Có Lẽ.... Em Phải Từ Bỏ - Chương 135

Tác giả: Pmb

Người ta nói, những người nghệ sĩ thông minh và nhạy bén, sẽ thường có các câu trả lời đầy ẩn ý, có tựa dường không khiến người hâm mộ thắc mắc càng thắc mắc thêm, quan tâm càng quan tâm thêm đến họ…
Vỹ Khang là một dẫn chứng sống!
_ Vậy trong tương lai anh có hứa hẹn mang đến độc giả nhiều bài hát đầy cảm xúc như vậy không ạ?
_ Đã là cảm xúc thì không thể hứa hẹn! Tôi viết dựa trên cảm xúc chứ không phải theo đơn đặt hàng, nên không thể nói trước điều gì. Nhưng tôi cũng mong là như vậy.
Người MC mỉm cười cảm ơn vài lời kết thúc cuộc phỏng vấn nhanh. Những người nghệ sĩ cũng như phóng viên lúc này đều nôn nao được một lần nữa thưởng thức bản nhạc live cuối cùng của anh để kết thúc buổi họp báo.
“ Anh đã ngỡ chỉ là mơ”
Cho đến khi tiếng đàn dương cầm khẽ ngân vang, lúc ấy mới thật sự là những giây phút lắng đọng nhất. Mọi người dường như muốn hòa cả nhịp thở mình vào từng âm từ của bài hát.
Trên sân khấu, ánh đèn phủ xuống nhạt mờ lên mái tóc đen nhánh của Vỹ Khang, bộ âu phục với những nút cài màu trắng của chiếc áo sơ mi đen bên trong vô cùng tinh tế, ngón tay đeo găng cùng màu trắng của anh lướt nhẹ trên những phím đàn như một con sóng cuộn trào đầy cảm xúc lên xuống.
…Ngày em bước đến, như mang theo lưỡi dao sắc bén,
Cứa mạnh thêm từng đường, tường đường lên vết thương lòng kia
Mỗi giọt lệ là mỗi câu nhớ nhung…
Mỗi giọt máu là mỗi lời hối tiếc…
Bàng hoàng và hoảng hốt, cuộc sống anh từ đó cũng dần dần đảo lộn…
Vỹ Khang đâu hề biết, khi anh mang sự êm đềm và dịu dàng của sự ngọt ngào lúc này cho người khác, thì hình bóng và anh yêu thương đang một thân một mình nhỏ bé giữa những cơn sóng lớn vây quanh, hung dữ ào đến vồ vập lấy cô…
Khoảng cách càng lúc càng ngắn dần…
Nỗi chơi vơi, trống trải cũng nhẹ theo gió tan đi…
Đến bây giờ ngoảnh đầu nhìn lại tất cả…

Anh đã ngỡ chỉ là mơ!
Ở dưới hàng ghế phóng viên, đôi lông mày Quý Lân khẽ chau lại nhìn anh, suy nghĩ điều gì đó. Chiếc áo sơ mi theo đường gió của quạt trần trên cao bay phần phật như tâm trạng của hắn lúc này.
Bỗng, điện thoại trong túi hắn reo lên trong chế độ im lặng. Một dòng tin nhắn ngắn gọn hiện lên trên màn hình, tựa như hòn đá lớn chuẩn bị ném vào mặt hồ showbiz phẳng lặng lúc này:
“ Biểu hiện cho tốt vào”
Quý Lân nhanh chóng cất chiếc điện thoại vào túi, cũng như chấm dứt mớ suy nghĩ rối ren của hắn lúc này. Cũng như tối hôm qua đã nói…
… Có những điều phải thuận theo lẽ tự nhiên mà sống!
_ Xin cảm ơn tất cả mọi khách mời của công ty Hoàng Long đã đến tham dự buổi họp báo ngày hôm nay. Như một lời tri ân đến mọi người, chúng tôi xin kính tặng một bản album với những hình ảnh và âm thanh chất lượng nhất so với bản thị trường. Chúc tất cả mọi người sẽ thành công trong công việc của mình.
Trong lúc Đại Cường nói lời kết thúc buổi họp báo, người nhân công ty đang trao tận tay các vị khách mời bản album sáng bóng mới toanh của Vỹ Khang. Đến lượt Quý Lân, hắn nhếch môi cười nhận lấy, nhưng bỗng đứng phắt dậy, nghiêm nghị chỉnh lại cổ áo của mình:
_ Rất cảm ơn phía công ty Hoàng Long! Phía Viên Quang chúng tôi cũng có một món quà gửi đến mọi người.
Hắn ngang nhiên rời khỏi chỗ ngồi, lại bất ngờ phát ngôn riêng vi phạm bản cam kết khiến Đại Cường không trở tay kịp. Từng bức ảnh đầy màu sắc của một chuyện tình được bưng kín bấy lâu nay rải đều lên những chiếc bàn dưới sân khấu.
Mỗi bước đi đều kéo theo những âm thành bán tàn xôn xao:
_Cô gái này là ai? Tại sao chưa từng xuất hiện trước báo chí! Là người yêu của Vỹ Khang sao?
_Nhìn xem! Họ còn thân mật đến như vậy! Chắc chắn tình cảm không phải là bạn bè bình thường!
_ Lẽ nào bài hát mới xuất phát từ cô ta?

Những câu hỏi liên tiếp vang lên, Vỹ Khang trên sân khấu dường như đã hiểu được điều gì đang diễn ra. Ánh mắt anh bỗng trầm tĩnh đến lạ, con người bất động quan sát mọi thứ xung quanh.
Vì, điều gì đến cuối cùng cũng sẽ đến thôi…! Quan trọng là đến sớm hay muộn!
_ Bảo vệ đâu!!! Ngăn tên gây rối đó lại!!!
Một đám nhân viên bảo vệ ùa đến giữ chặt Quý Lân lại, định lôi ra ngoài, nhưng hắn đã hung hãn giằng mạnh tay bọn họ, hét lớn:
_ Không cần!!! Tôi sẽ tự đi ngay thôi! Nhưng nhà quản lý tài ba à, ông không định biết chuyện gì đang xảy ra sao?
Hắn nhếch môi cười lớn, chậm rãi đặt số tấm hình còn lại vào tay Đại Cường rồi ngạo mạn quay lưng bước đi, mặc kệ khuôn mặt ông dần chuyển sang tái xanh.
_ Để xem lần này ông sẽ phù phép gì để hố biến được sự thật này!!! Hahaha!!!
Bàn tay Đại Cường run rẩy, những tấm ảnh rơi xuống bay khắp nơi trên sàn.
Không phải một nhà quản lý như ông không thể giữ bình tình trước một vụ scandal…
Mà vì hình ảnh trên các bức chụp đó khiến ông cơ hồ tưởng mình nhìn nhầm…
Nhưng không phải là nhìn nhầm…
Rõ ràng là cô ta! Ông không thể nào nhìn nhầm được! Rõ ràng là cô ta!! Nhưng… tại sao…?
Quý Lân nhanh chóng rời khỏi đại sảnh, miệng cười lớn đầy đắc chí thỏa mãn. Vỹ Khang lúc này vẫn bất động cho đến khi đám phóng viên đều gạt phắt bản cam kết, ào đến vây chặt lấy anh, những ngôi sao thì lần lượt về hết, không muốn dính lấy rắc rối.
_ Vỹ Khang! Lời Quý Lân nói có đúng không?
_ Anh thật sự đang có một mối tình đẹp bên ngoài sao?
_ Vậy tại sao trước giờ phía công ty luôn cho biết anh là người độc thân? Anh không sợ việc này sẽ ảnh hướng đến vị trí và hình ảnh của anh bây giờ sao?
_ Cô gái ấy thật sự đang ở cùng nhà với anh? Hai người đã tiến triển tới mức đó rồi sao??

Trong lúc Vỹ Khang đang bị vây chặt, một nhân viên hối hả chạy nhanh vào nói điều gì đó bên tai Đại Cường. Ông như người choàng tỉnh giấc, lao nhanh đến kéo Vỹ Khang ra khỏi lốc xoáy dư luận kia.
_ Khoan đã! Anh chưa trả lời cho chúng tôi biết…
_ Vỹ Khang!!!

_ Xin lỗi! Chúng tôi sẽ có cuộc trả lời chính thức cho chuyện này, nhưng không phải bây giờ! – Đại Cường vừa nói vừa mở đường cho Vỹ Khang cùng đám bảo vệ.
Bàn chân Vỹ Khang bước đi càng lúc càng nhanh ra cửa sau của công ty. Đám người phóng viên đã bị chặn lại đằng sau khiến việc di chuyển dễ dàng hơn. Họ như một cái máy lên xe lập tức rời khỏi công ty Hoàng Long, trước khi cơn lốc xoáy mạnh mẽ hơn bên ngoài cửa chính chuẩn bị cuốn đi tất cả.
Lúc này từ Tiểu Thắng, Vỹ Khang mới được biết, trong giây phút sắp hoàn thành buổi họp báo đầy thuận lợi, thì các sạp báo, các khu trung tâm thông tin đã bắt đầu phát hành số mới nhất của tạp chí giải trí Viên Quang, mang nội dung như trái bom bùng nổ cả giới showbiz. Ngoài ra, toàn bộ những tin tức và hình ảnh đầy đủ nhất đều lan truyền với tốc độ chóng mặt trên các trang web âm nhạc , mạng xã hội trong và ngoài nước…
Chỉ trong vòng chưa đến mười phút đã nhận được hơn hàng trăm ngàn lượt bình luận với những ý kiến trái chiều đối chọi nhau kịch liệt. Phía ngoài, người hâm mộ đã lần lượt ùa đến cổng công ty như lần trước tựa vũ bão, giành giật với bảo vệ đòi vào cuộc họp báo cho bằng được.
Khuôn mặt Đại Cường càng lúc càng lạnh như băng, không hề ngước nhìn qua Vỹ Khang một lần. Ông cố gắng tập trung hết tất cả mọi khả năng để biết chuyện gì đang xảy ra. Tai và mắt ông gần như không còn hoạt động nữa, tất cả đều như một giấc mơ…
Phải…
Chỉ có thể là một giấc mơ…
Nếu không…
Dòng suy nghĩ của Đại Cường đột ngột bị cắt ngang khi chiếc xe thắng gấp. Trên con đường vắng vẻ ngày nào giờ đã chẳng khác một cái chợ, hỗn độn náo loạn. Đám phóng viên dần vây chặt chiếc xe Vỹ Khang, không còn một kẻ hở. Miệng những người đó liên tục mấp máy nhưng lại không nghe thấy gì vì kính cách âm của xe.
Bàn tay Vỹ Khang bất giác nắm chặt lấy thành ghế, hàm răng nghiến mạnh như sắp vỡ vụn. Anh cố thu lấy mọi thứ trong ngôi biệt thự màu trắng sừng sững đang im lìm và lạc lõng đến đáng sợ vào mắt mình. Trong đầu anh chỉ nghĩ đến một người duy nhất…
Giữa biển phóng viên hung hăn như sói khát máu này, cô đang ở đâu?
Cô đang như thế nào? Có bị làm sao không?
Liệu cô có chịu nổi những cơn sóng dữ bất ngờ tràn đến này không?
Một người con gái yếu ớt và hiền lành ấy đã ra sao giữa cơn bão ập tới đầy kinh hoàng này?
Vỹ Khang ngây người nhìn ngôi biệt thự màu trắng đang bị bao vậy bởi biển phóng viên, máu dường như đã động cứng lại, ***g *** đập dồn dập từng hồi như muốn vỡ tung. Từ trước đến giờ, dẫu gặp phải những scandal lớn hay bị fan đột ngột quay lưng, anh cũng chưa từng chìm trong cảm giác hoang mang và lo lắng như vậy, bởi lúc này đây, vì anh mà đã phải liên lụy đến một người con gái yếu đuối rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc