Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con - Chương 10

Tác giả: Thiến Hề

Người Không Liên Quan
Lúc chập tối, Ninh Quân Hạo về đến nhà, hai người im lặng dùng hết bữa tối trên bàn cơm, bác Trương thì đứng ở một bên nhìn hai người.
Bữa tối trôi qua, Hoa Ngữ Nông lập tức đi về phòng của mình, Ninh Quân Hạo cũng đi theo phía sau.
“Sau này nếu đến công ty nhớ báo trước với anh một tiếng.” Bước vào phòng, Ninh Quân Hạo nhìn thoáng qua bóng lưng của Hoa Ngữ Nông đang chải đầu trước bàn trang điểm, nói.
Hoa Ngữ Nông vốn đang cứng nhắc chải đầu, nghe vậy, động tác trong tay bất ngờ dừng lại, sắc mặt trở nên vô cùng u ám.
“Cũng không cần phải khổ cực đến đó đưa canh cho anh làm gì đâu.” Ninh Quân Hạo thấy Hoa Ngữ Nông không nói gì, liền lẳng lặng bồi thêm một câu.
Hoa Ngữ Nông nghe thấy lời anh nói, cảm thấy như đang có thứ gì đó quậy phá trong lòng, vô cùng khó chịu, ngay cả suy nghĩ muốn truy hỏi anh về chuyện với Trần Nhược Hồng cũng không còn. Cô buông chiếc lược trong tay, quay đầu nhìn về phía Ninh Quân Hạo đang đứng một bên thay quần áo, buồn bã nói: “Hôm nay là do em đã suy nghĩ không chu toàn, về sau em sẽ không như thế nữa.”
Ninh Quân Hạo thấp thoáng cảm thấy trong lời nói của cô có một chút oán hận, không khỏi nhíu mày nhìn cô nói: “Em đang muốn nói gì?”
“Không có gì cả, em có chút mệt, sẽ nghỉ ngơi trước.” Lắc đầu, giờ phút này Hoa Ngữ Nông không muốn nói chuyện cùng ai hết, cô đứng dậy đi về phía giường.
Ninh Quân Hạo thấy cô như vậy, trong lòng càng cảm thấy có điều không đúng, thế nên đi tới trước mặt, nắm chặt cánh tay Hoa Ngữ Nông, xoay mặt cô nhìn vào mình, nói: “Hôm nay em làm sao vậy? Tuấn Hiền nói lúc em rời khỏi công ty, sắc mặt có chút kỳ lạ.”
“Em…” Hoa Ngữ Nông mấp máy đôi môi, cuối cùng vẫn không thể nói ra những nghi hoặc trong lòng của mình.
“Thôi, nếu em mệt mỏi thì đi nghỉ sớm đi.” Ninh Quân Hạo nhìn thấy dáng vẻ do dự của cô, cũng không muốn bức bách thêm, chỉ buông bàn tay đang nắm lấy tay cô của mình, sau đó xoay người chuẩn bị đi vào phòng tắm.
“Cái cô Trần kia với anh…Hai người là bạn tốt phải không?” Nhìn thấy Ninh Quân Hạo muốn rời đi, Hoa Ngữ Nông đột nhiên bạo dạn hẳn lên, buột miệng nói ra thắc mắc vẫn luôn đè nặng trong lòng mình nãy giờ.
Ninh Quân Hạo nghe thấy lời cô nói, chân vẫn bước đi, mỉm cười nhíu mày, nghiêng đầu nhìn về phía cô nói: “Vấn đề này, không phải em đã sớm biết đáp án rồi sao?”
“Nhưng em muốn nghe anh nói lại một lần nữa.” Giờ phút này Hoa Ngữ Nông giống hệt như những cô gái nhỏ tính cách thất thường lại bốc đồng, có chút bướng bỉnh nói.
Ninh Quân Hạo đột nhiên nở nụ cười, xoay người đi tới trước mặt cô lần nữa, bất ngờ cúi đầu kề sát một bên sườn mặt cô, thì thầm đầy mờ ám: “Tuy rằng phụ nữ ghen tuông không phải là không tốt, nhưng mà anh không hy vọng người phụ nữ của mình sẽ vì một người nào đó không liên quan mà cảm thấy không thoải mái trong lòng.”
“Người không liên quan?” Hoa Ngữ Nông có chút kinh ngạc đối với câu trả lời này, sao anh có thể nói Trần Nhược Hồng là một người không liên quan chứ? Nếu Trần Nhược Hồng thật sự là người không liên quan đến chuyện này, vậy cảnh tượng lúc trưa cô nhìn thấy trong văn phòng anh nên giải thích thế nào đây?
Chung Giường
Ninh Quân Hạo nhìn thấy vẻ mặt nửa tin nửa ngờ của Hoa Ngữ Nông, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, kéo giãn khoảng cách mập mờ của hai người. Anh không thích những người phụ nữ đa nghi như vậy, cũng không hề nghĩ rằng đó là vấn đề của mình. Bình thường, anh vẫn cho rằng làm phu nhân của mình ít nhất phải chắc chắn một điều là, tuyệt đối tin tưởng anh. Biểu hiện khác thường của Hoa Ngữ Nông ngày hôm nay, anh biết đó là ghen, và anh cũng đã vô cùng kiên nhẫn đi dụ dỗ cô, chẳng qua kiên nhẫn của anh có hạn, cho nên hiện tại anh không có ý định muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này cùng với cô nữa.
“Nếu mọi chuyện thật sự giống như những gì em tưởng tượng, em cho là Ninh phu nhân ngày hôm nay vẫn còn là em hay sao?” Anh lạnh lùng bỏ lại một câu như vậy, sau đó xoay người đi về phía nhà tắm.
Hoa Ngữ Nông không nghĩ tới anh sẽ nói với mình những lời như vậy. Đây là anh đang muốn chứng minh mình và Trần Nhược Hồng thật sự không có gì đúng không? Vậy thì tại sao cô nghe xong lại cảm thấy trong lòng lạnh buốt chứ?
Cô biết anh cưới mình không phải bởi vì tình yêu, thế nhưng, vì sao lại phải nói ra điều đó?
Anh cho cô biết rõ ràng như thế, rằng anh sở dĩ lấy cô chẳng qua bởi vì anh chưa gặp được người mình thực sự yêu mến mà thôi, điều này làm cho người luôn coi mình chính là vợ của anh từ lâu như cô làm sao có thể chịu nổi?
Có chút ảo não đánh vào đầu mình, cô bắt ép bản thân không được nghĩ nhiều nữa, người kiêu ngạo như Ninh Quân Hạo nói ra điều đó cũng không có gì là lạ, đúng thế, không chút kỳ lạ. Có lẽ anh nói không sai, Trần Nhược Hồng thật sự là bạn bè nhiều năm với anh, nếu giữa bọn họ ngày ấy thật sự có phát sinh bất cứ mối quan hệ nào vượt qua tình hữu nghị, như vậy vì sao anh lại không cưới Trần Nhược Hồng, mà lại lựa chọn một người mình không có chút tình cảm như cô để kết hôn chứ?
Nghĩ đến đây, cô liền cho rằng có lẽ mình đã suy nghĩ hơi nhiều, cũng có lẽ cảnh tượng mình nhìn thấy hôm nay chỉ là một hiểu lầm nào đó.
Trong sách không phải thường hay nói thế sao? Những gì mắt thấy chưa chắc đã là thật. Nhất định là như vậy. Vừa nghĩ đến đây, Hoa Ngữ Nông liền cảm thấy lòng mình thoải mái hơn không ít.
Vén chăn lên, cô nằm trên giường nhưng hoàn toàn không có chút buồn ngủ, mở mắt thật to nhìn trần nhà. Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào chảy, Hoa Ngữ Nông nghe thấy âm thanh không chút rõ ràng kia, trong đầu bỗng hiện ra thân hình cao lớn của Ninh Quân Hạo, nghĩ đến việc mình lại đi tưởng tượng đến thân thể anh, cô liền xấu hổ đỏ bừng mặt như trái táo chín mọng, nâng tay vỗ vỗ má mình, vội vàng kéo suy nghĩ đã bay xa tít tắp trở về.
Ninh Quân Hạo mặc áo tắm màu trắng đi ra khỏi phòng, thấy Hoa Ngữ Nông đã nằm ở trên giường từ trước, rúc đầu vào trong chăn, cũng không nói lời nào, chỉ tiện tay xốc một góc chăn lên, nằm xuống.
Lúc anh vừa chui vào, Hoa Ngữ Nông cảm giác được nệm Dưới *** lún đi đôi chút rất rõ ràng, ngay sau đó, một bàn tay to lớn đột nhiên đặt lên hông của cô. Động tác tuy đơn giản này khiến hơi thở của Hoa Ngữ Nông như ngừng lại, tim đập nhanh hơn, giống như sắp chạm vào ***g ***.
Ôi Trời!
“Anh…muốn làm gì?” Cô theo bản năng cảnh giác hỏi, thân thể cũng trở nên căng thẳng.
“Đừng nhúc nhích.” Giọng anh trầm thấp mà khàn khàn, như một người hành khách đi bộ trong sa mạc quá lâu nhưng vẫn không tìm được nguồn nước.
Hoa Ngữ Nông nghe được một chút kỳ lạ trong tiếng nói của anh, có ý muốn làm người ta đỏ mặt, vì thế cô càng khẩn trương thêm, ngoan ngoãn nghe lời anh không hề động đậy.
Thời gian lúc này đây như muốn ngưng đọng lại, bọn họ đều có thể nghe thấy tim đập của đối phương, giống như đang mơng chờ một điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện: Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con tại website: WWW.ThichTruyen.VN (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
“Là lần đầu tiên?” Không bao lâu sau, bờ môi của anh nhẹ nhàng đến gần bên tai cô, hơi thở ấm áp phả vào vành tai có một chút mờ ám.
“Cái… Cái gì?” Cô không hiểu rõ ý anh ngay, nhưng rất nhanh sau đó đã kịp phản ứng lại, cả khuôn mặt ngượng ngùng chỉ hận không thể chôn vào trong gối.
Ninh Quân Hạo đã sớm có đáp án từ phản ứng của cô, bàn tay to bắt đầu dịu dàng di chuyển quanh phần thắt lưng, dần dần đi xuống.
“Không… Đừng… Đừng như vậy…” Cô vẫn rất thẹn thùng, cho nên dưới sự trêu đùa không mấy mạnh mẽ của anh, không có cách nào buông lỏng trái tim được. Bàn tay mềm mại cố gắng dùng sức bắt lấy bàn tay to đang không an phận kia, không muốn để cho anh tiếp tục.
“Em đang từ chối anh sao?” Đối với phản kháng của cô, anh có vẻ không hề căm giận, đem chúng giải thích thành sự thẹn thùng trúc trắc của xử nữ, cho nên giọng nói cất lên không hề lạnh lẽo mà ngược lại giống như một lời trêu đùa khiêu khích thì đúng hơn.
Hoa Ngữ Nông nghe thấy lời của anh, lập tức như bị K**h th**h lớn, khiến cô trong nháy mắt hiểu ra rằng, người nằm bên cạnh mình lúc này, không phải là người mình có thể cự tuyệt.
Đúng vậy, sao cô có thể quên, người đàn ông này là chồng cô, lại còn là người chiếm giữ trái tim cô nữa chứ, sao cô có thể cự tuyệt anh, làm sao có thể cự tuyệt anh được đây?
Bàn tay nắm lấy tay anh nhẹ nhàng buông ra, cô nhắm hai mắt, ngoan ngoãn đưa thân thể mình chậm rãi tới gần thân người có chút nóng rực kia.
Nhìn thấy cô đã bắt đầu phối hợp với mình, khóe miệng Ninh Quân Hạo lơ đãng lộ ra một nụ cười thản nhiên, bất ngờ đặt cô Dưới ***, dịu dàng dẫn dắt cô bước vào một thế giới khoái hoạt mà trước đây cô chưa từng biết đến…
(chỗ này bỏ bớt rất nhiều chữ…)
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc