Cô dâu không nên là em - Chương 23

Tác giả: Phong Cảnh

Bình tĩnh xem qua tất cả tư liệu có liên quan tới Lăng Uy , Hàn Thấm càng xem trong lòng càng sợ hãi.
-“Nguyên lai…… Lăng Dục Vĩ làm được việc này, được tổ chức đấu giá , triển lãm cùng bán hàng từ thiện, làm mục đích từ thiện lớn…… Thật không nghĩ đến tác phẩm hắn có thể bán ra với mức giá cao như vậy!” Cô xem lại định giá bán đấu giá, lại đối chiếu với hạng mục chi tiêu, rõ ràng phát hiện có chỗ kỳ quái.“Vì sao các khoản thu chi của quỹ lại không hợp nhau? Cái kia không phù hợp đi nơi nào?”
Cô nhanh chóng ấn máy tính, quả nhiên thiếu hụt rất nhiều, này đại biểu cho tiền đến trên tay Lăng Dục Vĩ cuối cùng , chỉ còn một nửa số tiền bán đấu giá.
Trái lo phải nghĩ, cô hơi do dự cầm lấy điện thoại, gọi cho người chồng kết hôn đã quá ba mươi vài ngày nhưng lại nói nói không vượt quá mười câu kia.
Điện thoại chuyển được, nghe thanh âm đáp ứng của hắn, cô đột nhiên nói không nên lời. Bình thường gặp mặt, hai người cũng chỉ có lời nói lạnh nhạt, chưa từng nói chuyện qua điện thoại, âm điệu của hắn mới có thể nhu hòa như thế, làm cho cô yên lặng nghĩ đến hai người vẫn là cảm tình thật sâu, thật không muốn phá vỡ không khí thế này.
-“Em là Hàn Thấm.” Cô báo tên mình , vẫn là phải đối mặt với thực tế.
Quả nhiên,thanh âm điện thoại lập tức trở nên lạnh như băng, giọng nói mang theo một ít không kiên nhẫn.
-“Có chuyện gì? Không có việc gì không cần gọi điện thoại cho tôi.”
-“Em không có nhàn rỗi như vậy .” Tên kia quả thực lợi hại, câu nói đầu tiên đã làm cho cô tức giận, nhưng cô gọi điện vốn không phải để cãi nhau với hắn, cho nên âm điệu vẫn bình tĩnh.“Em chỉ là có chuyện muốn hỏi anh.”
-“Chúng ta có chuyện gì sao?” Hắn như trước vẫn duy trì hờ hững đáp lời.
Nếu không phải bận tâm quyền lợi của hắn, cô còn chẳng muốn gọi cho hắn cuộc điện thoại này! Đùa giỡn cái gì tàn nhẫn! Hàn Thấm ở trong lòng thầm mắng, nhưng nghi vấn vẫn cứ phải hỏi, cô đành phải tự động xem nhẹ sự không thân thiện của hắn.
-“Em muốn hỏi anh, Quỹ Văn hóa Lăng Uy , số tiền chi ra được trực tiếp đưa vào tài khoản sao?”
Lăng Dục Vĩ trầm mặc một chút, thanh âm đột nhiên trở nên phòng bị.“Cô hỏi cái này làm gì?”
-“Anh yên tâm, em đối với tiền của anh không có hứng thú.” Nếu không phải nói qua điện thoại, cô tin tưởng chỉ cần nghe hai câu cô sẽ thưởng cho hắn nắm đấm.“Em chỉ muốn biết, cơ chế chi tiêu và thu nhập của quỹ hoạt động thế nào? Còn có, anh có biết hay không tổng ngân sách quỹ hội một năm ?”
Này liên tiếp các vấn đề trực tiếp lại sắc bén làm cho Lăng Dục Vĩ cảnh giác cao nhất, hắn có chút thô lỗ nói:“Cô quản nhiều như vậy muốn làm cái gì? Hiện tại cô là nghĩ muốn khống chế nguồn kinh tế của tôi , hay là muốn dùng tiền tài áp bức tôi nghe lời cô? Tôi nói cho cô biết, ba cho cô vào công ty, không phải muốn cho cô làm loạn……”
Hàn Thấm nghe xong nổi trận lôi đình. Cái này toàn bộ ai làm, hắn cự nhiên không chút nào chứng thực liền toàn bộ đổ lên trên người cô! Chẳng lẽ hắn không biết, chính là bởi vì hắn không nghĩ tiếp quản công ty, Lăng Phú Quý mới có thể lấy công việc đổ hết lên đầu cô; Mà cô nguyện ý nhận hết tất thảy đau khổ này, là vì cô muốn cho hắn tự do đi làm chuyện hắn muốn, bởi vì cô không muốn làm cho hắn ở nghệ thuật sáng tác phải chịu những việc này quấy nhiễu, bởi vì cô…… Thương hắn!
-“Lăng Dục Vĩ tiên sinh, yêu cầu anh câm miệng lại, em cự tuyệt nhận những điều vu khống.” Cô cũng có tính khí của cô , cũng không phải là chỉ biết làm một cô con dâu ủy khuất.“Tôi hỏi chút vấn đề này , là vì lợi ích nhân quyền , muốn hay trả lời hay không là tùy anh.”
Lăng Dục Vĩ im lặng , một lúc sau , hắn giống như vừa trải qua đấu tranh nói :“Trong trường hợp này, tôi từ chối trả lời vấn đề của cô.”
Cự tuyệt này không thể nghi ngờ là đối với nội tâm Hàn Thấm thật mạnh đả kích. Hắn vẫn là không tín nhiệm cô . Một tháng ,cuộc sống hôn nhân càng ngày càng lãnh đạm , cùng với địch ý ngày càng cao , đều làm cho cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đều nhanh không biết chính mình đến tột cùng là vì ai mà phải chịu vất vả như vậy.
-“Dục Vĩ…… Chẳng lẽ chúng ta không thể chung sống hòa bình sao?” Cô có chút mệt mỏi hỏi.
Sự mệt mỏi của cô thông qua thanh âm rơi vào tai Lăng Dục Vĩ , hắn bị tác động cũng không nhỏ hơn so với cô , nhưng mà nếu thử mở lòng một lần nữa, hắn còn cần một đoạn thời gian, huống chi cô hôm nay hỏi vấn đề, lại là mẫn cảm như vậy.
Suy nghĩ, hắn quyết định không tiết lộ một tia cảm xúc, thậm chí còn muốn tăng cường che giấu tình cảm cùng mong muốn mãnh liệt bên trong của mình .“Hàn Thấm, hiện tại mặc kệ cô hỏi cái gì, tôi đều sẽ hoài nghi động cơ của cô , cho nên, chúng ta về sau tốt nất vẫn là không nên can thiệp chuyện của nhau.”
Nguyên lai hắn thật sự đề phòng cô đến tận bây giờ……
Hàn Thấm dường như bị hắn bức tới khóc, nhưng một cỗ bất bình oán khí kiên trì cũng không chịu thua kém, làm cho cô vẫn có thể bình tĩnh tiếp nhận thách thức của hắn.“Tốt lắm, anh đã cự tuyệt giao tình, em không miễn cưỡng anh, bất quá ngày sau nếu là đã xảy ra vấn đề gì, anh tốt nhất đừng lại đem trách nhiệm giao cho em.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc