Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1144

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Chỉ cần con cưới Tần tiểu thư, liền có thể một bước lên mây, đứng ở đỉnh cao nhất của Độc Lập Châu. Tương lai, đứa bé do con và Tần tiểu thư sinh ra cũng sẽ là đời sau nắm giữ gien hoàn mỹ nhất! Chỉ có đứa bé của con và Tần tiểu thư, mới có tư cách nắm giữ gien của con!
A Cửu, làm sao con lại không hiểu nỗi lo lắng vất vả của mẹ! Tình yêu là thứ trói buộc nhất vô dụng nhất! Chỉ có quyền lực, mới là thứ con nên theo đuổi đấy!"
Ân Duyệt Dung nói đến phần sau, trong con ngươi mang theo sự cuồng nhiệt gần như điên cuồng, làm cho người ta không rét mà run.
Tư Dạ Hàn nhìn vẻ điên cuồng đến tột độ đầy quen thuộc kia trên mặt Ân Duyệt Dung, tất cả ký ức đè nén ở chỗ tăm tối nhất trong đầu giống như dã thú lao ra khỏi miệng cống, cứ thế tuôn ra ngoài, trong nháy mắt khiến cho đầu anh đau đớn muốn nứt ra...
"Cửu ca... Cửu ca anh không sao chứ!?" Thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn không đúng, Lâm Khuyết mặt đầy lo lắng.
Tư Dạ Hàn khẽ giơ tay lên một cái biểu thị không có việc gì, ngay sau đó ung dung thản nhiên mở màn hình điện thoại di động ra.
Hình nền điện thoại di động, là hình anh, Diệp Oản Oản và cả Đường Đường, một nhà ba người chụp chung.
Tâm tình cơ hồ muốn xé toạc anh thành muôn mảnh kia chậm rãi lắng xuống, Tư Dạ Hàn cất điện thoại di động, chậm rãi nói, "Cô ấy là tốt nhất, không cần thiết so sánh cùng bất luận kẻ nào, con của tôi, cũng sẽ chỉ có thể là con của cô ấy."
"Mày..."
Không đợi Ân Duyệt Dung mở miệng, đáy mắt Tư Dạ Hàn xẹt qua một tia lãnh ý đầy máu tanh, trực tiếp cắt ngang lời bà ta, "Quản lý Ân, đừng mưu toan động đến mẹ con bọn họ, nếu không tôi không bảo đảm tôi sẽ làm ra cái gì..."
Sau khi Tư Dạ Hàn rời đi, toàn bộ Ân gia hỗn độn một mảnh.
"Nó lại dám... Lại dám đối xử với ta như vậy!" Cả người Ân Duyệt Dung cơ hồ đều chìm vào trong điên cuồng.
"Mẹ xin bớt giận, chắc hẳn chẳng qua là đại ca nhất thời hồ đồ mà thôi." Ân Hành ở một bên trấn an, "Huống chi, mẹ, mẹ còn có con! A Hành vĩnh viễn cũng sẽ không phản bội lại mẹ!"
Ân Duyệt Dung tiện tay ném một khối ngọc bài cho hắn, âm thanh lạnh lùng phân phó, "Từ hôm nay trở đi, Thiết Vệ Quân do con trực tiếp quản lý."
Ánh mắt Ân Hành lóe sáng, "Cảm ơn mẹ tín nhiệm."
"Đừng để cho ta thất vọng! Nếu không, hết thảy bây giờ con có được, ta tùy thời đều có thể thu hồi lại."
"Mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không! Con sẽ thay thế đại ca, hoàn thành tâm nguyện của mẹ!" Ân Hành sắc mặt nghiêm túc nói.
Ân Duyệt Dung lẩm bẩm, "Con trai ngoan, đây mới là con trai ngoan của mẹ..."
Sau khi rời khỏi trang viên Ân gia, Ân Hành lập tức lên một chiếc xe sang trọng.
Ngồi ở phía sau, Ân Hành mở miệng nói với tay trợ lý, "Lịch trình của Tần tiểu thư đã lấy được rồi sao?"
"Lấy được rồi, đã chuyển đến địa chỉ mail của ngài."
"Rất tốt!"
"Nghe nói, thiếu chủ trở đã trở về rồi..."
"Vậy thì thế nào? Ngươi cho rằng là hiện tại Ân gia còn có chỗ đứng của hắn?"
"Ngài nói đúng!"
...
Ân gia, trong phòng ngủ.
Nữ quản gia cao tuổi ngữ khí đầy nghiêm trọng mà ở bên cạnh trấn an khuyên nhủ, "Phu nhân, bà đừng để bị chọc tức ảnh hưởng thân thể..."
Ân Duyệt Dung xoa trán một cái, sắc mặt âm trầm đáp, "Bà đi an bài một chút, tạo ra một chút cơ hội cho A Cửu và Tần tiểu thư! Ta cũng không tin, phẩm vị con trai ta sẽ thật sự thấp như vậy, không phân rõ cái nào là mắt cá, cái nào là trân châu!"
"Phu nhân nói đúng lắm! Tôi liền đi sắp xếp, chẳng qua là thiếu chủ còn chưa từng gặp Tần tiểu thư mà thôi! Nếu như là gặp rồi, với tướng mạo của Tần tiểu thư, nhất định thiếu chủ sẽ động tâm."
Nữ quản gia nói xong, tiếp tục báo cáo, "Đúng rồi, phu nhân, tôi có tra ra được Ân Hành bên kia từ trong bóng tối tiếp cận Tần tiểu thư, có cần tôi..."
Ân Duyệt Dung dường như không ngạc nhiên chút nào, "Không cần, để cho nó làm đi, ta ngược lại muốn nhìn một chút, nó có thể làm đến mức nào? Nếu như là nó thật sự có thể khiến cho ta hài lòng, ta không ngại đổi con trai."
( Oản Oản đại lão: Quá nông cạn! Dáng dấp đẹp xuất sắc sao? Đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành liền có thể đánh bại ta sao? Ta cũng không phải là dựa vào mặt ăn cơm!)
Lời tác giả: Yên tâm, phía sau không ngược, không ngược he he ~ cảm ơn các bảo bảo kiên nhẫn chờ đợi!!
Nữ quản gia chần chờ nói, "Phu nhân, hay là chớ hành động theo cảm tính thì hơn! Dù sao bà cũng chỉ có một đứa con trai là thiếu chủ này..."
"Vậy thì đã sao? Ha, đứa nhỏ này, quả nhiên y như cha của nó! Ban đầu đáng lẽ ra ta không nên sinh nó ra..."
Thấy tâm tình chủ nhân kích động, không nghe lọt lời khuyên, nữ quản gia không có cách nào, chỉ có thể không khuyên nữa.
Đang muốn lui ra, Ân Duyệt Dung đột nhiên lại gọi bà ta lại, "Chờ một chút, cái tên người hầu không biết trời cao đất rộng kia, xử lý gọn vào cho ta!"
Con trai của bà, còn chưa tới phiên một người làm tới nói này nói kia...
Nữ quản gia vội đáp, "Vâng."
Ui chao, phu nhân chung quy vẫn là bao che người nhà đi...
"Đúng rồi phu nhân, còn có một việc..." Nữ quản gia muốn nói lại thôi.
Ân Duyệt Dung thần sắc không kiên nhẫn, "Muốn nói cái gì cứ nói!"
"Tôi nghe nói... Vị Nhiếp tiểu thư kia ở chung với thiếu chủ có sinh một đứa bé, cũng đã lớn tận 4-5 tuổi rồi! Đứa bé kia dù sao cũng là cốt nhục của thiếu chủ, có cần đi nhận về không?" Nữ quản gia hỏi dò.
Trên mặt Ân Duyệt Dung xẹt qua vẻ tức giận, mặt đầy vẻ chán ghét, "Thu hồi ý tưởng hoang đường của bà lại! Bất quá chỉ là một đứa nghiệt chủng, còn vọng tưởng muốn vào cửa của Ân gia?"
Nữ quản gia, "Là tôi nhiều lời..."
...
Thiên Thủy thành, một căn biệt thự nào đó.
Tư Dạ Hàn vừa tới chỗ dừng chân, liền bắt đầu làm công việc.
Bên trong thư phòng.
Du Thiệu đẩy cửa đi vào báo cáo, "Đại nhân, Tư Hạ đã bị bắt giữ, dự kiến sau khi kết thúc đại hội sẽ bắt đầu thẩm vấn."
Tư Dạ Hàn khẽ gật đầu một cái, từ giữa một chồng văn kiện thật dầy ngẩng đầu lên, "Dịch hội trưởng trở về chưa?"
Du Thiệu lắc đầu, "Dịch hội trưởng ở bên ngoài giảng bài, chưa trở về."
"Trở về, lập tức báo cho tôi biết." Tư Dạ Hàn dặn dò.
"Vâng." Du Thiệu mở miệng nói, "Đại nhân, theo tôi được biết, quản lý Ân và Tần hội phó tương giao rất thân. Nếu như ngài muốn tranh thủ thông qua dự luật mới, sợ rằng chỉ có thể tranh thủ sự ủng hộ của Dịch hội trưởng.
Dịch Linh Quân tại Độc Lập Châu có danh vọng cực cao, học trò khắp thiên hạ, chỉ riêng bên trong 12 người quản lý Trọng Tài Hội, đã có ba vị là đệ tử của ông ta. Thậm chí ngay cả nữ quản lý Ân cũng đều cực kỳ kính ngưỡng và sùng bái đối với ông ta.
Nếu như là lấy được ủng hộ của ông, thì cũng đồng nghĩa với dự thảo điều luật mới, là chuyện ván đã đóng thuyền.
Chỉ tiếc... Tần hội phó dầu gì còn có một đứa con gái R*ợ*u nâng niu như ngọc quý là xương sườn mềm của ông ta, nhưng Dịch hội trưởng lại một thân một mình, ngay cả tình nhân cũng không có, chứ đừng nói chi là vợ, con, cháu! Thậm chí ngay cả đệ tử thân truyền cũng không có, thật sự là không dễ lôi kéo! Nhất định phải nghĩ ra được phương pháp có thể làm cho Dịch hội trưởng đứng ở bên phía trận doanh chúng ta bên này, nếu không phần thắng của chúng ta quả thực là không lớn..."
Tư Dạ Hàn nghe vậy, hơi nhíu mày. Đây cũng chính là sự tình trước mắt khiến anh lo lắng.
Một bên, Lâm Khuyết bĩu môi nói, "Thành tựu võ đạo của Dịch Linh Quân đã đạt tới đỉnh cao, môn đồ trải rộng toàn bộ Độc Lập Châu, cả đời hết sức dồn tâm huyết vào việc giảng dạy, đức cao vọng trọng, được ca tụng như một vị thánh nhân! Người như vậy, làm sao có thể lôi kéo được cơ chứ?
Hơn nữa tôi thấy, với tính tình của Dịch Linh Quân, đoán chừng là tương đối cứng ngắc, rất có thể là cùng một kiểu người với đám người dì Dung, sẽ không dễ dàng thông qua dự thảo điều luật mới."
Sắc mặt Tư Dạ Hàn trở nên đăm chiêu: "Vô luận như thế nào đều phải thử một chút, không tiếc bất cứ giá nào."
Ánh mắt Du Thiệu lóe lên, ngay sau đó mở miệng nói, "Dịch hội trưởng làm người quá mức công chính, quả thật khả năng lôi kéo được không cao. Thật ra thì, nếu như là đại nhân ngài có thể tranh thủ được sự ủng hộ của Tần hội phó, là phương pháp nhanh nhất! Nếu không, nếu như bị vị em trai nuôi kia của ngài giành được trước, chúng ta sẽ cực kỳ bị động... Căn cứ theo tin tức của tôi, Ân Hành đã sớm từ trong bóng tối tiếp cận thiên kim Tần gia..."
Lâm Khuyết thần sắc kinh sợ nhíu mày nói, "Cho nên, ông định để cho Cửu ca tôi đi dùng mỹ nam kế? Ông cũng thật là dám đề xuất nhỉ! Cũng không sợ người nào đó ồn ào lên, chọt cho Độc Lập Châu thủng ra một cái lỗ lớn!"
"..."
Du Thiệu nghe vậy, ho nhẹ một tiếng, tựa hồ có chút không lời chống đỡ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc