Có Lẽ.... Em Phải Từ Bỏ - Chương 48

Tác giả: Pmb

Tiếng một cô gái rên khẽ lên từ nhà bếp vọng ra làm Vỹ Khang giật mình , có lẽ quá vội vã nên Vỹ Khang nhất thời quên mất … trong nhà anh lúc này đã có thêm một người . Không biết sao , dù biết công ty chắc xảy ra chuyện gì rất gấp nhưng Vỹ Khang vẫn không thể bước tiếp được . Anh nhẹ nhàng đi xuống bếp , ánh nắng từ chiếc cửa sổ trong bếp nhẹ nhàng hắt lên chiếc áo sơ mi trắng …
Vỹ Khang bỗng giật mình , hình ảnh quen thuộc ngày xưa … lại một lần nữa trở về . Anh biết , anh biết và tối qua dặn lòng đừng nhớ tới nữa , nhưng bây giờ . Tiểu Lan đang mình mặc chiếc tap – dề xanh biển , tay cầm chiếc xẻng chiên trứng nhỏ , run run lật miếng trứng qua , lửa thì quá to khiến dầu sôi sùng sục , bắn vào bàn tay cô tạo thành những đốm đỏ ửng.

“ Á ! Vỹ Khang ! Anh giúp em với nào ! Sao dầu sôi mạnh dữ vậy ? Bắn vào tay em rát quá ! Em không chiên nữa đâu !” Cô gái nhăn mặt giả vờ như muốn khóc , sợ hãi đứng lùi xa dàn bếp.
“ Trời ạ ! Em vặn lửa lớn thế này dầu không văng thì trứng cũng có sẽ khét đen cho coi !”
Chàng trai bước nhanh đến dàn bếp , khẽ vặn nhỏ lửa lại , anh khom người xuống nhìn cường độ lửa bếp bên dưới . Cô gái nhẹ xoa xoa bàn tay mình , bẽn lẽn nhìn anh ngượng ngùng . Chàng trai sau khi vặn lửa rồi nhẹ lấy lại chiếc xẻng từ tay cô , lật miếng trứng qua lại .
“ Đó , em xem , anh nói có sai đâu . Miếng trứng thế này thì làm sao mà ăn được nữa . Thôi để anh chiên cái khác ! Em tới đằng kia ngồi đi !”
Cô gái nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy chàng trai , áp mặt vào chiếc áo sơ-mi trắng . Đôi má ửng hồng lên trong cái thời tiết se lạnh…
“ Vỹ Khang à ! Em xin lỗi , em vụng về quá !”
“ Hì , không sao đâu ! Có trách thì trách lúc trước anh giành hết công việc nấu nướng làm chi . Bây giờ anh bận quá không nâu được nữa thì mới nhìn lại , em đúng là quá vụng về trong việc này .”
“ Hứ ! Câu trước vừa xoa câu sau đã đánh người ta rồi ! Thì từ từ em sẽ học , nấu ăn có gì là khó chứ ! Nhưng anh sẽ dạy em nhé , để khi anh đi diễn về sẽ có một bữa thức ngon chờ anh .”
“ Bữa ăn chờ thôi à ? Vậy em có chờ không ?”
“ Có chứ ! Còn hỏi nữa , anh không về em cũng không ăn đâu !”

“ Vỹ … Vỹ Khang ! Sao anh đứng ngây người ra vậy ?”
Tiểu Lan bỗng giậc mình khi nhìn thấy Vỹ Khang đứng nhìn cô , đôi mắt như vô hồn , cứ nhìn cô mà không nói gì cả . Ánh mắt đó … chắc lại trở về quá khứ nữa rồi sao ?
“ Không có gì , cô làm cái gì vậy ?”
Vỹ Khang bỗng giật mình trở về thực tại sau câu hỏi của Tiểu Lan . Trước mặt anh là Tiểu Lan , không phải là Mỹ Giang , xin đừng nhầm lẫn nữa . Vỹ Khang bước đến chau mày nhìn chảo trứng đang sủi bọt bong bóng li ti do dầu quá nóng .
“ Em … em dự định làm chút đồ ăn sáng cho anh trước khi đi diễn … Nhưng giờ …”
Tiểu Lan bỏ lỡ câu nói , ái ngại nhìn chiếc chảo với mảng trứng đã quá vàng dần chuyển sang đen . Cô quay qua thì bỗng thấy Vỹ Khang nhẹ thở dài , anh khoanh bàn tay lại.
“ Cô chiên trứng mà để lửa lớn như vậy thì không khét cũng uổng lắm ! Đúng là … đến chiên trứng còn không biết !”
Cô khẽ cởi chiếc tạp dề trên người ra , rồi nhìn anh , nhất thời không biết nói gì cả . Ở nhà , trước khi đi chợ , mẹ cô đều làm hết đồ ăn sáng cho chị em cô rồi . Có bao giờ cô phải làm bữa ăn sáng đâu mà biết …
“ Hay … hay là em chiên lại cái khác nha . Lần này em sẽ không để lửa lớn như vậy nữa đâu !” Cô hấp tấp định mang chiếc tap- dề lại vào người . Nhưng Vỹ Khang đã xua tay ngăn lại.
“ Thôi khỏi , thôi khỏi ! Nếu chiên lại thì chiên cho cô ăn đi ! Bây giờ tôi phải đi rồi !”
Vỹ Khang nói rồi không đợi Tiểu Lan trở lời , quay lưng tính bước ra ngoài . Cảm giác gì đó rất lạ , anh quay lại… Biết ngay mà , Tiểu Lan đang buồn bã không nói gì , lặng lẽ lấy mảng trứng ra dĩa rồi đậy nắp chảo dầu lại . Từng hành động đều trôi qua rất im lặng , nhưng lại khiến lòng Vỹ Khang áy náy vô cùng.
“ Em sẽ không bao giờ từ bỏ đâu ! Anh nghe rõ không ? Sẽ không bao giờ ! Anh nên nhớ , em vẫn có 3 tháng ở đây để chinh phục tình cảm của anh . Ba tháng ấy vẫn chưa qua , chỉ cần anh thật lòng mà công bằng cho em một cơ hội , chắc chắn , qua 3 tháng , nếu em thua cuộc , em sẽ ra đi . Tuyệt đối không nuốt lời ! Còn bây giờ , xin anh đừng như vậy nữa…!”
“ Này ! Bây giờ tôi có việc bận phải đi thật . Không phải vì sợ cô chiên trứng không ăn được đâu ! Còn về việc học nấu ăn gì đó của cô , ráng học cho đàng hoàng vào , đừng để về sau lấy chồng mà người ta cười là con gái đến chiên trứng cũng không biết.”
Nói rồi , Vỹ Khang bỗng đỏ mặt , anh vội vàng bước thẳng ra ngoài cửa .
“ Vậy … vậy trưa nay anh có về nhà không ???” Tiểu Lan cố hỏi với lên.
“ Không biết !”
Cánh cửa trắng nhẹ khép lại …
Tiểu Lan khẽ mỉm cười hạnh phúc . Niềm hạnh phúc của cô chỉ có thế thôi , chỉ cần Vỹ Khang nói chuyện với cô như vậy là đủ rồi . Đừng luôn tỏ ra căm ghét như những ngày qua là được . Hai từ “ lấy chồng” vang lên lúc nãy sao khiến lòng cô chợt bồi hồi .
Không biết … nếu mai sau cô thật sự thua cuộc trong ván cờ đầy hóc Pu'a này … cô còn có thể thật sự hạnh phúc mà yêu người khác không nhỉ ? Nói gì đên việc lấy chồng xa xôi đó …
Những tia nắng mang hơi sương lành lạnh lúc sáng sớm nhẹ nhàng chiếu xuống dòng sông xanh ngắt bóng cây dưới chân cầu thành một vệt dài rực rỡ .
Chiếc Mercedes của Vỹ Khang chỉ cần vượt qua đoạn cầu cao tốc này là sẽ đến công ty Thiên Long . Một linh cảm gì đó rất xấu khiến cho hôm nay Vỹ Khang lại chạy nhầm đoạn đường xa xôi này chứ không phải đường tắt như mọi khi .
Nhưng cũng may , phải nói là rất may , do đoạn đường quá xa nên lúc nãy Vỹ Khang ngồi trong xe có chút buồn chán , với tay bật chiếc máy phát thanh trong xe , trước kia rất hiếm khi anh làm việc này ….
Giọng nói trong trẻo của một cô gái đài phát thanh buổi sáng vang lên :
“ Sau đây là phần tin giải trí : Thưa các bạn , hôm nay , làng giải trí Hoa Ngữ đã có một vụ scandal rất nóng hổi liên quan đến Tiểu Thiên Vương Trần Vỹ Khang , có lẽ những bạn nào yêu âm nhạc sẽ rất quen thuộc nam ca sĩ điển trai này . Tất cả các tạp chí giải trí , báo mạng đã đồng loạt đăng những bức hình của anh đã say R*ợ*u và có những cử chỉ rất thân mật , vòng tay ôm siết một cô gái lạ mặt ngay tại quán bar nổi tiếng Phi Nhiễu . Tuy trong ánh đèn lờ mờ , những không thể nhìn nhầm đó là chàng ca sĩ Trần Vỹ Khang của chúng ta , thật chẳng hề khác một dân chơi thứ thiệt . Những bức đó đã gây nhiều làn sóng phẫn nộ cho các fan cả nước của anh . Được biết , từ lúc anh bước chân vào showbiz tới giờ , đây có thể là vụ scandal tai tiếng nhất của anh…”
Tít !!!
Từng câu nói rành rõ như sét đánh ngang tai Vỹ Khang , nghe đến đâu mặt anh tái xanh đến đó , từng đường gân cơ mặt nổi cộm lên hai bên thái dương.
Đêm qua , trong ánh đèn mờ ảo của quán bar Phi Nhiễu …

“ Hi ! Sao anh ngồi có một mình vậy ? Có chuyện gì … ? … tiếp R*ợ*u cho không ?”
“ Em đây , em là … đây ! Vỹ Khang … anh không nhận ra … ?”

“ Cô ta là ai ? Cô ta là ai chứ ? Rốt cuộc hôm qua có chuyện gì ?”
Vù !!! Chiếc Mercedes lướt bay với tốc độ chóng mặt đến xé gió .
Đầu Vỹ Khang như muốn nổ tung khi mơ hồ nhớ về hình ảnh mờ mờ ảo ảo trong ánh đèn của một cô gái lạ mặt đã đến gần anh , từng cuộc đối thoại cũng mơ hồ không kém , câu được câu mất . Nhưng bây giờ đó không còn là điều quan trọng nữa , điều quan trọng bây giờ là …
Trước cổng công ty Vỹ Khang đen nghẹt người , biển người còn đông hơn bất kì cái hội chợ xuân nào trên thế giới . Những âm thanh bàn luận , cãi cọ , la hét gây mất trất tự xung quanh , làm đoạn đường vắng vẻ thường ngày náo nhiệt hơn hẳn , người kéo đến càng ngày càng đông khiến những bảo vệ công ty đã huy động tất cả nhưng vẫn không thể quản lý , mồ hôi ai cũng đổ ra như tắm.
“ Trần Vỹ Khang !!!!! Anh ra đây nói cho rõ đi !!!!!!! Cô gái đó là ai chứ?”
“ Phải đó !!!!! Trần Vỹ Khang !!!! Nếu anh có trong đó thì hay ra nói rõ cho mọi người biết đi !!!!!”
“ Trần Vỹ Khang !!!!! Nếu anh không ra chúng tôi sẽ xông vào đó !!!!”
Tiếng la hét càng ngày lúc càng lớn , mất trật tự như một đám ong vỡ tổ . Khác hẳn với dòng fan hâm mộ , đám phóng viên cuả các hãng tạp chí từ lớn đến nhỏ , từ báo lá cải cho đến báo nổi tiếng đều tập hợp đầy đủ với những “ hung khí ***” trên tay như : mic , máy ghi âm , máy quay hình , máy ảnh … vân vân và vân vân … Thật không thể tưởng tượng nổi là chỉ vài bức hình chưa có tính xác thực 100% mà có sức ảnh hưởng lớn như vậy.
“ Này , đó có phải là xe của ai vậy ? Người ngôi trong xe có phải là Vỹ Khang không ????”
“ Phải rồi ! Là anh ấy đó mọi người !!!!!!!!!”
Từ xa , một chiếc Mercedes màu trắng đang tiến dần đến khuôn viên công ty Hoàng Long . Bánh xe từ từ lăn chậm dần với tốc độ có vẻ rất bình thản , bình thản như người ngồi trong chiếc xe đó …
Biển người dần dần chạy về hướng xe của Vỹ Khang , hệt như đàn kiến lửa đông nghẹt vồ đến miếng bánh đường thơm ngọt. Người gào thét cũng có có , những cô gái vì quá ảnh hưởng bởi tiểu thuyết tình cảm thì khóc nức nở khi nghĩ rằng Vỹ Khang “ của mình” đã bị một cô gái khác ςướק mất cũng có , người bất lịch sự dùng tay *** đập lấy mặt kính xe đòi Vỹ Khang dừng lại ngay cũng có , đám nhà báo nãy giờ đã sẵn sàng liền chạy vù đến xe Vỹ Khang , cố chen vào dòng fan hâm mộ … Tất cả tạo nên một bức tranh từng đợt thủy triều ngoài biển đang dâng trào .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc