Cố Chấp - Chương 31

Tác giả: Linh Lạc Thành Nê

Có Khả Năng Không?
Trong lúc Đỗ Mộ Ngôn bận tiếp khách, Tần Tuyên Tuyên tranh thủ thời gian đi thay băng, vết thương trên đùi cô đang dần khép lại, miệng vết thương bây giờ trông cũng không đáng sợ giống như lúc ban đầu nữa. Thời gian còn lại của buổi chiều, cô cùng Đỗ Mộ Ngôn, hai người xem TV một lát, rồi cùng nhau nói chuyện phiếm. Tần Tuyên Tuyên không biết nên cùng Đỗ Mộ Ngôn nói cái gì, cô biết rất nhiều chủ đề, lại sợ hắn không cảm thấy hứng thú, nhưng thật ra Đỗ Mộ Ngôn lại là người hiểu ý gợi đề tài trước, hỏi Tần Tuyên Tuyên thời học đại học, mà hắn cũng có lý do làm cô không thể từ chối.
\'\' Anh học lên trung học thì phải bỏ, không có cơ hội đọc nhiều sách, lúc đó ngay cả miếng ăn còn khó, sau này tốt hơn thì lo bận chuyện ở Minh Khải, cũng không còn cơ hội được học đại học nữa.\'\' Đỗ Mộ Ngôn nhẹ nhàng cười nói.
Tần Tuyên Tuyên nao nao, tuy biết rằng Đỗ Mộ Ngôn từ nhỏ đã bỏ học đi làm thuê, nhưng khi nghe chính hắn nói trải qua đoạn thời gian kia, lại làm cho cô không thể không thán phục. Chỉ riêng khí chất hiện giờ của Đỗ Mộ Ngôn mà nói, không ai lại nhận ra được hắn ngay cả đại học cũng chưa từng học qua. Không những thế, ngay cả trung học hắn cũng còn chưa học xong. Nhớ có lần hắn nói cha mẹ hắn không còn nữa, như vậy nghĩa là hắn vẫn sống nhờ nhà người khác cho đến tận lúc hắn lang thang kiếm sống, hay là thời điểm cha mẹ hắn qua đời, hắn đã bắt đầu bỏ học?
Tuy rằng với thành tựu hiện giờ của Đỗ Mộ Ngôn mà nói, từ thương hại này hoàn toàn không nên dùng trên người hắn, nhưng giờ phút này, trong lòng Tần Tuyên Tuyên cũng không tự chủ được mà dâng lên một chút thương hại đối với hắn. Cứ coi như là hiện tại hắn tiền đồ rộng mở, trở thành một người nổi tiếng thành công, cũng trải qua những năm tháng gian nan khó khăn, hắn hiện giờ có được tất cả, kết quả cũng vì hắn đã cố gắng nhiều năm như vậy mà có được, từ một học sinh trung học đến một nhân vật nổi tiếng, có bao nhiêu khó khăn khổ cực trong đó, bao nhiêu người có thể nghĩ đến? Mọi người chỉ thấy hắn hiện tại có tiền bạc địa vị, hâm mộ hắn ghen tị hắn, nhưng lại không bao giờ nghĩ tới hắn phải trả giá nhiều như nào mới có được ngày hôm nay.
\'\' Cuộc sống đại học thú vị hơn trung học rất nhiều.\'\' Tần Tuyên Tuyên lấy lại bình tĩnh, bắt đầu kể về cuộc sống sinh viên của cô: \'\' Thời điểm vừa bước chân vào cánh cổng đại học, chúng tôi đã phải tiến hành kỳ huấn luyện quân sự....\'\'
Nhớ lại cuộc sống thời đại học của mình, vẻ mặt của cô thực sinh động. Cô giống như được quay lại thời điểm vô lo vô nghĩ đó, mỗi ngày chuyện phiền lòng nhất chính là chương trình học, xã đoàn....Tuy là quan hệ với bạn bè so với thời tủng học cũng phức tạp không kém, nhưng ít nhiều còn giữ lại được sự ngây thơ thuần túy của sinh viên, không như hiện giờ công việc cùng tâm tư cô đều quá mệt mỏi.
Đỗ Mộ Ngôn chuyên tâm nghe Tần Tuyên Tuyên kể lại, trước đó hắn chỉ có thể điều tra về cô một cách qua loa, hoàn toàn không như bây giờ chính mồm cô kể lại vô cùng sinh động. Hắn thích lúc cô cười, hắn cũng tiếc nuối khoảng thời gian đó hắn không được tham dự. Nhưng từ nay về sau, hắn muốn ngày nào cũng được ở cùng một chỗ với cô, làm cho mỗi một câu chuyện trong trí nhớ của cô, đều có hắn.
Thời điểm chạng vạng tối Tần Tuyên Tuyên chuẩn bị về nhà, Đỗ Mộ Ngôn muốn cô ngày mai lại tới thăm hắn, đợi đến lúc cô đồng ý mới để cô trở về.
Đến khi Tần Tuyên Tuyên bước vào nhà, Tần Quốc Đống cũng đã về từ lâu, ông đang cùng Đường Vi bàn chuyện gì đó, thấy cô về, ông gọi cô lại đây nói chuyện.
Tần Tuyên Tuyên nhu thuận đi đến sô pha ngồi xuống, Tần Quốc Đống hỏi: \'\' Tuyên Tuyên, thân thể Tiểu Đỗ, có chỗ nào không khỏe hay không?\'\'
Tần Tuyên Tuyên gật đầu: \'\' Không còn gì đáng lo nữa. Hôm nay tinh thần hắn rất tốt, chúng con còn nói chuyện rất lâu.\'\'
\'\' Vậy là tốt rồi\'\' Tần Quốc Đống vừa lòng, hơi do dự một lát rồi mới tiếp tục nói: \'\' Tuyên Tuyên, cha nghe mẹ con nói, Tiểu Đỗ đang theo đuổi con có phải hay không? \'\'
\'\' Đúng vậy ba. \'\' Tần Tuyên Tuyên biết mẹ cô sớm đã biết chuyện này, chỗ ba cô cũng không giấu được, liền rõ ràng thừa nhận.
\'\' Con đồng ý ?\'\'
\'\' Con chỉ đồng ý cho anh ta cơ hội theo đuổi. \'\' Tần Tuyên Tuyên lắc đầu.
Tần Quốc Đống trầm mặc một lúc: \'\' Tuyên Tuyên, đứa nhỏ Tiểu Đỗ này không tồi, tuy nhiên chuyện tình cảm cũng không thể miễn cưỡng được.Ý ba là, nếu con không thích người ta, thì hãy nói sớm một chút, đừng chậm trễ nó.\'\'
\'\' Ba, con hiểu. \'\' Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể gật đầu. Không phải là cô không muốn sớm từ chối hắn, mà căn bản là hắn không buông tha cho cô.
Thấy con gái mình hiểu chuyện như vậy, Tần Quốc Đống cười: \'\' Tuyên Tuyên, chuyện tình cảm của con vốn dĩ cha mẹ không nên xen vào, nhưng mà người nhà Tiểu Đỗ không còn ai, ba thân làm trưởng bối, chung quy vẫn muốn chiếu cố hắn một chút. Ba thấy tính cách nó rất cố chấp, chỉ sợ nếu con không thích nó lại làm cho nó hiểu lầm, sẽ khiến nó hãm quá sâu vào chuyện này.\'\'
\'\' Ba, con sẽ giải quyết tốt chuyện này.\'\' Tần Tuyên Tuyên trịnh trọng gật đầu.
Đường Vi ngăn cản ông chồng nhà mình, có chút bất mãn: \'\' Ông xem ông, đâu có phải dạy dỗ học sinh đâu cơ chứ? Tuyên Tuyên là đứa như thế nào, chẳng lẽ ông lại không biết? Con mình cũng không phải là đứa rõ ràng không thích người ta còn làm bộ làm tịch. Được rồi, nhanh đi ăn cơm thôi.\'\'
\'\' Tôi cũng đâu có nói như vậy, bà gấp cái gì.\'\' Tần Quốc Đống bất đắc dĩ nói.
Tần Tuyên Tuyên nhanh chóng chạy đến hòa giải,: \'\' Ba mẹ, con đói bụng rồi, nhanh nhanh đi ăn thôi.\'\'
Ba người cũng không tiếp tục bàn luận đề tài kia nữa, nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.
Cùng cha nói chuyện ngày hôm nay, trong lòng Tần Tuyên Tuyên không phải là không có chút kích thích nào.
Cô cân nhắc hồi lâu, chính mình có thể hay không thích Đỗ Mộ Ngôn.
Đầu tiên, hiện tại cô cũng không chán ghét hắn, cô thậm chí còn mang ơn hắn, nhưng liệu đó có phải là tình cảm hay không, trong lúc đó có thể chuyển thành tình yêu nam nữ không? Cô không biết. Giống như mẹ cô đã nói trước đó vậy, cô không phải là người rõ ràng không thích người ta, nhưng lại làm bộ làm tịch. Ngày đó cô không có cách nào mới đồng ý cho Đỗ Mộ Ngôn cơ hội theo đuổi, nhưng nếu sau này suy nghĩ kỹ, như vậy cô nên làm rõ mọi chuyện với hắn, tránh để hắn hãm quá sâu vào.
Các phương diện của Đỗ Mộ Ngôn đều rất tốt, thậm chí còn có thể nói là hoàn mỹ, được người như hắn theo đuổi, lẽ ra cô phải thật vui vẻ, rồi nhanh chóng chấp nhận hắn mới đúng. Trước đó còn có thể là vì Tống Kỳ, nhưng hiện tại thì sao? Vì cái gì hiện giờ cô vẫn do dự? Cô cũng không rõ nữa. Đỗ Mộ Ngôn cũng đã thừa nhận, thái độ lãnh đạm của hắn trước đó là cố ý, thực tế ôn hòa lễ độ mới là chính hắn, mẫu người đàn ông như vậy, cô vẫn luôn thích. Mà nếu muốn quên đi đoạn tình cảm đau khổ kia, cách tốt nhất là chấp nhận một tình cảm khác, Đỗ Mộ Ngôn hiển nhiên là người thích hợp nhất. Nhưng....cô cũng không biết cuối cùng mình làm sao vậy, rõ ràng đối phương là mẫu người cô thích, hắn cũng đã thổ lộ với mình, nhưng không hiểu sao cô vẫn luôn do dự.
Kết quả cuối cùng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng là, cô hiện tại không thể hoàn toàn chấp nhận Đỗ Mộ Ngôn được, rất có thể vì hiểu biết của cô về hắn không đủ, nếu hai người cũng quen thuộc nhau, cô cũng thích hắn, thì mọi chuyện hẳn đã \'\' thuận lý thành chương\'\'.
Bởi vì đêm hôm trước suy nghĩ nhiều, tinh thần Tần Tuyên Tuyên ngày hôm sau ngủ dậy có chút không tốt, cô đành sắp xếp công việc, liên hệ trợ lý Lý, nói mình sẽ dùng xe ba, buổi sáng không cần phải gọi tài xế đến đón cô.
Sáng nay Tần Quốc Đống không có giờ học, cùng Tần Tuyên Tuyên đi thăm Đỗ Mộ Ngôn, thấy tinh thần hắn quả thực không tồi, lúc này mới thả lỏng tâm tình. Trước khi đi ông lần thứ hai bày tỏ lòng cảm kích đối với Đỗ Mộ Ngôn, sau khi dặn dò cô ở lại chăm sóc hắn, ông mới rời đi.
Dù sao cũng mới phẫu thuật xong, Đỗ Mộ Ngôn vẫn cần phải nằm im tĩnh dưỡng trên giường tầm 1-2 tuần nữa. Mà trải qua một ngày ở chung hôm qua, hôm nay cùng Đỗ Mộ Ngôn ở một chỗ, Tần Tuyên Tuyên cũng thoải mái hơn, đối xử với hắn như với bạn bè của mình.
Ngày hôm nay cũng không có ai khác đến làm phiền, cô nhớ lại khoảng thời gian này ngày hôm qua, có lẽ những người thăm bệnh hôm qua muốn cho Đỗ Mộ Ngôn thời gian nghỉ ngơi nên hôm nay mới không đến nữa.
Cứ thăm hỏi như vậy được 3,4 ngày, vết thương ở chân Tần Tuyên Tuyên cũng đỡ hơn không ít, cô cùng Đỗ Mộ Ngôn ở chung cũng thoải mái hơn nhiều.
Hôm nay, vừa mới bước chân ra khỏi bệnh viện, xung quanh bỗng dưng xuất hiện một nhóm người vây quanh cô, có kẻ cầm micro, cũng có kẻ cầm camera, còn lấy cả 乃út ghi âm.
Bỗng dưng xuất hiện biến cố này, cô ngạc nhiên nhìn một đám người truyền thông cầm 乃út ghi âm cố gắng đến trước mặt cô, hỏi một chuỗi dài những vấn đề.
\'\' Tần tiểu thư, xin hỏi cô cùng Đỗ tổng của tập đoàn Minh Khải có quan hệ như thế nào? Hai người đã phát triển đến giai đoạn nào rồi?\'\'
\'\' Tần tiểu thư, có tin cho biết, Đỗ tổng vì cứu cô nên mới bị thương như vậy, xin hỏi đây có phải là sự thật hay không? \'\'
\'\' Nghe nói một ngày trước khi đoàn làm phim xảy ra chuyện này, Đỗ tổng vô duyên vô cớ khai trừ Vu Lương khỏi đoàn làm phim, mọi người đều cho rằng tai nạn của đoàn làm phim cùng chuyện của Vu Lương có quan hệ với nhau, xin hỏi cô có ý kiến gì không? \'\'
\'\' Tần tiểu thư, có phải cô vừa đi thăm Đỗ tổng đúng hay không? Nghe nói vết thương của ngài ấy rất nghiêm trọng, rất có thể phải nằm liệt giường, có đúng là như vậy không?”
\'\' Tần tiểu thư, nghe nói Đỗ tổng đối với cô vung tiền như rác, ở thành phố mua một ngôi nhà cao cấp dành riêng cho cô, xin cô nói cụ thể hơn về vấn đề này được không? \'\'
\'\' Tần tiểu thư.......\'\'
Tần Tuyên Tuyên vẫn luôn chỉ là một người bình thường, cô chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình sẽ có ngày giống như những ngôi sao diễn viên nổi tiếng bị người người vây quanh hỏi những vấn đề quá đáng như thế này. Trong lúc cô ngẩn người, các phóng viên không ngừng chen nhau xô đẩy lên phía trước, muốn từ cô biết được càng nhiều thông tin có giá trị, cô không tự chủ được lui về phía sau từng bước, ai ngờ đằng sau lại là cầu thang, cô bị trượt chân, lập tức ngã ngồi ở đó.
Nhưng đám phóng viên đó vẫn không chịu bỏ qua cho cô, tiếp tục đưa ra những vấn đề mà cô căn bản không biết nên trả lời như thế nào. Giờ phút này, chuyện đang xảy ra đối với cô giống như hư ảo, cô kinh ngạc nhìn những ánh đèn từ camera chiếu đến, nhưng lại không có cách nào phản ứng lại.
\'\' Xin tránh ra!\'\'
Tiếng Lý Tái ngay lập tức vang lên, vẻ mặt phẫn nộ khác ngày thường, hắn đẩy đám người đó đem Tần Tuyên Tuyên đứng dậy, không để ý đến đám phóng viên này nhìn thấy hắn mà trở nên ngày càng kích động, bảo vệ Tần Tuyên Tuyên đi đến chỗ đỗ xe, mở cửa xe giúp cô ngồi xuống.
\'\' Tần tiểu thư, để cô gặp phải chuyện này thực có lỗi, tôi sẽ đem chuyện này xử lý tốt, cô cứ trở về trước đi.\'\' Lý Tái nhanh chóng an ủi cô, lập tức đóng cửa xe lại, đem cô ngăn cách với đám người bên ngoài. Lái xe lúc nãy nhìn thấy cô bị đám phóng viên vây quanh nên đã nhanh chóng gọi cho Lý Tái, nên hắn mới có thể đúng lúc đến nơi giải vây cho cô.
Nhận được ra hiệu của Lý Tái, lái xe lập tức khởi động, nhanh chóng rời đi.
Mà thẳng cho đến lúc này, Tần Tuyên Tuyên mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Quay lại nhìn đám người vẫn còn ồn ào ở phía sau, trong lòng cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện lần này, thế nhưng sẽ khiến cô bị đám nhà báo chú ý.....Nếu cô thực sự cùng Đỗ Mộ Ngôn quen nhau, có phải tương lai sẽ không có ngày yên bình hay không?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc