Cô Bé Du Côn Của Tôi - Phần 2 - Chương 11

Tác giả: Zumy

- VŨ HOÀNG BẢO ANH em định đi đâu –
Một âm thanh phát ra ngay phía sau lưng khiến nó giật bắn người tí thì rớt xuống khỏi tường , đất trờ ơi hôm nay là ngày gì vậy trời , xui không để đâu cho hết cả , làng nước ơi có ai mua cái xui không tôi bán rẻ cho .
- Bảo Anh xuống đây cho tôi – thanh âm phát ra nhẹ nhàng mà nó lại cảm nhận được toàn rắn độc ếch nhái phun ra .
Nó từ từ quay đầu lại , đôi mắt mở to tự hỏi tại sao nó lại không biết trường này có cái sân bay to đến thế .
Nó nở một nụ cười gượng gạo
- thầy Định em chỉ rèn luyện sức khoẻ tí thôi , em xuống liền – nó vội vàng leo xuống , không ngờ trượt chân khiến cả người dính chặt với mẹ đất đau điếng .huhu số con hôm nay là số gì vậy trời -
nó lầm cồm bò dậy , phủi sạch đất cát trên người cười cười
- em chào thầy , thầy đi đâu vậy , có phải di dạo không ạ mà lại qua đây –
thầy Định cũng nở một nụ cười rất tươi
- tôi là đi bắt em chốn học –
nụcưèơi của nó đã cứng đơ trên mặt , sao ông ta biết nó chốn học nhỉ , chẳng lẽ ông ta theo dõi nó , hay trong trwowfng có camera , hỏng hỏng rồi .
- thầy, thầy cứ nói quá , em là học sinh gương mẫu làm sao chốn học được – thực sự nó cũng rất ngoan luôn đi học đầy đủ
-thế em rèo lên tường kia làm gì ?- ông thầy hỏi nó một câu vô cùng hóc Pu'a khiến nó méo miệng nhăn nhó .
-sao trả lời nhanh lên -
- a…em trèo lên kia ngắm máy bay thầy à , máy bay to lắm – nó muốn độn thổ thôi , sao trong lúc cuống lên nó lại nghic được cái lý do đại đại ngu này chứ huhu mẹ ơi .
- ngắm máy bay , tôi đâu có thấy đâu –
- thầy ơi , nếu đứng đây thấy thì em đâu phải trèo lên tường làm gì cho mệt , đứng đây xem luôn cho nhàn , với lại đứng trên kia cao nhìn thấy rõ hơn nhiều – lậy trời nó lại phải nói dối trắng trợn rồi .
ông thầy cứng hộng , quả là nó nói rất đúng
- vậy để tôi trèo lên coi thử xem có máy bay không , nếu không co thì em ૮ɦếƭ với tôi –
ông thầy tiến tới đống đá nó đã xếp để trèo lên , nhưng vì cái thân hình mập mạp to hơn nó nhiều , đống đá chẳng chịu nổi liền tác nhau ra thành từng hòn , ông thầy loạng choạng ngã rầm một cái.
Nó bật cười nhưng cũng nhanh chóng bịt mồm lại chạy đến đỡ ông dạy .
- thầy à , thầy đừng nên mạo hiểm như em , tường cao lắm –
sĩ diện của thầy tự dưng vụt lên cáo khiến nó cũng hoảng ,.
- tôi không tin tôi lai chịu thua nó , cậu đi lấy cái thang cho tôi – trời ơi đi chơi đã chẳng được đi mà lại phải đi lấy thang cho ông thầy phát bệnh .
- thầy ơi lên được thì máy bay đi xa rồi –
tự dưng ông thầy đơ ra một cái rồi nhìn nó .
nó nuốt khan
- thầy ơi –
-lên phòng giám thị -
Nó tưởng như choáng váng thế là thôi tàn rồi .
Nói thật đi cậu định chốn học –
Sao thầy đoán chuẩn thế nhỉ , đã nói đi ngắm máy bay mà vẫn không tin
- thầy ơi , em thật sự là đi ngắm máy bay , không tin thầy gọi máy bay xuống hỏi – hehe thầy giỏi thì thầy gọi đi .
- đừng có ba hoa nói mau – ông thầy đập bàn cái mạnh
- cái đập này quen quen – nó lầm bầm trong miệng .
- nói – ông thầy hét lên làm nó giật bắn đứng thẳng người.
- thầy ơi trường học là nơi đào tạo nhân tài những mầm non đất nước , là nơi giúp học sinh định hướng tương lai thực hiện ước mơ đúng không ạ -
nó hỏi một câu chẳng đâu vào đâu khiến thầy giáo nhăn mặt
-đúng nhưng giờ đây đâu phải là chuyện chính đâu -
- nếu một học sinh của thầy côa gắng phấn đâu thực hiện ước mơ của mình có sai không hả thầy – nó nhìn thầy với ánh mắt tinh ranh quỷ quái
-tất nhiên là không sai rồi , như vậy là rất tốt cần phải phát huy –
Ông thầy vô cùng đồng tình với nó
-người như nậy chúng ta có nên ủng hộ hay không ạ – nó cứ từng bước từng bước dẫn dắt ông thầy vào cái bẫy mà nó đã đặt sẵn chỉ chờ thầy nhẩy vô là được .
-ừ…, tất nhiên là phải ủng hộ rồi –
- thầy chắc chắn không hối hận –
- chắc chắn –
-hì hì , ước mơ của em là trở thành một phi công thật tài ba vang danh thiên cổ , em muốn lái máy bay một cách kinh thiên động địa để nghìn đời sau vẫn nhớ đến em –
Ông thầy há hốc đơ toàn tập , học trò ông có một ước mơ hão huyền , làm sao mà có thể nghìn năm sau vẫn nhớ được .
- có phải em hơi phóng đại vấn đề không ? – ông thầy nhìn nó với ánh mắt thảm thương .
- không đâu thầy , nhất định em sẽ vang danh thiên cổ , trở thành một đề tài nóng sau này , em sẽ phân đấu thật giỏi , nhà em cũng có rất nhiều máy bay , sau này học xong cũng không cần đi lái thuê ăn lương , em sẽ phấn đấu để đúng vào năm 18 tuổi lái máy bay đâm thẳng vào nhà Trắng , lúc đó thì chắc chắn ai cũng sẽ biết đến em , thầy yên tâm em lên truyền hình sẽ nhắc đến thầy công dạy dỗ trong những lần lên phòng dám thị , ước mơ này cũng suất phát từ những lần thầy bắt em lên phòng dám thị và trả lời những câu nghi vấn , cảm ơn thầy đã giúp em nhận ra con đường đúng đắn – nó cúi đầu cảm ơn ,khẽ nở một nụ cười kì quái .
ông thầy ngồi toát mồi hôi hột ,thế có khác gì ông là tòng phạm là tội nhân thiên cổ , khồng được phải chấm dứt ngay .
- mỗi lần lên phòng dám thị là ước mơ đó của em lại càng tăng cao , nó cứ sục sôi trong em như một con run sán –
- dừng dừng tôi cho em về lớp và đặc quyền không bao giờ phải lên đây nữa , cũng đừng coi tôi là thầy là phúc lắmn rồi ,về đi về nhanh lên – ôngthầy mồ hôi chảy đầm đìa , khuân mặt tái mét nhợt nhạt .
nó trong tì vui xướng khôn cùng nhưng ngoài lại tỏ ra ủy khuất
- thầy ơi sao em có thể làm thế được-
- về về lớp đi –
- vậy em chào thầy , mai em lại lên –
- thôi thôi khỏi –ông thầy sợ xanh mặt .
nó đủng đà đủng đỉnh đi ra khỏi phòng dám thị với nụ cười trên
-ông thầy đúng là ngốc thật –
Nố nhắn tin hẹn Dung nó sẽ đến muộn hơn giờ hẹn rồi thẳng tiến về lớp.
Bảo Anh một lần nữa tiến hành công việc vượt rào mà vừa nãy bị cái sân bay túm cổ lôi về .
Nó cẩn thận ngó trước ngó sau rồi mới bắt đầu hành động một cách cẩn thận nhất trước khi có vấn đề không may xảy ra .
Nó ngồi chồm chỗm trên bức tường thì điện thoại lại rung mạnh .
- a dô – nó trả lời điện thoại mà khiến người bên kia phát hỏa
- mày làm gì mà không ra luôn hả , tính định câu giờ sao – Dung cô nương giờ đang ngôi chờ đợi trong mỏi mòn .
- tao bảo rùi bị túm lại thây , đen hơn con mực -
- mày mà bị bắt á , tao không tin , từ trước đến nay tao đâu có thấy mày bị túm bao giờ đâu , định chém chị em hả , rốt cuộc mày đang làm gì hả con kia -
- con điên , tao dang trèo tường chứ làm gì , lượn đi tý tao kể cho mà nghe -
Nó cụp máy cái rụp khiến Dung bên kia thì giật mình .
khéo léo từng cử động , từng mét tường một cuối cùng nó cũng hạ thổ .
Nó bát đầu tung tăng chạy nhảy vừa đi vừa bắt một chiếc tacxi .
——————
Trong một quán cafe trên con đường vắng vẻ .
- cái con ranh ૮ɦếƭ tiệc tớ gọi nó dám cúp cái rụp mới tức chứ , con này chắc chắn mình phải sửa mới được quá hư đốn rồi – Dung cô nương ngồi nhồi nhét vàng đầu Anh Tú bao nhiêu những lời hay ý đẹp khiến cậu chàng méo mặt .
- tất cả nhờ cậu còn tớ thì chịu thui , bà ấy tha cho tớ là tớ đã phúc lắm rồi -
- cậu yên tâm tớ sẽ bảo vệ cậu – Dung vỗ vai an ủi Tú với khuân mặt vô cùng đồng cảm .
Tú đôi mắt to tròn nở rộ , cái miệng xinh xinh há hốc sock nặng .
- hahaaaaaaaaaa- Dung thì ngược lại cười một cái vô cùng sảng khoái khiến cho ai kia mặt đen hơn bao công .
- cậu lại chọc tớ à , trên đời này tớ trời không sợ đất không sợ đâu nhá ..-
- chỉ sợ mỗi Bảo Anh thôi haaaa..- Dung nhà ta tốt bụng thêm cho Tú thêm một ý sâu sa mà vô cùng trọng tâm -
- cậu ….cậu …- Tú không thốt lên lời .
- thôi bình tĩnh , mình không cố ý chọc bạn đâu – Dung vỗ về cậu nhóc tiểu bao chửng này .
- cậu ..cậu với mụ quái thai cùng một ruột
tú nghiến răng khèn khẹt tức giận ngồi một đống
càng ngày cậu càng giận bà quái thai kia , Dung trước kia là một cô bé hiền dịu , ngoan ngoãn luôn lễ phép với người khác nhưng kể từ khi chơi cùng với bà ta thì sao , cũng trở thành một con người quái thai như vậy , cậu hận hận bà kia , nhưng sự thật là ….cậu chẳng làm được gì cả .
- này anh Thiên Minh đến rồi kìa – Tú mừng rỡ khi nhìn thấy ông anh trai và hơn hết lại còn đi cùng với một người mà cậu vô cùng thích .
- anh đến muộn nha – Dung nhìn ông anh với ánh mắt vô cùng đáng yêu .
- hi xin lỗi anh với thằng bạn có tí việc à -
bước vào quán là hai cái cột điện cao to ẹp zai vô cùng , trên người khoác lên những chiếc cánh hàng hiệu khiến người khác nhìn mà ngưỡng mộ .
Dung đưa mắt nhìn con người vừa bước vào , khẽ cười nhẹ một cái , hôm nay đúng là ngày đặc biệt sắp có cái hay rồi .
Minh và Nguyên cùng ngồi xuống , Nguyên cứ im lặng nhìn chằm chằm vào cậu con trai cũng đang ngồi nhìn mình cười duyên và đang …nhỏ dãi .
bỗng nhiên Nguyên thấy run người – cái quái gì vậy -
- anh Minh cảm ơn anh rất nhiều nha – Tú vô cùng H**g phấn cười không ngớt .
- không có gì , là anh em cả mà – Minh nháy mắt tinh nghịch với Tú .
Nguyên lườm thằng bạn một cái , nó giám bán đứng bạn bè sao , đúng là rủ cậu đi uống nước là có vấn đề rồi .
- rất vui được gặp anh , em rất hâm mộ anh đó – Tú cười thật duyên nhưng có cười đến rách miệng thì Nguyên cũng thấy nụ cười đó thật kinh dị , chẳng lẽ người mà trái tim cậu rung động lại là les sao .
- tôi cũng vậy – Nguyên bắt tay với Tú cho đúng lịch sự .
- ôi anh ấy thật lạnh lùng nha , nhưng thế thì mới đúng phong cách mình thích -Tú thầm nghĩ .
- anh Minh là ai vậy ? – Dung lên tiếng hỏi
- à đây là Nguyên bạn học cùng lớp với anh , cậu đây là Dung em gái tao -
- chào anh , rất vui được biết – Dung cười đưa tay ra một cách lịch sự .
Nguyên cũng đáp lại cho phải phép
- chào em -
———————————————
Nguyên nuốt khan một tiếng , cậu đúng là xui chui vào hang cáo , cứ nhìn cái thằng ngồi đối diện với cậu xem , cứ cười cời nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu không bằng , tuy cậu không biết lý do cậu ta tiếp cận cậu nhưng chắc chắn cũng không tốt lành gì , mà cậu cũng đâu phải gay đâu , tốt nhất là lên tránh xa , dù thật lòng ở một nơi nào đó sâu thẳm đen tối , cậu thực không muốn .
——————-
nhạc chuông điện thoại của Nguyên bỗng kêu vang , Nguyên vội vàng nhanh chóng nghe .
- a lô -
- thằng ranh đang ở đâu hả , đi mảnh mà không gọi anh em – Dương bên kia gào thét vì bị bỏ rơi.
- có chuyện gì vậy ? – Nguyên biểu cảm rất khẩn cấp .
- cái thằng này mày bị điên à , tao hỏi mày đang ở đâu – Dương vô cùng tức giận với cách hỏi của thằng bạn .
- cái gì , đi bệnh viện , sao phải đi bệnh viện hả – Nguyên giường như hét lên .
- mày nặng tai hả , tao hỏi mày đang ở đâu – Dương hét ầm lên .
- tai nạn giao thông , đâm chét người , nó lại bị liệt nửa người sao , mày đang ở bệnh viện nào ? -
- mày điên rồi ai liệt nửa người , ai tai nạn giao thông-
- được được tao đén ngay – Nguyên cụp luôn máy không thì thằng bạn tưởng cậu điên mất .
Nguyên quay ra với dáng vẻ vội vã
- xin lỗi mọi người tôi có việc vô cùng quan trọng phải đi -
- để tao đi với mày – Minh cũng hơi lo lắng .
- không cần đâu , mày cứ ở đây chơi đi , tao đi trước , xin lỗi mọi người -
Tú nhìn Nguyên với ánh mắt tiếc nuối vô cùng nhưng cũng không dám giữ lại .
- cái thằng này , ai bị đâm xe mà nó lại vội vã thế nhỉ .
——————————-
- hêluu mọi người yêu dấu – nó cười tươi rói bước vào quán
- con ranh muộn 5 phút – ánh mặt này nó có thể đem đi luộc trứng được luôn à .
- xin lỗi , cao xu có một xíu thui à -
- con nhóc kia , máy anh là cún hả mà dám hêlu -
-anh còn nợ em cái xe đó – nó cười nhếch mép khiến cho Minh rợn người .
- em trai thân mến – nó chạy qua véo má thằng em một cái .
- bà quái thai này – lửa giận trong cậu nổi bùng bùng , cậu đâu phải trẻ con đâu .
- thôi gọi đồ ăn đi , em đói lắm rồi -
- khoan , kể ngay cho tao truyện mày đến muộn đi , ai cao thủ mà lại bắt được mày chốn học -
nó vừa nghe Dung nhắc đến bỗng khóc sụt sùi là một người đèu bị một phen hú hồn dọa người .
nó bắt đầu kể nể
- khổ thân tao , đang trong tình thế H**g phấn vượt rào , anh dũng tiến lên với một khí thế hùng hậu , cơ bắp nổi cuồn cuộn , cảnh vật xung quanh bừng bừng , lá bay xào xạc , sấm chớp đùng đùng ……-
- dừng dừng next ngay cái đoạn này , cấm chém gió -
nó xị mặt . đang lúc H**g phấn thì bị Dung làm cho tụt hết cả cảm súc , đành sụt xùi kể thật .
nghe xong chuyện cả 3 người lăn quay ra cười khiến nó thần mặt ra .
- anh phục mày rồi , còn có ước mơ làm phi công vang danh thiên cổ , đâm vào tòa nhà Trắng nữa chứ , mày dọa ông ấy chắc tiểu ra quần luôn á , ai mà chẳng sợ mang tiếng xấu , mày chới đúng chiêu thật -
- đúng là quái thai – Tú phát biểu một cậu xanh rờn và ăn luôn cái lườm của nó .
- hôm nào cho tao biết mặt con cáo xấu số -
- hihi yên tâm đi bạn Dung thân mếm , mình chắc chắn sẽ giớ thiệu cho bạn làm quen , giờ thì ăn thôi , cấm nói chuyện -
tất cả mọi người trừ nó xuất hiện những dấu đen chỉ muốn xông đến xé nó ra thàng từng mảnh .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc