Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác Ma - Chương 13

Tác giả: Vô Danh

Lẫm Lạc nở nụ cười tà mị, bày ra vẻ mặt cực kì anh tuấn, “Được rồi!”
Mỗi lần nhìn thấy gương mặt tràn ngập tươi cười của hắn, Tiểu Mễ đều không thể bình tĩnh, nở cười khúc khích. Tạo sao lại có người đẹp như vậy chứ? Không, bây giờ không phải là lúc ngẩn người, Tiểu Mễ lắc lắc đầu, cho mình tỉnh táo lại.
“Anh… Anh vừa mới nói cái gì? Em không nghe rõ.” Tiểu Mễ đờ người ra, không nghe được hắn nói cái gì.
“Anh đồng ý với em.”
“Thật sao? Thích Lẫm Lạc tiên sinh, anh thật sự là người tốt.” Kỳ thật hắn cũng không hẳn là người xấu.
“Nhưng anh có yêu cầu.”
Biết mà, biết mà, ác ma làm sao có thể vô điều kiện đáp ứng chuyện này chứ, “Yêu cầu gì?” Tiểu Mễ lập tức ỉu xìu, vừa mới cảm thấy hắn là người tốt, lập tức liền thay đổi, thật sự là tắc kè hoa. ( Ốc: Chị nói anh hay nói chi vậy :)))
“Toàn bộ mọi chuyện cưới xin là do một mình anh xử lí, em không được nhúng tay vào.” Lẫm Lạc sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, sẽ chói chặt cô ở bên mình.
“Không thành vẫn đề, ngày mai lập tức kết hôn được không? Em muốn ông nội nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của em, ông mới có thể yên tam, nhờ anh vậy.” Vì ông nội, tất cả đều như thế đi.
“Ngày mai?” Lần đầu tiên lại hấp tấp như thế, thật khiến hắn buồn cười.
“Đúng vậy, ngày mai, càng nhanh càng tốt. Đúng rồi, chúng ta giao hẹn nhé, đừng cho cha mẹ biết chúng ta là kết hôn giả, vì nhất định bọn họ sẽ không đồng ý chuyện này.” Xem ra Tiểu Mễ không phải là không biết nghĩ.
“Em cũng biết chuyện này thật hoang đường sao? Còn tưởng rằng em cái gì cũng không sợ.” Lẫm Lạc cố ý nói khẽ bên tai cô.
“Anh sẽ không đổi ý chứ, như vầy sẽ khiến những người mến mộ anh thương tâm muốn ૮ɦếƭ, còn có…. Còn có cô gái anh thích sẽ hiểu lầm, anh không để ý sao?” Tiểu Mễ sợ hắn đổi ý, hắn chính là tổng giám đốc của tập đoàn Thái Năng, là người thừa kế tương lai, sẽ vì một cô gái bình thường như cô mà chịu nhiều tổn thất như vậy sao.
“Chính vì thế, em phải báo đáp anh a?” Hắn còn ước những người đừng tới dây dưa, vừa lúc cô lại cho hắn một ý tưởng tốt như vây. Người hắn thích, còn không phải cô sao? Ý cười ở đáy mắt Lẫm Lạc ngày càng đậm, lần này chính là không mời mà tự đến, toàn bộ thế giới hắn chỉ cần cô là đủ.
“Cái này…” Tiểu Mễ gãi gãi đầu, vẻ mặt trầm tư, cái này thật không nghĩ tới a, nhưng mà, chỉ cần hắn chịu đồng ý với cô, mặc kệ là cái gì cô dẽ đáp ứng hắn.
“Đi thôi.” Nhìn vẻ mặt khó xử của cô, hay hắn đã đặt ra cho cô một câu hỏi khó.
“Đi đâu?”
“Đương nhiên là đi chuẩn bị hôn lễ.”
“Thật sự? Được ___”
Lẫm Lạc đi ra khỏi văn phòng, Tiểu Mễ chạy chậm theo ở phía sau, Lý Khắc đứng ở ngoài cửa đi theo bọn họ.
“Lý Khắc, giúp tôi thu xếp mọi thứ, ngày mai tôi và Tiểu Mễ kết hôn, tốt nhất làm càng long trọng làm tốt.” Lẫm Lạc vừa đi vừa nói với Lý Khắc, “Còn có, thông báo cho tất cả các cổ đông đến tham gia hôn lễ.”
“Chờ một chút, tại sao lại muốn làm long trọng như vậy? Đơn giản một chút là được rồi, như là chụp ảnh kết hôn, uống ly rượu giao bôi chẳng hạn, càng đơn giản càng tốt.” Tiểu Mễ một bên nhớ nhớ một bên nói không ngừng, cô không muốn làm lớn chuyện này, đến lúc lại không thử vãn hồi.
“Em___ không___ có____ quyền ____ Mẹ khi*p___ phiền.” Lẫm Lạc phun từng chữ qua kẽ răng, cô lập tức ngậm miệng. Hắn lại không biết trong cái đầu nhỏ kia còn có gì nữa, muốn đổi ý, nghĩ cũng đừng nghĩ, hắn muốn toàn bộ thế giới làm chứng, cô gái này là của hắn, ai cũng không thể ςướק cô đi.
Tiểu Mễ nghe lời hắn im lặng, trong lòng tràn đầy bất mãn, đấp ứng rồi, nhưng là…. Ai, mặc kệ, trước hết thực hiện tâm nguyện của ông nội đã.
“Được, tôi đi làm.” Lý Khắc nhận được mệnh lệnh, lập tức rời đi.
Chiếc váy cưới được đặt ở công ty váy cưới nổi tiếng nhất.
Thiết kế tinh túy ở chỗ tạo ra vẻ đẹp lãng mạn kinh điển của Châu Âu, thể hiện sự tạo nhã tôn quý khiến cho người khác thưởng thức.
Chiếc xe Ferrari dừng ở ngoài cửa công ty, Lẫm Lạc vừa đi vào, liền có mấy người phục vụ đi tới, khách khí chào hỏi.
“Cho tôi gặp nhà thiết kế giỏi nhất, cả người trang điểm, nhi*p ảnh gia, giúp cô gái này, tôi muốn cô ấy trở thành một cô dâu đẹp nhất.” Lẫm Lạc lạnh lùng nói.
“Chúng tôi sẽ làm như ý ngài, tiểu thư xin mời theo đi chúng tôi.” Người phục vụ khẽ cúi người, thái độ cực kì chuyên nghiệp.
“Thích Lẫm Lạc tiên sinh, hãy nghe em nói, không cần phải tốn công tốn sức như vậy, có thể đơn giản một chút…” Tiểu Mễ cố gắng làm hắn thay đổi chủ ý.
“Có nhiều lý do thật đấy.” Con người hắn bỗng nhiên u ám, cô không thể yên lặng nghe lời hắn sao? Trên đường đi luôn tranh cãi với hắn.
Tiểu Mễ không tình nguyện bị bắt đến phòng hóa trang, Lẫm Lạc cũng không rảnh rỗi, tiến đến phòng thay quần áo thay lễ phục mà công ty đã tỉ mỉ chuẩn bị cho hắn.
Một giờ sau, Tiểu Mễ rốt cuộc hoàn thành xong, Lẫm Lạc đã xong trước ba mươi phút đang đợi cô.
Chiếc rèm được kéo ra, một khắc này, Lẫm Lạc không hề nghi ngờ người đứng trước mắt mình – Tiểu Mễ thực kinh diễm động lòng người, thật mê hoặc. Mỹ nhân trước mắt này chính là cô gái ngốc trước kia sao? Đây chính là tiên nữ hạ phàm mà.
Kiểu tóc được vén cao thật quý tộc và thanh lịch, màu trắng thanh khiết ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, làn váy dài xõa tung, rơi trên mặt đất, từng đường cong trên cơ thể cô hiện lên rõ ràng, tuy là kiểu dáng đơn giản, nhưng mặc ở trên người cô rõ ràng lại tôn thêm khí chất cao quý. Khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm nhẹ nhàn, trời sinh cô, cơ bản là không cần đồ trang điểm và trang điểm để cho dấu.
Lần đầu tiên mặc trang phục lỗng lẫy, Tiểu mễ có điểm ngại ngùng, hai má khẽ hồng lên, thật đúng là không cần dùng phấn má, vẻ đẹp tự nhiên, như một tiên nữ hạ phàm, là tiêu điểm giữa vạn người, thật sự rất đẹp, có thể nói là cô dâu đẹp nhất trong lịch sử.
Lẫm Lạc giật mình hoàn hồn, hắn rất hài lòng, nhưng là cảm xúc không có rõ ràng, chỉ là mỉm cười, đi đến bên cạnh cô, cứi người ở bên tai trái cô nói nhỏ, giọng nói mềm nhẹ” “Mễ Nhi, hôm nay, em thực sự rất đẹp.” Đưa tay nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, đi vào phòng chụp ảnh.
Má Tiểu Mễ thực sự rất hồng, bị hắn nói một câu vào tai, cả người như bồng bềnh trôi dạt, cuốn vào sự dịu dàng nhẹ nhàng của hắn, tiết tấu tim đập mạnh hơn, chụp thật nhiều hình đẹp.
Gần đây thường xuyên có cảm giác như thế, khi nhìn thấy mặt hắn mặt liền đỏ, mồm miệng nói không rõ, sợ hơn nữa là trong đầu thỉnh thoảng lại xuất hiện hình ảnh của hắn, còn có thể ngây ngô cười, cô bị ác ma này nguyền rủa sao?
Tiểu Mễ mơ hồ còn không biết cô đã dấn thân quá sâu vào trong đó, không thể kiềm chế đã yêu ác ma ca ca của cô, chỉ là đối với tình yêu, cô hoàn toàn rất chậm chạm, chậm hiểu.
Hôm sau.
Trong tập đoàn Thái Lăng, sự kiện hôn lễ đã gây ra nhiều ồn ào, náo động. Trên ti vi, truyền thông, báo chí, tạp chí đều đưa tin. Mọi nơi có thể nhìn thấy “Tổng giám đốc của tập đoàn Thái Lăng Thích Lẫm Lạc sẽ kết hôn với Mạt Tiểu Mễ vào ngày hôm nay.”
Sáng sớm tại nhà họ Thích, mọi người khi nhận được thông báo liền vội vàng đi tới.
” Vì sao lại như vậy?” Tạ Khải không thể tin nổi.
“Có phải người đó ép buộc cô, tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng.” Lam Ngọc tin rằng Thích Lẫm Lạc rất có thể làm chuyện như vậy.
“Không phải, là tôi yêu cầu anh ấy kết hôn, tâm nguyện cuối cùng của ông nội là nhìn thấy tôi với Lẫm Lạc kết hôn, bây giờ ông nội còn đang sống, tôi nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông, mọi người đừng nói gì cả, Thích Lẫm Lạc tiên sinh là người tốt, không nên trách anh ấy.” Tiểu Mễ giải thích.
“Là thật sao?” Tạ Khải không tin mọi chuyên lại đơn giản như vậy, hắn đã sớm phát hiện cô đối với Lẫm Lạc cảm giác khác khác, cô ấy thích hắn?!
“Nếu em đã quyết định như vậy, chúng ta có hỏi cũng chẳng giải quyết được gì, cứ như vậy đi, anh hi vọng em hạnh phúc là tốt rồi.” Tuần Tường giống như một người anh trai hiểu được tâm tư của cô.
“Cậu thích anh ta sao?” Lam Ngọc hỏi.
“Mình… Mình không biết, có lẽ vậy.” Tiểu Mễ tùy ý trả lời Lam Ngọc, cô muốn trốn tránh vẫn đề này, “Mọi người ngồi đi, tôi đi ra ngoài chút.” Nói xong cô chạy ra ngoài.
Chạy tới bên cạnh hồ, cô thống khổ, ” Mình làm sao có thể thích ác ma chứ? Không thể được?” Cô thì thào nói.
“Như thế nào lại không thế được? Em chính là thích Lẫm Lạc, đã thích đến không thể kiềm chế rồi.” Tuấn Tường không biết đứng đằng sau cô từ khi nào. Tâm tư đơn thuần của cô, hắn đã sớm nhìn ra.
“…” Cô trầm mặc.
Không nói một lời nào, tốt lắm, đã thừa nhận.
“Em nên suy nghĩ về việc này.” Dứt lời liền rời đi để cô ở lại suy nghĩ.
“Em chính là thích Lẫm Lạc… Thích đến không thể kiềm chế rồi….” Lời nói của Tuấn Tường, đầu óc cô trở nên trống rỗng, cô ngơ ngác nhìn nước trong hồ, đã không muốn phủ nhận sự thật này, đúng vậy, thích hắn, có thể nào, Thích Lẫm Lạc sẽ đáp ứng kết hôn giả với cô vì ông nội, xuất phát từ đồng tình mà thôi. Hơn nữa bên cạnh hắn, có trăm ngàn mĩ nhân xinh đep hơn cô, như thế nào lại là cô.
Dù có như thế nào, cô phải chôn thứ tình cảm này ở sâu trong nội tâm, vĩnh viễn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc