Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1109

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Giữa dòng chính và dòng thứ, nhất định sẽ có chiến tranh sao?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn hỏi.
"Chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi." Dịch Thủy Hàn lạnh nhạt nói: "Bất quá, theo thế cục trước mắt mà xem, trận chiến này không thể tránh được."
Nghe nhận xét này, Diệp Oản Oản hơi có chút bất đắc dĩ thở dài. Xem ra, Độc Lập Châu sắp tạm biệt cùng hòa bình.
Chờ sau khi Dịch Thủy Hàn rời đi, Bắc Đẩu đẩy cửa ra: "Phong tỷ, lão già kia lại tới rồi..."
"Lão già kia nào cơ?" Diệp Oản Oản liếc nhìn Bắc Đẩu một cái.
"Chính là lão già dòng chính kia đó, sớm có ghé qua tìm." Bắc Đẩu giải thích.
"Được, tôi lập tức tới ngay." Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
Đối với chuyện dòng chính bỗng nhiên ghé thăm, Diệp Oản Oản cũng hết sức tò mò. Những người dòng chính này, rốt cuộc có mục đích gì?
"Mẹ, con cũng đi." Đường Đường nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
"Đường Đường ngoan ngoãn, mẹ đi nói chuyện, con ở lại chơi với Đại Bạch và Tiểu Hắc nhé, đợi một hồi mẹ sẽ trở lại ngay." Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười.
"Vâng ạ."
Đường Đường cũng nghe lời, hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản sửa soạn một phen, đi theo Bắc Đẩu tới phòng họp.
Bên trong phòng họp, một lão già mặc quần đen áo đen, thoạt nhìn cũng vô cùng gọn gàng, trong tay chống gậy, ngồi ở một bên.
"Vị này chính là Minh chủ Không Sợ Minh chúng ta, Bạch Phong."
Bắc Đẩu nói.
Nghe tiếng, lão già gật đầu một cái, sau một hồi quan sát Diệp Oản Oản, lão chống gậy đứng dậy, hướng về Diệp Oản Oản cười nói: "Bạch minh chủ, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu."
"Ông không nên khách khí, lần này ông đích thân tới Không Sợ Minh chúng tôi, không biết có chuyện quan trọng gì?" Diệp Oản Oản ngồi xuống, nhìn lão già dòng chính, cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.
Nghe Diệp Oản Oản nói, lão già dòng chính khẽ mỉm cười: "Được, Bạch minh chủ sảng khoái, đã như vậy, tôi đây cũng không thừa nước ***c thả câu. Lần này tới, là muốn yêu cầu Bạch minh chủ gia nhập vào trận doanh dòng chính chúng tôi."
Lão ta vừa dứt tiếng, đầu lông mày Diệp Oản Oản nhất thời nhíu lại.
Diệp Oản Oản hoàn toàn không ngờ tới, mục đích chuyến đi này của lão già dòng chính, lại là lôi kéo mình.
Chỉ bất quá, nghĩ lại, Diệp Oản Oản liền ngay lập tức hiểu ra.
Giữa dòng chính và dòng thứ, nhất định sẽ có một trận đại chiến. Mà thế lực lớn nhỏ đông đảo của Độc Lập Châu, vô luận là dòng thứ cũng được, hoặc là dòng chính cũng được, tin rằng bọn họ đều hy vọng đem những trận doanh trung lập của Độc Lập Châu này kéo hướng về phe mình. Như vậy là hay nhất, thời điểm đại chiến bùng nổ sẽ có thể nắm chắc hơn.
Thấy Diệp Oản Oản yên lặng không đáp, lão già dòng chính tiếp tục cười nói: "Thật ra thì, Bạch minh chủ hẳn là đã biết, toàn bộ Độc Lập Châu, dòng chính chúng tôi mới là chính thống. Hơn nữa, thực lực của dòng chính càng cường đại hơn. Độc Lập Châu có 12 châu, bây giờ chúng tôi chỉ chiếm một châu, hầu như đã trở thành tồn tại đội sổ trong 12 châu. Sớm mấy năm, chúng tôi chưa từng chật vật qua như thế ở Độc Lập Châu này, Bạch minh chủ cho là thế nào?"
"Độc Lập Châu, 12 châu..."
Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ.
Sau mấy lần thôi miên của viện trưởng Xích Diễm, trong trí nhớ mà Diệp Oản Oản nhớ lại, quả thực có một đoạn như thế, vẫn là thông tin mà ông ngoại nói cho nàng.
Thật ra thì, Độc Lập Châu tổng cộng có 12 hòn đảo to lớn. Hiện tại, Độc Lập Châu mà bọn họ đang ở, vẻn vẹn chẳng qua là một trong số đó. Mà 12 hòn đảo hợp vào chung một chỗ, mới thật sự là Độc Lập Châu.
Bất quá, giữa mỗi châu của Độc Lập Châu, đều không hề có quen biết gì lẫn nhau, cho nên, người biết tới cũng không nhiều.
"Bạch minh chủ, chỉ cần Không Sợ Minh nguyện ý ủng hộ dòng chính, ngày sau, đợi đến khi dòng chính chúng tôi cầm quyền, dòng chính có thể bảo đảm, Không Sợ Minh tất nhiên sẽ tốt hơn so với ngày hôm nay, thế nào?" Lão già dòng chính cười nói.
"Trước không nóng vội." Diệp Oản Oản lắc đầu một cái: "Tôi hỏi các người chuyện này."
"Mời Bạch minh chủ nói." Lão già dòng chính nói.
"Cha mẹ tôi... cũng chính là Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, chắc là đang bị dòng chính các người bắt đi đúng không?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm lão ta, hỏi.
"Đúng thế." Lão già dòng chính vô cùng thẳng thắn gật đầu một cái.
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản cũng không nghĩ tới, cái lão già dòng chính này, lại có thể thành thực như vậy... Quá thành thực!! Chính mình con mịa nó cũng không tiện nói tiếp.
"Tôi biết Bạch minh chủ có một ít hiểu lầm đối với dòng chính, mà khởi nguồn của hiểu lầm chủ yếu là bởi vì Nhiếp Linh Lung." Lão già dòng chính nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khẽ mỉm cười: "Thật ra thì, người của dòng chính chúng tôi, thật sự là có rất nhiều. Cái loại giống như Nhiếp Linh Lung, tại dòng chính chỉ thuộc về thứ râu ria không đáng kể, không đáng nhắc tới. Dòng chính không có khả năng ép buộc mỗi một thành viên đều tuân theo quy củ, chung quy có một số kẻ không tuân theo quy củ làm bậy, chúng tôi cũng không có cách nào."
Nghe lời nói này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co rúm. Đây con mịa nó là loại ngụy biện gì vậy hả? Thành viên dòng chính không tuân theo quy củ làm bậy bên ngoài, không có liên quan đến dòng chính bọn họ?
Có thể giữ lại một chút thể diện hay không?
"Thật ra thì, dã tâm của Nhiếp Linh Lung cực lớn. Thật không dám giấu giếm, dòng chính chúng tôi cũng không thích loại dã tâm quá lớn này, cho nên, trước đã đuổi cô ta ra khỏi dòng chính rồi. Về phần cha mẹ của Bạch minh chủ, cũng là do Nhiếp Linh Lung bắt đi." Lão già dòng chính cười nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Vào giờ phút này, không hiểu tại sao, Diệp Oản Oản bỗng nhiên bắt đầu có chút bội phục dòng chính, có thể mặt không đỏ hơi thở không gấp nói ra những lời này, quẳng sạch trách nhiệm không còn một mống, da mặt không thể bảo là không dày.
Ngược lại Nhiếp Linh Lung đã ૮ɦếƭ rồi, tùy tiện bọn họ nói cái gì cũng được.
"Bạch minh chủ, nếu như cô nguyện ý gia nhập dòng chính chúng tôi, hơn nữa để cho cha mẹ của Bạch minh chủ cũng ủng hộ dòng chính mà nói, chúng tôi có thể lập tức thả người." Lão già dòng chính tiếp tục nói.
"A... Chúng ta chớ có nói nhảm nữa... Tôi hỏi ông, cái người bí ẩn trước đó vẫn luôn bàn bạc cùng Nhiếp Linh Lung là ai? Hắn và Nhiếp Linh Lung, hại ૮ɦếƭ ca ca của tôi, tôi muốn hắn đền mạng!" Trong mắt của Diệp Oản Oản, chợt thoáng qua một đạo hàn mang.
Diệp Oản Oản dứt tiếng, ánh mắt lão già dòng chính hơi có chút lóe lên, nói: "Bạch minh chủ, nào có người bí ẩn nào chứ!"
"Nói bậy!"
Một bên, Tam trưởng lão lạnh lùng nói: "Tại sao không có, đêm hôm đó ta theo dõi Nhiếp Linh Lung, ả ta và một người bí ẩn bàn bạc, từng thảo luận trước tiên đi diệt trừ Nhiếp Vô Danh!"
Tam trưởng lão vừa dứt tiếng, Ng'n t của lão già dòng chính, không ngừng gõ mặt bàn: "Bạch minh chủ, đề nghị của tôi, cô có thể suy tính một chút."
Lão già dòng chính nói xong, lúc này mới đứng dậy, không cho Diệp Oản Oản có cơ hội tiếp tục mở miệng, hắn đã xoay người rời đi.
Thấy vậy, thần sắc Diệp Oản Oản càng thêm âm trầm.
Diệp Oản Oản có thể xác định, người bí ẩn kia, nhất định có tồn tại...
Thậm chí, thân phận của người bí ẩn, tại dòng chính là hết sức quan trọng!
Chỉ riêng bởi vì Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản đã không có khả năng có bất kỳ dính dáng nào cùng dòng chính, chỉ có thể là kẻ thù!
"Phong tỷ!"
Dòng chính bên này mới vừa đi không bao lâu, Bắc Đẩu lại lần nữa vọt lên: "Đệ...đệt...!! Phong tỷ, Cổ tộc Tư thị phát thiệp mời cho chúng ta!"
"Cổ tộc Tư thị?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sửng sốt một chút.
Lúc này, Bắc Đẩu đem thiệp mời đưa cho Diệp Oản Oản.
Sau khi nhìn xong thiệp mời, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, cái đám dòng chính và dòng thứ này, năm đó quả nhiên là người một nhà, đều có phong cách hành sự giống nhau.
Bên này, dòng chính mới vừa cho người người tới lôi kéo, bên kia, người của Cổ tộc Tư thị cũng đã gửi thiệp mời tới.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc