Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn - Chương 01

Tác giả: Dạ Chi Thương Lang

Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không Còn tr**h.
Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . .
Nhìn vẻ mặt kia đau đớn *** , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !"
Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình .
Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài.
Hai mắt hắn tối sầm , thân thể nhanh chóng di chuyển , người con gái ở phía bên dưới cũng chỉ mới thử trải nghiệm của lần đầu tiên , có thể nào chịu được động tác mạnh mẽ áp chế ?!
"Ư . . . . . ." Khóe miệng cô dịu dàng rên , hai tay vòng ra vô thức giữ chặt sống lưng của hắn.
Đột nhiên , gương mặt hắn trở nên u ám , cơ thể chuyển động nhất thời ngừng lại.
"Hơ . . . . . . Sao vậy anh ?!" Cô gái mở to đôi mắt , giật mình nhìn người phía trên . "Anh . . . . . ."
Hắn ta đứng dậy , nhặt quần áo nằm ở rải rác dưới đất , âm trầm nói . "Cô có thể biến đi được rồi ."
"Thiên . . . . . ." Cô gái sợ đến ngây người , thân thể lỏa lồ run rẩy bẩy , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng cũng biến thành trắng bệch
Sửa sang xong bộ dạng của mình, hắn xoay người , gương mặt giống như ác ma phá tan tòa thành rộng lớn , miệng bắt đầu đếm ngược . "3 , 2 . . . . . ."
Còn chưa kịp đợi hắn đếm tới một , cô gái vội vàng đứng dậy , nén lệ , nhặt hết quần áo dưới đất lên
Cùng lúc này . . . . . .
"Dạ tiên sinh , tới giờ rồi ." Vệ sĩ của hắn đẩy cửa đi vào
Chỉ mới mặc xong một nửa quần áo , cô gái ngượng ngùng , mặt lộ vẻ sợ hãi , không biết làm sao để tránh tầm nhìn của tên vệ sĩ .
"Ừ ." Ánh mắt hắn liếc nhìn cô gái núp sau lưng mình , khóe miệng nâng lên nụ cười khinh bỉ , từ trong túi áo móc ra chi phiếu mười vạn
Cô gái giả vờ lảng tránh , bất chấp kiêng kị , vội vàng đưa tay cầm lấy chi phiếu . "Cám ơn anh , Thiên Ưng !"
Người đàn ông vẫn duy trì tư thế cũ , tươi cười quỷ dị , bàn tay *** túi quần , biểu hiện cao ngạo bước đi với dàn vệ sĩ .
Nếu muốn hỏi về phong cách phi thường , cá tính ngang ngược, có thể nói đến ai đây?! Đúng vậy , đời này hắn ta chính là con người như thế . . . . .
Với bất cứ ai khi lỡ yêu một người thì đôi khi đều phải trải qua cảm giác thất tình. Thất tình dường như là một phần của cuộc sống. . . . . .
"Uống ....uố...ng cạn đi ! ! !" Ở một không gian của hộp đêm cao cấp , có một cô gái tựa hồ mới mười sáu tuổi , tay cầm ly R*ợ*u , ngoài miệng la hét ‘um sùm’ , hướng về mọi người nói cười nâng cốc .
Người bạn học nhìn cô phấn khích , gương mặt không vui lắc đầu bỏ ngỏ , ra vẻ khoe khoang hỏi . "Hiểu Dao , cậu thấy chỗ này thế nào ?!"
Ngô Hiểu Dao Pu'ng Pu'ng Ng'n t cái , khóe miệng nhếch mép , hài lòng gật đầu . "Không tồi , không tồi !"
"Ha ha !" Cô say xỉn cười đến ngây ngô ,rồi nhẹ híp mắt , quan sát hai chàng "trai bao" bên cạnh . "Haiz !" . Sau đó nặng nề giọng điệu thở dài , có lẽ Bích Nghi đã \'nhầm lẫn\' tiêu chí chọn lựa đàn ông của mình rồi .
"Sao vậy , Hiểu Dao ?!"
Biểu hiện không mấy hài lòng hiện rõ trên mặt của Ngô Hiểu Dao . "Thật chán quá , Bích Nghi , cậu đúng là không có mắt nhìn người , hai anh này có gì thu hút ?!"
Lại nói , hai vị "trai bao" này trước giờ đều xếp đầu bảng ở hộp đêm , nếu không phải vì nể mặt mẹ của La Bích Nghi , bọn họ tuyệt đối không tiếp cô khách điên này . "Bích Nghi , bởi vì mẹ em từng là khách quen cũ của bọn anh , không thì đừng hòng bọn anh hầu R*ợ*u . Em xem , đã vậy cô ấy còn không ngừng oán trách vẻ đẹp trai của bọn anh ?!"
Hai người đàn ông bất mãn nói ra nỗi hận trong lòng , La Bích Nghi chỉ biết cười cười xấu hổ , nhỏ nhẹ thì thầm . "Thôi nào , hai anh đừng có nóng giận , chẳng qua vì bạn trai cũ của cô ấy quá đẹp trai , đáng tiếc bắt cá hai tay . Coi như hai anh nể mặt em , đừng chấp nhất cô ấy !"
Sau khi ân cần giải thích , cô xoay người căm hận chu mỏ trút giận cô gái bên cạnh . "Hiểu Dao , tớ vì cậu mà trộm thẻ VIP của mẹ , dẫn cậu đến đây giải sầu , không ngờ cậu còn oán trách ngược lại ?! Hừ"
Ngô Hiểu Dao bây giờ đang ở trạng thái lâng lâng , người ngợm say đến bí tỉ , đâu còn bận tâm đến La Bích Nghi !
Nhất thời phát giác được sai lầm của mình , cô vội vàng đứng lên , hướng về phía bạn thân cúi đầu . "Bích Nghi , tớ thật có lỗi !"
Nói xong , cô ngu dại mỉm cười , đang định chuẩn bị ngồi xuống . . . . . .
Đúng lúc thấy một người đàn ông từ trong phòng vip đi ra , theo sau là những người có thân hình cường tráng , người dẫn đầu kia không ngừng cuốn hút tầm mắt cô
"Quá . . . . . . Quá đẹp trai . . . . ." Say mê khen ngợi , cô hít một hơi sâu , lớn tiếng quát . "Cái anh đang đi phía trước , lập tức dừng lại cho tôi !"
Tiếng quát cực lớn của Ngô Hiểu Dao khiến các "trai bao" ở trong hộp đêm đều quay sang nhìn.
Người đàn ông đi trước dàn vệ sĩ đột nhiên bất động, khóe miệng hắn nâng lên , hiện ra tia cười quỷ dị , xoay người , chậm rãi quay đầu nhìn cô .
Ánh sáng mờ ảo đượm mặt hắn, biểu tình hắn lúc này y chang dáng vẻ khi đuổi cô gái trước đó.
Hắn cao hơn một mét tám , vóc người hoàn mỹ , tròng mắt sâu thẳm và chiếc mũi thon , rõ ràng là một kiệt tác thượng đế ưu ái ban tặng . Khí chất kiên định như một vương giả , mang theo cảm giác tà mị , càng không giấu nổi sự siêu phàm.
Đừng nói là người say như Ngô Hiểu Dao , ngay cả tỉnh táo như La Bích Nghi cũng bị con người trước mắt làm cho mù mờ .
Tuy nhiên . . . hai người đàn ông ngồi cạnh Hiểu Dao không khỏi thoáng rùng mình , khẩn trương ra hiệu , vội vàng huơ tay , ý bảo cô nên ngồi xuống
Ngay cả bản thân mình cô còn không biết là ai , huống chi để ý ám hiệu ?!
Hiện tại cô chỉ muốn tìm một người đàn ông phong độ , đẹp trai hơn bạn trai cũ để khỏa lấp nỗi buồn , chủ yếu còn để ra vẻ , người trước mặt này nhất thời thỏa mọi điều kiện mà cô đề ra !
"Cô gái , gọi tôi sao ?!" Hắn mở miệng cười đểu , thanh âm trầm thấp giống như người dưới cõi âm , mang lại cảm giác ghê rợn
"Đúng , đúng vậy !" Cô nhanh chóng gật đầu , bước chân tập tễnh đi tới trước mặt hắn , đưa tay nũng nịu kéo chiếc cà vạt của đối phương . "Tôi muốn anh ngồi cùng tôi !" Dùng ngôn ngữ ra lệnh , trong miệng phảng phất mùi R*ợ*u , phả hơi thở nóng vào mặt của hắn
Hai hàng lông mày dày đặc của hắn khẽ nhíu , mấy tên cận vệ đứng phía sau lưng đang định ngăn cản hành động thất lễ kia . . . . . .
"Lùi lại !" Khuôn mặt hắn trầm xuống , uy nghiêm ra lệnh
Ngô Hiểu Dao không thèm để tâm , dùng hết hơi sức kéo chiếc cà vạt , nhanh chóng đè hắn lên ghế sofa
Khi hắn bị *** ngồi xuống , hai người "trai bao" hoang mang sợ hãi , bản thân vội vàng đứng dậy , toàn thân run rẩy , đến cả thở mạnh bọn họ cũng không dám .
"À !" Hai mắt hắn chợt lóe sáng , nhẹ nhàng vẫy vẫy cánh tay
Mấy tên cận vệ hiểu ý , nhanh chóng đưa La Bích Nghi đờ đẫn ngu si dẫn đi .
Cô nhìn hắn đến ngây ngất , hoàn toàn không chú ý tới việc bạn mình bị đưa ra ngoài . . . . .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc