Cô dâu không nên là em - Chương 51

Tác giả: Phong Cảnh

 Cổng chính sân bay Đào Viên .
Vì đi đến Pháp nhận giải thưởng , Cần Cần phải xuất ngoại , ở đây đưa tiễn có ba mẹ của Cần Cần , một thầy giáo ,và thầy A nghĩa , cô bé H**g phấn ở bên mọi người nói chuyện cười đùa , miệng nói liến thoắng một chút cũng không ngừng , không nhìn ra một chút khẩn trương như nguời ta khi xuất ngoại.
-‘’ Thầy A Nghĩa , chú cùng công chúa xinh đẹp khi nào mới tới vậy ? ‘’ Bé đã muốn chờ lâu thật lâu nha , chờ đến mốc meo sắp biến thành cây nấm hương rồi . ‘’ Bọn họ nói là sẽ đến tiễn Cần Cần nha ‘’
-’ Ách .. Hẳn là sắp tới rồi đi ? ‘’ A Nghĩa cười đến xấu hổ. Ai biết cặp vợ chồng kia đến giờ này mà còn chưa tới, không biết đang làm cái gì a ?
Lại một lúc lâu sau nũa, Cần Cần không bình tĩnh dậm dậm chân, bỗng nhiên khi quay đầu thì nhìn thấy Hàn Thấm và Lăng Dục Vĩ đang vội vàng chạy tới.
-’’ Thật có lỗi , thật có lỗi , chúng ta đến muộn một chút ‘’ Khi nói những lời này Lăng Dục Vĩ còn thở gấp gáp.
-’’ Vị tiên sinh này , các nguời không chỉ là ‘’ một chút ‘’ thôi đâu , phải là rất , rất muộn đấy chứ ? ‘’ A Nghĩa tức giận nói : ‘’ Các người đến tột cùng đang làm cái gì , làm sao có thể đến muộn lâu như vậy ? ‘’
-‘’ Bởi vì đêm qua chúng ta ở trên giường —‘’ Lăng Dục Vĩ đang muốn mở miệng giải thích , lại bọ Hàn Thấm cho ăn một khửu tay.
-‘’ Xem tivi quá muộn ! ‘’ Hàn Thấm dễ dàng tiếp được lời nói của hắn , sợ hắn lại thật sự nói với A Nghĩa chuyện tế nhị này .
Xem tivi ? Lăng Dục Vĩ có chút buồn cười nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô , không khỏi nổi lên tâm tình muốn đùa cô. ‘’ Còn có buổi sáng hôm nay chúng tôi cũng …’’
-‘’ Nhòm tivi a ! ‘’ Lại tiếp tục tiếp lời , Hàn Thấm ra vẻ đứng đắn hướng về phía A Nghĩa cường điệu : ‘’ Cho nên không cẩn thận đã quên mất thời gian , thành thật có lỗi ‘’
A Nghĩa nhíu mày xem thường. Đôi vợ chồng này quả thật là giấu đầu hở đuôi !’’ Chương trình gì mà đáng xem đến thế vậy ạ , ngay cả chuyện Cần Cần xuất ngoại quan trọng như vậy cũng có thể đến muộn ? ‘’
-‘’ Tin tức a ‘’ Hàn Thấm nói .
-‘’ Điện ảnh a ‘’ Lăng Dục Vĩ đồng thời nói.
A Nghĩa không biết nên khóc hay nên cười khi nhìn đôi vợ chồng tự bào chữa đến dở hơi này.
Lăng Dục Vĩ để tránh cho cái người phía sau sẽ hướng hắn nổi giận , đành phải bất đắc dĩ nói ‘’ Đêm qua xem film , sáng nay thì xem tin tức a ‘’
-‘’ Xin hỏi hôm nay có cái tin tức gì quan trọng a ? ‘’ A Nghĩa lại hỏi.
Cái này hai người đều không thể nói ra được gì . Bọn họ làm thế quái nào biết hôm nay tin tức có gì quan trọng đây, cả đầu chỉ có trí nhớ đêm qua, nhưng làm thế nào có thể nói cho hắn , vì thế chỉ có thể xấu hổ hai cái mặt ngượng ngùng cười haha .
A Nghĩa có cơ hội có thể trêu chọc Lăng Dục Vĩ, làm sao có thể dễ dàng buông tha cho chứ , cố ý tới gần hắn thấp giọng nói ‘ Ta xem, các người ngay hôm qua là làm cái việc tạo người đi ! ‘’
Cuối cùng , hắn bị một quả ám quyền ( đánh lén =)))) mới chịu chấm dứt cái đề tài hại đầu óc này .Cần Cần nhìn thấy nguời lớn nói chuyện của người lớn , không thuận theo nên cố ý nắm lấy tay áo của Hàn Thấm . ‘’ Công chúa , chị cùng chú rất là chậm chạp nha , em chờ hai người rất lâu rồi đó nha ‘’
-‘’ Thật xin lỗi , Cần Cần ‘’ Hàn Thấm ngồi xổm xuống , vươn tay sờ sờ đầu cô bé . ‘’ Chị cùng chú chuẩn bị quà muốn tặng cho bé nha ! Cùng là chúc mừng tranh của bé đoạt giải , mặt khác cũng cầu chúc cho bé ngày sau học tập có thể bình an , thuận lợi ‘’ .
-‘’ Thật sự ? ‘’ Cần Cần cao hứng đến độ nhảy cẫng lên.
-‘’ Thật sự ‘’ Lăng Dục Vĩ tiến lên ôm lấy thắt lưng của Hàn Thấm, trên tay khác là một cái túi rất to .’’ Ở đây , chú cùng công chúa … ách cùng cô lựa chọn , bé nhìn thử xem ‘’
Tò mò tiếp nhận gói quà , Cần Cần mở gói to ra , nhìn xem bên trong có cái gì , nhịn không được H**g phấn mà thét chói tai ra tiếng : ‘’ Là dụng vụ vẽ tranh ! Nguyên một bộ dụng cụ vẽ tranh ! Thiệt là đẹp nha ! ‘’
Cô bé xông lên phía trước ôm lấy hai người , tay nho nhỏ không đủ dài, nhưng ý cảm kích thì lại tràn đầy quanh hai nguời bọn họ.
-‘’ Cám ơn chú, cám ơn công chúa ! Cháu rất thích a ‘’
-‘’ Thích là tốt rồi ! ‘’ Lăng Dục Vĩ ôm bé lên ‘’ Đúng rồi, cháu muốn gọi vợ chú thì phải gọi là cô , không thể gọi là chị !’’
-‘’ Vì sao ? ‘’ Bé không rõ nha .
-‘’ Bởi vì cái kiểu này nghe qua, chú so với vợ chú thật là già a !’’
-‘’ Chú vốn có vẻ già a ! ‘’ Cô bé đương nhiên cho rằng như thế .
Lăng Dục Vĩ đau khổ, không biết nên giải thích cho cô nhóc này như thế nào a, xưng hô như thế thật là bất đồng a .Hàn Thấm thưởng thức vẻ mặt của hắn , mỉm cười sung sướng ( =))))) )
Lúc này ba mẹ Cần Cần cùng thầy giáo đi cùng đã ở đầu khác ngoắc Cần Cần, giờ nhập cảnh đã đến rồi. Cần Cần không tình nguyện từ trong lòng Lăng Dục Vĩ chui ra , cùng đi theo thầy giáo vào cửa hải quan.
Đi vào cửa trong nháy mắt, cô bé đột nhiên quay đầu , nước mắt rơi đầy mặt hướng mọi người vẫy tay . ‘’ Ba mẹ , thầy A Nghĩa , chú, còn có công chúa … cô , con rất nhanh sẽ trở lại, đến lúc đó con sẽ vẽ được thật nhiều tranh cho mọi người nha ! ‘’
Mỗi người đều hướng về phía vẽ vẫy tay nói lời từ biệt, cho đến khi thân ảnh của cô bé biến mất ở trong hải quan mới thôi.
Nhìn xem bộ dáng mọi người lưu luyến không rời, A Nghĩa tiến lên vỗ vỗ vai Lăng Dục Vĩ “ Cậu lại giúp được một đứa nhỏ để nó có tiền đồ sáng lạn a ‘’
-‘’ Cái này không phải là công lao gì của tôi , đây chính là các bé có tài năng ‘’ Hắn hướng A Nghĩa cười cười. ‘’ Huống chi trong chuyện này , Hàn Thấm là người có công đầu , dưới sự chỉnh đốn quỹ hội của cô ấy, có thể trợ giúp được cho nhiều người hơn nữa ‘’
-‘’ Đúng vậy, Hàn Thấm , thật sự cảm tạ cô . Tôi chưa từng thấy ai lại tốt bụng , nhiệt tình lại xinh đẹp như cô đâu ‘’ A Nghĩa đối với cô giơ ngón tay cái lên.
-‘’ Không, kì thật tôi cũng không có làm gì đâu ‘’So với Lăng Dục Vĩ luôn toàn tâm toàn trí hỗ trợ lĩnh vực này, cô chỉ có thể xem như một thương nhân , không dám chiếm đoạt danh hiệu nha.
Ánh mắt cô tự nhiên hướng về phía chồng, hắn liền gắt gao nắm lấy bàn tay cô , hai người nhìn nhau cười , vợ chồng ăn ý cùng thâm tình , ngay cả một động tác nhỏ như vậy cũng tràn ngập yêu thương.
A Nghĩa nhìn thấy thì vô cùng cảm thán . ‘’ Hai ngườii có thể có ngày hôm nay , tôi cũng tận lực giúp đó a ‘’
-‘’ Tôi biết . Tôi thật không biết nên cảm tạ cậu hay mắng cậu đây .Kế hoạch của tôi thiếu chút nữa là bị cậu phá hủy ‘’ Lăng Dục Vĩ nghĩ đến việc Cần Cần đưa bức tranh cho Hàn Thấm liền cảm thấy buồn cười. Hắn vốn định tiến hành đoạt lại tâm của Hàn Thấm dần dần , không nghĩ tới Cần Cần lại bị tên này chỉ điểm, khiến cho cái kế hoạch của hắn bị nhảy vọt , may mắn cuối cùng cũng thuận lợi thành công ‘’ Cậu rốt cuộc thu mua cái tiểu gián điệp Cần Cần kia khi nào vậy ? ‘’
-‘’ Sơn nhân * người rừng *còn có diệu kế. Không cần cảm kích tôi quá , R*ợ*u đầy tháng, nhớ mời tôi đến ăn là được rồi ‘’
-‘’ R*ợ*u đầy tháng ? ‘’ Lăng Dục Vĩ không biết nên khóc hay nên cười trừng hắn . ‘’ Hẳn là không nhanh như thế đâu ! ‘’
-‘’ Phải không ? ‘’ Nhún vai , A Nghĩa có chút buồn cười nhìn Hàn Thấm đang ấm ức cùng xấu hổ, cố ý hướng bạn tốt của hắn nháy mắt ám muội . ‘’ Hai người trở về sau xem nhiều tivi vào, rất nhanh là tôi có thể đến uống R*ợ*u đầy tháng đời thứ ba của Lăng gia rồi. ‘’
Lăng Dục Vĩ liếc trắng mắt, thế nhưng câu tiếp theo của A Nghĩa còn khiến cho con chó đi qua cũng phải giật mình.
-‘ Đúng rồi, hai người là ở cùng ba mẹ đi ? Thời điểm xem tivi . nhớ rõ âm lượng giảm một chút a ! ‘’
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc