Cô dâu không nên là em - Chương 2

Tác giả: Phong Cảnh

“À, là tôi đến trước, tôi đã ở trong này ngồi nhiều giờ liền. Nghiêm túc mà nói, vẫn là cô… vừa rồi luyện giọng mới khiến cho tôi chú ý”. Hắn chỉ tới chỗ của mình ,“Xem, đồ của tôi tất cả đều ở đó, không thể trong thời gian ngắn biến ra được chứ?”
Hàn Thấm xem qua chỗ hắn chỉ, nơi đó có một giá vẽ, thậm chí trên tay anh ta còn có một quyển phác họa, chỉ kì quái duy nhất cái Pu't máy hắn cầm.
Cô không khỏi quay lại nhìn về phía biển, có chút kinh ngạc quay đầu lại hỏi: “Buổi tối mặt biển toàn một màu đen, anh đến tột cùng muốn vẽ cái gì vậy?”
-“Đừng xem thường biển đêm , nghĩ như vậy sẽ không tưởng tượng được không gian mới rộng lớn”. Hắn ý bảo cô đi tới hướng giá vẽ, “Xem, trong lòng nghĩ tới hình ảnh gì, đều tự nhiên sẽ hiện ra hết”
Cũng không ôm quá lớn kỳ vọng đi theo hắn , nhưng lúc cô trên đê ngồi dưới ngọn đèn mờ nhạt thoáng nhìn hắn vẽ cảnh vật, nội tâm cũng không khỏi một trận rung động.
Kia không chỉ là một mảnh đen , hắn dùng màu đen nhợt nhạt, còn có màu lam đậm, nhưng vẫn làm cho người ta dễ dàng phân biệt đây là một cảnh biển- một mảng thần bí biển lớn, phảng phất gào thét muốn ánh sáng, hoàn toàn muốn hấp thu mạch nước ngầm lớn.
-“Anh… Là họa sĩ nổi tiếng sao?”. Hàn Thấm theo bản năng hỏi, phát hiện chính mình đường đột, bỗng sửa miệng, “Thật có lỗi, giới nghệ sĩ tôi thực không am hiểu, nhưng tôi cảm thấy anh vẽ rất khá.”
-“Họa sĩ nổi tiếng?”. Nổi tiếng như trong lời nói, tôi hiện tại hẳn phải ở Paris mở triển lãm tranh, mà không phải ở bờ biển tiếp cận cô gái độc thân.” Thấy cô buông cảnh giác, hắn không khỏi dùng lời của cô tự giễu một phen.“Xem ra bức tranh này của tôi rất thành công. Cho nên mới nói, trong lòng nghĩ tới cái gì, khi vẽ ra sẽ thành thực phản ánh tất cả. Tôi rất ngạc nhiên nếu từ suy nghĩ của cô vẽ ra, sẽ hiện ra cái gì vậy?”
Suy tư một lát, Hàn Thấm mếu máo,“Một đống đại tiện đi”. Bị tức cả một ngày, đây là hiện tượng bình thường.
Nghe được đáp án bất ngờ đó, hắn cao giọng cười to.“Nếu không vừa rồi cô rống giận bị ta nghe được, ta thật không dám tin tưởng tao nhã như cô sẽ nói như vậy . May mắn ta hiện tại tâm tình thực tốt, nếu không vừa rồi thay cô vẽ, không biết sẽ vẽ ra cái gì.”
Hắn thuận tay đưa trên tay bức vẽ tới trước mặt cô, thú vị chờ phản ứng của cô.
Hàn Thấm mở ra bức tranh kinh ngạc thấy chính mình. Vừa rồi cô gái không khí chất kêu to, ở trên bức họa của hắn là lúm đồng tiền như hoa, Pu't pháp thuần thục đem cô cùng với đường cong duyên dáng, hơn nữa khuôn mặt trông rất sống động, cô không khỏi nghĩ rằng, người này thật sự là có thiên phú.
-“Tôi vừa rồi cũng không có cười.” Dừng một chút, cô nói tiếp:“Bất quá bức tranh này thể hiện không sai tâm tình tốt của lão huynh, tốt hơn nhiều so với suy nghĩ đại tiện của tôi.”
-“Tặng cho cô”. Hắn cười đem bức tranh kéo xuống đưa cho cô,“Tôi vô tình xâm phạm quyền chân dung của cô, chính vì thấy cô thực đặc biệt, tôi không tự chủ được liền hạ Pu't vẽ. Hơn nữa, khi cô cười rộ lên khẳng định sẽ cực kì xinh đẹp.”
Hàn Thấm nhìn thẳng hắn một lúc lâu, tức giận nhìn khóe môi cười của hắn,vươn tay tiếp nhận bức tranh .“Vừa rồi tôi cũng vô ý làm mất trật tự xã hội, như vậy chúng ta coi như huề nhau. Vì cảm ơn bức vẽ của anh, mời anh một lon nước đen không vi phạm luật giao thông này?”
-“Cám ơn”. Nhìn người đẹp lúm đồng tiền như hoa, trong lòng hắn không khỏi khẽ rung động, tiếp nhận đồ uống, mở ra uống , làm cho cái mát lạnh hạ bớt nhiệt tâm đang nóng của hắn.“R*ợ*u không say nhưng mỗi người tự say, cô tươi cười so với tôi vẽ còn xinh đẹp hơn.”
-“Đáng tiếc tâm tình của tôi làm cho tôi đêm nay chỉ có thể làm Mẫu Dạ Xoa”. Nghĩ đến ngày mai phải đối mặt với một đống công tác phiền phức lớn ,tâm tình của cô đang tốt hơn một chút lại rung động hạ xuống.
-“Được rồi, tôi đây giúp cô cùng nhau mắng. Này…… Biến mẹ nhà ngươi Hàn Phong ” Nói xong, hắn mang buồn bực cùng khôn ngoan nhìn phía về cô. “Hôm nay không quá lạnh chứ ?”
Biết hắn hiểu lầm, Hàn Thấm nhịn không được phụt cười. “Hàn Phong, quả thật là mẹ nó. Bất quá, ta nghĩ đó không phải là điều quan trọng.”
Nam nhân nhún nhún vai, lại uống một ngụm, nói: “Lại biến đi mẹ ngươi Đông Nam Á… Ách, nghiêm khắc lại nói tiếp, tôi chán ghét ,muốn vẽ đất liền sống sót sau cơn bão đều không được.”
-“Có lẽ anh có thể lo lắng nhập cư trái phép”. Cô bắt đầu cùng hắn nói chuyện tào lao, hai người khoảng cách nháy mắt ngắn lại.“Bất quá chỉ sợ anh đi vào thì dễ đi ra không được.”
-“Có đạo lý…. Lại biến đi mẹ ngươi nước Mỹ, người ta muốn nhập hải quan thế nhưng bị gây khó dễ!”
-“Muốn hay không thử xem liên lạc một chút Âu ba mã ( obama ) ? Chỉ cần hắn thưởng thức, anh liền phát huy, nói không chừng còn có thể thay anh trưng bày tranh ở Nhà Trắng.”
-“Tốt lắm. Cuối cùng biến mẹ nhà ngươi quy tắc giao thông! Tuy rằng tôi cảm thấy sau khi uống R*ợ*u cấm lái xe thật sự là con mẹ nó hảo chính sách, nhưng tôi ghét mang mũ bảo hiểm khi đi xe máy, quá đường phải xem đèn xanh đèn đỏ…”
-“Này, này, này ……Nước đen này hẳn không có thành phần R*ợ*u chứ?”
Một buổi tối kỳ diệu bất ngờ gặp gỡ, kéo đi sự chú ý của Hàn Thấm, nhưng mà loại thả lỏng này cũng chỉ có một đêm, tới lúc trời sáng, cô vẫn phải đối mặt với sự thật tàn khốc cùng vô tình.
“La Tân, tôi đã đến 『 Vương đại sư trừu tượng họa hai mươi năm triển lãm 』hội trường của Bảo Bá tiên sinh của công ty Phi Mã nước Mỹ, hôm nay sẽ không tới công ty. Nếu là có người tìm tôi liên lạc, nhắn lại y như thế .”
Cắt đứt điện thoại, cô vội vàng đi vào hội trường triển lãm tranh trừu tượng, một bước đi vào, cô trước tiên nhanh chóng ngắm một vòng đám người, tiếp theo không chút nào lãng phí thời gian đi vào chỗ dành cho khách, vừa ký hạ tên cùng danh hiệu chính mình, vừa hỏi nhân viên công tác ở quầy.
“Xin hỏi CEO Bảo Bá tiên sinh của Phi Mã công ty đến chưa?”
“Vâng, Bảo Bá tiên sinh vừa rời đi.”
Tay đang ký tên dừng lại, Hàn Thấm thiếu chút nữa cô bẻ gãy Pu't trong tay. Bất quá được giáo dưỡng tốt làm cô bình tĩnh tiếp tục ký xong tên,cũng tươi cười đáp lễ , sau đó mới mắng thầm trong lòng hướng hội trường đi vào.
Mọi người đến đây, ký tên rồi bước đi thì cũng thật không nể mặt mũi chủ nhân, thôi thì tùy ý xem qua một chút coi như lấy cảm tình.
Ở bức tranh kì lạ tiếp theo, cô nhìn chằm chằm , như là muốn nhìn ra bức vẽ đường cong cùng vòng tròn đan vào mà thành, đến tột cùng muốn biểu đạt cái gì, trên thực tế, căn bản suy nghĩ phức tạp trong đầu làm cô không có tâm trạng thưởng thức.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc