Chọc Giận Bảo Bối - Chương 557

Tác giả: Hề Yên

"Nhưng ông không có làm tận trách nhiệm người cha nên làm." Tô Cửu Y phản bác.
Nếu như không phải muốn lợi dụng cô để củng cố địa vị ở trên thương trường, ông hẳn là sẽ không phái người đi thăm dò tung tích của cô đi, đối với người gọi là cha này, cô so ra còn kém xa những tiền tài địa vị và quyền lực khiến người ta đỏ mắt kia.
Ông ta không đồng ý cô chuyển ra ngoài ở, là sợ thiếu một quân cờ có thể lợi dụng, ông ta không đồng ý cô và Thi Ngạo Tước ở cùng nhau, là muốn mượn cô tới kéo quan hệ lại. Cô và Tô Man Ngưng giống nhau, đều là công cụ Tô Trấn Hùng dùng để kết thông gia với những danh môn vọng tộc đó.
"Ăn mặc ngủ nghỉ của mày, tao không thõa mãn mày chỗ nào? Dù mày không trở về nhà, tiền tiêu vặt hàng tháng tao cũng đúng hạn chuyển tới trên thẻ của mày, có phải là theo ý của mày, những điều này là do tao phải làm, mà mày hưởng thụ cũng là chuyện đương nhiên không!" Ánh mắt Tô Trấn Hùng thâm trầm, giống như con báo hung ác, muốn bộc phát.
Giờ khắc này, Tô Cửu Y chỉ cảm thấy cái nhà này thật sự đã dung nạp không nổi cô, cô liếc nhìn Tô Trấn Hùng, thản nhiên nói: "Tiền ông gửi cho tôi, tôi không dùng một đồng."
Tô Trấn Hùng nổi giận: "Dùng những tiền đó hay không thì mày lòng dạ biết rõ, đừng để tao bày chứng cớ ở trước mặt mày, tổn thương tự tôn của mày."
Tô Cửu Y chán ghét nhất chính là Tô Trấn Hùng dùng thái độ như vậy đối với cô, ông ta vĩnh viễn đều là cực đoan như vậy, không phân tốt xấu, thậm chí không hỏi sự tình nguyên do liền kết luận một người là đúng hay sai.
Cho tới bây giờ ông cũng chưa từng để cô ở trong lòng, cho nên ông ta không biết tiền của cô sớm đã bị Triệu Thư Nhã làm của riêng vào bảy năm trước, tấm thẻ kia, đến nay vẫn đang trên tay Triệu Thư Nhã.
Không phải cô không biết phản kháng, mà là cô không muốn trở thành trò cười trong mắt người khác, cô có năng lực tự lực cánh sinh, cho nên một mình sống qua những năm này, chưa bao giờ phàn nàn qua một tiếng.
Tô Cửu Y có chút bất đắc dĩ nhắm mắt, ngay sau đó mở ra, cô từ từ đứng dậy, kéo theo bước chân có chút nặng nề xoay người.
"Đứng lại!" Tô Trấn Hùng vỗ một chưởng lên bàn.
"Tôi mệt rồi." Tô Cửu Y không có dừng bước lại, chỉ là lạnh nhạt nói.
"Mày ...."
"Ba." Tô Man Ngưng đột nhiên mở miệng cắt đứt Tô Trấn Hùng, khuyên: "Để chị trở về phòng nghỉ ngơi đi, trong khoảng thời gian này chị ấy ở bên ngoài làm công rất vất vả, vài ngày trước còn xảy ra tai nạn xe cộ bị thương, thân thể còn chưa có hoàn toàn khôi phục."
Tô Cửu Y lên lầu, đại sảnh dưới lầu chỉ còn mỗi ba người, tâm trạng Triệu Thư Nhã bình phục một chút, Tô Trấn Hùng lại đang nổi nóng.
"Đứa con gái này ở bên ngoài không học được bản lãnh khác, tài ăn nói ngược lại trở nên tốt hơn nhiều. Nhìn nó nói bâng quơ vài ba câu liền làm ông tức giận. Aizz, thật không biết một đứa con gái nhỏ như vậy có thể làm được cái gì ...." Triệu Thư Nhã mở miệng, mang theo vài phần ý vị châm chọc.
Tô Trấn Hùng bực bội đốt một ***, cúi đầu hút một hơi tiếp một hơi, lặng im không nói.
Thấy anh chỉ lo *** không nói gì, Triệu Thư Nhã lại nói tiếp: "Tôi vẫn là câu nói kia, con gái lớn không dùng được, Man Ngưng đều đã đính hôn, nó cũng nên gả rồi. Tôi cảm thấy, con trai nhà họ Tôn ông nói với tôi lúc trước cũng không tồi, tuy rằng bộ dạng không được tốt lắm nhưng nhân phẩm vẫn rất tốt. Hơn nữa nhà bọn họ cũng có thể được coi là giàu có, hai năm qua lăn lộn thuận bườm xuôi gió, Tô Cửu Y gả đi cũng là mệnh hưởng phúc, người ta khẳng định cũng không bạc đãi nó."
Tô Man Ngưng nghe đến đó, nhíu chặt hai hàng chân mày lại, do dự một hồi lâu, vẫn là không nhịn được mở miệng: "Người đàn ông đó đã bốn mươi tuổi, chị mới hơn hai mươi tuổi, hai người bọn họ hoàn toàn không phù hợp."
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Man Ngưng con đừng lắm miệng." Triệu Thư Nhã lên tiếng quát lớn.
"Mẹ ...." Tô Man Ngưng còn muốn nói điều gì, Tô Trấn Hùng ngồi ở một bên lại đột nhiên mở miệng: "Man Ngưng, nơi này không có chuyện của con, về phòng trước đi."
Thật ra Tô Man Ngưng rất rõ ràng, chuyện này đã là ván đã đóng thuyền, hiện tại mặc kệ cô nói gì làm cái gì, chỉ sợ đều không thể thay đổi cục diện này.
Cô gật gật đầu, xoay người chạy lên lầu.
Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã bình tâm tĩnh khí nói chuyện hơn nửa tiếng, trong lúc đó Triệu Thư Nhã nói xin lỗi với anh, nói về sau có lời gì ngồi xuống nói thật tốt, sẽ không lại xúc động như hôm nay nữa.
Trong lúc đó Tô Trấn Hùng không nói thêm gì, chỉ là tỏ vẻ nếu như sau này phát sinh trò khôi hài như vậy lần nữa, liền ly hôn.
Triệu Thư Nhã rất rõ ràng thế cục bây giờ, bà ta đã vào trung niên, dáng người đã sớm trở nên mập mạp không chịu nổi, không có tư cách tìm một người đàn ông còn tốt hơn Tô Trấn Hùng nữa, cho nên suy xét không ngừng, bà quyết định nhẫn.
Chỉ cần bà một ngày là phu nhân nhà họ Tô, Tô Trấn Hùng cũng không dám lộ liễu mang những người phụ nữ khác về, ông ta nhiều lắm thì vui đùa sau lưng bà một chút, gặp dịp thì chơi mà thôi, vốn không có người phụ nữ nào có thể uy hiếp lấy được địa vị của bà ở nhà họ Tô.
"Chuyện xem mắt, bà đi an bài một chút." Tô Trấn Hùng ***, cũng không ngẩng đầu lên nói.
"Ông cứ yên tâm giao cho tôi là được rồi, trước tôi từng liên lạc với người nhà họ Tô, đối phương tỏ vẻ chỉ cần chúng ta đồng ý, nhà bọn họ đồng ý phối hợp thời gian của chúng ta." Nói đến đây, Triệu Thư Nhã không khỏi cười, "Tôi thấy liền định tối mai đi, ngày mai 16, ngày không tệ rất cát lợi."
Tô Trấn Hùng ừ một tiếng, không nói thêm nữa.
"Đúng rồi." Triệu Thư Nhã nghĩ đến cái gì đó, vội vàng nói: "Tnh tình đứa con gái này của ông, ông cũng rõ ràng, tính tình cực kỳ bướng bỉnh giống như bò, bảo nó mặc thể diện một chút theo chúng ta đi xem mắt, chắc hẳn có chút khó khăn. Lão Tô, ông phải nghĩ biện pháp."
Tô Trấn Hùng im lặng một trận, nói: "Để nhà trai đến trong nhà của chúng ta là được rồi, ăn một bữa cơm thuiongwf, để hai người gặp mặt. Chuyện còn lại liền giao cho nhà trai, lúc trước cậu ta từng có một lần hôn nhân, nên biết làm như thế nào."
"Ừ, vậy cũng tốt." Triệu Thư Nhã khẽ gật đầu, ngay sau đó hỏi ông, "Nếu như con gái của ông chướng mắt người ta thì sao?"
"Nó không có lựa chọn khác." Tô Trấn Hùng nói.
"Mong là nó có thể an phận thủ thường một chút, dù sao cũng không thể khinh thường thực lực nhà họ Tôn, chúng ta đắc tội không nổi. Cửa hôn sự này có thể nói thành, liền không còn gì tốt hơn rồi."
Tuy là nói như vậy, nhưng đây hoàn toàn không phải ý định ban đầu của Triệu Thư Nhã, mục đích cuối cùng của bà ta chính là muốn thấy Tô Cửu Y gả cho một lão già lớn hơn cô hơn hai mươi tuổi, như vậy trong lòng bà ta liền cân bằng.
Thật ra lúc mới bắt đầu Triệu Thư Nhã cũng không đồng ý Tô Man Ngưng đính hôn với nhà họ Tống, bởi vì bà không muốn hôn nhân của con gái mình bị thủ đoạn xử lý, chỉ là sau khi biết người đó là Tống Trí Kha, phát hiện anh vừa anh tuấn lại phóng khoáng, nhân phẩm còn rất tốt, mới vui sướng tiếp nhận.
Nhưng cũng bởi vì chuyện Tô Man Ngưng đính hôn, Triệu Thư Nhã vẫn luôn canh cánh trong lòng, bà ta cảm thấy Tô Cửu Y là đại tiểu thư nhà họ Tô, nếu phải giải quyết, vậy thì hẳn là xuất giá trước Tô Man Ngưng, cho nên bà vẫn luôn thấy Tô Cửu Y chướng mắt, dùng hết đủ mọi cách muốn đuổi cô ra khỏi nhà họ Tô.
Hiện tại không dễ gì có một cơ hội tốt, bà ta đương nhiên không muốn bỏ qua, vì vậy mới sẽ mọi cách thuyết phục Tô Trấn Hùng như vậy, cố gắng thuyết phục ông, đương nhiên bà ta cũng thành công đạt được mục đích.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc