Cô Vợ Nghèo Của Tỷ Phú - Chương 05

Tác giả: Dạ Lan

-Mang thai.
Tống nguyệt Linh đi theo vệ sĩ đến chiếc Lambornghini màu đen ,Cô muốn chùn bước ,một cổ áp ách từ trong xe lan ra ,khiến cô căng thẳng .Vệ sĩ bước lên mở cửa xe Tống nguyệt Linh xốc lại tinh thần bước vào.
Trong xe mùi nước hoa nam tính riêng của Nghiêm Hạo tràn ngập làm cô choáng váng .khẽ nhíu mày lạnh lùng .
"Không biết Nghiêm Tổng tìm tôi có việc gì? "
"Xem ra Chu Hàn Quân chăm sóc cô bé không tốt ,để cô bé đi làm những việc như thế này "giọng nói tuỳ ý vang lên
"Đó là chuyện của tôi ,không nhọc lòng Nghiêm Tổng quan tâm"
"Tôi chính là muốn quan tâm à.Dù sao cô bé cũng là Dưới *** tôi trở thành phụ nữ"Nghiêm Hạo cợt nhả.
"Nghiêm Hạo !lời của anh làm tôi buồn nôn.chỉ cần anh buông tha tôi ,là tôi cám ơn trời đất rồi"
Tống nguyệt Linh tức giận *** phập phồng ,sao hắn có thể vô sỉ như vậy được
"E là không thể làm theo ý muốn của cô bé được rồi ,bởi vì Nghiêm Hạo tôi đang rất hứng thú với cô bé ,chúng ta ôn lại một chút chuyện củ thế nào?"Nghiêm Hạo cười như không cười nói
Tống nguyệt Linh chưa tiêu hoá xong lời của hắn .Thì Nghiêm Hạo đả hành động ,đè lên người cô ,kìm hai tay cô lên kiếng xe tấn công vào cái miệng nhỏ của cô .Tông nguyệt Linh mím miệng phản kháng không cho hắn hôn sâu .Nghiêm Hạo nhếch môi cười khinh thường .lấy một tay giử lấy hai tay cô ,còn một tay nắm cằm cô P0'p mạnh .Tống nguyệt Linh đau đớn há miệng ra lưỡi hắn nhanh chóng chui vào thần tốc
càn quét hút hương vị mất hồn của cô .Lúc nào trước cô bé này hắn cũng mất kiềm chế .chỉ muốn biến thành sói hung hăng chà đạp cô.
Tống nguyệt Linh bị hắn hôn mạnh mẽ *** có chút chịu không nổi ,nức nở phát ra tiếng kháng nghị
Nước mắt rớt xuống ,hai chân quẩy đạp ,chợt bụng đau đơn ập tới ,cảm nhận một dòng nước ấm chảy ra .cô hoảng sợ ,sắc mặt tái nhợt.
Nghiêm Hạo thấy người trong lòng đột nhiên run rẩy lạnh ngắt ,hắn dừng lại nhìn cô .sắc mặt xanh xao ,thống khổ ,tay được tự do vội ôm lấy bụng "Cô bị sao vậy "Nghiêm Hao lo lắng nói
"Đau. Bụng tôi đau quá "Tống nguyệt Linh run giọng trả lời
"Mau lái xe tới bệnh viện "Nghiêm Hạo bình tĩnh ra lệnh cho tài xế ,còn mình thì ôm lấy Tống nguyệt Linh để cô nằm trong lòng .Chợt ***ng vào bên dưới ẩm ướt ,màu đỏ trên cánh tay ánh mắt hắn càng lạnh lùng.
Tống nguyệt Linh nằm trên giường truyền nước biển ,Nghiêm Hạo mặt lạnh ngồi chờ đợi
Bác Sĩ cầm kết quả siêu âm bước vào ,cất giọng nghiêm nghị ,
"Đinh yến Tử ,năm nay 16 tuổi ?"
"vâng ạ"
"16 tuổi ?Em có biết em đang mang thai không ?"Bác Sĩ lạnh lùng phán kết quả
"Em đả mang thai gần 2 tháng rưỡi rồi ,vì bị động thai nên ra huyết .Em có muốn giữ lại
hay bỏ ?nếu muốn gì thì cứ nói với tôi vì thai còn nhỏ nên rất dể"
Bác Sĩ không tình cãm nói ,Bà ta đã gặp qua rất nhiều trường hợp như thế này nên không thấy ngạc nhiên chỉ thấy ngán ngẩm cho lớp trẻ bây giờ thôi.
Bác Sĩ thông báo xong đi ra ,Tống nguyệt Linh còn chưa hồi hồn lại "Cô có thai ư"!Trời ạ
ông trời không bất công với cô vậy chứ .Làm vợ Nghiêm Hạo một năm còn không có .
trọng sinh sống lại bị *** một lần thì lại có ,không biết nói Tống nguyệt Linh xui xẻo hay Đinh yến Tử may mắn đây .
"Cái thai của cô là của Chu hàn Quân "giọng nói rét lạnh vang lên
Tống nguyệt Linh giật mình ,nảy giờ cô quên mất Nghiêm Hạo còn đang ở đây .
Tống nguyệt Linh không trả lời hắn ,cô đang suy nghĩ làm sao với cục thịt trong bụng đây.
"Đinh yến Tử !Trả lời tôi !Cái thai là của Chu hàn Quân phải không ?"Nghiêm Hạo rít từ kẻ răng
"Đó là chuyện của tôi ,Nghiêm tổng về đi ,tôi hơi mệt "Tống nguyệt Linh không kiên nhẩn .cô đang rối hắn còn ở đây la lối .không phải tại hắn sao?
Nghiêm Hạo mặt màu sắc lẩn lộn .Khi Bác sĩ nói cô mang thai hắn phẩn nộ tới cở nào
Cô bé này không ngờ lại hư hỏng như vậy ,hơn hai tháng trước hắn phá thân xử nữ của cô vậy ,."Khoan ,hơn hai tháng trước .Bác sĩ nói cái thai hai tháng rưỡi "Ánh mắt lóe sáng ,vậy không phải cái thai này là của mình sao?
"Cô tính làm gì với cái thai ?"Nghiêm Hạo hồi hộp nói
"Phá bỏ "Tống nguyệt Linh thờ ơ nói,
"Đinh yến Tử !cô dám ?"Nghiêm Hạo tức giận nói
Tống nguyệt Linh khó hiểu nhìn hắn !
"Cô đừng nói cái thai này không liên quan tới tôi ,hai tháng rưỡi trước không phải là đêm đó sao ? "Nghiêm Hạo đắc ý nói
Tống nguyệt Linh bỉu môi xem thường hắn ."Chính là của anh ,tôi mới muốn phá bỏ ,chẳng lẽ anh muốn đứa bé được ra đời trong một vụ *** sao "
"Nhưng tôi muốn cô sanh ra "Nghiêm Hạo cố chấp nói .không hiểu sao hắn có chút mong đợi đứa bé của hai người .
"Nếu muốn tôi sanh ,trừ khi anh cưới tôi "Tông nguyệt Linh lạnh lùng ,cô biết hắn là người chúa ghét ra điều kiện với hắn .Chỉ có như vậy cô mới bảo toàn được đứa nhỏ ở bên cô
"Thì ra cô bé đòi danh phận với tôi ư ,xem ra tôi xem nhẹ cô bé rồi "Nghiêm Hạo khinh thường ,Trừ khi Nghiêm Hạo hắn muốn cho ,mà vợ hắn chỉ có Lưu uyển Nhược thôi
.Đinh yến Tử chống đối làm hắn hứng thú chút thôi ,nhưng xem ra bây giờ hứng thú ấy
củng tới đây thôi .Muốn làm "Nghiêm phu nhân "không xem lại mình.
"Yên ổn dưỡng thai sanh con cho tôi ,xong tôi sẽ cho cô một số tiền đời này cô không lo ăn mặt ,nếu chống lại ,tôi sẽ cho cô bé biết Nghiêm Hạo tôi là người như thế nào"nói xong lạnh lùng đi ra ngoài .
Tống nguyệt Linh ảo nảo ,thật ra vị trí "Nghiêm phu nhân "một chút cô củng không muốn,cô chỉ lấy nó ép Nghiêm Hạo từ bỏ đứa bé này thôi .
Chứ làm sao cô không cần bảo bảo được.trọng sinh trở lại sống cuộc đời Đinh yến Tử mồ côi cô khao khát tình thân như thế nào?!.
Nhưng nếu cô không thoát khỏi móng vuốt của Nghiêm Hạo ,thì mẹ con cô ra sao đây?
Với thế lực của hắn có lẻ sẽ không chấp nhận cô nuôi đứa bé ,hắn lại có vợ sắp cưới .
Cô không thể nhẩn tâm để con cô sống với mẹ kế được .
_Biến cố
"vì một lý do nên có thêm chương (biến cố) này "
Sau bữa đó,Nghiêm Hạo không tới bệnh viện nữa mà để lại hai vệ sĩ canh chừng.Bác sĩ nói vì động thai nên phải nằm trên giường một tuần lễ mới được xuất viện .Cô gọi cho Tô Cầm nói mình không sao,gọi cho Chu Hàn Quân xin nghĩ ,mặc dù rất ngạc nhiên nhưng anh cũng không nói gì.cô rảnh rang chuyên tâm nằm dưỡng bảo bảo.
"Hôm qua tại Tống thị một trong công ty bảo hiễm lớn ơ thành phố A xảy ra tranh chấp
mâu thuẩn,Tống Văn chủ tịch tiền nhiệm Tống thị phải nhập viện vì huyết áp.
.con trai ông"Tống Luật" bị cảnh sát giải đi vì sử dụng ***.Dạo gần đây cổ phiếu Tống thị xuống dốc kinh doanh đình trệ .
Nội bộ tiết lộ công ty sẽ bị sang nhượng,có phải đây là lý do cuộc tranh chấp xảy ra
.chúng tôi sẽ cập nhật khi có tin tức mới"
Tống nguyệt Linh chấn kinh khi nge tin tức .trong màn hình Tống thị hổn loạn ba cô được đưa ra xe cấp cứu,còn em cô Tống Luật quần áo xốc xếch bị giải đi.Chuyện gì đang xảy ra ?lòng bàn tay đầy mồ hôi đầu óc trống rỗng .Cô phải đi xem ba cô và Tống Luật như thế nào ?
Tống nguyệt Linh chạy ra cữa,"tiểu thư ,cậu chủ có dặn tiểu thư nên ở trong phòng nghĩ ngơi,chưa được phép cậu chủ không thể ra ngoài ,mời tiểu thư trở về phòng"vừa mở cữa ra bị vệ sĩ cản lại
"Nghiêm Hạo không có quyền giam lỏng tự do của tôi,tránh ra tôi có việc gấp phải đi"
cô lạnh lùng nói,không màng hai vệ sĩ đi qua,tên vệ sĩ tính giơ tay ra cản lại ,
"Nếu anh định dùng *** thì nên nhớ trong bụng tôi có con của cậu chủ anh "
giọng cô rét lạnh,vệ sĩ sửng sốt bỏ tay xuống, Tống nguyệt Linh đi nhanh ra bấm thang máy xuống,hai tên vệ sĩ bất đắc dĩ gọi điện cho Nghiêm Hạo
Tống nguyệt Linh đón xe đi tới bệnh viện quen thuộc với nhà cô.Cô tin chắc ba cô đang nằm ở đây,Vào hỏi phòng bệnh,vào thanh máy lên lầu,lo lắng ập đến,tay chân lạnh ngắt,tinh thần căng thẳng hy vọng Ba sẽ không có gì,"Mặc dù từ nhỏ tới lớn ba bận bịu
ít quan tâm với cô,nhưng ba chưa làm gì có lổi với mẹ con cô" .
Tới phòng bệnh cữa khép hờ giọng nói bên trong vọng ra ,cô nhận ra đó là bác cả của cô.
"Tống Văn!Cậu đừng cố chấp nữa,công ty làm ăn không được cậu còn cố gắng giữ làm gì .tôi không làm gì sai,tôi chỉ muốn bán cổ phần của mình lấy tiền xoay sở thôi "
"Anh thừa biết họ mua cổ phần Tống thị không phải để tiếp tục kinh doanh mà họ muốn
thay đổi Tống thị thành công ty của họ.Tống thị có thể vĩnh viển sẽ biến mất.Sao anh nhẩn tâm như vậy.Tống thị là công ty cổ phần,nhưng chỉ chúng ta mới biết,nó là biểu tượng cho đại gia đình họ Tống.mấy đời nay đều là người nhà họ Tống tiếp nhận,mà bây giờ anh là người nắm cổ phần nhiều nhất lại muốn bán cho người khác,không phải anh muốn Tống thị sang cho người khác sao ?"
Tống Văn tức giận nói .
"Tôi cho cậu 3 ngày nếu không có tiền mua lại cổ phần trong tay tôi thì chấp nhận đi.Còn con trai cậu hành hung,tôi sẽ không truy cứu,xem như tôi đả rất tử tế với gia đình cậu rồi .cậu nghĩ đi,tôi về đây"nói xong lạnh lùng rơi khỏi phòng .
Tống nguyệt Linh nép vào đợi ông ta đi xa thì mới nhìn trộm vào bên trong,thấy ba cô nằm trên giường xanh xao nhưng vẩn còn minh mẩn ,lạy trời phù hộ cô thở phào nhẹ nhõm!
Lâm nguyệt Nhã mẹ cô ngồi kế bên tùy tụy chỉ có một năm mà bà già đi trông thấy,chân tóc đả lấm tấm bạc nhưng bà vẩn không quan tâm,ánh mắt phảng phất đau thương.
"Ông buông tay Tống thị đi "mẹ cô đột nhiên nói .
"Bà biết cái gì" Tống Văn tức giận
"Tới giờ ông còn cố chấp nữa.vì nó ông đã mất đứa con gái rồi,còn bây giờ ông còn muốn làm liên lụy tới đứa con trai duy nhất sao?"
Mẹ cô phẩn nộ nói !
"Nguyệt Linh chỉ là tai nạn "Tống Văn yếu ớt nói!
"Nếu ông không gả nó đi,biết đâu nó sẽ không gặp tai nạn,bây giờ vẩn ở bên cạnh tôi,tại ông mà"mẹ Tống nức nở lên án
"Bà không nhìn ra tính cách của Nguyệt Linh sao? Rất lạnh nhạt,nó không hề thích cái gì ,không một người bạn.gần 26 tuổi mà bạn trai củng không có,như vậy là tốt sao?Tôi thừa nhận tôi vì tư lợi mới gả Nguyệt Linh cho Nghiêm Hạo,hắn là người tuấn tú tài giỏi biết bao người muốn gả cho hắn.Tôi không phải không thương con,chẳng lẽ bà muốn con gái mình sống như một con Pu'p bê sao?"Tống Văn khổ sở nói !
Lâm nguyệt Nhã nghẹn lời,bà không hiểu sao con gái mình từ lúc học đại học luôn trầm
lặng như vậy,bà và chồng bà đều bận rộn nhưng luôn quan tâm tới cô thông qua người giúp việc.mới đầu thấy con gái ngoan ngoãn bà cũng yên tâm,cô vẩn đi học bình thường
thành tích tốt,nhưng càng về sau bà lại lo lắng không biết con gái bà thích gì muốn gì!
Tống nguyệt Linh ở bên ngoài nge lời của ba mẹ mà chua xót.không ngờ ba cô lại khổ tâm thế,cứ tưởng ba chỉ biết công việc,nhưng lại biết tất cả về cô.Đúng là đời trước cô sống mơ hồ trong thế giới nhỏ bé của mình .dù cô chưa tới mức bị "tự kỉ" nhưng cũng gần
như thế.đời này cô được thấy cuộc sống rộng lớn nhiều việc phát sinh,từ từ cô bướt
ra khỏi cái kén của mình,sống có ý nghĩa hơn.Nhưng hối tiếc lớn nhất của cô chưa làm gì
đền đáp tình thương và nổi lo lắng của ba mẹ dành cho cô.
Ba cô xem Tống thị như mạng đó không phải vấn đề kinh doanh nữa.mà đó là sự chấp nhất với ông bà gia tộc họ Tống.
Bác cả cô là một người ít kỉ tư lợi chỉ biết nghĩ cho mình.lúc làm ăn nên thì hưỡng lợi lộc từ công ty.nhưng khi khó khăn chỉ bo bo giử mình không màng tình nghĩa anh em.thật
khiến người ta lạnh tâm!
Phải làm sao giúp Tống thị?
Trong đầu Tống nguyệt Linh lóe sáng,gương mặt nổi lên kiên định.
_Quyết định của Tống nguyệt Linh
Từ bệnh viện ra Tống nguyệt Linh ra liền thấy hai vệ sĩ đứng đón bên cạnh chiếc Lambronghin màu đen.Tống nguyệt Linh cảm khái thật nhanh như vậy đả tìm ra cô rồi.
Thế củng tốt cô củng đang muốn gặp Nghiêm Hạo.Cô mặt không cảm xúc bước vào xe.
Nghiêm Hạo đang họp ở công ty,nhận được tin cô bé này kích động chạy ra ngoài,hắn lo cô làm chuyện gì tổn hại tới đứa bé,nên vội chạy tới đây,đồng thời kêu vệ sĩ bám theo cô.
Bây giờ nhìn thấy cô tức giận bùng phát,cô dám lấy đứa con uy hiếm qua mặt vệ sĩ,thủ đoạn đúng là không thể xem thường.
"Cô bé chạy loạn tới đây làm gì?"Nghiêm Hạo nén giận hỏi
"Nghiêm Hạo anh tính toán với đứa bé trong bụng tôi thế nào"Tống nguyệt Linh bĩnh tỉnh nói
"Cô bé chỉ cần sanh nó ra ,tôi sẽ nuôi dưỡng nó"Nghiêm Hạo ngạc nhiên nhưng cũng trả lời.
"Còn tôi thì sao?"Cô vẩn bĩnh tỉnh như thể đang bàn chuyện người khác
"Tôi có thể cho cô bất cứ điều gì,tiền,nhà,xe,nhưng không thể cho cô vị trí Nghiêm phu nhân được vì cô không xứng"Nghiêm Hạo xem thường bây giờ tới lúc ra điều kiện với anh sao?
Tống nguyệt Linh nhếch môi,Nghiêm Hạo anh thật phóng khoáng a,ςướק trắng trợn con người ta,mà khiến họ phải cám ơn anh sao?
"Tôi không cần những thứ anh nói,Tôi chỉ muốn anh thực hiện một điều kiện thôi,nếu được tôi sẽ ngoan ngoãn trong một năm tùy anh sắp đặt"Tống nguyệt Linh trấn tỉnh nói
"Điều kiện gì?"Nghiệm Hạo ngi ngờ nói.
"Tôi muốn anh kí hợp đồng lại với Tống thị,giúp họ qua cơn khó khăn này,chuyện này đối với anh rất dể dàng đi"Cô bĩnh tĩnh nói nhưng lòng bàn tay ướt đẩm tố cáo cô khẩn trương tới mức nào!
"Tống thị là gì của cô?mà cô muốn tôi cứu họ?"Nghiêm Hạo híp mắt nguy hiểm hỏi,xem
ra cô bé này có nhiều chuyện hắn chưa biết đây.
"Không là gì cả,nhưng có lần họ vô tình đả cứu sống tôi một mạng,có lẽ họ đả quên,nhưng tôi không quên,hôm nay thấy được tin tức về Tống thị,Tôi không đành lòng
nhìn họ như vậy thôi"
Tống nguyệt Linh bịa chuyện,nếu không vì thế cô cũng không biết lấy lý do gì để giúp đở Tống thị,dù lý do sứt sẹo thì cũng là lý do,đở hơn là không.
"Lời cô bé nói là thật?cô bé làm tôi bất ngờ nha,dùng con mình để trả ơn?Nếu tôi không đồng ý thì sao?con người Nghiêm Hạo tôi,rất không thích người khác ra điều kiện với mình!"
Nghiêm Hạo giọng nói châm chọc lạnh lẽo,dù thật hay dả nhưng nge cô lấy đứa bé tỉnh bơ ra điều kiện làm hắn rất không thoải mái.
"Tôi chỉ có một yêu cầu nhỏ nhoi vậy thôi,nếu Nghiêm Tổng không chấp nhận cũng không sao,tâm trạng buồn bực mà đứa bé này tôi cũng không muốn sinh ra,thật
không biết làm sao cho tốt đây,dù gì tôi cũng mới 16 tuổi,ai mà muốn sanh con,Nghiêm
Tổng thấy có đúng không?"
Tống nguyệt Linh miệng nói,nhưng trong bụng ngàn lần xin lổi bảo bảo,mẹ không muốn thế đâu,nhưng vì ông bà ngoại đành để bảo bảo chiệu ủy khuất rồi.
Nghiêm Hạo mặt mày xanh lét,đúng là uy hiếp trắng trợn mà,nhưng nếu hắn dùng biện pháp mạnh với cô củng không tốt,vì đứa bé nằm trong bụng của cô ta.Hắn là con một
mấy năm nay vẩn tâm niệm muốn kết hôn sớm với Lưu uyển Nhược.
Lúc hay tin Lưu uyển Nhược bỏ đứa bé hắn rất đau lòng,phẩn nộ,nhưng cũng lựa chọn tha thứ vì hắn yêu cô nhiều năm như thế,gần đây Uyển Nhược đã thay đổi ý nghĩ muốn kết hôn sớm,hai người rồi sẽ có con ,nhưng đối với đứa bé của cô bé này hắn vẩn rất mong đợi.Hắn biết Lưu uyển Nhược biết sẽ không chấp nhận,hắn tính toán sẽ đưa đứa bé này cho ba mẹ hắn nuôi,hai ông bà vì buồn không có cháu nên đả đi du lịch suốt.Nhưng nhìn cô bé này vô tình với con mình như thế,hắn không khỏi tức giận.
"Thật bất hạnh cho đứa bé có người mẹ như cô,Trong một năm này cô phải dọn đến chổ của tôi sắp xếp và an phận chăm sóc con tôi thật tốt,đừng giở trò gì trước mặt tôi"
Nghiêm Hạo giận dử cảnh cáo.
Tống nguyệt Linh âm thầm thở phào,hắn đả đồng ý rồi,Tống thị được cứu và ba không phải lo lắng nữa.Tống nguyệt Linh trong lòng thầm nhủ"ba mẹ con gái chỉ có thể giúp được hai người như vậy thôi,hy vọng hai người sẽ bớt nhọc tâm" nhẹ đặt tay lên bụng mình cô cảm giác có lổi với đứa con bé bỏng của mình.
"Bảo bảo mẹ thật xin lổi con"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc