Chú À! Đừng Nên Thế! - Chương 382

Tác giả: Trần Mạc Tranh

Chương 382: Mới không có từ thất bại này

Bên trong sân bay nhốn nha nhốn nháo, náo nhiệt vô cùng. Trạm Dẫn Lan đứng yên tại chỗ, mãi đến khi trợ lý đi đến nhắc nhở, mới hồi phục tinh thần lại.
Trong phút chốc, dáng vẻ thất thần trên mặt lập tức biến mất thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, tiếp nhận vali từ tay của trợ lý nói: "Đi thôi."
Sau đó xoay người tiện đi ra ngoài.
"Vị kia không phải Bùi tiên sinh sao?" Trợ lý của cô cũng thấy được mẩu tin tức kia, giữa lông mày hiện lên quét xuống nghi hoặc.
Nếu không nhìn lầm mà nói, vừa rồi Trạm tiểu thư liền là nhìn đến mẩu tin tức này mới xuất thần như vậy. Nhớ tới bây giờ công ty Phi Tầm cùng Bùi Dịch hợp tác...
"Chẳng lẽ lần này hợp tác còn có nguyên nhân khác?" Trợ lý trong lòng càng thêm nghi hoặc, thấy Trạm Dẫn Lan đã đi khá xa, cầm hành lý đuổi theo.
Mà một màn này, bị người của Hỗ Sĩ Minh âm thầm phái tới, nhìn không sót chút nào.
Hỗ Sĩ Minh bởi vì Tô Thi Thi đăng ký kết hôn mà tức giận đến thiếu chút nữa không khống chế được, rốt cục nhận được một tin tức tốt.
"Cô ấy đã trở về?" Hỗ Sĩ Minh khóe miệng gợi lên quét xuống nụ cười yếu ớt, ánh mắt hung hăng nhíu lại, như sói già đi tìm con mồi giữa đêm khuya vô cùng nguy hiểm.
Trợ lý của hắn lập tức nói: "Người ở sân bay thấy được Trạm Dẫn Lan, hơn nữa tôi đã cho người ta kiểm tra qua ghi chép xuất nhập cảnh, chứng thật cô ấy quả thật đã trở về."
Trợ lý dừng một chút, thật cẩn thận hỏi han: "Như thế muốn nói cho Bùi tổng sao?"
Hắn đúng là nhìn đến tổng giám đốc nhà hắn, bởi vì chuyện Tô tiểu thư kết hôn mà giận dữ. Nếu nói cho Bùi Dịch biết mối tình đầu của anh trở lại, có phải sẽ khiến cho Hỗ Sĩ Minh vui vẻ hơn không.
Đúng là Hỗ Sĩ Minh, lại lạnh giọng nói: "Tạm thời không cần nói cho anh ta."
Hắn híp mắt, quả đấm nắm chặt, giọng nói băng lãnh, gằn từng chữ nói: "Để cho bọn họ vui vẻ hai ngày đi! Càng vui vẻ nhiều đến lúc đó biết chân tướng liền càng thống khổ. Trạm Dẫn Lan trăm phương nghìn kế trở về, chuyện năm đó rất nhanh cũng sẽ bị phanh phui ra hết, tôi ngược lại muốn xem thử Bùi Dịch, tới cùng sẽ lựa chọn như thế nào?"
"Hỗ tổng nói đúng, chỉ cần Bùi tổng do dự, lấy tính cách Tô tiểu thư, khẳng định sẽ rời khỏi anh ta." Trợ lý vội vàng nói.
Hỗ Sĩ Minh khóe miệng nhếch lên, lạnh giọng nói: "Đi lấy một chiếc xe cho đại tiểu thư, để cho nó bớt giận."
Hỗ Sĩ Minh nói xong liền cúp điện thoại.
Bây giờ, bởi vì Bùi Dịch đột nhiên kết hôn, gần như để cho Hỗ Minh Phỉ tức điên rồi. Vừa rồi liền gọi điện thoại đến tố khổ với anh trai cô ta.
Hắn hiểu biết em gái của chính mình, anh em hai người bọn họ tính cách cực kỳ giống nhau, không chiếm được lại càng muốn lấy cho bằng được.
Hiện tại Hỗ Sĩ Minh đối với Tô Thi Thi, Hỗ Minh Phỉ đối với Bùi Dịch đã không đơn thuần là vấn đề thích hay không thích rồi, mà là muốn ςướק đoạt!
Ở trong tự điển của bọn họ, cho tới bây giờ liền không có cái từ thất bại này Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi ba lần bốn lượt hiêu khích bọn họ, đã nghiêm trọng mạo phạm đến giới hạn của bọn họ.
"Không chiếm được, thì liền hủy diệt." Hỗ Sĩ Minh hung hăng nắm quả đấm, trong mắt tàn nhẫn chớp lóe rồi biến mất.
Mà Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cũng không biết anh em Hỗ gia điên cuồng, lúc này này hai vợ chồng mới cưới này chính đang ngồi trên xe trở về Thi Dịch. Không biết như thế nào, bên trong xe không khí lại có chút ngại ngùng.
Tô Thi Thi ngồi ở trên ghế sau, Bùi Dịch ngồi ở bên cạnh cô, nhưng mà hai người cũng không có giống như trước đây ngồi thật sự gần, mà là giữa hai người ngăn cách hơn mười centimeter, hai người đều đã ngồi thật sự nghiêm túc, nhìn qua tựa hồ có chút mất tự nhiên.
Người nào cũng đều đã không nói gì, trầm mặc lan tràn ở trong không khí. Tô Thi Thi hơi cúi thấp đầu, Bùi Dịch trái lại ánh mắt nhìn thẳng phía trước, không biết đang nhìn cái gì.
"Khụ khụ..." Chú Lý cố ý ho khan một tiếng, trong lòng kỳ quái cực kỳ.
Ông thật là không hiểu hai người trẻ tuổi này, lúc trước rõ ràng ngọt ngào như thế. Vậy mà bây giờ từ lúc lên xe, hai người, người nào cũng đều đã không nói một lời, liền ngay cả ông đều đã cảm thấy ngại ngùng muốn ૮ɦếƭ.
Chẳng lẽ Tô tiểu thư cơn giận còn chưa tan, không đúng, hiện tại nên gọi là Bùi phu nhân rồi.
Mà chú Lý một tiếng ho khan này, giống như là phá tan trầm mặc bên trong xe, Tô Thi Thi bỗng nhiên giống như là bị giải huyệt một dạng, lập tức sống lại.
Bùi Dịch cũng giật giật, cả người giống như không hiểu sao nhẹ nhàng thở ra.
Tô Thi Thi lặng lẽ hướng Bùi Dịch bên kia nhích lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Bùi tiên sinh, anh có cảm thấy được hay không, hiện tại so với vừa rồi khẩn trương hơn?"
Bùi Dịch mâu quang trầm xuống, nhưng vẫn lại là ừ một tiếng.
Vừa rồi lúc đi đăng ký kết hôn cũng không cảm thấy gì, hiện tại yên tĩnh, chỉ cảm thấy tim đập không ngừng gia tốc, quả thật có chút khẩn trương.
Tô Thi Thi cũng cùng anh không khác gì lắm, ngồi ở trên vị trí đến tay cũng không biết nên để ở chỗ nào, đối với thân phận mới còn có chút không thích ứng.
Đột nhiên, Bùi Dịch như là nghĩ tới cái gì, quay đầu trầm trầm nhìn cô: "Em hối hận rồi hả?"
Tô Thi Thi lông mày nhíu lại, cười như không cười nhìn anh: "Chẳng lẽ những lời này không phải là nhà gái mới nên hỏi sao? Bùi tiên sinh, anh sao lại không phóng khoáng như thế, đây là cố tình gây sự, biết không?"
"Anh cố tình gây sự?" Bùi Dịch tức điên, vươn tay liền kéo cô vào trong lòng, cắn răng hỏi, "Hôm nay là ai ra ngoài làm loạn? Tô Thi Thi, anh thật sự coi thường em quá rồi. Mỗi lần không khiến cả thành phố đều biết, em liền không vui, đúng không?"
"Bất quá - - em hôm nay làm không tệ, anh cực kỳ hài lòng!"
"Anh... là ai không nói lời nào, làm như người câm điếc!" Tô Thi Thi tức giận.
Cô vẫn lại là thích không nói lời nào với Bùi tiên sinh hơn, người đàn ông này vừa mở miệng, luôn luôn khiến cho cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Mà hai người cứ ồn ào như vậy, không khí bên trong xe lập tức sinh động hẳn lên. Bùi Dịch dùng lực ôm Tô Thi Thi, cảm thụ được trong lòng truyền đến ấm áp, mới có một cảm giác chân thật.
Lúc này, kính xe ở phía trước liền bật lên, đem phần phía sau xe ngăn cách thành một cái không gian riêng.
Bùi Dịch ôm Tô Thi Thi, ở bên tai cô nói nhỏ, "Thi Thi, em rốt cục trở thành vợ của anh rồi rồi."
"Bùi Dịch..." Tô Thi Thi mũi đau xót, không biết như thế nào, lại có cảm giác muốn khóc.
Anh vậy mà đang phát run!
Cô đột nhiên vì những chuyện ngày hôm chính mình gây ra cảm thấy hối hận, chuyện này toàn bộ Bùi Dịch tới cùng có làm sai gì chứ? Cô cùng Nhậm Tiếu Vi giận dỗi, sau cùng người khó xử còn không phải Bùi Dịch sao.
"Em... Về sau sẽ cố gắng nhận nhịn." Tô Thi Thi thấp giọng nói.
"Không cần." Bùi Dịch ôn nhu vuốt tóc của cô, giọng nói càng thêm dịu dàng thêm vài phần, "bà là mẹ của anh, anh kính yêu bà, cũng tôn trọng bà, có một số việc anh làm không được. Nhưng mà tính cách mẹ anh rất hiểu, bà là ngoài mềm trong cứng, thực tế tính tình cũng rất cường thế. Anh không thể không hiếu, nhưng mà làm sao lại chịu được cảnh nhìn thấy em chịu ủy khuất chứ."
"Đồ ngốc, em chỉ cần làm chuyện em cảm thấy đúng là tốt rồi. Lâu ngày biết lòng người, mẹ sẽ biết tấm lòng của em. Bất quá - -" Bùi Dịch nói tới đây dừng một chút, ngữ khí có chút nghiêm túc lên "chú ý đúng mực, giống hôm nay loại chuyện này, chỉ cho phép một lần!"
Tô Thi Thi trợn mắt nhìn anh, ủy khuất nói: "Anh nghĩ rằng em không hiểu chuyện sao, còn không phải vì bà quá đáng, đánh Đồng Đồng..."
"Đánh Đồng Đồng?" Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống, "Sao lại như thế?"
Tô Thi Thi hận không thể cắn rơi đầu lưỡi, cô như thế nào lại nói ra rồi hả?
Ngày hôm qua đã xảy ra quá nhiều chuyện, càng về sau chuyện Đoàn Tĩnh Đồng bị đánh quả thật là mồi lửa, trực tiếp đem tất cả cảm xúc của Tô Thi Thi đều đã dẫn đốt rồi.
Nếu nói đều đã nói ra, Tô Thi Thi cũng không gạt anh, đem chuyện ngày hôm qua đã xảy ra toàn bộ đều nói hết cho Bùi Dịch biết.
Bùi Dịch nghe xong, thật lâu không nói gì.
Thật lâu sau, anh mới nặng nề mà ôm Tô Thi Thi, ấp úng nói: "Thực xin lỗi."
"Lời xin lỗi này anh nói với em, em sẽ không tiếp nhận." Tô Thi Thi bỉu môi nói.
Chuyện này vốn không phải lỗi của Bùi Dịch. Mà còn theo tình hình hiện tại xem ra, trong chuyện này, mấy người bọn họ đều có sai.
"Anh nói với mẹ rằng anh chưa bao giờ quên cô ấy, đó là bởi vì anb cảm thấy được không tất yếu phải quên đi, dù sao cô ấy cũng là người giúp anh đi qua khoảng thời gian khó khăn đó." Bùi Dịch nói.
"Sau cùng cái vấn đề kia, em không có nghe đến toàn bộ ghi âm. Câu trả lời của anh là: Anh chọn Tô Thi Thi."
"Bùi Dịch." Tô Thi Thi nước mắt bá một phen liền trào ra, đầu chôn ở trong иgự¢ anh, kìm nén một ngày một đêm nước mắt rốt cuộc nhịn không được rơi ra rồi.
Cô quả thật rất may mắn chính mình lựa chọn tin tưởng anh!
Cô càng thêm may mắn, lựa chọn thẳng thắn thành khẩn. Rất nhiều khi, vợ chồng cảm tình rạng nứt chính là vì, một chút chuyện không lớn không nhỏ giấu diếm tích lũy nên.
Giữa hai người vốn có chút ngăn cách, cũng triệt để tan thành mây khói, chẳng qua, không khí còn không có ấm áp một hồi, Bùi Dịch di động liền vang lên.
Anh vừa nghe, liền nói còn chưa tới kịp nói, mặt bá một phen liền trầm tiếp xuống.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc