Cô bé nói dối - Chương 16

Tác giả: Hạ Thu

Mới sáng ra, đã thấy Đinh Đang xách con dao bén đi lơn tơn ra lộ, bà Bảy ngạc nhiên dừng chân hỏi:
- Mày xách dao đi đâu vậy Đinh Đang?
- Dạ! - Dừng chân, cười một cái cùng bà, cô huơ huơ con dao trong không khí - Con đi chặt cây.
- Chặt cây? - Bà Bảy thấy khó hiểu. Nhà có hết củi đâu? Hơn nữa Đinh Đang nấu bằng bếp dầu mà - Mày chặt cây gì? Để làm chi?
- Dạ, con chặt cây dương, để làm cây thông Noel đó. Vừa nói cô vừa hướng mắt nhìn lên cây dương cao trước mặt.
- Bày đặt quá - Tặc lưỡi, bà nói với vẻ chẳng hài lòng - Bộ tối nay hỏng bán sao?
- Dạ không! Tối nay con nghỉ - Lựa một cành dễ đốn nhất, Đinh Đang bắt đầu vung dao.
- Cái gì? Mày có điên không? - Bà tròn mắt như kinh ngạc - Cả năm chỉ có một ngày Noel để kiếm tiền mà mày đòi nghỉ. Thiệt là...
- Dì Bảy ơi, đi chợ chưa? Trễ lắm rồi coi chừng hết hàng đó - Tiếng dì Ba chợt vang nheo nhéo ngoài đầu hẻm, kịp cứu Đinh Đang khỏi bài học của bà. Te tái xách cái nón bước đi, bà còn quay đầu lại - Thôi dẹp ba cái trò đón Noel, Noét đó đi, lo mà bán kiếm tiền. Bữa nay ngoài đường đông lắm.
Dừng tay dao, nhìn theo bóng bà cùng dì Ba hối hả hòa vào dòng người trên phố. Đinh Đang bỗng thấy lòng rưng rưng muốn khóc. Cô thấy thương bà, thương những người dân trong khu phố nghèo này quá. Cả đời chật vật kiếm miếng ăn, chưa bao giờ biết hưởng thụ là gì.
Ngày lễ, ngày tết đối với họ không phải là ngày nghỉ ngơi. Mà ngược lại, trong những ngày này họ còn vất vả hơn.
Có bao giờ ba mình và những ông giám đốc ngồi Mecxedes hút cigà kia chạnh lòng nghĩ đến những cảnh đời cơ khổ. Bớt một cuộc vui để giúp một lão bà hiu quạnh hay một đứa bé thiếu cơm áo đến trường? Tự nhiên, Đinh Đang thèm khát có được một chiếc đũa thần. Ngay lập tức, cô sẽ biến lá cây thành những đồng tiền vàng rủng rẻng, cũng như biến những gian nhà tranh lụp xụp thành nhà ngói khang trang. Để trong mắt những người dân nghèo lao động không còn tia buồn lo lắng mà lấp lánh niềm vui, hạnh phúc, cạnh cây thông Noel cùng đón một Giáng sinh thật yên bình.
Đôi mắt long lanh, mỉm cười trong ảo mộng, Đinh Đang như đang bay trong hiện thực mơ hồ. Giữa muôn vàn vì sao lấp lánh, cô thấy mình đẹp như tiên, tay cầm chiếc đũa thần, ban những phép thần thông mầu nhiệm.
- Đinh Đang, mày điên hả, sao đứng đây vừa nhắm mắt vừa cười vậy? - Một cái vỗ vào vai, cắt ngang cơn mơ của cô. Bừng mắt dậy, nhận ra thằng Tân đánh giầy, cô nhảy lên mừng rỡ - Ôi, mày hả? Tụi nó đâu rồi? Tối nay tụi bây có rảnh không?
- Làm sao rảnh được. Đêm này là đêm Noel mà, mày không biết sao? - Như ngạc nhiên, mắt thằng Tân tròn xoe nhìn Đinh Đang - Còn mày, có bán không? Sao còn đứng đây?
- Tao không bán. - Như giận dỗi, Đinh Đang quay mặt sang nơi khác.
- Sao vậy? Bộ ai ăn Hi*p mày hả? - Một cách quan tâm, thằng Tân nhìn Đinh Đang chăm chú. Từ dạo ở sân gol, nó và Đinh Đang thân với nhau lắm - Nói tao nghe, rồi tao binh mày.
- Chẳng ai dám ăn Hi*p tao đâu - Ngồi xuống gốc cây, cặp môi Đinh Đang chu chu - Có điều tao chán mày với mọi người quá. Cả năm mới có một đêm Noel mà không chịu nghỉ, cứ bán bán hoài.
- Biết làm sao, tại mình nghèo chứ bộ - Nhún vai, thằng Tân ngồi xuống cạnh Đinh Đang.
- Bộ nghèo, nghỉ một bữa rồi ૮ɦếƭ hả?
- Hỏng ૮ɦếƭ. Nhưng nghỉ làm gì? Mình có tiền đâu mà đi chơi như họ chứ? - Vừa nói vừa gãi đầu, thằng Tân không hiểu vì sao Đinh Đang lại giận. Bộ đi bán.. không đúng sao?
- Vậy... có chỗ chơi mày chịu nghỉ không?
- Sao không? - Thằng Tân đáp ngay không suy nghĩ. Ngay lập tức nó thấy Đinh Đang tươi ngay nét mặt:
- Vậy... mày bảo tụi nó tối nay nghỉ bán hết đi, lại nhà tao tổ chức party.
- Party là cái gì? - Thằng Tân không hiểu.
- Là ăn tiệc đó thằng ngu - Giúi mạnh đầu thằng Tân, Đinh Đang cười vui vẻ. Trong lòng cô, một đêm Noel thật vui đang dần được hình thành.
- Nhưng... thằng Tân đắn đo - Tao sợ... phiền anh Phong với chị Ngân. Hai người đó khó lắm, mỗi lần thấy tao là họ lại gườm gườm.
- Mày yên tâm đi, hai người đó đi Vũng Tàu rồi.
- Thiệt hả? - Mắt thằng Tân sáng rực - Vậy là tối nay chỉ có tụi mình thôi hả? Quậy đã! Thôi, để tao đi thông báo cho tụi nó đây.
Thật nhanh, thằng Tân co giò chạy, chiếc thùng đánh giày trên vai nó lắc lư như cũng muốn chia vui làm Đinh Đang nhìn theo không nén được nụ cười.
Nhặt cây dao dưới chân lên, cô tìm một nhánh dương khác to hơn. Nhất định buổi tiệc tối nay cô phải làm cho ra trò mới được. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc