Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1181

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Bao gồm hết thảy bên người hắn ta, thí dụ như...?" Ân Duyệt Dung mặt không đổi sắc, hỏi.
"Thí dụ như... Quản lý Ân chẳng hạn!" Diệp Oản Oản thờ ơ không chút đếm xỉa.
Giờ phút này, một bên, Kiều Mẫu nhìn Ân Duyệt Dung và Diệp Oản Oản ngầm giao phong, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Dịch Vân Mạc này, tuyệt đối không phải là một ngọn đèn đã cạn dầu...
Trước đó, phu nhân lấy cớ thân thể khó chịu, cho Dịch Vân Mạc một cái hạ mã uy! Lập tức ngay sau đó, Dịch Vân Mạc liền bắt đầu đánh trả.
Hơn nữa, đòn đánh trả của Dịch Vân Mạc, đơn giản mà тһô Ьạᴏ, không hề có bất kỳ vòng vo nào, quả thật là một kẻ cuồng vọng tự đại đến tận xương tủy. Điểm quan trọng nhất chính là, Dịch Vân Mạc thân là con gái bảo bối của Dịch hội trưởng, đúng là cô ta có tư cách để làm như vậy.
Khóe môi Ân Duyệt Dung nhếch lên một nụ cười khó hiểu, cũng không đáp lời, chẳng qua chỉ nhìn về phía Kiều Mẫu, nói: "Kiều Mẫu, mang người tới đây!"
"Vâng thưa phu nhân."
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Ân Duyệt Dung, Kiều Mẫu khẽ vuốt cằm, chợt lui xuống.
Đợi sau khi Kiều Mẫu rời đi, Ân Duyệt Dung hướng về Diệp Oản Oản quan sát từ trên xuống dưới, nói đầy thâm ý: "Nghe nói, trước đó Dịch tiểu thư vẫn luôn sinh hoạt ở nước ngoài, có lẽ, trải nghiệm sinh hoạt học đường, rất là phong phú đi?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản liếc Ân Duyệt Dung một cái: "Sao rồi, quản lý Ân cảm thấy rất hứng thú đối với cuộc sống riêng tư của tôi sao?"
"Cũng không phải vậy. Dù sao Dịch tiểu thư cũng là con gái của Hội trưởng, tương lai tiến vào Trọng Tài Hội, chúng ta cũng sẽ trở thành đồng nghiệp. Hiện tại hiểu rõ Dịch tiểu thư hơn một chút, chung quy cũng không phải chuyện xấu. Dịch tiểu thư cho là thế nào?" Ân Duyệt Dung hỏi.
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Kiều Mẫu đã lần nữa trở lại. Mà ở sau lưng Kiều Mẫu, có mấy gã người hầu trẻ tuổi của Ân gia, đỡ lấy một ông lão.
Ông lão nọ thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, quần áo trên người đã nát bươm, hơn nữa còn có những vết máu nhìn thấy mà giật mình.
Thấy lão giả nọ, chân mày Diệp Oản Oản không khỏi hơi nhăn lại. Quản lý Ân Duyệt Dung này, lại có thể cho người mang Tam trưởng lão tới đây...
Lão già nọ vốn đang bày ra tư thế “thà-૮ɦếƭ-không-hàng”, nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản, vẫn không khỏi biến sắc.
Làm sao Minh chủ lại sẽ xuất hiện tại Ân gia? Hơn nữa, phong cách ăn mặc này, so với ngày thường, cũng không khỏi có khác biệt quá lớn một chút, suýt nữa là ngay cả hắn cũng không nhận ra được.
Tam trưởng lão rất nhanh thu hồi ánh mắt từ trên người Diệp Oản Oản. Hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bởi vì nói nhiều tất nói hớ, thà dứt khoát giả câm giả điếc thì hơn!
"Tam trưởng lão Không Sợ Minh, minh chủ các ngươi tới cứu ngươi."
Không cho Diệp Oản Oản có cơ hội mở miệng, bỗng nhiên, Ân Duyệt Dung quay sang nói với Tam trưởng lão, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy âm trầm.
Tam trưởng lão âm thầm cau mày. Người đàn bà này, rốt cuộc đang bày trò khỉ gì vậy? Chẳng lẽ Minh chủ và Ân Duyệt Dung đã đàm phán xong...
Nhưng chẳng biết tại sao, Tam trưởng lão lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng!
Người gọi là Ân Duyệt Dung này, hận không thể đem Minh chủ chém thành muôn mảnh, bây giờ làm sao lại có thể ở bên cạnh Minh chủ nói chuyện vui vẻ như vậy?
Huống chi, nhìn Minh chủ, trang điểm không giống như trước, nhất là khí chất bản thân, đã sớm có biến hóa cực kỳ to lớn.
Mấu chốt nhất chính là, từ lúc hắn vào cửa đến bây giờ, Minh chủ chỉ liếc hắn một cái mà thôi. Nếu quả thật giống như là Ân Duyệt Dung nói, Minh chủ tới cứu mình, thái độ của người gọi là “Minh chủ” kia, quả thật là có vấn đề rất rất lớn!
Tam trưởng lão nhắm mắt trầm tư, để cho mình tỉnh táo lại. Suy nghĩ kỹ một chút, bên trong hồ lô này, rốt cuộc là đang bán thuốc gì đây...??
Chỉ chốc lát sau, Tam trưởng lão thật giống như nghĩ ra được cái gì, nhất thời mở hai mắt ra, căm tức nhìn Ân Duyệt Dung: "Ta hiểu rồi... Ngươi!! Thứ đàn bà ác độc này!"
Tam trưởng lão vừa dứt tiếng, Ân Duyệt Dung nhất thời sửng sốt thấy rõ.
Không nói đến Ân Duyệt Dung, thậm chí ngay cả Diệp Oản Oản cũng có chút kinh ngạc. Ông già Tam trưởng lão này đang giở trò gì vậy?
"Ngươi nói đi! Ngươi để cho nữ nhân này, phẫu thuật thẩm mỹ chỉnh thành bộ dáng Minh chủ chúng ta, mục đích là cái gì...? Ngươi muốn để cho ả ta câu dẫn con của ngươi Tư Dạ Hàn... Hay là có ý đồ gì đối với Không Sợ Minh chúng ta!"
Tam trưởng lão hướng về Ân Duyệt Dung, nghiêm nghị quát lên.
Diệp Oản Oản: "..."
"Ta cho ngươi biết, ngươi muốn làm gì đối với con của ngươi, không có liên quan gì tới Không Sợ Minh chúng ta. Nhưng nếu như ngươi muốn lợi dụng nữ nhân này, có ý đồ với Không Sợ Minh chúng ta... vậy thì ngươi si tâm vọng tưởng rồi! Họa bì vẽ hình khó vẽ cốt! Nữ nhân này coi như có giống Minh chủ chúng ta đến mấy, chúng ta cũng có thể chớp mắt liền phát hiện ngay! Muốn giả mạo Minh chủ, trước tiên phải bắt đầu học bắt chước được thần thái của Minh chủ trước đã!" Tam trưởng lão tiếp tục quát lên.
"Quản lý Ân, rốt cuộc bà đang cùng tôi chơi trò gì đây? Làm sao, bà mời tôi qua đây, chẳng lẽ chỉ là vì muốn giúp tôi giải trí sao?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Ân Duyệt Dung, lạnh giọng hỏi.
"Dịch tiểu thư, người này chính là một vị trưởng lão của Không Sợ Minh. Thật không ngờ, hắn ta lại dám mạo phạm Dịch tiểu thư. Dịch tiểu thư, cô nói xem, tôi nên xử trí hắn như thế nào thì ổn thỏa? Tiếp tục giữ lại ђàภђ ђạ, hay là cho hắn “tèo” một cách thống khoái? Dĩ nhiên, thứ người như vậy, thật ra thì tôi cũng nhìn không thuận mắt. Nếu để cho hắn trở về cảnh cáo minh chủ Không Sợ Minh đó, sau này tránh xa A Cửu một chút, cũng không phải là không được. Dịch tiểu thư cảm thấy thế nào?" Ân Duyệt Dung nhìn Diệp Oản Oản cười nói.
Ân Duyệt Dung vừa dứt tiếng, Tam trưởng lão mặt đầy mộng bức. Vốn hắn cho là Ân Duyệt Dung tùy tiện tìm một người phụ nữ, chỉnh thành bộ dáng Minh chủ, là muốn ra lệnh cho người này làm gì đó, đạt được mục đích gì đó. Bất quá, phân tích từ trong cách nói chuyện của hai người, dường như cũng không phải là như vậy...
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hắn đã cảm thấy não của mình không đủ dùng rồi.
"Ân Duyệt Dung, đây là chuyện riêng của bà, bà muốn xử lý như thế nào, cùng Dịch Vân Mạc tôi có quan hệ gì sao?" Gương mặt Diệp Oản Oản không chút thay đổi.
"Chuyện này cũng không thể nói như vậy." Ân Duyệt Dung lắc đầu một cái, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Minh chủ Không Sợ Minh Vân Thành đó, chưa hết lòng gian đối với A Cửu, mãi vẫn không chịu buông tha. Nếu như Dịch tiểu thư có hứng thú với A Cửu, dĩ nhiên là tôi phải giúp Dịch tiểu thư giải quyết mầm tai hoạ này, không đánh mà thắng. Thả lão giả này trở về, cảnh cáo Không Sợ Minh Chủ. Nếu như Không Sợ Minh Chủ biết Dịch tiểu thư coi trọng A Cửu, tin rằng Không Sợ Minh Chủ cũng sẽ có điều kiêng kỵ. Nói không chừng, đến đây là chấm dứt, đây chẳng phải là kết quả tất cả đều vui sao?"
"À, thì ra là như vậy!"
Diệp Oản Oản tùy ý ngồi ở trên ghế sa lon, một bộ dáng đầy cao quý.
"Ân Duyệt Dung, có khả năng bà hiểu lầm một chuyện..." Diệp Oản Oản tựa như cười mà không phải cười: "Con người của tôi, thích nhất là thứ có tính khiêu chiến. Nếu như hoàn toàn không có chút khiêu chiến nào, có lẽ, tôi sẽ mất đi hứng thú chinh phục... Cảnh cáo? Tôi thấy là không cần đâu."
"Vậy, Dịch tiểu thư có ý tứ là...?"
"Nếu người này mạo phạm Quản lý Trọng Tài Hội, cứ như vậy mà thả đi, cũng có phần quá mất thể diện của Trọng Tài Hội ta. Về phần muốn Gi*t ૮ɦếƭ hắn, hay là giữ lại từ từ ђàภђ ђạ, đó chính là chuyện riêng của Ân Duyệt Dung bà, tôi đây cũng không rảnh đâu mà đưa ra quyết định giúp bà." Diệp Oản Oản tùy ý nói.
"Ồ, đã như vậy, tôi đây liền Gi*t hắn." Ân Duyệt Dung nói.
"Vậy bà còn chờ cái gì, chờ tôi mài đao giúp bà sao?" Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ tùy ý.
Nhìn thấy thái độ Diệp Oản Oản, chân mày Ân Duyệt Dung hơi hơi nhíu lại. Nữ nhân này... Đối với sự sống ૮ɦếƭ của Tam trưởng lão Không Sợ Minh, căn bản không hề quan tâm. Nhưng mà theo bà biết, người gọi là Nhi*p Vô Ưu kia sẽ không như thế...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc