Chồng À Anh Thật Quái Gở! - Chương 19

Tác giả: Nara Ngư

Hương Vị Hạnh Phúc
Văn Mân thấy Tiếu Đồng cười mờ ám từng chút từng chút xích lại gần mình, tay không tự chủ liền đưa lên che trước ***.
“Anh làm gì vậy? Đứng xa một chút nói chuyện đi, anh dựa vào gần như vậy tôi cảm thấy rất áp lực.”
“Đứng xa một chút? ~~ đứng xa một chút vậy làm cách nào muốn làm gì thì làm đây.”
Tiếu Đồng lời nói vừa mới thốt ra, hai tay mạnh mẽ vòng ở eo Văn Mân, hơi dùng sức đem cô ôm vào lòng, cúi đầu xuống mặt đối mặt với cô, hai gương mặt ở quá gần, hơi thở phả lên mặt đối phương, mang theo *** nóng rực.
Văn Mân cẩn thận ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tiếu Đồng một cái, liền lập tức cúi đầu, anh mắt của hắn nóng rực như vậy, khiến cô không dám nhìn thẳng.
“Em không dám nhìn tôi? Hơn nữa tim lại đập rất nhanh, đó là bởi vì a-đrê-na-lin làm co giãn mạch máu lại tác dụng lên thần kinh, có thể làm tăng huyết áp, nhịp tim và tăng hàm lượng đường trong máu, cho nên, em không cần lo lắng.”
Văn Mân vốn đỏ bừng mặt bởi vì hành động bất ngờ của Tiếu Đông nghe thấy lời này rốt cục khôi phục lại vẻ bình tĩnh, cô hơi dùng sức muốn thoát khỏi *** Tiếu Đồng lại bị hắn ôm càng chặt hơn.
“Em đừng động, tôi hiện tại lượng sê-rô-tô-nin tiết ra quá nhiều, em còn động thì tự gánh lấy hậu quả.”
“Sê-rô-tô-nin?”
“Sê-rô-tô-nin còn được gọi là 5-HT, là một chất có thể làm co mạch trong huyết thanh, nó có liên quan mật thiết với những sai lầm thường mắc phải trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, nó ít nhiều cùng nam tính có quan hệ, cho nên nhóc, em đừng K**h th**h tôi.”
Văn Mân quả thực rất tò mò, người đàn ông bên cạnh này rốt cuộc là dùng cái tâm tư gì, chỉ là trong lời nói cũng có thể làm giảm đi lửa nóng, vì vậy cô hơi thả lỏng tâm tình, từ trong *** Tiếu Đồng hơi hơi ngẩng đầu lên.
Nhưng là, cô vừa mới ngẩng đầu, liền rơi vào một mảnh kiều diễm, trong nháy mắt cô cảm thấy đầu óc trống rỗng, thật lâu không cách nào suy tư, giờ này khắc này, trong mắt cô, trong lòng cô chỉ còn lại một ánh mắt đầy mị hoặc.
Văn Mân không biết bọn họ là như thế nào bắt đầu hôn nhau, chỉ biết lúc cô kịp hồi phục lại tinh thần, đầu lưỡi hai người đã quấn quít lấy nhau.
Cho đến khi cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, hai người lúc này mới lưu luyến tách ra, chỉ bởi vì hai người kịch liệt dây dưa, khi bọ họ tách ra vẫn còn một sợi chỉ bạc nối tiếp lẫn nhau.
Dưới ánh mặt trời, từ chỉ bạc lóe ra ánh sáng lấp lánh chính là hạnh phúc, cũng là yêu.
Văn Mân vùi đầu vào *** Tiếu Đồng thật lâu không nói gì, lặng lẽ lưu lại khoảnh khắc tình yêu này.
“Tiếu Đồng, anh làm gì vây?”
Yên lặng một lát, Văn Mân chợt mạnh mẽ từ trong *** Tiếu Đồng lui ra, cảnh giác dõi theo đôi tay hắn lúc này vẫn còn ở trên người cô.
“Không làm gì á, chỉ là nghĩ muốn sờ sờ em.”
Nếu như Tiếu Đồng nói là, “Quần áo của em hơi nhếch lên, tôi giúp em sửa sang lại sửa sang lại” hoặc là “Tôi cũng không biết muốn làm gì, chỉ là không cẩn thận đem tay đưa đến bên *** áo của em đi”, như vậy Văn Mân tuyệt đối sẽ dùng vẻ mặt nghiêm túc mà giáo huấn hắn, bọn họ bây giờ mới chỉ bắt đầu, thật không nên tiến triển nhanh đến như vậy đi.
Nhưng hết lần này đến lần khác khẩu khí nói chuyện của tên nhóc này lại không cách nào ngăn lại, nói cái gì cũng đều trưng ra cái vẻ mặt vô tội ấy, trái lại làm cho Văn Mân không biết phải xử lý thế nào.
“Ách…này ~ Tiếu Đồng, không thể sờ.”
“Tại sao? Không phải em nói cái gì cũng đều nghe theo tôi, em lại muốn làm trái với cam kết.”
“Không phải, chỉ là…Chỉ là chúng ta vừa mới kết giao, tiến độ sao có thể nhanh như vậy?”
“Tôi muốn sờ sờ em, cái này cũng liên quan với việc cơ thể tôi tiết ra Sê-rô-tô-nin, bởi vì thích em, cho nên mới K**h th**h nó sinh ra cũng K**h th**h H*m mu*n T*nh d*c của tôi, cái này cùng thời gian chúng ta kết giao có quan hệ gì sao?”
“Ách…Ai nha, anh dừng tay trước đã, trước đừng sờ, đừng có sờ.”
“Em nói không giữ lời.”
“Không phải, là…là tôi sợ nhột.”
Văn Mân cố gắng tìm mọi cách né tránh móng vuốt ma trảo của Tiếu Đồng, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể nói dối như vậy, nhưng chỉ là một lời nói dối nho nhỏ lại làm cho Tiếu Đồng thực sự buông tay.
Hắn lùi lại cách Văn Mân vài bước, tay phải nhẹ nhàng đặt lên tay trái, ngón tay ngõ nhẹ một cái lên cằm mình, nhìn vẻ mặt Văn Mân như có điều suy nghĩ.
Vận Động Rất Có Lợi
“Anh nhìn cái gì vậy?” Văn Mân bị nhìn cả người không được tự nhiên, sau khi lùi lại phía sau hai bước, lúc này mới cẩn thận nhìn Tiếu Đồng hỏi.
“Không phải tôi đang nhìn, là tôi đang suy nghĩ, nơi tôi vừa mới sờ đến chính là thắt lưng của em, thắt lưng là điểm mẫn cảm của em sao?”
Không đợi Văn Mân trả lời, Tiếu Đồng liền nói tiếp.
“Theo như bình thường, con người sở dĩ cảm thấy nhột, đó là bởi vì làn da có các dây thần kinh cảm giác, dây thần kinh cảm giác có chức năng nghi nhận các thông tin đặc biệt rồi truyền tới cho các tủy sống và dây thần kinh ngoại biên rồi đại não, khi đại não nhận được thông điệp này lập tức tạo ra các hành vi phản xạ nào đó giống như cảm giác nhột, nếu em là vì nguyên nhân này mà cảm thấy nhột, vậy thì phiền toái rồi, sau này lúc chúng ta ℓàм тìин phải làm thế nào bây giờ đây? Tôi vừa mới suy nghĩ, có cách nào giúp chúng ta lúc ℓàм тìин có thể tránh K**h th**h nơi mẫn cảm này không…Ô ô ô.”
Mới đầu, Văn Mân còn bị cái lý luận về thần kinh cảm giác kia làm cho sửng sốt, lại nghĩ rằng có lẽ hắn đang phổ cập kiến thức về các bộ phận của cơ thể, cho nên vẻ mặt cũng có vài phần nghiêm túc.
Nhưng thật không ngờ tới, cuối cùng, vì nhất thời không đề phòng lại để cho hắn thốt ra những từ đáng xấu hổ đến như vậy, vốn định coi như không nghe thấy liền cho qua, nhưng ngay sau đó hắn lại thốt ra cái từ kia thêm lần nữa. Lần này dù thế nào cũng không thể coi như không nghe thấy, cô tiến lên từng bước, lấy tay bịt lại cái miệng của hắn.
“Tiếu Đồng, anh im miệng cho tôi, anh có thể đừng mở miệng ra là nói cái từ đó hay không?”
“Ô ô ô” Tiếu Đồng giơ tay chỉ chỉ cái miệng đang bị Văn Mân bịt chặt, tỏ vẻ mình không có cách nào trả lời.
“Buông ra cũng được, sau khi buông rồi anh đừng có lại nói lung tung, biết chưa?”
Thấy Tiếu Đồng không ngừng gật đầu lia lịa, Văn Mân lúc này mới dần buông lỏng tay mình.
“Nhóc, em muốn tôi đừng nói cái từ gì? Là thần kinh cảm giác? Dây thần kinh ngoại biên? Nhột? Hay là ℓàм тìин?”
“…Tiếu Đồng, anh đừng có mà giả ngu với tôi.”
Nếu trước đó Văn Mân còn tin tưởng lời nói của Tiếu Đồng là vô tình, nhưng hiện tại nhìn thấy hắn khi vừa nói đến chữ ℓàм тìин hai mắt chợt lóe sáng, cô không bao giờ…tin tưởng hắn thuần khiết nữa rồi, hại cô còn tưởng hắn còn quá ngây thơ, không nghĩ đến người đàn ông này hiển nhiên cũng có cái bụng chứa đầy ý nghĩ xấu xa, kiếp trước, sao cô lại không thể nhận ra chứ?
“Nhóc, cái này có gì phải ngại, không phải sớm muộn gì em cũng phải đối mặt với chuyện này sao? Hơn nữa ℓàм тìин cũng đặc biệt có lợi nhé, ví dụ như giúp tiêu hao năng lượng, có lợi cho giảm béo, hỗ trợ giấc ngủ, lợi tiểu, hóa giải áp lực, điều hòa kinh nguyệt…..”
“Tiếu Đồng, anh còn không ngậm miệng.”
“…”
“Sau này không được phép ở trước mặt tôi khoe khoang học vấn của anh nữa, không được phép nói với tôi về phương trình hóa học, không cho phép nói cái gì K**h th**h gì gì đó, càng không cho phép nói với tôi về tình trạng biến đổi xương cốt, anh nhớ kỹ chưa?”
Văn Mân đứng trước mặt Tiếu Đồng, gắt gao bịt chặt cái miệng của hắn, dùng tốc độ nhanh hơn so với giọng điệu bình thường nói từng thứ từng thứ không được phép.
Chính là lúc này, Văn Mân vẫn một lòng một dạ tập trung cùng Tiếu Đồng ký kết quy tắc, một chút cũng không phát hiện cái miệng vốn bị mình che lại đang đắc ý dương lên.
Người Đàn Ông Phách Lối Vs Người Đàn Bà Bất Đắc Dĩ
“Nhóc, tôi khát rồi, tôi muốn uống nước.”
Văn Mân nghiêng đầu liếc nhìn người đàn ông nào đó đang nửa nằm trên ghế sa lon xem TV ở phòng khách, ngoan ngoãn đứng dậy đi vào phòng bếp rót một chén nước ấm, đặt xuống trước mặt người nào đó.
“Nhóc, tôi đói bụng, tôi muốn ăn táo.”
Văn Mân vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, đành cắn cắn môi, lại lần nữa nghe lời cầm con dao trên bàn trà, từ đĩa hoa quả bên cạnh lấy ra một quá táo cận thận gọt vỏ.
“Nhóc, táo phải cắt thành từng miếng nhỏ mới tốt, sau đó lấy cái nĩa xiên lên.”
Văn Mân nhắm mắt, lại đứng lên đi vào phòng bếp, từ trong ngắn kéo lấy ra cái nĩa rồi đi ra làm theo lời hắn.
“Nhóc…”
“Tiếu Đồng, anh đã xong chưa.”
Không thể cứ im lặng mãi, ngay tại thời điểm bộc phát, Văn Mân rốt cuộc chịu đựng không nổi sự ngạo mạn của Tiếu Đồng, tiếng rống thật to như đã đè nén hết sự tức giận của cả buổi chiều bị khi dễ.
Nhưng Tiếu Đồng chẳng những không bị hành động của Văn Mân làm cho kích động, ngược lại há miệng cười lớn.
“Nhóc, là ai nói chỉ cần không hôn, không vào phòng ngủ ℓàм тìин, liền chấp nhận làm lao động khổ sai mặc tôi sai bảo, còn có, là ai nói, nếu làm trái với cam kết, vậy sẽ cam tâm tình tuyện tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường mặc cho tôi hưởng thụ, hắc hắc hắc, em muốn đi tắm rửa rồi sao?”
“Anh…” Văn Mân thật muốn đánh ૮ɦếƭ mình, sao tự nhiên lại nói như vậy, bây giờ để cho thằng nhãi này lên mặt.
“Tiếu Đồng, tôi sai rồi, còn không được sao? Anh còn muốn cái gì, cứ việc phân phó, tôi nhất định sẽ làm theo.”
“Em không tức giận?” Người đàn ông phách lối nhíu mày.
“Không tức giận.” Người phụ nữ giả bộ bình tĩnh ôn nhu cười.
“Muốn nghe tôi phân phó sao?”
“Nghe, nghe, cái gì cũng nghe theo ngài, hôm nay ngài là đại gia.”
“Xì ~~ lời này nghe sao oán khí nặng như vậy a ~~, quên đi, chúng ta vẫn là vào phòng đi.”
Văn Mân đảo cặp mắt trắng dã, cố gắng kiềm chế lại đưa tay lấy dĩa hoa quả vọt tới ngồi xuống bên cạnh người đàn ông phách lỗi này.
“Đâu có, anh nghe lầm rồi, làm sao lại có oán khí đây, tôi vui mừng còn không kịp đấy, ha ha a.”
“Vui vẻ là tốt rồi, tới, tới đây, đem táo cho đại gia ăn.”
Tiếu Đồng tà tà tựa vào ghế sa lon, mắt híp lại chờ đợi Văn Mân phục vụ, trong ánh mắt tràn ngập ý cười.
Nhưng là Tiếu Đồng quả nhiên còn chưa được ăn, Văn Mân mới đưa dĩa táo đến gần miệng hắn, điện thoại cố định đặt trên bàn trà liền reo lên.
Văn Mân nhìn cũng không nhìn Tiếu Đồng, đem cái dĩa trên tay đặt xuống đĩa trái cây trên bàn, lấy tốc độ trước nay chưa từng có nhào qua nhấc lấy cái điện thoại.
Mà Tiếu Đồng nguyên bản còn nằm dựa trên ghế sa lon bất chun chun cái mũi, trừng mắt liếc nhìn cái điện thoại, tựa đầu vào ghế sô pha, miệng còn lẩm bẩm: “Sáng mai sẽ đem cái dây điện thoại trong nhà đều cắt đứt, ghét, chuyên môn phá hư chuyện tốt của người ta.”
“Này…Mẹ, vâng, vẫn ở nhà, không có đâu? Tiếu Đồng a?” Văn Mân quay lại nhìn thoáng qua người đàn ông đang đưa lưng về phía mình nằm trên ghế sa lon, hơi hạ thấp giọng lại tiếp tục nói: “Không biết nữa, chúng con gần đây cũng chưa có dịp liên hệ, con nghĩ anh ấy chắc là còn bận rộn rất nhiều việc đi…Không có việc gì, con sẽ tìm thời gian để cảm ơn người ta đã giúp con lật lại bản án, vâng, thôi nhé, con còn có việc, cúp máy trước a.”
Văn Mân thấy Tiếu Đồng vừa nghe đến lời nói của cô bên này, đột nhiên đứng bật dậy nhanh chóng tiến lại gần, biết hắn đang có ý định phá hư chuyện gì, cho nên vội vàng nói mấy câu liền đem điện thoại cúp trước.
Cuộc Điện Thoại Tiết Lộ Bí Mật
Đang lúc hai người ôm nhau cảm nhận sự ấm áp của đối phương thì chiếc điện thoại di động lỗi thời trong túi Văn Mân chợt vang lên.
Tiếu Đồng nhíu chặt mày, vươn tay thò vào túi Văn Mân, lấy điện thoại di động định trực tiếp ấn phím tắt máy, thiệt là, ai lại đi phá hư chuyện tốt người ta như vậy, lúc này còn gọi điện thoại tới, không đem người này liệt vào danh sách cấm qua lại cũng là may mắn lắm rồi.
Nhưng trong nháy mắt lúc nhấn tắt điện thoại, động tác của Tiếu Đồng hơi khựng lại, cầm di động cúi đầu nhìn vẻ mặt mê mang đang chằm chằm nhìn mình của Văn Mân.
“Thế nào? Là ai gọi tới.” Văn Mân vừa nói, liền vươn tay cầm lấy điện thoại từ trong tay Tiếu Đồng, nhìn màn hình điện thoại.
“Nhóc, mẹ chúng ta không phải vừa mới cúp điện thoại sao, bây giờ còn gọi nữa, nhưng lại gọi vào di động?”
Tiếu Đồng hỏi vấn đề này, chính Văn Mân cũng không biết đáp án, cho nên chỉ có thể hoài nghi nhận điện thoại, nhưng là cô còn chưa kịp mở lời, bên trong di động đã truyền tới tiếng rống giận của mẹ.
“Nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia, còn dám nói cùng Tiếu Đồng không quen, gần đây không liên lạc, hai người đều đã như vậy rồi, con còn không thừa nhận? Còn tính làm gì? Có phải hay không chờ bên người có thêm đứa nhỏ thì mới tính là quen a?”
“Mẹ, mẹ nói cái gì vậy? Con như thế nào đều nghe không hiểu mẹ đang nói là có ý gì?” Văn Mân sững sờ nghe lời Văn mẹ nói, nhưng có nghe mà không hiểu a, lời này của mẹ nói là có ý gì a? Là biết chuyện cô cùng Tiếu Đồng ở chung rồi? Chắc không phải đâu, chuyện này không có vài người biết, hơn nữa vài phút trước lúc gọi điện tới mẹ cũng không nói là đã biết cái gì đấy thôi.
“Nghe không hiểu? Con còn giả bộ ngu với mẹ? Con…Con…Này nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia, mẹ đây cũng không có ý tốt nói cho con biết, ba mẹ con chân trước vừa mới đi, con sau lưng liền mang Tiếu Đồng về nhà, còn…còn…còn hôn nhau, con thì hay rồi, mẹ hỏi con, các con trước khi thân mật có thể đem điện thoại cắt đứt được sao? Ai u, thật sự là, để mẹ già ta đây nghe các người thích tới thích lui, còn không sợ làm cho mẹ con buồn nôn ૮ɦếƭ?” (haha, bị phụ huynh bắt gian tại…điện thoại rồi nhé )
Nghe đến đó, Văn Mân lúc này mới đột nhiên ý thức được xảy ra chuyện gì rồi, lập tức quay đầu nhìn chiếc điện thoại cố định trên bàn trà, vừa nhìn xuống, tay còn nắm di động chợt run lên.
Thì ra vừa rồi cô vội vàng cúp điện thoại thế nhưng không có treo hẳn, nói như vậy, vừa rồi cô cùng Tiếu Đồng trong lúc đó nói chuyện, mẹ cô ở đầu bên kia điện thoại cũng đã nghe thấy rõ ràng rồi?
“Mẹ ~ ngài sao lại như vậy a? Con vừa rồi đã cùng ngài nói gặp lại sau rồi, ngài nghe được cái gì vậy nên đem điện thoại chủ động cúp đi, ngài thật đúng là toàn bộ đều nghe được từ đầu đến đuôi sao?”
“Mẹ không nghe hết, mẹ làm sao biết con không bị thua thiệt a, Tiếu Đồng tiểu tử đó nếu như nó lên xe trước mua vé sau* cái gì đó vậy ta tìm ai khóc đây a? Nhanh nhanh, để cho Tiếu Đồng nghe điện thoại, chuyện này nó nhất định phải cho mẹ một lời giải thích, hôn cũng hôn rồi, đoán chừng sờ cũng sờ rồi đi, dù sao nó cũng phải có lời giải thích, đúng không?
“Ai u, mẹ của tôi a, ngài cũng đừng làm mọi chuyện rối lên nữa, chuyện này không có liên quan tới Tiếu Đồng, đây đều là con…”
“Dì Văn, người khỏe chứ.” Tiếu Đồng nghe Văn Mân nói chuyện nãy giờ, trong lòng đại khái cũng đoán được có chuyện gì xảy ra, cho nên lúc Văn Mân còn chưa nói xong liền chủ động tiếp nhận điện thoại từ tay cô.
Văn Mân sợ Tiếu Đồng lại nói với mẹ cô cái gì đó có thể khiến cho người ta hiểu lầm, nghĩ cần phải ςướק lại điện thoại, nhưng xem xét tình hình trước mắt lại thấy không có khả năng, cho nên chỉ có thể dựa sát vào Tiếu Đồng, như vậy mới có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người họ, vạn nhất có gì không ổn cô mới có thể kịp thời nghĩ cách xoay chuyển tình thế.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc