Có Lẽ.... Em Phải Từ Bỏ - Chương 140

Tác giả: Pmb

Bên trong con tim Vỹ Khang lại quặn đau khi vang lên giọng nói ngây thơ ấy. Bờ môi thoáng mím lại, anh trả lời ngắn gọn – Có!
Tiếng Vỹ Khang trả lời vừa dứt ra kéo theo những câu hỏi tới tấp vang lên. Lần này đúng chất của một cuộc họp báo giải trình scandal, người ca sĩ phải rơi vào thế bị động.
_ Nếu thật sự có quen, vậy những hình ảnh thân mật dưới mưa của hai người đều là sự thật?
_ Đứa bé trong tấm ảnh này có phải là con anh?
_ Mọi chuyện đã rõ ràng trước mắt, lần này anh sẽ lại phủ nhận chuyện tình cảm này?
_ Anh không sợ mối quan hệ này sẽ ảnh hướng đến vị trí và sự nghiệp ca hát hiện tại của mình sao?
_…
_ Lần này công ty lại cho anh lên tiếng trả lời từ một phía sao? Hiện nay chúng tôi vẫn chưa được nhìn thấy cô gái ấy!
Đại Cường đứng bật dậy, ra hiệu cho đám đông im lặng:
_ Như Vỹ Khang đã nói, tất cả những gì chúng tôi trả lời trước báo chí đều là sự thật. Và hôm nay, Kim Ỷ Lan cũng có mặt, sẽ không hề né tránh gì cả.
Đại Cường quay qua nhìn Tiểu Thắng ra hiệu. Ngay sau đó, cánh cửa sau đại sảnh một lần nữa bật mở. Ánh đèn flash sáng lóa ồ ạt nhấp nháy như đang vồ vập lấy Tiểu Lan.
Lần đầu tiên đứng trước đám đông như vậy, Ⱡồ₦g иgự¢ Tiểu Lan dội lên từng hồi lo lắng. Nhưng giây phút nhìn thấy Vỹ Khang đang hướng mặt về mình, sự lo lắng ấy đã như ngọn lửa bị dập tắt. Thay vào đó là nỗi đau xót trào dâng khi những lời kịch bản ấy vang lên trong đầu cô.
Đã đến rồi… đến thật rồi…
Cố nén nỗi đau vào lòng, Tiểu Lan ngẩng cao đầu như tính cách của người fan cưồng trong kịch bản, bước đến ngồi cạnh bên Vỹ Khang.
_ Quý công ty lần này thật khiến người khác bất ngờ. Quả nhiên nhân vật chính còn lại đã xuất hiện, không làm mọi người thất vọng. Mong là quý công ty đã… không mua chuộc cô ấy mất rồi!
Nhận ra giọng nói quen thuộc, Đại Cường tức giận nhìn người thanh niên đang ngồi phía sau đám phóng viên. Chiếc áo phông đỏ hoàn toàn nổi bật với xung quanh, lời nói của người đại diện cho Viên Quang quả không hổ danh là một tòa soạn chứa những nhân tài paparazzi.
Rõ ràng Quý Lân biết lần này, dù Vỹ Khang trả lời hư hay thật, đều để lại một vệt sâu khó xóa nhòa trong lòng tin của người hâm mộ. Cú chơi này thật quá đau!
_ Nay cô Kim đã đến, anh có thể chính miệng trả lời cho chuyện lần này được rồi!
Tiểu Lan bất giác nhắm mắt, bình tĩnh đón nhận nỗi đau sắp đến này. Cô khẽ nắm bàn tay to rộng bên dưới bàn của Vỹ Khang, như muốn nói: “ Đừng lo! Em không sao đâu…” Một lời nói dối lòng đau đớn nhất của cô. Anh có biết không…?
Nhưng bất ngờ, bàn tay đang phủ lấy tay anh bỗng bị anh nắm chặt lại, kéo cả người cô đứng dậy. Ánh mắt của Đại Cường và Trung Quân trợn ngược như sắp rớt ra ngoài vì kinh ngạc. Linh tính cho thấy, sự việc đang diễn ra theo đúng tính cách ương ngạnh của Trần Vỹ Khang mà họ quen biết.
Trước mặt cả rừng phóng viên, bàn tay Vỹ Khang nắm chặt tay Tiểu Lan đưa lên. Một sự ấm áp bao phủ lấy lòng bàn tay cô, truyền đến tận sâu con tim. Đôi môi anh chậm rãi nhướng lên, chất giọng trầm ấm lúc này có lẽ Tiểu Lan mãi không quên được:
_ Như tôi đã nói, những gì tôi trả lời đều là sự thật. Và Kim Ỷ Lan chính là bạn gái hiện nay của tôi. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau cách đây hơn 1 tháng, nên những câu trả lời lần trước cũng là sự thật!
Tại ngôi biệt thự cổ điển, lòng Lập Hưng nhẹ nhõm đi rất nhiều. Vì người anh yêu đã không phải tổn thương thêm nữa. Sẽ không khóc, không đau nữa… Ít ra những giọt nước mắt ngày trước có lẽ đã không hoài phí cho con người này…
Nhưng làm sao giấu được sự chua xót nhẹ len lỏi trong tim anh đây…?
“ Tiểu Lan! Em phải hạnh phúc! Thật sự hạnh phúc!”
Trong đại sảnh công ty Hoàng Long, tiếng bàn tán xôn xao càng rộ lên thêm với câu trả lời bất ngờ này. Quý Lân cũng kinh ngạc nhìn Vỹ Khang. Với vị trí hiện giờ của mình, thật không ngờ có thể khẳng định mối quan hệ cùng một cô gái như vậy.
Nơi ngôi nhà nhỏ ấm cúng, gương mặt người phụ nữ lăn dài một giọt nước mắt khi nhìn ánh mắt đứa con gái mình đang long lanh tràn đầy hạnh phúc trên màn hình.
_ Mẹ! Anh đó không phải là người chị hai treo hình trong phòng sao? Tại sao anh ấy lại nắm tay chị hai? – Tiểu Dương ngây ngô, quay qua ríu rít hỏi.
_ Phải…! Nhưng bây giờ anh ấy là bạn trai của chị con…
Có thể đứng trước báo chí, với vị trí của mình mà khẳng định mối quan hệ này, thì bà đã yên tâm rồi…Hãy yêu thương nó, đứa con gái nhỏ bé của bà! Đừng tưởng vẻ ngoài nó mạnh mẽ, luôn muốn quan tâm bảo vệ cho người khác… Nhưng thật ra, nó mới chính là người yếu đuối, và cần được chở che nhất!
Đừng làm nó tổn thương…
Tại đại sảnh, gương mặt Đại Cường tái xanh, tức giận nhìn anh:
_ Cậu đang làm cái gì vậy hả?
Xin lỗi tất cả mọi người đã vì anh làm biết bao chuyện. Nhưng anh không thể một lần nữa bắt người con gái của mình mãi sống ẩn mình như vậy được. Kịch bản ấy quá vô tình và tàn nhẫn, làm sao anh có thể nói ra được đây…
Hãy hiểu cho anh…
Sau ánh hào quang, người nghệ sĩ dù nổi tiếng đến mấy cũng vẫn chỉ là một con người…
Và có trái tim như bao người khác…
Tiểu Lan vừa bất ngờ, vừa kinh ngạc quay qua nhìn anh. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cô như bất động, chỉ còn lại ánh mặt ngập tràn hạnh phúc hướng về Vỹ Khang. Bên tai cô vang lên những câu hỏi tới tấp chĩa vào mình:
_ Cô Kim! Xin cô cho biết hai người đã quen nhau thế nào? Vì sao Vỹ Khang lại bất chấp cả vị trí hiện nay của mình mà khẳng định quan hệ với cô như vậy?
_ Cô không sợ đó chỉ là một phút nhất thời, sau này cô sẽ bị bỏ rơi sao? Vì vốn dĩ cô không có gì đặc biệt cả!
Tiểu Lan nghe thấy câu nói ấy thì vô cùng tức giận. Như người choàng tỉnh khỏi giấc mộng, cô quay phắt qua nhìn thẳng vào đám báo chí, hứng chịu những luồng sáng lóa mắt hướng về mình:
_ Tôi không sợ! Tại sao các người lại khẳng định như vậy? Nếu dù có như vậy, tôi cũng sẽ không sợ! Chỉ cần anh ấy một phút thật lòng yêu tôi và cần tôi, tôi sẽ luôn ở bên cạnh… Và không bao giờ hối tiếc…!
Bởi vì đó là yêu!
Vì yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc…
_Nếu vậy còn đứa bé trong bức ảnh này – Người phóng viên đưa tấm ảnh Vỹ Khang và Tiểu Lan cùng Bảo Bảo như một gia đình lên. Nụ cười dỗ dành trẻ em của Vỹ Khang thật khiến người ta ngưỡng mộ- Ước tính tuổi của đứa trẻ này ít nhất cũng đã lên ba, vậy hai người quen nhau chỉ mới một tháng là sao…?
_ Liệu đó có phải là sợi dây để trói chân Vỹ Khang lại của cô không?
Trói chân? Các người nghĩ cô là hạng người gì chứ?
_ Đứa bé ấy là con tôi!
Tiểu Lan còn chưa kịp lên tiếng phủ nhận thì cánh cửa lớn đằng sau đã bật mở. Một người đàn ông mặc bộ đồ vest lịch lãm, đeo kính mát đen, tay dắt một cậu bé bước vào. Theo sau là một hàng vệ sĩ bảo vệ đến bước của hai cha con…
_ Là Hoàng Khải?
_ Đã lâu rồi ông ấy không xuất hiện!
_ Đó chính là đứa con đã làm ông rời xa giới paparazzi sao?
_…
Những tiếng xì xầm, bàn tán lại càng vang lên rõ hơn khi cậu bé mà Hoàng Khải dắt theo chính là đứa trẻ trong ảnh. Quý Lân kinh ngạc nhìn ông, chiếc máy ảnh trên tay cũng vô thức không phát ra thứ ánh sáng vô tình nữa.
_ Hoàng Khải! Thật không biết hôm nay ông đến, chúng tôi không kịp đón tiếp.
Đại Cường vội vã đứng dậy bắt tay Hoàng Khải. Trong trí nhớ của ông, Hoàng Khải chính là người đã khiến các sao một thời phải điên đảo vì những tin của ông. Bằng sự nhanh nhạy và tài viết lách, ông đã một mình tạo nên thương hiệu tạp chí Supper Star, được sự trông ngóng từng số của người hâm mộ trên toàn thế giới chứ không phải riêng Châu Á.
Sau khi tưởng chừng như hiếm muộn thì vợ ông đã cấn thai trong niềm vui mừng của hai vợ chồng. Ngay lập tức, số cuối cùng đã được phát ra, Hoàng Khải sau đó đã rời xa giới showbiz và Supper Star cùng Hoàng Khải dần trở thành một huyền thoại trong ngành. Nếu không phải là dân lâu năm e rằng sẽ không biết.
_ Chào ông! Giờ đã trở thành một nhà quản lý tài ba rồi! – Hoàng Khải khiêm tốn trả lời.
Bảo Bảo về nhìn thấy Tiểu Lan và Vỹ Khang thì mừng vui định chạy đến, nhưng đã bị Hoàng Khải giữ lại. Sự ngây thơ của nó không thể biết được chuyện gì đang xảy ra, vẫn ríu rít như chú chim non: _ Chú Vỹ Khang! Chú Vỹ Khang!! Máy ảnh của con đâu??? Chú có mang theo không???
_ Con im lặng chút nào! – Hoang Khải trừng mắt nhẹ mắng nó.
Khẽ mỉm cười nhìn Tiểu Lan và Vỹ Khang, ông quay xuống trước giới truyền thông, sự xuất hiện của ông một lần nữa kéo theo những tia sáng nhấp nháy liên tục.
_ Lần đó chúng tôi đã đưa con đi chơi và bị thất lạc. Nếu không nhờ bọn họ đã trông giúp cháu, có lẽ…- Giọng ông vẫn tràn ngập nỗi xúc động ngày hôm đó khi nhìn thấy đứa con duy nhất của mình.
_ Nói như vậy, ông ủng hộ chuyện tình cảm này của cậu ấy? Hiện nay Vỹ Khang đang rất được lòng người hâm mộ nữ, mối quan hệ với một con gái như vậy e rằng khó có thể tránh khỏi đánh mất hình tượng mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc