Cô dâu không nên là em - Chương 52

Tác giả: Phong Cảnh

 Lăng Phú Quý tự mình mời phóng viên dự họp, tuyên bố con dâu Hàn Thấm tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc xí nghiệp Lăng Uy .
Bởi vì Hàn Thấm vừa xinh đẹp, năng lực lại tốt , nhân viên của xí nghiệp Lăng Uy đối với cô vô cùng yêu quý , vị trí này ngoài cô ra không ai có khả năng đủ tài, đủ đức đảm nhận. Hàn Thấm đối với việc này chỉ có thể vô cùng cảm động , cô rốt cục đã qua những ngày vất vả trả giá, bây giờ cô đã được mọi người thừa nhận , được mọi người công nhận năng lực của mình , rốt cục nơi đây là nơi cô có thể phát huy hết năng lực , sở trường của mình rồi.
Về vị trí lúc trước cô từng làm – phó tổng giám đốc xí nghiệp Lăng Uy , tự nhiên là được chuyển giao cho trợ tá đắc lực nhất – La Tân .Có hắn hỗ trợ cùng với những nhân viên cần cù luôn cố gắng , Hàn Thấm quản lý công ty ngày càng tốt, mang đến nhiều thắng lợi cho xí nghiệp Lăng Uy , khiến cho xí nghiệp ngày càng phát triển không ngừng.
Mà nhờ có vợ giúp , Lăng Dục Vĩ cũng có thể toàn lực thực hiện sự nghiệp từ thiện nghệ thuật. Có lẽ có người sẽ cảm thấy đôi vợ chồng bọn họ tựa hồ sai vị trí , nhưng hắn tuyệt đối không để ý đến cái nhìn của người ngoài , dù sao vợ yêu của hắn cảm thấy thoải mái , hắn liền nghe theo. Hàn Thấm cho rằng làm việc ở xí nghiệp, cô có thể phát huy hết sở trường vốn có của mình , hắn sẽ ở phía sau , yên lặng nhìn cô , tập trung cho công việc từ thiện. Với vợ chồng họ, như thế là ai vào vị trí ấy, vô cùng thích hợp a .
Hôm nay , Lăng Dục Vĩ lén lút đi vào xí nghiệp Lăng Uy , khi đi vào phòng của tổng giám đốc , phát hiện thấy vợ yêu của mình đang ngồi trên ghế ngủ gật.
Hắn liền đi đến bên cạnh, ở bên tai cô nhẹ nhàng trêu chọc : ‘’ Chủ tịch đến kìa ‘’
Hàn Thấm lập tức mở to mắt , ngồi bật dậy , hết nhìn đông lại ngó qua tây , phát hiện chỉ có đức ông chồng gian trá đang đứng ở bên cạnh, không khỏi tức giận lườm cho một cái. ‘’ Anh thật đáng ghét , toàn làm người ta sợ không thôi à ! ‘’
-‘’ Khó gặp được khi thấy vợ yêu nhàn hạ thôi mà ! ‘’ Hắn cúi đầu hôn cô một cái.
-‘’ Em mới không phải …’’ Sửng sốt một chút , cô liền trốn tránh thay đổi đề tài . ‘’ Anh tìm em có chuyện gì sao ? ‘’
Lăng Dục Vĩ ý vị thâm trường cười.’’ Em đã quên hôm nay ngày gì à ? ‘’
Ngày gì nhỉ ? sinh nhật chồng ? Sinh nhật cô ? Lễ tình nhân , Lễ Noel , hay là sinh nhật ba mẹ chồng đi ?
-‘’ Ai, ngày trọng yếu như vậy , thế mà cự nhiên em lại quên , vẫn là có ông chồng này nhớ rõ thôi ‘’
Hắn nhíu mày, vẫn không nói cho cô đáp án .’’ Vợ yêu quý của tôi ơi , anh bình thường đi đến công ty đều là vào phòng của em, em không hân hạnh đón tiếp anh sao ? ‘’
Hắn lại vươn tay , mỗi lần khi hắn tìm cô là đều dụ dỗ cô trốn việc , hắn đều giở cái chiêu này. Đáng tiếc, Hàn Thấm thầm than là chính mình rất yêu hắn rồi, vì thế vươn tay , chạm vào bàn tay to lớn của hắn.
-‘’ Đi thôi ‘’
Lăng Dục Vĩ thần bí lái xe mang cô đi đến trước một tòa nhà lớn ở khu phố đông dân , cho dù cô có ép hỏi hắn như thế nào hắn cũng nhất định không nói là muốn làm cái gì.Ngừng xe tại trước cửa lớn , hắn còn che mắt của cô lại , dẫn cô đi vào một nơi thanh âm ồn ã náo nhiệt.
Thẳng cho đến khi hắn dừng bước , cô đột nhiên thấy xung quanh lại trở nên lặng ngắt như tờ.
Vừa muốn lên tiếng đặt câu hỏi , Lăng Dục Vĩ đã ở bên tai cô nói : ‘’ Chuẩn bị tốt để nghênh đón kinh kỉ chưa vợ yêu ? ‘’
Lăng Dục Vĩ bỏ tay ra , Hàn Thấm nhìn thấy hình ảnh trước mắt , lập tức cảm động nói không ra lời , hốc mắt cũng đỏ hồng.
-‘’ Chúc mừng kỉ niệm ngày kết hôn , vợ yêu ‘’ Hắn thân thủ nhanh nhẹn đỡ gáy của cô, nhẹ nhàng tặng cô một nụ hôn , tất cả mọi người trong hội trường cũng đi đến, chúc mừng hạnh phúc bọn họ.
-‘’ Anh làm sao có thể .. Anh làm việc này khi nào …’’ Cô hai mắt đẫm lệ ௱ôЛƓ lung nhìn những thứ trước mắt.
Nơi mà Lăng Dục Vĩ mang cô đi đến chính là hội trường triển lãm cá nhân , trên tường tất cả đều là những bức tranh hắn vẽ , mà nhân vật chính trong những bức tranh chỉ là một người , chính là cô.
Ngay cả chính cô cũng không biết, nguyên lai mình có nhiều tư thái , diện mạo khác nhau như vậy , có khóc, có cười, hoặc ngồi hoặc nằm , tất cả hắn đều vẽ lên cô mang thần thái rất đẹp , biểu hiện rất tuyệt vời 100 % , nhưng cũng có thể thấy qua những bức tranh, tình cảm của hắn đối với cô là chân thật, là hoàn toàn không muốn rời xa , biểu hiện ra đến 1000 % , 1 vạn % cũng chả hết.
-‘’ Vợ à, anh nhớ rõ anh sớm nói với em muốn triển lãm tranh đi ? ‘’ hắn ngàn ám chỉ, vạn ám chỉ không nghĩ tới cô ngây ngốc không có đoán được. ‘’ Lần này chủ đề triển lãm tranh là ‘’ Người yêu ‘’ mỗi một bức tranh đều là những tác phẩm không thể mua được.’’
-‘’ Anh .. anh quả thực … ‘’ Hắn luôn như vậy, làm cho cô cảm động không thể khống chế được , hại cô không thể không yêu cho được.
-‘‘ Bởi vì , anh từng không cẩn thận xé rách bức tranh vẽ em ‘’ Đối với sự kiện kia, hắn vẫn còn canh cánh trong lòng .’’ Cho nên anh vẽ nhiều như vậy trả cho em, em có vừa lòng không ? ‘’
Lúc này Hàn Thấm căn bản đã nói không nên lời, chỉ có thể dùng vẻ mặt đã tràn đầy nước mắt để đối mặt. Cô nhìn thấy tân khách đến xem tranh đều là bạn tốt của cô , thậm chí cả Tiểu Ngữ, cả ba mẹ chồng cũng đến a .
Lăng Dục Vĩ nắm chặt bàn tay cô, mỗi bước lại giới thiệu cho cô mỗi bức tranh , nói cho cô biết tranh đó hắn vẽ ở đâu, tại thời điểm nào nắm giữ phong thái của cô.
Thẳng đến khi bức tranh cuối đều xem ra, Hàn Thấm mới có thể khống chế cảm xúc
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc