮ɦếƭ!
"Ngươi rất nhanh sẽ có thể gặp lại mẹ mình." Tư Dạ Hàn lãnh đạm thờ ơ nói.
"Không...!! Đại ca, nơi này tốt vô cùng... Tôi tạm thời không muốn rời đi!" Ân Hành lắc đầu liên tục.
"Không đến phiên ngươi lựa chọn."
Dứt lời, Tư Dạ Hàn liền sai người mang Ân Hành ra khỏi hầm giam, tống cổ khỏi nơi đây.
Ân Hành chân trước vừa bị đuổi ra, chưa được mấy nhịp thở, Kiều Mẫu đã hiện thân, để cho người bắt lấy hắn.
Ân gia xảy ra phiền toái, tất nhiên phải do chính Ân gia xử lý.
Trong lòng của tất cả mọi người đều biết, từ nay về sau, toàn bộ Độc Lập Châu, chỉ sợ cũng sẽ không bao giờ còn bất kỳ một chút xíu tin tức nào của Ân Hành. Từ đó, họa mi không hót nữa!
Bất quá chỉ là một đứa mồ côi, được Ân Duyệt Dung mang về nhà, một tay bồi dưỡng, có được địa vị này ngày hôm nay! Kết quả dã tâm lại càng ngày càng lớn, không chỉ nghĩ trăm phương ngàn kế muốn lấn át chính chủ, còn qua mặt Ân Duyệt Dung cấu kết với người ngoài. Cuối cùng thậm chí còn đưa Ân Duyệt Dung vào chỗ ૮ɦếƭ! Đối với hành vi của Ân Hành, mọi người không có chút đồng cảm nào.
Bên trong biệt thự.
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, thở phào một hơi nói: "Mẹ anh muốn anh thả Ân Hành, anh tử thủ không thả. Anh đây là giận dỗi với ai đây? Thả ra là tốt rồi, cứ như vậy, tất cả đều vui vẻ."
Trước đó, Kiều Mẫu ghé thăm mấy lần, hy vọng Tư Dạ Hàn trả tự do cho Ân Hành, đều bị Tư Dạ Hàn cự tuyệt. Diệp Oản Oản thật sự là có chút không nhìn nổi, lúc này mới khuyên Tư Dạ Hàn thả người.
Đương nhiên, nói là thả người, nhưng có thể nói trắng ra là, đem Ân Hành trả về lại trong tay Ân Duyệt Dung, chỉ như vậy mà thôi.
Mấy ngày sau, đại hội tiến hành họp một lần cuối. Đại hội chỉnh sửa dự luật, rốt cuộc đã bắt đầu.
Có thể tham gia đại hội chỉnh sửa dự luật đều là quản lý và cao tầng Trọng Tài Hội. Bất quá cũng có một số vị trí dự thính. Bởi vì có tầng quan hệ với Dịch Linh Quân, Diệp Oản Oản cũng được tham dự, coi như là dự thính.
Trong buổi họp bàn về dự luật, cũng không hài hòa. Bởi vì sửa chữa rất nhiều vấn đề trong luật, các cao tầng và quản lý của Trọng Tài Hội bàn tán ồn ào, đỏ mặt tía tai cũng không thể đi đến thống nhất.
Dự luật và quy tắc của Độc Lập 12 Châu có rất nhiều, tất cả lớn nhỏ đếm không hết, hàng năm đều có một số điều chỉnh nho nhỏ. Mà một số phần điều chỉnh dự luật, rất có thể chạm tới nguyên tắc, cãi vã cũng là không thể tránh khỏi. Dù sao cách nhìn của mỗi người sẽ có sự khác biệt.
Suốt một buổi sáng, tiếng cãi vã chưa bao giờ dứt, mãi đến khi Dịch Linh Quân ra mặt nói chuyện, lúc này mới hơi hơi hòa hoãn lại một chút.
...
"Được rồi, đoạn thời gian gần đây, bởi vì sự tình Độc Lập Châu cùng người ngoài lấy nhau, gây ra không ít chuyện. Quy củ được truyền lại từ xưa tới nay, có hợp lý hay không, có cần phải sửa đổi hoặc điều chỉnh hay không, tôi muốn nghe ý kiến của mọi người một chút!"
Chạng vạng, Dịch Linh Quân lên tiếng nói.
Dịch Linh Quân vừa dứt tiếng, toàn trường an tĩnh.
Có ai không biết, Dịch Linh Quân đang có ý định sửa đổi quy củ như vậy. Nếu như phản đối, chẳng khác nào đang đi ngược lại với định hướng của ông...
Hơn nữa, chưa kể sẽ đắc tội với đám người Quản lý Tư và Hội trưởng, chỉ riêng về quy củ này, đã có rất nhiều chỗ bất cập.
"Ha ha, Dịch hội trưởng, ngài cũng nói rồi, đây là quy củ từ thời cổ lưu truyền tới nay. Nhưng cổ là cổ, nay là nay! Giờ đã đến thời đại nào rồi, tôi thấy là, loại luật lệ thiếu nhân văn này, hẳn là nên được sửa đổi. Không, chắc chắn là nên bị xóa bỏ!"
Một vị quản lý nhìn về phía Dịch Linh Quân, nhẹ giọng cười nói.
"Không sai! Quản lý Chu nói rất đúng! Ở tại thời cổ đại kia, hôn nhân đại sự, là do cha mẹ sắp đặt. Hiện tại thời thế thay đổi, ai cũng có quyền tự do hôn nhân, tự do yêu đương. Đem loại quy củ thông thái rởm này đi ràng buộc đời sống tình cảm của người trẻ tuổi, cũng không khỏi quá kỳ cục. Tôi cho là, loại quy củ này đáng ra nên được loại bỏ từ lâu, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ gây ra chuyện lớn!"
Tổng cộng 12 vị quản lý ở phòng họp, bao gồm cả Tư Dạ Hàn ở bên trong, đã có 11 vị đồng ý loại bỏ quy củ này. Chỉ còn lại mỗi một mình Ân Duyệt Dung vẫn chưa hề lên tiếng.
Nhưng nếu như muốn loại bỏ một quy định, nhất định toàn bộ các phiếu đều phải được thông qua, thiếu một cũng không được.
"Như vậy, quản lý Ân cảm thấy thế nào?" Hồi lâu sau, Dịch Linh Quân nhìn về phía Ân Duyệt Dung hỏi.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển về hướng Ân Duyệt Dung.
Ai mà không biết, quan hệ giữa Tư Dạ Hàn và mẹ mình như nước với lửa. Loại bỏ quy định cũ, Tư Dạ Hàn toàn lực ủng hộ. Đoạn thời gian gần nhất, đều dùng hết khả năng xử lý, thậm chí đích thân Tư Dạ Hàn còn tham gia vào. Làm sao Ân Duyệt Dung sẽ có thể thông qua? Tuyệt đối không có khả năng!
Trái tim Diệp Oản Oản cũng nhảy lên tới cổ họng, hy vọng sẽ có kỳ tích phát sinh.
"Xin lỗi, tôi không đồng ý!"
Ân Duyệt Dung nhìn về phía Dịch Linh Quân, mặt không đổi sắc nói.
Nghe tiếng, chân mày Tư Dạ Hàn nhíu chặt lại: "Quản lý Ân..."
"Quản lý Tư, thời điểm tôi lên tiếng, hy vọng cậu không nên chen miệng vào!" Ân Duyệt Dung lạnh lùng nói.
Ân Duyệt Dung nói xong, hướng về Dịch Linh Quân tiếp tục nói: "Cái gì tồn tại cũng có lý do của nó! Trí tuệ tổ tiên, tôi sẽ không nghi ngờ, cho nên, tôi không đồng ý!"
Xa xa, trong lòng Diệp Oản Oản có chút thất lạc. Bất quá, coi như năm nay không được thông qua, vẫn còn cơ hội sang năm... Tiếp tục cố gắng một chút, có lẽ có thể làm cho Ân Duyệt Dung thay đổi tâm ý.
Chỉ hy vọng đại ca sẽ không rơi vào tình cảnh như lúc xưa. Anh ấy và Lăng Miểu, nhất định sẽ có một kết quả tốt.
"Được rồi, vậy xin mời các vị bỏ phiếu biểu quyết."
Cuối cùng, Dịch Linh Quân nói.
Mọi người đều không biết nói gì. Thái độ Ân Duyệt Dung rõ ràng như thế, tiếp tục bỏ phiếu thật là uổng công vô ích.
Chỉ bất quá, quy trình và thủ tục vẫn phải hoàn tất, 11 vị quản lý đều bỏ phiếu đồng ý.
"Quản lý Ân, phiếu của bà thì sao?" Dịch Linh Quân thấy Ân Duyệt Dung không làm gì, lên tiếng hỏi.
"Lần này tôi không bỏ phiếu." Ân Duyệt Dung nói.
"Không bỏ phiếu... Có ý gì?" Dịch Linh Quân cảm thấy có chút khó hiểu.
"Tôi từ bỏ quyền." Ân Duyệt Dung mặt không đổi sắc nói.
Nghe lời nói này, tất cả mọi người bao gồm Tư Dạ Hàn và Diệp Oản Oản ở bên trong, đều sững sờ, bỏ quyền?
"Không phải là bà phản đối sao?" Dịch Linh Quân mặt đầy kinh ngạc.
"Giữa việc phản đối và từ bỏ quyền bỏ phiếu, có liên quan gì với nhau sao?" Ân Duyệt Dung hỏi ngược lại.
"Không có không có, hoàn toàn không có liên quan!" Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười: "Được, nếu quản lý Ân bỏ quyền, vậy cũng đồng nghĩa với toàn bộ phiếu đều thông qua. Đợi sau khi tan họp, làm phiền Quản lý Chu tiếp tục hoàn thiện và xử lý, loại bỏ điều luật cấm người Độc Lập Châu và người ngoài lấy nhau!"
"Đã hiểu." Quản lý Chu đáp lời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc