Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 119

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Đừng nói là Tư Hạ, ngay cả Hứa Dịch đứng hầu ở một bên đều có chút bối rối, suốt hai năm a, vô luận Diệp Oản Oản ầm ỉ như thế nào đều vô dụng hiện tại mặc dù đưa ra rất nhiều điều kiện nhưng ông chủ của hắn lại thực sự nhả ra rồi.
Cô là một tiểu nha đầu trường cấp 3 cũng còn chưa có tốt nghiệp, quan hệ cùng người trong nhà lại hỏng bét không tốt, hai năm qua đươc người khác cung cấp cơm ngon áo đẹp, ra vào có vô số người bảo vệ cùng người giúp việc, hiện tại đột nhiên thả cô ấy ra ở bên ngoài làm sao có thể sinh tồn được chứ?
Chẳng lẽ ông chủ là thay đổi sách lược nghĩ rằng cho cô ấy ở bên ngoài ***ng phải chứng ngại sau đó mới cam tâm tình nguyện ở bên cạnh ông chủ của hắn sao?
Tư Hạ soạt một cái đứng lên “Diệp Oản Oản đầu óc của cô bị heo gặm rồi sao hiệp ước bán mình bất bình đẳng như vậy cô cũng thể đồng ý hả?”
Diệp Oản Oản rất sợ sự tình thật vất vả bàn xong xuôi lại bị quấy nhiễu lập tức trừng mắt liếc hắn một cái “Tôi liền vì yêu mà bán mình cho Bảo Bảo nhà ta thì thế nào cơ chứ, có liên quan gì đến cậu đâu? ”
Tiểu tử thúi! Lại nhiều lần khiêu khích cô như vậy quả thật là muốn ăn đòn rồi!
Tư Dạ Hàn nhìn cô một cái rồi hỏi lại “Bảo Bảo là ai?”
Diệp Oản Oản lập tức ngọt ngào mở miệng nói “Bảo Bảo chính là người yêu a, đây là biệt danh đối với tình nhân nha ~ ”
Vào giờ phút này Tư Hạ đã bị ngược đến mức hoài nghi sao mình lại sinh ra trên đời này luôn rồi.
Tại sao hắn cảm giác mình không chỉ khiêu khích không thành công còn ngược lại thành trợ công cho người khác cơ chứ!
Tư Hạ cắn răng nghiến lợi “Đơn đăng ký đã điền xong tôi hiện tại có thể đi được chưa?”
“Có thể.” Tư Dạ Hàn tâm tình không tệ rốt cuộc cũng thể hiện thiện tâm của mình thả người.
Tư Hạ mới vừa đi ra không có mấy bước, một nam nhân ăn mặc cẩm bào hoa thêu từ ngoài phòng đi vào “A được, Hạ Hạ, ngươi cũng ở đây sao! Đứa nhỏ này sao lại có bộ dáng thế này vậy? ”
Vẻ mặt này thoạt nhìn không khỏi rất là quen thuộc a.
Tư Hạ không co tâm tình phản ứng đến hắn sậm mặt lại đi ra ngoài.
Diệp Oản Oản nhìn thấy Lâm Khuyết ăn mặc cẩm bào hoa thêu khóe miệng co quắp một trận, cái này quả thật là thiếu thẩm mỹ rồi. Nếu không phải là hắn có phúc có bề ngoài tốt lại ưa nhìn thì việc hắn mặc như vậy có thể đem mắt của người khác đui mù, lại có thể còn không thấy ngại mà nói những lời người khác nghe muốn ói ra toàn bộ như vậy nữa chứ.
“Cửu ca, ta đều ước hẹn với ngươi hơn 800 lần rồi mà lại không có một lần nào gặp được anh, đây cũng quá không nể mặt mũi rồi đi!”
Nhìn dáng dấp của Lâm Khuyết đây là hẹn người không tới liền tự mình đến cửa tới bắt người đi.
Lâm Khuyết khí thế hung hăng tố cáo “Bình thường thì coi như xong đi! Hôm nay lại có thể cũng không tới! Hôm nay nhưng đây là thời gian trọng yếu ta giới thiệu bạn gái cho các ngươi quen biết! Cách làm huynh đệ như thế này không thể nào làm được! Chúng ta tuyệt giao đi!”
Tư Dạ Hàn nghiêng người tay chống lên trán liếc hắn một cái: “Được.”
Một trận gió lạnh thổi qua.
Lâm Khuyết: “…”
Ngay cả một bên Diệp Oản Oản cũng không nhịn được cũng liền đồng cảm với Lâm Khuyết. Hắn giới thiệu bạn gái có tính quan đại thời gian trọng yếu sao rõ ràng tốc độ đổi bạn gái của hắn cũng nhanh chóng như thay quần áo vậy.
Lâm Khuyết bọc một bọc lệ thương tâm muốn ૮ɦếƭ mà khóc lóc kể lể “Ngươi vô tình ngươi vô sỉ! Ngươi làm sao có thể đối với ta như vậy được chứ! Ngươi đều một tháng rồi không có để ý tới người ta! Ngươi cả ngày lẫn đêm rốt cuộc là đang bận rộn cái gì vậy?”
Tư Dạ Hàn đầu không có nhấc lên một chút nào dùng Pu't màu đỏ phác họa bên trên sách luyện tập: “Bạn gái của ta thi vào trường đại học nên gần đây không tham gia xã giao.”
Lâm Khuyết sững sờ, lúc này mới chú ý tới đồ vật ở trong tay của Tư Dạ Hàn, rõ ràng là một quyển sách luyện tập số học, chữ viết màu đỏ phía trên ghi lại lời phê cùng cách giải bài tiêu chuẩn tất cả đều là Tư Dạ Hàn viết lại.
Lâm Khuyết đờ đẫn thật lâu mới mở miệng khẽ nguyền rủa một tiếng: ” đệt!”
Hắn cuối cùng mới biết tại sao cảm thấy biểu tình của Tư Hạ vừa rồi lại quen thuộc như vậy cái kia rõ ràng là vẻ mặt ngược chó độc thân a! Hắn đã lâu không có giao du với bạn gái nào cả bởi vì cảm thấy không có ý nghĩa, lần này là vì muốn trả thù lần bị ngược trước đó nên cố ý nghĩ lấy le một chút.
Ai biết, dù hắn đã có bạn gái hộ thể vẫn bị ngược thành mảnh vụn cặn bã.
Theo sau Tư Hạ Lâm Khuyết cũng bị chọc cho tức giận mà bỏ đi.
Diệp Oản Oản tâm tình có chút phức tạp nhìn về phía Tư Dạ Hàn hỏi: “Anh những ngày qua buổi tối một mực ở nhà là vì muốn bổ túc cho em sao ”
Mới vừa rồi nghe Lâm Khuyết nói, cô mới nhớ trong khoảng thời gian gần đây Tư Dạ Hàn quả thật đều là trước tám giờ tối thì trở lại, chưa bao giờ về muộn hơn.
Tư Dạ Hàn không có phủ nhận ý vị thâm trường nhìn cô một cái “Để tránh có người đối với việc dạy học bất mãn không muốn trả học phí.”
“Phốc khục khục ho khan” bị đâm trúng tâm sự Diệp Oản Oản nhất thời một mặt chột dạ “Sao làm sao sẽ như vậy được ”
Trốn trả học phí gì đó cô thật đúng là có nghĩ tới.
Điền bảng nguyện vọng xong kế tiếp trong vòng một tuần, toàn bộ thể xác và tinh thần củ Diệp Oản Oản tiến vào chạy giai đoạn nước rút trước khi thi.
Đảo mắt cuối cùng đã tới kì thi vào trường đại học, buổi tối một ngày trước khi thi.
Bên cạnh Tư Dạ Hàn đã chìm vào giấc ngủ mà Diệp Oản Oản bởi vì ngày mai sẽ phải thi vào trường đại học khẩn trương thái quá đang ở trên giường lăn lộn khó ngủ.
Ai, trong lúc vô tình cô cùng Tư Dạ Hàn thì đã ngủ chung được một tháng.
Từ lúc mới bắt đầu cô đều lo lắng đề phòng đến bây giờ cô đã có thể hoàn toàn đem mình trở thành cái gối ôm.
Bởi vì trong miệng Tư Dạ Hàn nói tới đi ngủ, thực sự là ngủ, hơn nữa còn ngủ rất nghiêm túc.
Ngoại trừ cô không có thói quen có tư thế gần gủi như vậy những cái khác ngược lại cũng bình thường.
Hơn nữa ngày mai sẽ phải thi vào trường đại học rồi đây là một đêm nộp học phí cuối cùng của cô a.
Đại khái là bởi vì cô tối nay ngủ không thoải mái, lông mi của Tư Dạ Hàn như cánh bướm hơi hơi chấn động một chút sau đó chậm rãi mở mắt.
Trong bóng tối, cặp con ngươi sâu thẳm kia nhìn chòng chọc sau đó ôm chặt nữ hài vào trong *** một cái, hơi chút cúi đầu, một giây kế tiếp, liền hôn lên môi của cô.
Đang nhích tới nhích lui Diệp Oản Oản vội vàng không kịp chuẩn bị cảm nhận được trên môi mình có chút mềm mại cùng nhiệt độ nhất thời trợn to hai mắt: ”
“Em đánh thức anh rồi.” Giọng nói của nam nhân rõ ràng mang theo nồng nặc oán khí.
Xong đời! Lại có thể không cẩn thận đem hắn đánh thức! Đại ma đầu thức dậy có oán khí a!
Diệp Oản Oản nuốt nước miếng “Em.., em không phải cố ý chính là ngày mai em phải thi vào trường đại học rồi quá khẩn trương nên không ngủ được ”
“Vậy cũng phải ngủ đi chứ.”
Tiếng nói rơi xuống trong nháy mắt, nam nhân đã như gió thổi mà đưa cô đặt ở dưới người, lần lượt hôn vào cái trán, ánh mắt, trên môi, xương quai xanh của cô.
Diệp Oản Oản gắt gao cầm chặt y phục của mình nút áo không cho anh cởi ra, quả thật là cũng sắp khóc, làm bậy a, tại sao chỉ còn một đêm cuối cùng còn đem Đại Ma đầu cho làm phát bực như vậy nữa à!
“Em sai lầm rồi em sai lầm rồi! Em nhất định ngoan ngoãn đi ngủ không lộn xộn nữa! Anh tỉnh táo lại một chút đi! Như vậy sẽ ảnh hưởng tới cuộc thi ngày mai của em a!”
Tư Dạ Hàn không một chút xíu nào theo ý cô thuận theo xương quai xanh càng đi càng rơi xuống gặm cắn “Không biết.”
Diệp Oản Oản theo tay nắm lấy một cái gối chặn anh lại “Làm sao thì sẽ không tiếp tục nữa!”
Tư Dạ Hàn: “Những đề mục kia em coi như nhắm mắt lại cũng sẽ làm được.”
Diệp Oản Oản không còn gì để nói: “Đệt!”
Rót mê hồn thang cho anh cũng vô ích anh đã nói với em rồi a!
Diệp Oản Oản thừa dịp nam nhân mới vừa tỉnh ngủ phản ứng tương đối chậm chạp, liền nhanh chóng lăn xa đến phía cuối giường.
Tư Dạ Hàn một mặt bất mãn nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản mới tránh thoát vòng tay của mình, mặt càng ngày càng u ám đáy mắt nhuộm tia cảnh cáo nguy hiểm “Qua đây ngay.”
Cô có ngốc mới đi qua! Nếu giờ cô đi qua ngày mai cô còn có thể bò dậy đi thi sao?
Nhưng không đi qua hiển nhiên lại là không có khả năng.
Diệp Oản Oản không có cách nào chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí một, sau đó thừa dịp thời điểm Tư Dạ Hàn hôn cô, tay nhỏ mềm mại một chút một chút nhẹ khẽ vuốt vuốt tóc cùng gáy của anh, giọng nói mềm mại nhu ôn nhu mang theo tia đầu độc dụ dỗ khiến cho người nghe phảng phất lâm vào đám mây mềm mại “Ngoan ngoãn đi ngủ đi mà có được hay không em cùng anh ngủ chung a ”
“Không” nam nhân chỉ nói một chữ sau đó liền chôn ở trong cổ của cô hô hấp dần dần trở nên nóng bỏng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc