Cô Bé Du Côn Của Tôi - Phần 2 - Chương 03

Tác giả: Zumy

kế hoạch một tuần hoa
Hắn vô cùng bực bội sáng sớm đang trên giường đánh một giấc ngon lành bù lại giấc ngủ thiếu vì việc chơi bar khuya thì bị tiếng chuông cửa inh ỏi bắt buộc hắn phải tỉnh giấc.
Hán bực bội đi ra mở cửa , đập vào mắt hán là một đoá hoa hồng rực rỡ .
ở đằng sau bó hoa lé lên một giọng nói
- anh có phải là Nguyễn Tuấn Nguyên không ạ -
nghe anh ta hỏi hắn cũng ngây ngốc ậm ừ
- mời anh ký nhận cho , đây là một người có tên anh Bảo gửi tặng cậu – anh ta nói song như được giải thoát dúi luôn bó hoa to vào tay hắn rồi anh chóng bảo hắn ký
hắn bê bó hoa vào nhà rồi ký cho anh chàng đó .
anh ta nhanh chóng rời đi trông vô cùng phấn khởi như thoát được của nợ
hắn nhìn bó hoa mà ngây người không biết ai điên mà đi gửi hoa cho hán
hắn cầm tờ thiếp lên đọc
bên trong không phải là những nét Pu't uyển chuyển viết tay mà lại là những đường nét uốn lượn dô …………..in máy tính
bên trong có dòng chữ
- mỗi buổi sáng là một khởi đầu mới , mong ước mới, hy vọng mới . hôm nay là một ngày tuyệt vời vì là món quà do ông trời ban tặng . em hãy nhận lời chúc này cho một ngày hoàn hảo GOOD MORNING!-
hắn thầm nghĩ chắc chắn là tên nào đó gửi nhầm hoa cho bạn gái
cái tên anh Bảo hắn không hề quen biết tại sao lại gửi hoa đến nhà hắn chứ , lại còn nói đúng tên hắn nữa nhưng hắn cũng chả quan tâm ,quẳng luôn sang một bên và tiếp tục vào phòng ngủ tiếp
—————-
Điều khiến hắn vô cùng ngạc nhiên là một tuần nay sáng sớm nào
Hắn lúc nào cũng nhận được một bó hoa vào sáng sớm với những tấm thiệp khác nhau nhưng vô cùng Biến th' và hình như hơi ngược đời
Mỗi ngày đều có một tấm thiệp mang sắc thái khác nhau như
-
- Hãy nhận một bó hoa đơn giản của anh vào buổi sáng được bao bọc bởi sự chân thành , được buộc lại bởi sự quan tâm và được gắn với lời cầu xin cho em được bình yên và hạnh phúc mỗi ngày –
- đêm đã kết thúc để bắt đầu một ngày mới , chúc nụ cười của em như những vệt nắng lấp lánh của bình minh và để âu lo lại với màn đêm –
-châu Âu ngủ , châu Á ngủ , Châu Mỹ đang tối dần chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới đang đọc bức thiệp này –
……………….
Mỗi lần đọc một bức thiệp hắn lại một lần tối mặt , tên điên nào đang muốn trêu ngươi hắn hắn đâu phải gay đâu
Mới một tuần mà tuần mà thùng giác ở nhà hắn đã như cửa hàng hoa
Hắn muốn băm cái tên Bảo bối đó ra thành chăm mảnh khi hôm nào cũng gửi hoa vào lúc sáu giờ sáng và cái chuông cửa nhà hắn có nguy cơ cháy .
Nó ngồi trong quán bar mà cười khúc khích một mình
Dung nhìn thấy con bạn điên điên khùng khùng ngồi như con tự kỷ
- bố ****** có thường xuyên đi bệnh viện khám không ? –Dung hỏi con bạn
- có hay đi khám định kỳ kiểm tra sức khoẻ nhưng sao lại tự nhiên hỏi chuyện đó – nó ngây ra nhìn con bạn với ánh mắt không bình thường tự nhiên lại quan tâm sức khỏe của gia đình nó
- thảo nào ! – Dung ngồi sít xoa – bố ****** lại sinh ra con điên như mày – Dung cười khiến nó tức nổ đom đóm
- bộ mày rảnh mà đi chọc tao , chỉ có con điên mới chơi với con điên thôi , tao điên thì mày là loại gì – nó gân cổ lên hét
- ừ nhỉ – Dung ngẩn tò te , mình chơi với con điên bao năm nay mình bị nhiễm bệnh hả
- haha mày cũng đâu có bình thường – nó cười khoái chí
- tao cũng không ngồi cười một mình như mày – Dung giẫy nẩy ngồi xuống chả treo với con bạn
- tao lúc nào chẳng cười có bao giờ khóc đâu – nó vẫn thản nhiên
- nhưng có bao giờ mày ngồi mình mà tủm tỉm cười đâu –
nó chợt à lên một tiếng rồi lại cười sảng khoái
- tưởng gì , tao cười là vì , sớm thôi chắc chắn cậu nhóc đó sẽ hẹn gặp tao , đòn hoa hồng em nào chả thích lại còn những lời chúc đáng yêu rung động lòng người nữ chứ – nó cười tự đắc
- mày tự tin nhỉ , thế mày gặp trược tiếp hắn lần nào chưa ? – dung hai mắt tròn xoe nhìn nó
- chưa , tất nhiên anh Bảo này đã săn thì mồi phải ૮ɦếƭ –
- Dung vô cùng ngạc nhiên với con bạn , chẳng lẽ chuyện tình yêu nó không ngây thơ như cô biết và nghĩ hay sao , đúng là cô cần xem lại
- Mày chưa gặp thì làm sao hắn đến tìm mày –
- Đâu thiếu cách đâu – nó cười một cái bí hiểm
Đúng lúc đó một thằng chạy vào đưa cho nó một cái bưu thiệp
- anh Bảo , đây là bưu thiếp tiệm hoa gửi cho anh -
nó nhìn tắm thiệp khẽ cười
nó chắc chắn đây là lá thiệp mời gặp mặt hay ăn tối , hoặc là thiệp tỏ tình , không thì cũng là cảm ơn
nó hí hửng mở ra , Dung cũng tò mò đến đọc
nội dung thiệp là
- mày là thằng điên nào tao không quan tâm , nhưng thôi ngay cái trò dở hơi của mày vào mỗi buổi sáng làm mất gấc ngủ tao và rác nhà tao nữa –
nó như sock toàn tập , dung bên cạnh thì cười mỉm
tại sao thế này chứ , nó đã làm theo hướng dẫn rồi mà , thằng Anh Tú đáng ghét mày sao lại nghĩ ra cái dở hơi này vậy thảo nào chưa có bạn gái lâu dài là phải
nó nguyền rủa thằng em
- mày làm gì mà bị người ta **** ghê vậy ? – Dung cố nín cười hỏi con bạn
- tao đến cửa hàng hoa đặt mỗi ngày một bó gửi đến địa chỉ của hắn với những tấm thiệp tao đã in sẵn –
- ai bày cho mày trò này – Dung cười cười hỏi nó
- tao hỏi thằng Tú là mày hay tán gái kiểu gì , nó bảo với tao là nó thường tặng hoa vào mỗi buổi sáng với những lời chúc ngọt ngào thế là mấy cô đổ , tao liền lên mạng cóp mấy lời nói ngọt ngào tán gái rồi in ra và gửi thôi –
Dung nghe nó nói mà há hốc mồm , nó đúng là không phải con gái thật rồi .
Chuyến đi ngắn hạn
Một chàng trai ngồi trong phòng làm việc hăng say cật lực , ánh mắt chăm chăm vào những sổ sách và những con số .
Cửa phòng khẽ bật mở một cách vô cùng nhẹ nhàng nhất để không phát ra tiếng động .
Cậu ta vẫn vô tư làm việc đến tận khi người vừa bước vào phòng đập cho một cái dật thóp mình .
Cậu quay lên nhìn con người vừa làm phong độ nam nhi đại trượng phu của mình không cánh mà chạy
Con người đó đang cười lăn lóc thiếu mỗi hành độnh bò ra sàm thui nhưng giờ thì cũng bò ra ghế rùi .
Khẽ nhìn từ đầu đến chân con người đó cậu khẽ nhíu mày .
Chiếc quần bò rộng mài rác te tua như ăn xin , đôi giầy màu đen đầy thứ quái gở như đầu lâu xương chéo các lại hình mà bọn thanh niên hay dùng .
Chiếc áo khác cũng cùng tông màu với chiếc giầy , trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai và chùm bên ngoài là chiếc mũ áo rộng .
Trên vai cũng khoác một chiếc balo màu đen
Hôm nay cậu đúng là đen thật rồi nên mới chạm chán nhóc quỷ này .
- mày cười xong chưa vậy , ai cho mày sang đây làm phiền cậu hả về nước đi – hắn hằn giọng lấy lại phong thái nhàn nhã hàng ngày
nó vẫn cười điên dại vừa cười vừa nói
- cháu ..cháu không ngờ cậu cũng nhát gan như vậy , , thế mà cứ tỏ ra mình cứng rắn –
- nó vẫn cười vang khiến Zin tức chỉ muốn tống con nhỏ về nước
- nhìn thấy nó có khác nhìn thấy ôn thần đâu
- mày cứ thử như cậu xem rồi biết , ai trong trường hợp cậu cũng giật mình – Zin nhìn cô cháu bằng ánh mất không thể thiện cảm hơn
nó bữu môi
- nhát thì cậu cứ bảo nhát đi còn đòi chống chế , đây này cậu thử oà cháu đi xem cháu có giật mình không ? – nó ngồi xuống bàn làm việc của cậu rồi chà vờ cái tư thế vừa rồi như như nó đang làm việc thật ấy
Zin nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống ,nó sinh ra để làm người khác bực mình sao , nhỏ nó không tha già như cậu nó đây nó cũng không thương .
- – mày muốn tự về nước hay để cậu bảo bố ****** sang xách cổ về – cậu chán nản tiến tới đẩy nó ra khỏi chỗ làm việc của mình .
Bảo Anh bị đẩy ra một cách phũ phàng ấm ức lắm nhưng cũng nuốt xuôi tính xổ sau
- cháu xin bố mẹ cho cháu sang đây học rồi mà , sao cậu lại đuổi cháu về – nó bắt đầu phụng phịu
-
- Cậu biết ngay nó sẽ dở chiêu này mà
mật ngọt ૮ɦếƭ ruồi nhưng may sao cậu không phải ruồi
- đừng lằng nhằng về đi , cậu không muốn cái đất nước này bị sới tungđâu , giờ nó đã đủ mệt rồi – Zin nói với cái giọng lạnh tanh khiến nó dậm chân giận dỗi
nhìn cái mặt xị ra của nó là cậu muốn bật cười nhưng may sao kìm được .
nếu cậu mà cười nó sẽ bắt ngay được điểm yếu của cậu mà nhằm chỗ đó năn nỉ .
- cậu ơi , cậu à , cháu vượt đại dương xa xôi , năn nỉ bố mẹ để sang thăm cậu mà cậu nỡ đuổi cháu về sao – nó kéo ống tay áo của cậu khiến cậu nhột nhột
- cảm ơn cậu khoẻ cháu có thể về – cậu cũng dữ vững lập trường của mình không thể để cho nó đổ được
nó thở mạnh ra một cái , cái mặt lộ rõ vẻ tức giận nhưng rồi cũng giãn ra và nở một nụ cười ngọt lịm
- cậu à , bố mẹ bảo cháu sang đây chăm sóc cậu sợ cậu làm việc vất vả có ít thời gian nghỉ ngơi -
Zin khẽ nuốt nước bọt cái ực
Làm cậu của nó 16 năm nay chẳng lẽ cậu lại không biết cái sự chăm sóc ngọt ngào của nó .
Điều này cậu có thể thấy rõ ở nó khi nó chỉ là một cô nhóc bé tí hon chưa biết nói
Nhưng một điều cậu không thể phủ nhận cô cháu mình tuy nghịch ngợm nhưng lại có một nụ cười khiến người ta phải xao xuyến , nụ cười này ngay cả người em sinh đôi của nó cũng không được sở hữu mà chỉ mình nó thôi
Nhưng nó thì lại luôn giấu nụ cười này đi mà thay vào là nụ cười nửa miệng tinh nghịch .
Đang định từ chối nhã ý tốt của nó thì điện thoại chợt reo
Cậu nhấc máy liền
- alo –
- < bảo Anh ở bên đó đúng không hả Zin – giọng nói nhẹ nhàng thanh thoát cùng với tiếng nghiến răng kèn kẹt phát ra trong điện thoại
Zin nhìn nó chăm chăm
Vẻ mặt của nó vô cùng hình sự , tay khua loạn xạ đầu lắc liên hồi
Cậu biết nó muốn cậu nói nó không ở đây nhưng đáng tiếc cậu lại rất muốn tống cái của nợ này về Việt Nam
- có , nó đang ở chỗ em -
nghe câu nói của hắn mà mẹ nó tiếp tục nghiến răng như đang nhai nó ngấu nghiến
nó thì hừ một cái thật lớn thầm chử rủa ông cậu không biết thương sót cô cháu nhỏ
- bằng mọi cách em lôi ngay cổ nó về đây cho chị trước khi chị cho nó cạo trọc đi tu – mẹ nó dập máy một cách vô cùng ***
nó nghe tiếng dập điện thoại thì lẩm bẩm
-“ tất cả là tại mẹ di truyền cho con cái tính bướng bỉnh này , có cạo thì nên cạo đầu mẹ trước “-
- thế này mà cũng gọi là xin phép rồi sao , bố mẹ nhờ mày chăm sóc cậu hay nhờ cậu tống cổ mày về -
nó lườm cậu một cái
- cháu xin phép rồi chứ bộ chẳng qua mẹ cháu không nhớ thôi , cậu thử hỏi mẹ cháu xem , rõ ràng cháu để lại cho mẹ một bức thư xin phép đi chơi dài ngày với bạn – nó gân cổ lên cãi rõ ràng nó xin rồi mà
- để lại thư mà bảo xin rồi à – cậu muốn cười cái sự ngố của nó
nó phùng má lên thanh minh tiếp
- cháu rõ ràng viết trong thư như thế này
_____ THƯ GỬI BỐ MẸ__________-
CON ; ba mẹ ơi con có chuyện muốn nói
BỐ MẸ : im lặng
CON : con ….con
BỐ MẸ: im lặng
CON : con muốn xin phép ba mẹ cho con đi hơi với bạn vài hôm con hứa sẽ ngoan ngoãn và chăm sóc bạn bè tận tình
BỐ MẸ : im lặng
CON : ba mẹ cho con đi nhé
BỐ MẸ : im lặng
CON : im lặng là đồng ý nhé , cảm ơn bố mẹ nhiều con yêu ba mẹ .
Ông cậu đứng hình với nó kiểu xin phép này thì có một không hai trên đời rùi chỉ có mình cái đầu tinh quái của nó thôi
- mày đứng dậy ra sân bay rồi về đi – cậu nên cấp tốc tống nó về nước
- cho cháu ở đây đi cậu , cháu sẽ ngoan không quậy phá đâu mà – nó xuống giọng nài nỉ để được ở lại nơi này
- -không lằng nhằng cậu còn rất nhiều việc phải làm –
- nhưng cháu không có tiền về nước , cậu cho cháu ở đây nhá – nó hớn hở
- ừ …….- nó nghe xong xướng điên lên được
-
- ừ , cháu không có nhưng cậu có , ra sân bay về nước đi -
- sao cậu có thể cạn tình cạn nghĩa như thế với cháu nhỉ , cháu là cô gái cháu xinh đẹp đáng yêu ngoan ngoãn duy nhất của cậu mà –
Zỉn trợn tròn nhìn nó
- cậu cũng thương cháu nhưng cậu thương bản thân mình hơn –
nó nhìn cậu chằm chằm
- uổng công từ bé đến giờ cháu thương cậu nhất , có bánh kẹo cũng chia cậu một phần –
chưa để nó nói hết cậu đã bổ xung
- 1\\20 của hộp bánh và 1/50 của gói kẹo và cả hai thứ cậu đều mua –
Nó tức nghẹn
- lần nào cậu đến cháu đều đưa cậu đi chơi đó đây ngắm thành phố -
- thế không phải đi sau dọn chiến trường cho cháu à –
- cháu nói cậu cứ che ngang ý nhỉ …-
chẳng để nó tiếp tục ầm ĩ cậu đã gọi vệ sĩ để áp tải nó về nước
nó hậm hực hét toáng lên khi bị xách cổ lôi đi .
- cậu là đồ độc ác đồ sói già ế vợ , đồ voi già khó tính , đồ sói xám khó ưa , đồ hổ lùn xấu xí , đồ chuột nhắt hôi hám , đồ cáo già nhỏ mọn ………………-
Zin khẽ thở phào khi tống được của nợ đó đi nếu không cậu không thể tưởng tượng nổi cậu sẽ biến thành con gì trong bộ siêu tập quái thú của nó nữa .
Cậu tự hỏi mình cậu 29 tuổi là già rồi sao , chắc cậu già thật
Khẽ thở dài cậu lại tiếp tục quay lại làm việc
——————————————
Nó bị giam trong phòng mà ấm ức , trốn cũng không được rồi nó cũng chỉ còn cách thực hiện cái vụ cá cựoc của con bạn vậy , tuy vô lý nhưng nó cũng đạt được ý thích của mình , đã hai tuần từ ngày vụ cá cược nó cũng chẳng tiến thêm bước nào mà còn bị mừng hụt một vố .
Nó sẽ cố , sẽ thực hiện kế hoạch này , một tháng nữa là nó cũng hết nghỉ hè bước vào học kỳ rồi thời gian tiếp cận con mồi sẽ hạn hẹp đi nên trong khoảng thời gian một tháng này nó sẽ phải tranh thủ .
Nó đập tay xuống giường cái rầm làm con mèo trong phòng nó đang say giấc ngủ cũng giật nảy kêu “ngeo “ một cái .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc