Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con - Chương 12

Tác giả: Thiến Hề

Tai Nạn Ô Tô
Xe chạy được phân nửa đường thì tới một ngã tư, Hoa Ngữ Nông nhìn báo hiệu đèn xanh, tiếp tục duy trì khoảng cách bốn năm mét với xe đi phía trước, nhưng đúng lúc cô đang điều khiển xe chuẩn bị thuận lợi vượt qua đèn xanh thì di động trong túi đặt trên ghế lái phụ bất ngờ rung lên.
Cô nhanh chóng dẫm mạnh chân ga, định dừng tại chỗ này để nghe điện thoại, không ngờ đúng lúc này, phía đường giao đằng trước đột nhiên xuất hiện một chiếc xe tải, đi với tốc độ cực nhanh, va chạm với xe cô trong nháy mắt khiến nó lật nhào.
Chỗ này vốn không phải ngã tư đường đông đúc cho lắm, thế nên lúc tai nạn xảy ra, cũng không có cảnh sát giao thông ở hiện trường.
Hoa Ngữ Nông chỉ cảm thấy từ dưới chân truyền đến cảm giác đau đớn khủng khiếp, đầu đập mạnh vào phía trước xe, liền bất tỉnh nhân sự.
Phía bên này, Ninh Quân Hạo vừa mới từ văn phòng đi đến bãi đỗ xe, đang định gọi điện thoại cho Hoa Ngữ Nông, bảo cô chuẩn bị ra khỏi nhà, anh sẽ về đón cô. Thế nhưng điện thoại kêu vài tiếng không ai nghe, trực tiếp truyền tới thông báo không có người nhận máy.
Cảm thấy kỳ lạ, anh lập tức gọi điện thoại về nhà, tuy nhiên lúc nhận được tin Hoa Ngữ Nông rời khỏi nhà một mình, chẳng hiểu sao, ngay khi ấy, anh cảm giác có một loại dự cảm bất an tràn ngập trong lòng.
Mở radio trong xe, rất nhanh sau đó anh nghe thấy tin tức cập nhật mới nhất về tình hình giao thông lúc này, nói đúng hơn thì chính là vụ tai nạn ô tô của Hoa Ngữ Nông. MC dùng tiếng nói vô cùng máy móc thông báo mọi người đi đường vòng để tránh xảy ra tình huống kẹt xe, lúc sau còn cho biết trước mắt người bị thương đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu.
Ninh Quân Hạo không trực tiếp liên hệ Hoa Ngữ Nông cùng với vị trí của tai nạn xe cộ này, chẳng qua cuộc điện thoại sau đó đã khiến cho trái tim vốn đang lơ lửng của anh lập tức vọt lên tận cổ họng.
“Xin chào, đây là bệnh viện, xin hỏi anh có phải là chồng của chủ nhân số điện thoại này không? Vợ của anh đã xảy ra tai nạn, hiện đang ở trong phòng cấp cứu, mời anh mau đến đây để làm các giấy tờ nhập viện.”
Điện thoại do người từ bệnh viện gọi tới, lúc ấy khi Hoa Ngữ Nông nằm trên xe cứu thương cùng với bác sĩ và y tá, túi xách cũng rơi ra cùng, hơn nữa y tá còn tìm được giấy chứng minh và điện thoại di động của cô, còn tìm thấy cuộc gọi gần đây nhất đến từ một người tên là “Chồng”, thế nên cho rằng người đã gọi cú điện thoại này chính là chồng của Hoa Ngữ Nông.
Ninh Quân Hạo nghe thấy tin này, không khỏi cau mày lại, vội vàng hỏi: “Tình huống của cô ấy giờ thế nào? Có nguy hiểm không?”
“Tạm thời vẫn chưa biết rõ được, người bệnh hiện đang ở trong phòng cấp cứu để phẫu thuật, mời anh đến bệnh viện hoàn tất các thủ tục ngay, nếu cần phải phẫu thuật thêm nữa, cần có người nhà ký tên mới được.” Nói xong, y tá báo địa chỉ bệnh viện, sau đó cúp máy.
Ninh Quân Hạo không kịp nghĩ thêm bất cứ chuyện gì, lập tức quay đầu xe đi về phía bệnh viện.
Chuyển Viện
Lúc Ninh Quân Hạo đến được bệnh viện, Hoa Ngữ Nông đang ở trong phòng phẫu thuật tiến hành cấp cứu. Anh hoàn tất các thủ tục xong liền bồn chồn đứng trước cửa phòng, không biết được tình huống bên trong ra sao.
Đợi hơn một tiếng đồng hồ, đèn đỏ phòng cấp cứu mới tắt, Hoa Ngữ Nông được người ta đẩy ra từ bên trong, lúc này cô vẫn đang lâm vào tình trạng hôn mê như cũ.
“Bác sĩ, tình huống của cô ấy thế nào? Có bị thương nặng không?” Nhìn thấy bác sĩ đeo khẩu trang đi theo phía sau, Ninh Quân Hạo lập tức tiến lên hỏi.
“Bệnh nhân không có nguy hiểm về tính mạng, anh yên tâm. Đùi bị va chạm với tay lái nên gãy xương, đầu cũng có vết tích bị va chạm, nhưng không tính là quá nghiêm trọng, bên trong không tụ huyết, chỉ bị chấn động một chút, mấy tiếng sau sẽ tỉnh lại thôi.” Bác sĩ nói qua về tình huống của Hoa Ngữ Nông, sau đó nhìn Ninh Quân Hạo trước mặt, nói thêm: “Tối nay hãy sắp xếp người ở lại bên cạnh cô ấy.”
Ninh Quân Hạo biết được vết thương của Hoa Ngữ Nông không nguy hiểm gì đến tính mạng xong, trái tim treo lửng lơ nãy giờ liền hạ xuống. Khi anh nghe thấy bác sĩ bảo buổi tối hãy sắp xếp người ở lại bệnh viện cùng cô ấy, chân mày liền khẽ nhíu lại, sau đó hỏi: “Tình huống của cô ấy lúc này có thể chuyển viện được không?”
“Chuyển viện? Tốt nhất là không, trong các bệnh viện công lập bây giờ, chỗ của chúng tôi chính là hạng nhất, toàn bộ thành phố không còn bệnh viện nào có điều kiện tốt hơn nơi này. Đương nhiên, nếu như anh lo lắng đến vấn đề viện phí thì…” Bác sĩ nghĩ rằng Ninh Quân Hạo muốn chuyển viện bởi vì vấn đề viện phí, nên cố gắng giữ anh tiếp tục ở lại trị liệu tại bệnh viện này.
Chẳng qua, Ninh Quân Hạo đời nào cho ông ta cơ hội như thế, anh cắt ngang lời bác sĩ: “Tôi muốn chuyển cô ấy đến bệnh viện tư nhân Nhân Tâm, tuy rằng bệnh viện của các ông rất tốt, nhưng tình trạng của cô ấy như vậy không phải ngày một ngày hai là có thể ra viện, tôi hy vọng cô ấy được chữa trị ở một nơi thoải mái hơn.”
“Chuyện này…như vậy thì…” Bác sĩ vừa nghe anh nói muốn chuyển đến bệnh viện tư nhân tốt nhất thành phố này, vẻ mặt liền có chút xấu hổ, nhanh chóng nói: “Không thành vấn đề, chờ bệnh nhân tỉnh lại, chúng tôi sẽ sắp xếp xe cứu thương giúp cô ấy chuyển viện là xong.”
“Vậy thì làm phiền ông.” Ninh Quân Hạo gật đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, vừa đi về phía phòng bệnh của Hoa Ngữ Nông, vừa lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Tuấn Hiền, dặn dò anh ta lập tức liên lạc với viện trưởng bệnh viện Nhân Tâm, chuẩn bị tốt phòng bệnh chờ bọn họ chuyển đến.
Bởi vì trước mắt Hoa Ngữ Nông còn đang ở trong giai đoạn hôn mê, nên bác sĩ sắp xếp cho cô vào phòng bệnh một người.
Ninh Quân Hạo đi vào phòng bệnh, thấy phần đầu bị băng gạc màu trắng quấn xung quanh của Hoa Ngữ Nông, không khỏi cảm thấy trong lòng mình mơ hồ đau đớn!
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô suy yếu nằm trước mặt mình, cũng là lần đầu tiên cảm giác được, thì ra người phụ nữ này đối với mình mà nói, quan trọng nhiều đến vậy.
Cảnh Sát
Ở trong phòng bệnh ngây ngốc không lâu liền có hai cảnh sát tiến vào làm việc.
“Anh là chồng của bệnh nhân?” Bọn họ có lẽ đã từ bệnh viện biết được một ít tư liệu về người nhà, nên nhìn Ninh Quân Hạo đưa giấy tờ chứng minh xong, liền bắt đầu hỏi một chút vấn đề liên quan.
“Tôi muốn biết ai là người đã khiến vợ của mình thành như vậy, lái xe gây chuyện có bắt được không?” Ninh Quân Hạo trực tiếp dùng một câu hỏi trả lời vấn đề của bọn họ, đúng vậy, anh là chồng của cô, mà bây giờ, anh chỉ muốn biết ai là người đã biến Hoa Ngữ Nông thành bộ dáng như này mà thôi.
“Lái xe gây chuyện đã bỏ chạy, nhưng đồng nghiệp của chúng tôi đã đến bộ phận giao thông lấy băng ghi hình tại nơi xảy ra vụ việc, chuyện này bên giao thông đã lập án, bây giờ cần anh phối hợp làm một vài thủ tục liên quan.” Một cảnh sát có phần lớn tuổi nói xong, có lẽ đã phát hiện ra sắc mặt Ninh Quân Hạo không được tốt lắm, lại đưa mắt nhìn Hoa Ngữ Nông vẫn còn đang hôn mê, sau đó nói: “Có lẽ tối nay chúng tôi lại đến trò chuyện cùng với anh thì hơn?”
“Để trợ lý của tôi làm đi, muốn đăng ký cái gì, tìm anh ta liền xong, trước khi các ông bắt được hung thủ của vụ này, tôi không hy vọng có người đến quấy rầy mình và vợ.” Ninh Quân Hạo lạnh lùng ra lệnh đuổi khách, theo anh thấy, cùng đám cảnh sát ở chỗ này làm việc chính là lãng phí thời gian, bọn người này có thời gian ở đây lãng phí với anh, vì sao không đi truy bắt hung thủ chứ?
Một cảnh sát khác tuổi còn khá trẻ nghe thấy giọng điệu nói chuyện của Ninh Quân Hạo, vẻ mặt liền có chút khó chịu, anh ta tiến lên một bước, định nói vài lời gì đó với anh, nhưng bị người cảnh sát lớn tuổi kia giữ chặt, thấp giọng nói: “Được rồi, chúng ta ra ngoài trước đi.”
“Nhưng mà anh ta…” Người cảnh sát trẻ có chút không tình nguyện, đại khái là bởi vì từ lúc anh ta làm cảnh sát tới nay, đây là lần đầu tiên gặp phải thái độ lạnh nhạt như thế của người nhà người bị hại.
“Đi!” Người cảnh sát lớn tuổi không để cho anh ta nhiều lời vô nghĩa, nắm lấy tay anh ta đi ra bên ngoài.
Ninh Quân Hạo không hề nhìn theo bóng lưng hai người kia rời đi, từ đầu đến cuối tầm mắt của anh vẫn luôn dừng lại trên mặt Hoa Ngữ Nông, hai tay nắm chặt lại, trong mắt phát ra anh sáng lạnh lẽo khiến người ta không dám đối diện.

Nửa giờ sau, Lâm Tuấn Hiền ra khỏi cửa phòng bệnh hiện tại, sau khi đi vào, anh báo cáo với Ninh Quân Hạo rằng đã liên lạc được với bệnh viện Nhân Tâm bên kia, tỏ lòng quan tâm một chút đến vết thương của Hoa Ngữ Nông, cuối cùng mới hỏi Ninh Quân Hạo còn có gì cần dặn dò hay không.
“Tìm thám tử, dùng hết mọi biện pháp cũng phải tra ra là ai đã ***ng vào xe cô ấy, không cần tiếc gì hết, nhất định phải tìm ra tên lái xe gây chuyện này.” Mặt Ninh Quân Hạo không chút thay đổi mở miệng, bàn tay nắm chặt gần như có thể vắt được thành nước.
“Vâng.” Lâm Tuấn Hiền đáp ứng, sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, có cần phải báo cho ông chủ và bà chủ không? Hình như bọn họ vẫn chưa nhận được tin này.”
“Trước mắt đừng nói cho bọn họ biết, chờ Ngữ Nông tỉnh lại, chuyển viện rồi nói sau. Đêm nay tôi sẽ ở đây cùng cô ấy, cậu hủy bỏ mọi lịch trình và công việc ngày mai của tôi đi, chuyện công ty, cậu hãy để ý một chút.”
“Tôi hiểu rồi.” Nói xong, Lâm Tuấn Hiền lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.
P/S [Lời tác giả]: Thật xin lỗi mọi người, gần đây thân thể xinh đẹp của mỗ bị bệnh nhẹ, nên đăng truyện không được ổn định lắm, nhưng mà từ hôm nay trở đi sẽ liên tục hơn nha!!! Chuyện cũ nhớ lại đã sắp chấm dứt, một câu chuyện mới chuẩn bị mở màn!!!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc