Có Lẽ.... Em Phải Từ Bỏ - Chương 09

Tác giả: Pmb

CÔNG TY CHUYÊN “ĐÀO TẠO ĐẦU BẾP”
……………….
* 3:30PM *
Hôm nay thời tiết rất tốt !
Chỉ mới gần chiều thôi mà trời đã bớt đi cái nóng gay gắt , chỉ còn lại những tia nắng nhẹ trải đều trên mặt đường màu vàng óng thật là đẹp . Tôi và Tiểu tình nãy giờ không biết đã đi bao xa rồi . Chỉ biết là tôi sắp gãy chân mất thôi . Khu phố này thật là rộng ! Toàn những căn nhà biệt thự hạng sang , những chiếc xe hơi hiện đại đậu trước cổng . Ấy vậy mà đi nãy giờ vẫn không thấy một bóng người nào hết . Dường như ở đây việc đi bộ ra ngoài không được “phổ biến” cho lắm . Cuối cùng đi mãi tôi và Tiểu Tình mới ra được con đường lớn và đông đúc ờ ngoài lộ ,thoát khỏi khu buồn chán , nhạt nhẽo đó .
Đường phố thật là đông vui và nhộn nhịp , cứ như mọi người dân đều đổ xô về đây buôn bán vậy . Cũng đúng thôi , trung tâm thành phố là ở đây mà .Kẻ chạy xuôi , người chạy ngược, người nào cũng lo việc người nấy . Hình như ở bên kia đường có một công viên lớn thì phải. Chắc là vậy rồi.
_ Tiểu Tình ! Tao dắt mày qua công viên chơi nhé .
Tôi quay qua nói chuyện với một con mèo . Vậy mà hình như nó hiểu thì phải , cứ đứng nép nép vào người tôi giống như một đứa trẻ chuẩn bị qua đường với mẹ mình vậy . Chờ cho đến khi con số màu đỏ nhảy lên tới số 59… rồi chuyển sang con số 1 màu xanh trên đèn giao thông , tôi mới dám bước đến làn đường dành cho người đi bộ . Cẩn thận từ từ dắt Tiểu Tình theo , nó vẫn cứ vừa đi vừa nép vào tôi.
Wow ! Nơi đây đẹp quá ! Rất nhiều những cái cây đua nhau xem bóng ram ai to hơn . Còn dàn hoa kia thì đua nhau khoe sắc . Không khí thật là dễ chịu. Tiến vào sâu bên trong một chút thì gặp một cái hổ nước nhân tạo. Bên trên hồ là bức tượng của một cậu bé đứng giữa những dòng nước bắn ra bốn phía .Cậu có một mái tóc xoăn , hai bên vai có hai cái cánh nhỏ , đang đứng trong tư thế giương cung chuẩn bị bắn , mà mũi tên lại là hình trái tim nữa . Chắc chắn đây là biểu tưởng của tình yêu nam nữ rồi .
Nghĩ đến đây tôi mới chú ý ở bên dưới bức tượng , xung quanh thành hồ , đầy rẫy các cặp tình nhân ngồi ôm nhau , thậm chí là còn hôn nhau một cách tự nhiên nữa . Không thèm để ý sự có mặt của những người khác .
Hai bên má tôi bỗng đỏ lựng , ai cũng có đôi có cặp hết , chỉ có mình tôi lại đi chung với một con mèo . Tôi quay lưng đi nhanh về phía khác , ra khỏi khu vực “vườn tình nhân” này , tránh để người khác thấy thì kì lắm.
Dẫn Tiểu Tình đi dạo một chút thì cơn mỏi chân lại ùa đến , Tôi tiến đến cái ghế đá dài đằng kia cùng với Tiều Tình để nghỉ mệt một chút rồi lát đi tiếp . Ngồi nghỉ mới được xíu thì Tiểu Tình đã chạy nhảy lung tung , không chịu đứng im . Nó ra vẻ khó chịu với cái vòng đeo trên cổ của nó nối với sợi dây trên tay tôi , làm cho nó chỉ có thể chạy nhảy ở một phạm vị nhất định . Nhưng tháo ra lỡ nó lạc mất sao ? Chắc không sao đâu nhỉ ? Tôi ngồi đây cơ mà . Nghĩ thể nên tôi tháo ra cho nó thoải mái chút rồi ngồi trông chừng kĩ hơn là được chứ gì.
_ Nè ! Tao tháo dây cho mày tự do hơn đó . Không được đi xa chỗ này nha . Mày mà đi mất chắc tao bị Vỹ Khang đuổi ra khỏi nhá mất.
Tuy đã được tôi giải phóng nhưng nó cũng không đến nỗi nghịch ngợm , cứ đi đi lại lại gần chỗ tôi , nó thật sự rất ngoan và biết nghe lời . Thấy vậy tôi cũng yên tâm hơn. Đúng như tôi nghĩ lúc đầu , mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía con mèo đặc biệt Tiểu Tình , ánh mắt ấy cứ như muốn chạy tới ôm chầm lấy nó vậy. Thật là hãnh diện quá!
Tự nhiên tôi lại nhớ đến bữa ăn trưa nay . Tôi thật là hậu đậu quá mà , có mấy món ăn đơn giản đó mà cũng không nấu được . Mai mốt làm sao chăm sóc cho Vỹ Khang theo kế hoạch chinh phục anh ban đầu đây . Hjx ! Điều cơ bản của một người vợ tốt mà tôi cũng không có . Biết vậy lúc trước tôi chịu khó nghe mẹ dạy nấu ăn ở nhà là được rồi . Mấy lần bà dạy mà tôi cứ nghe qua loa cho có . Mẹ tôi nấu ăn ngon lắm , chỉ là không được học qua trường lớp thôi. Nếu bà được đào tạo đàng hoàng cộng thêm năng khiếu trời cho chắc chắn sẽ trở thành đầu bếp nhà hàng 5 sao mất . ( Hơi tự tin quá đáng >”< )
Làm sao bây giờ đây ? Không lẽ để Vỹ Khang nấu cho tôi ăn hoài ? Làm gì có chuyện đó . Anh ấy sẽ đuổi một ô sin vô dụng như tôi ra khỏi nhà chắc . Đang miên man suy nghĩ , bỗng tôi nhìn ra phía trước cổng chính công viên . Có một tòa nhà to đùng với dòng chữ cũng to không kém đập vào mắt tôi .
CÔNG TY CHUYÊN ĐÀO TẠO ĐẦU BẾP
Công ty chuyên đào tạo đầu bếp à ? Về nấu ăn sao ?Vị cứu tinh của tôi đây rồi . Chắc chắn công ty đó sẽ giúp tôi giải quết được vần đề này thôi . Tôi đi nhanh ra phía cổng , tiến về phía có cái công ty đặc biệt kia . Lại phải chờ qua đường , tự nhiên thấy rạo rực quá , hị vọng mai mốt tôi sẽ có thể nấu những món ăn ngon cho Vỹ Khang
Đến gần tôi mới thấy được sự to và rộng của cái công ty này .Nó có tới 5 lầu , được bao phủ tất cả bằng lớp sơn màu đỏ thật nổi bật với xung quanh . Công ty được chia ra thành 2 bên . Một bên nhỏ và một bên rộng hơn . Hình như bên rộng là dành cho các học viên đi học , còn bên nhỏ là khu vực dành cho ban quản lý . Nghĩ vậy nên tôi tiến đến cái cổng nhỏ ở bên trái công ty. Cánh cổng được gắn thiết bị tự động nên tôi đến gần là nó tự tách ra thành 2 cánh cửa riêng biệt.
Tiếp theo còn có một anh chàng đứng chào rất là điển trai nữa. Anh ta khoác một cái áo vest nhỏ bên ngoài màu đỏ , hình như là cùng màu với nền tường và mau sơn của công ty thì phải. Bên trong là một chiếc áo sơ mi màu trắng cùng với điểm nhấn là một chiếc nơ màu đen . Bến dưới là một chiếc quần tây màu cũng đen đơn giản nhưng rất hợp với cái áo. Thật là có phong cách.
_ Xin chào quý khách !
Chàng trai cúi đầu xuống lịch sự chào tôi . Thật là ngại quá ! Tôi bước nhanh vào trong , tiến đến quầy tiếp tân ở góc cuối . Hình như tất cả các nhân viên đều mặc đồng phục như vậy , chỉ là nữ thì mặc váy màu đen thôi.
_ Xin chào quý khách ! Mời quý khách ngồi ! Công ty chúng tôi có thể giúp gì cho bạn?
Một người phụ nữ cỡ chừng 25 tuổi đứng lên hỏi tôi . Nhưng vì lịch sự nên kêu tôi bằng chị. Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
_ Da… em muốn đăng kí học lớp dạy nấu ăn ạ! Tôi rụt rè trả lời.
_ Vậy quý khách hãy đến phòng bên tay trái ở đằng kia để đăng kí nhé !. Phòng 001 ạ. – Người phụ nữ vừa trả lời vừa chỉ tay vào căn phòng ở đằng kia..
_ Dạ. Em cảm ơn chị.
Tôi từ từ bước đến căn phòng đó . Phòng dịch vụ . Mở cửa bước vào , tôi tiến lại cái bàn gần cửa ra vào , ở trên bàn có cái bảng màu xanh ghi dòng chữ “BÀN ĐĂNG KÍ NHẬP HỌC” . Người ngồi bàn lại là một phụ nữ trạc tuổi cô kia
_ Dạ em muốn đăng kí lớp học nấu ăn ! – Tôi ngồi xuống cái ghế ở đó và nói.
_ Vâng ! Bạn đã học qua trường lớp nào chưa ạ ? – Người phụ nữ ấy vừa lật cuốn sổ lớn trên bàn ra vừa hòi tôi.
_Dạ… chưa ạ ! – Tôi trả lời thành thật.
_ Vậy bạn biết nấu các món cơ bản không ? – Cô ta hỏi tiếp
_ Dạ… không nhiều ạ.
Người phụ nữ ấy ngước lên nhìn tôi dò xét rồi nói tiếp một mạch.
_ Ở công ty chúng tôi sẽ đào tạo các bạn qua ba cấp bậc khác nhau . Bậc 1 là lớp Vỡ Lòng : ở đó bạn sẽ được biết đến những công thức nấu ăn cơ bản , đơn giản hằng ngày . Bậc 2 là lớp Nghiệp Dư : ở lớp này bạn sẽ được học những công thức cao hơn , những món ăn truyền thống ở nước mình . Còn ở bậc cuối cùng : Lớp Chuyện nghiệp là lớp dành cho những người có ước mơ trở thành đầu bếp thực thụ . Ở lớp chuyên nghiệp , bạn sẽ được học cac món ăn của những nhà hàng nổi tiếng trên thế giới và cả cách tạo ra các công thức món ăn mới , đặc biệt cho riêng mình . Nhưng tôi nghĩ bạn phải học lớp Vỡ Lòng trước đã , bạn cần biết những cái cơ bản trước . Mà không sao , mỗi tháng bạn sẽ có thể lên lớp mới nếu các điểm thực hành của bạn đạt yêu cầu và có thành tích tiến bộ trong học tập .Bạn có đồng ý không ? – Cô ta liên tục tư vần mọi thông tin cho tôi một cách chuyên nghiệp , cứ như là thuộc nằm lòng vậy.
Đành thế thôi chứ sao giờ . Dù gì tôi cũng có biết gì về nấu nướng đâu. Học từ những thứ cơ bản nhất cũng tốt thôi. Nghĩ vậy nên tôi đã đồng ý.
_ Vâng ạ ! Em sẽ học lớp từ Vỡ Lòng.
_ Vậy được rồi . Lịch học của lớp Vỡ lòng là các ngày thứ 2 4 6 từ 8h00 đến 9h30 sáng. Hoặc thứ 3 , 5 , 7 vào lúc 6h30 đến 8h00 tối . Bạn sẽ học ca nào?
_ Chị cho em đăng kí học vào buổi tối 3 5 7 đi . Sáng em không rảnh lắm.
_ Ok ! Học phí của em sẽ là 200USD một khóa /1 tháng . Em phải đóng trước cho công ty là 100USD.
_Nhưng… em đi không mang theo tiền – Thật sự là như vậy , vì lúc nãy nghĩ là đi dạo nên có mang theo nhiều tiền đâu.
_ Không sao . Ngày đầu vào lớp bạn có thể đóng cho giáo viên dạy mình . Cho tôi biết tên của bạn nhé !
_ Kim Ỷ Lan ạ
_Ngày sinh?
_ 19 tháng 11 năm 1993
Tiếng trả lời của tôi vang lên đồng thời cũng kéo theo tiếng gõ lách cách của cô ta đánh bàn phím.
_ Xong rồi ! Đây là phiếu nhập học của em .Lớp Vỡ Lòng A3 . Bắt đầu học vào thứ 3 tuần sau. Rất cảm ơn em . Chúc em học tốt !
_ Dạ . Em cảm ơn chị . Em xin phép
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc