Cô Cảnh Sát Đáng Yêu - Chương 54

Tác giả: Nhạc Tiểu Nữu

Bãi huấn luyện bắn súng, mấy người Lộ Phi Nhi đứng thành một hàng, hai tay nắm súng ngắn, trên súng còn treo một khối gạch. Lộ Phi Nhi thật sự có chút không kiên trì nổi nữa rồi. Vừa mới run run một chút, Lý Thanh Lưu ở phía sau đã đá một cước.
“Giữ vững!”
“Chờ về nhà.” Lộ Phi Nhi quay đầu trừng mắt Lý Thanh Lưu, sau đó dùng khẩu hình miệng phát âm nói cho anh. Lý Thanh Lưu cũng nhìn ra, hoàn toàn bất vi sở động, chỉ có điều anh vẫn là nhanh chóng xoay người.
Mỗi lần huấn luyện xong, đều mệt mỏi hận không thể ngã đầu liền ngủ, cũng may các cô chỉ huấn luyện ngắn hạn, đến giai đoạn sau, cũng không mệt mỏi như lúc trước nữa. Lúc gần tối, một mình Lộ Phi Nhi ở trong nhà tắm giặt quần áo. Không biết từ khi nào, Lý Thanh Lưu đột nhiên xuất hiện, thấy xung quanh không có người, lập tức sáp lại gần.
“Vợ, giặt quần áo à?” Lý Thanh Lưu đi tới sau lưng Lộ Phi Nhi, ôm lấy cô, sau đó dùng lực một cái.
“Á! Anh điên rồi hả?” Lộ Phi Nhi bị hù ૮ɦếƭ, nếu như bị người khác phát hiện, cô còn có mặt mũi sao? Chỉ có điều Lý Thanh Lưu cũng mặc kệ những thứ này, khó được có thể vuốt ve một chút.
“Em đang mặc kiểu áo gì vậy?
“Biến, anh bị mù à? Không thấy tất cả mọi người đều mặc sao?” Lộ Phi Nhi phát hiện gần đây đầu óc của người đàn ông này không được tốt lắm.
“Vậy sao?” Lý Thanh Lưu nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên thấy những cô gái khác đang đi trên đường, cũng mặc áo trong không có tay như vậy, thật sự là kỳ lạ, vì sao mặc ở trên người vợ mình lại kỳ lạ đến như vậy chứ?
“Hừ!” Trong lòng Lộ Phi Nhi còn đang oán hận một cước kia, cô phải nhớ tính sổ.
“Đúng rồi, vợ, quần áo của anh cũng muốn giặt, giặt sạch cho anh đi!” Lý Thanh Lưu rất muốn để cho bà xã mình chăm sóc một chút, đây là chỗ tốt duy nhất anh cảm thấy từ khi bà xã đến đây, chỉ có điều Lộ Phi Nhi làm như không nghe thấy, “Tay của anh bị xước da rồi.” Lý Thanh Lưu nói xong, còn vươn tay ra để cho Lộ Phi Nhi nhìn.
“Chỉ có một chút như vậy?” Lộ Phi Nhi nhìn tay anh, miệng vết thương chưa tới một xen-ti-mét, chỉ có điều suy nghĩ lại, vẫn là thôi. “Lấy ra đi!”
“Được, em chờ anh một chút.” Lý Thanh Lưu vui mừng rời đi. Chỉ một lát sau, đã trở lại rồi. Lúc này có người bạn huấn luyện cùng đi tới, Lý Thanh Lưu mới ra đạo mạo rời đi, vẫn còn không quên chào hỏi với mọi người.
Trong lòng Lộ Phi Nhi nhảy thình thịch! Ngộ nhỡ nếu để cho người ta phát hiện thì làm sao bây giờ hả? Nơm nớp lo sợ giặt xong quần áo, Lộ Phi Nhi mới phát hiện một vấn đề, cái này làm sao đưa cho lqd anh đây? Quần áo của đàn ông và phụ nữ không giống nhau nha! Nếu treo ở phòng giặt quần áo nữ, cái này gọi là cái gì vậy? Làm gì có chuyện giặt nội y cho huấn luyện viên chứ? Lộ Phi Nhi không có cách nào, lén lút đi tìm kẻ khốn kiếp nào đó như một tên trộm.
Lộ Phi Nhi bưng một chậu quần áo, đi tới cửa phòng huấn luyện viên, vừa muốn gõ cửa, cửa đã mở ra rồi. Là Tằng Chí, thấy Lộ Phi Nhi đến thì mỉm cười:
“Đây là cái gì?”
“Quần áo của anh ấy.” Lộ Phi Nhi có chút không phản ứng kịp.
“Đưa cho tôi là được rồi.” Tằng Chí trực tiếp nhận lấy chậu nước và quần áo, sau đó đẩy cô đi vào, khiến mặt Lộ Phi Nhi đều đỏ cả lên. Tằng Chí di chuyển vô cùng nhanh chóng, đi ra phía trước rút chìa khóa cửa. Lộ Phi Nhi còn chưa kịp nhìn Lý Thanh Lưu, đã bị hành động của Tằng Chí làm cho hoảng sợ, đây là ý gì.
“Oa...” Đột nhiên bị anh ôm lấy, Lộ Phi Nhi thật sự là bị hù ૮ɦếƭ, đây là chỗ nào hả? Người đó...
“Nhớ ૮ɦếƭ anh rồi.” Lý Thanh Lưu vừa lẩm bẩm, một tay đỡ Lộ Phi Nhi thả lên giường, sau đó...là thắt lưng, cho dù Lộ Phi Nhi có ngốc đi nữa thì cũng biết anh muốn làm gì rồi.
“Này! Đội trưởng.... Không, bố nó.... Cũng không phải, huấn luyện viên, em muốn tố cáo anh, a...” Lộ Phi Nhi nói năng lộn xộn hi vọng có thể ngăn cản Lý Thanh Lưu, nhưng mà động tác của anh lại rất nhanh chóng.
“Được, anh nhận khiếu nại của em.” Lý Thanh Lưu đã ϲởí áօ sơ mi ra, trang phục dưới thân cũng không còn lại bao nhiêu.
“A... Không biết xấu hổ.” Lộ Phi Nhi phát hiện anh đã...
“Xuỵt... Em muốn cho người ta nghe thấy à? Đừng kêu nha! Ở đây chứ không phải như ở nhà.” Lý Thanh Lưu vô cùng mặt dày uy Hi*p nói, chỉ có điều hiển nhiên là đã chọc đến điểm yếu của Lộ Phi Nhi, cô sợ nhất là bị người ta biết.
Ở đây là giường sắt, động tác của Lý Thanh Lưu khiến cho chiếc giường vang lên tiếng kẽo kẹt thật lớn. Lý Thanh Lưu bế bà xã dậy, thả lên bàn làm việc, tiện thể kéo rèm cửa sổ xuống.
“Ưm...” Đột nhiên bị xâm nhập khiến Lộ Phi Nhi giật nảy mình, nhưng vội vàng cắn chặt răng, hoảng sợ mở to hai mắt, khóe miệng Lý Thanh Lưu hàm chứa nụ cười, thỏa mãn nhìn tâm tình hiếm có vào lúc này của vợ mình, chỉ có điều động tác vẫn không dừng lại.
Chỉ có điều, từ trước đến giờ Lộ Phi Nhi là người ngoài mềm trong cứng, bị anh khiêu khích như thế, làm sao cô có thể không phản kháng một chút nào? Một động tác chiến thuật, dùng đầu gối đẩy anh ra.
“Ồ? Em muốn làm phản hả.” Nhìn Lộ Phi Nhi muốn nhảy xuống khỏi bàn làm việc, Lý Thanh Lưu liền ôm lấy cô ngay lập tức. Gắt gao đè cô vào bản thân mình.
“Ưm... Chậm... Chậm một chút!” Lộ Phi Nhi thật là có chút không chịu nổi rồi. Nhưng mà cánh tay đã bị một tàn tay của anh gắt gao khóa lại rồi. Một tay còn lại của anh thì ghìm chặt eo cô.
“Thời gian cấp bách, nhiệm vụ...quan trọng.” Lý Thanh Lưu đè ép bà xã lên tường.
Không biết là bởi vì quá lâu rồi không ở cùng nhau, hay là tình huống lúc này đặc thù, rất nhanh cô đã tước νũ кнí đầu hàng rồi. Lộ Phi Nhi mềm nhũn như 乃úp bê vải, nhưng lại khiến cho động tác của Lý Thanh gặp trở ngại không nhỏ, chỉ có điều, đặc công mà, việc nhỏ như thế không làm khó được đội trưởng Lý vĩ đại.
Chờ đi khi Lộ Phi Nhi đi theo huấn luyện viên Lý ra khỏi phòng làm việc, thì xương sống thắt lưng và chân đều đã mềm nhũn rồi, giống như vừa chạy xong năm km vậy. Giữa đường trở lại phòng ngủ, cô ᴆụng phải đội viên trong đội của mình, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn cô.
“Nhìn đi, không biết đã đắc tội thế nào với tên huấn luyện viên khốn kiếp kia rồi. Nhìn cô ấy bị giáo huấn đến thảm chưa kìa.”
“Đúng vậy! Chúng ta cũng phải cẩn thận, đừng để bị chộp đi huấn luyện một mình.
... ...... ...... .....
Lộ Phi Nhi nghe xong, thật sự cảm thấy trên trán xuất hiện mấy đường hắc tuyến, nếu Lý Thanh Lưu dám tìm người khác một mình huấn luyện, nhất định sẽ bị dã thú cắn ૮ɦếƭ, không sai! Con dã thú này chính là cô.
Mấy người Lộ Phi Nhi chẳng qua cũng chỉ là khách qua đường, chỉ có điều thật sự huấn luyện đặc công nữ, mấy người Lộ Phi Nhi đều thấy được. Yêu cầu rất cao, chính xác là lúc nào cũng phải cao như vậy. một tay chém gạch, bay lượn, lăn lộn trong bùn, vật lộn với đàn ông, tất cả những gì đàn ông trải lqd qua, bọn họ cũng đều phải trải qua, chứ đừng nói chi là đàn ông. Bao gồm cả Lý Thanh Lưu cũng ở trong đó, tất cả mọi người đều rất mệt. Mỗi ngày, mức độ huấn luyện vô cùng lớn, nếu thấy trời đầy mây đổ mưa, nhất định là thời cơ tốt để luyện tập rồi. Chỉ có điều Lộ Phi Nhi cũng thấy được thực lực của Lý Thanh Lưu. Anh thế nhưng lại dùng đao, lần đó mấy người Lộ Phi Nhi đều thấy được Lý Thanh Lưu huấn luyện cùng với đồng đội.
Rất nhanh đã đến lúc phải kết thúc, Lộ Phi Nhi cảm thấy lần này bản thân mình thu hoạch rất lớn, chẳng những nâng cao năng lực bản thân, mà còn có thể thật sự hiểu được chồng mình mỗi ngày đang làm gì.
Vui vẻ đưa tiễn trong buổi họp, có một số người đã trở thành bạn bè tốt của nhau, bọn họ trao đổi cách thức liên lạc. Mấy người phụ nữ đang mời rượu qua lại, thì huấn luyện của các cô đột nhiên xuất hiện.
“Huấn luyện viên!”
“Chào huấn luyện viên!”
“Ừ, mọi người ngồi đi!”
Tất cả mọi người đang ngồi trên bàn đều đứng lên, nhưng cũng chỉ có một mình Lộ Phi Nhi là không, đối với ông xã đáng đánh đòn của mình, cô không có tâm trạng nể mặt anh. Chỉ có điều, từ sau khi Lý Thanh Lưu đạt được ước muốn, tâm trạng lúc nào cũng tốt. Ai bảo lần Lộ Phi Nhi lại cho anh nghẹn lqd lâu đến như vậy chứ? Tất cả mọi người đang nhìn Lộ Phi Nhi, thậm chí người bên cạnh còn dùng chân đạp cô một cái, nhưng Lộ Phi Nhi vẫn cứ nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, vừa mới bưng ly rượu lên, đã bị Lý Thanh Lưu ngăn lại rồi.
“Đừng uống, lát nữa sẽ say đấy!” Lý Thanh Lưu vừa lấy ly rượu của vợ, vừa nắm lấy bờ vai của cô, nhẹ giọng khuyên bảo bên tai cô, hành động của anh khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Thật ra thì Lộ Phi Nhi cũng chỉ muốn làm giảm bớt cảm xúc căng thẳng trong lòng mà thôi, hoàn toàn không phải thật sự muốn uống rượu, nhưng trong lòng Lý Thanh Lưu vẫn còn sợ hãi, biết tửu lượng của Lộ Phi Nhi rất kém, uống mấy ly sẽ say ngay.
“Làm gì?” Lộ Phi Nhi thấy ly rượu bị ςướק đi, liền ngẩng đầu lên hỏi anh.
“Uống ít một chút đi! Lát nữa nghỉ ngơi sớm một chút.” Lý Thanh Lưu biết hiện tại là tình huống khác, anh phải cẩn thận đối đáp.
Những người khác cũng nhìn ra chỗ không thích hợp, nhìn bộ dạng huấn luyện viên Lý này sao lại giống như rất quen thuộc với Lộ Phi Nhi vậy!
“Chuyện này mà anh cũng quản?” Lộ Phi Nhi cảm thấy chỉ là một ly rượu thôi mà!
“Đi! Đến bên kia đi.” Lý Thanh Lưu chặn ngang eo bà xã, kéo cô đứng dậy từ trên ghế.
“Đi làm gì?” Lộ Phi Nhi muốn giãy dụa.
“Đúng lúc muốn giới thiệu em cho các chiến hữu!” Lý Thanh Lưu nói tới đây, lại nhìn những đội viên khác ngồi cùng một bàn với Lộ Phi Nhi, “Tôi dẫn bà xã của tôi qua bên kia, lát nữa sẽ trả lại cho mọi người.”
Lý Thanh Lưu nói xong, liền dẫn bà xã đi mất rồi, nhưng những người còn lại hơn nửa ngày vẫn chưa phản ứng kịp, sau đó rốt cuộc cũng có người hỏi Tiễn Minh đang vùi đầu ăn cơm.
“Huấn luyện viên Lý và Lộ Phi Nhi là...”
“Bọn họ là vợ chồng.” Tiễn Minh vẫn thản nhiên ăn cơm.
“Vậy sao cô không nói chứ?”
“Tôi nào dám chứ? Tôi không phải là đối thủ của Lộ Phi Nhi. Lại càng không dám đắc tội với huấn luyện viên Lý. Bảo tôi nói, muốn tôi ૮ɦếƭ à!” Đương nhiên Tiễn Minh rất muốn nói, nhưng cô không phải là đồ ngốc, Lý Thanh Lưu vốn dĩ là cấp trên của cô, cô rất sợ, nếu chọc Lộ Phi Nhi tức giận, những ngày sau này của cô thật không dễ chịu.
“Đến đây! Chính thức giới thiệu với mọi người một chút, đây là vợ của tôi, Lộ Phi Nhi! Đây là Tằng Chí, em đã biết rồi. Đây là.....” Lý Thanh Lưu bắt đầu giới thiệu với Lộ Phi Nhi, chỉ có điều Lộ Phi Nhi lập tức phát hiện có chỗ không đúng.
“Làm sao em có thể quen biết Tằng Chí hả?” Lộ Phi Nhi híp mắt nhìn Lý Thanh Lưu. Lúc này Lý Thanh Lưu mới phản ứng kịp, nói Lộ Phi Nhi quen biết Tằng Chí, chẳng khác nào nói lần trước Tằng Chí đến tìm Lộ Phi Nhi là do anh bày mưu. Ôi chao! Trước nay chưa từng bị mất mặt như thế này. Lộ Phi Nhi cười, cũng không truy vấn nữa.
“Chị dâu!”
“Em dâu!”
Trước kia, khi bọn họ ở trước mặt học viên, cả đám đều rất ra dáng lãnh đạo, lúc này khi ở trước mặt Lộ Phi Nhi, thế nhưng lại rất nhiệt tình. Thật sự có chút làm cho người ta phản ứng không kịp.
Huấn luyện đã kết thúc, Lộ Phi Nhi cũng không có già mồm cãi láo tiếp tục trở về phòng ngủ, nhưng mà cũng không muốn để cho người ta chê cười mà đến kí túc xá của Lý Thanh Lưu. Dứt khoát trở về nhà cũng với Tiễn Minh và mấy người khác. Lý Thanh Lưu đương nhiên muốn giữ bà xã lại, nhưng mà không có cách nào, bây giờ bà xã vẫn đang bực dọc anh, anh không dám chọc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc