Cô dâu không nên là em - Chương 16

Tác giả: Phong Cảnh

Hàn Mẫn Văn nhìn hắn có chút bị đả động , tiếp tục cổ vũ : “ Lăng đổng, nói thực ra , nếu bây giờ tuyên bố hủy bỏ hôn lễ , chúng ta đều sẽ trở thành trò cười ! “
Ánh mắt đảo trên mặt thông gia , Lăng Phú Quý nhăn lại mi , không hờn giận trước lời nói mang tính uy hiếp này, bất quá phải thừa nhận hắn nói có đạo lý , vì thế biểu tình thoáng dịu đi .
-“ Được rồi , hôn lễ tiếp tục .Sau đó , ông phải đưa cho tôi một lời giải thích ! “
Hàn Mẫn Văn dùng ánh mắt hướng lên cha xứ trên bục lễ đường ý bảo , trợ lý của hắn cũng tiến lên tai cha xứ nói thầm gì đó , rồi quay về để hôn lễ tiếp tục tiến hành .
-“ Thật có lỗi , cô dâu tên gọi Hàn Thấm … Hàn Thấm tiểu thư , cô nguyện ý gả cho Lăng Dục Vĩ tiên sinh chứ ? “.
Rốt cục đã qua cửa ải này , Hàn Thấm không khỏi nhẹ nhàng thở ra , nhưng là đối mặt với lời thề, cô vẫn cảm thấy do dự một chút.
- “ Tôi.. nguyện ý “. Một câu , lại cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân , mới có thể nói ra miệng . Cha sứ chuyển sang chú rể , “ …. Lăng Dục Vĩ tiên sinh, anh nguyện ý lấy Hàn Thấm tiểu thư làm vợ sao ? “.
Lăng Dục Vĩ lại trầm mặc , hắn dừng lại ở cô dâu, thình lình nhấc lên lụa trắng che mắt , cùng cô ánh mắt vừa vặn đối diện .
-“ Thật là em ? ! “
Không nghĩ tới vợ tương lai của mình, lại chính là người mà mình nghĩ là tình duyên vô phận , nay lại cùng cô đối mặt , vẫn là khiếp sợ không thôi.
Nhưng mà trải qua màn đổi cô dâu vừa rồi, Lăng Dục Vĩ không khỏi từ nháy mắt vui mừng chuyển sang nghi vấn .
-“ Cô dâu từ Hàn Ngữ đổi thành Hàn Thấm , là chủ đạo của em ? “ Một loại cảm giác bị lừa gạt nảy sinh , hắn ít nhiều đoán rằng đoạn tình duyên ngắn ngủi bất ngờ , lưu luyến kia là một hồi âm mưu.
Hàn Thấm nhìn biểu tình biến hóa của hắn , biết hắn có lẽ đã hiểu lầm cái gì , nội tâm vui sướng cũng dần lạnh cả người , nhưng là cô không nghĩ lừa hắn, hơn nữa người chồng tương lai này lại chính là người đàn ông cô yêu .
-“ Là , là em “ .Cô cơ hồ nín thở, mới có thể thừa nhận hết thảy này .
—– từ chỗ này cho a Vĩ xưng hô lạnh lùng 1 tí nha, a ý bị tức giận mà :-< —
-“ Cô vì sao muốn gạt tôi ? ‘’ Lửa giận dần dần bùng lên, hắn không tin chuyện này là do cô bày ra, hắn, hắn thực sự là rất yêu cô nha !
-‘’ Em trước đó cũng không biết anh là … ‘’
Hàn Thấm muốn giải thích, nhưng cha xứ lúc này lại hỏi : ‘’ ….. Lăng Dục Vĩ tiên sinh, anh có thể trả lời ? ‘’.
Hắn cơ hồ muốn phẩy tay áo bỏ đi .
Nhận thấy người đàn ông bên cạnh đang lâm vào trạng thái giãy dụa cùng phẫn nộ , phảng phất muốn buông tha cho hết thảy , cô không khỏi bắt lấy cổ tay hắn , khẩn trương nói : ‘’ Lăng Dục Vĩ , anh không thể tại thời điểm này dừng lại ! ‘’
Nếu cuối cùng bị chú rể tức giận bỏ chạy lấy người, kế hoạch của cô sẽ bị thất bại thảm hại , tương lai của cô cùng Tiểu Ngữ , không biết sẽ xảy ra chuyện xấu gì .
Lăng Dục Vĩ cảm nhận được bàn tay bé nhỏ bắt lấy cổ tay hắn , chính là nhẹ nhàng run run , mà toàn hội trường cũng là đang chờ hắn trả lời, sự phản bội của cô, cùng sự chờ mong , uy hiếp của ba , ý nguyện của hắn về tình yêu … những suy nghĩ ấy lập tức đánh sâu vào óc hắn , làm hắn vừa cảm thấy mâu thuẫn lại đau khổ .
-‘’ Tôi …’’ Hắn hít sâu một hơi .’’ Tôi nguyện ý’’ .
Hắn không biết chính mình nói cái gì , chỉ cảm thấy toàn hội trường vang lên tiếng hoan hô, mà thiên hạ cũng như là đã đánh xong một hồi trận bàn, khí thế cũng biến mất không còn .
Có lẽ cuộc sống hôn nhân của hai người giờ mới bắt đầu , nhưng mà nội tâm hoài nghi , oán giận đối với cô, trái tim băng giá của Lăng Dục Vĩ nghĩ , có thể tình yêu của hai người đã chấm dứt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc