Chọc Giận Bảo Bối - Chương 494

Tác giả: Hề Yên

Vì để cho Tô Cửu Y có thể yên tâm, Dạ Hàn bảo cô tự mình lựa chọn một nhà hàng, sau đó tự anh đi thuyết phục đầu bếp và quản lý, để bọn họ có thể dọn ra một chút không gian cho cô.
Tô Cửu Y nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng cũng không có quyết định, thật ra cô vốn không biết trên con đường đó có nhà hàng, cũng không biết tình huống kinh doanh của mỗi một nhà hàng, nhưng vì không để cho Dạ Hàn chê cười, cô chỉ có thể gọi điện thoại cầu cứu Thích Cảnh Nhân.
Biết được cô muốn tìm nơi làm đồ ngọt, Thích Cảnh Nhân cố ý bảo cô tìm một tiệm bánh ngọt, nói là bạn anh cô mở.
"Cậu đi với ai á?" Thích Cảnh Nhân bên kia suy đoán đến chuyện của Dạ Hàn, "Tớ cảm thấy nếu muốn đi, khẳng định không thể nào là Thi Ngạo Tước, anh ta mới không thích loại chuyện làm đồ ngọt này."
"Gần đây mới vừa quen một người bạn, nói muốn dạy tớ làm đồ ngọt, vừa vặn ngày mai leo núi có thể dùng đến." Tô Cửu Y giải thích.
"Gần đây cậu vẫn luôn bận chuyện này ư?"
Vào lúc này Tô Cửu Y đã ngồi trên xe Dạ Hàn, cô ở vị trí kế bên tài xế, tiếng gió quá lớn, có chút không nghe được lời của Thích Cảnh Nhân.
"Cậu trước đừng hỏi, chờ sau khi tớ về nhà lại nói tỉ mỉ với cậu." Sợ Thích Cảnh Nhân sẽ hỏi buôn dưa lê bị Dạ Hàn bên cạnh nghe được, cho nên cô vội vã cúp điện thoại.
"Nhiều bạn hơn sẽ rất thuận tiện." Dạ Hàn cười, "Người thích du lịch vòng quanh thế giới như tôi, bốn biển là nhà, ở đâu cũng có mấy người bạn có thể giúp đỡ, nhiều người lực lượng lớn, có một số việc quả thật vẫn phải cảm ơn bọn họ nổ lực."
"Đúng vậy." Tô Cửu Y gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hai người tán gẫu câu được câu không, rất nhanh liền đến nơi Thích Cảnh Nhân đề nghị, cô ấy nói cô ấy đã gọi điện thoại chào hỏi với người bạn chủ tiệm đó rồi, chỉ cần nói một tiếng là cô ấy giới thiệu tới, liền có thể đến thẳng phòng bếp.
Đây là một tiệm đồ ngọt có quy mô rất lớn, nhân viên phục vụ cũng chỉ mặc quần áo cosplay, rất có ý mới, có thể hấp dẫn rất nhiều người ái mộ Anime và trạch nam nữ otaku (chui trong nhà), còn có âm nhạc tuyệt vời và hoàn cảnh thoải mái.
Tô Cửu Y kéo cửa ra, khí lạnh đập vào mặt khiến người ta cảm thấy tâm trạng vui vẻ, Pu'p bê cảm ứng đặt ở cửa cũng ứng tiếng hô lên." Hoan nghênh quang lâm", hai người trực tiếp đi về hướng vị trí quầy hàng, nhân viên phục vụ rất lễ phép chào hỏi.
"Xin chào, tôi là bạn của Thích Cảnh Nhân." Cô dựa theo ý của Thích Cảnh Nhân nói rõ thân phận của mình.
"Vâng, mời đi theo tôi."
Ba người xuyên qua phòng khách bố trí hoa lệ lãng mạn, liền đi tới phòng bếp phía sau phòng bao.
Phòng bếp đều được tách ra ở trong phòng khác nhau, nhân viên phục vụ lấy cái chìa khóa từ trong túi áo ra, mở một cánh cửa trong đó ra, bật đèn ở trên vách tường bên trong ra.
Tô Cửu Y đi vào theo sau, đồ làm bếp không nhiễm một hạt bụi bên trong làm cô chấn kinh một phen.
"Đây là phòng bếp mới đúng không?" Cô chưa từng thấy phòng bếp có thể quét đến sạch sẽ như vậy.
"Đúng, hơn nữa công cụ bên trong đều là vừa mới được khử trùng, cứ yên tâm sử dụng, có chuyện gì đến đại sảnh gọi tôi." Sau khi nhân viên phục vụ nói xong liền đóng cửa rời đi.
"Bạn của bạn cô thật đúng là bạn chí cốt." Dạ Hàn ở ngay bên cạnh cười nói như khẩu lệnh, "Cô ấy cũng không sợ hai chúng ta thao tác không đúng, nổ tung phòng bếp ư."
Tô Cửu Y không khỏi cười, "Có anh ở đây làm sao có thể nổ được."
"Tôi sợ cô làm nổ phòng bếp."
"Sẽ không." Tô Cửu Y lườm anh.
Sau khi hai người thương lượng làm vài đồ ngọt đơn gian trước tiên, Tô Cửu Y học vô cùng nhanh, cũng có giải thích độc đáo của mình.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Cảm giác cô vẫn tương đối có thiên phú ở phương diện làm đồ ngọt này." Dạ Hàn nhìn thành phẩm cô làm ra, hài lòng tán dương.
"Vậy anh cảm thấy tôi có khả năng mở tiệm bánh ngọt hay không?" Cô hỏi.
"Cũng được đó, người tuổi trẻ rời nhà tự mình gây dựng sự nghiệp, không có gì là không tốt." Một tay Dạ Hàn nâng cằm lên mỉm cười nói, "Cô biết Tống Trí Kha không, anh ta chính là một ví dụ điển hình, danh tiếng và hạn mức kinh doanh của công ty anh ta đều vượt qua tập đoàn của ba anh ta, anh ta hoàn toàn chính là dựa vào hai tay của mình dốc sức làm ra công trạng."
Tay nắm cái thìa của Tô Cửu Y hơi chậm lại, tuy rằng cô biết Tống Trí Kha tự mình mở công ty, nhưng không ngờ anh ta lợi hại như vậy.
Nếu như thật sự như thế, vậy lần này Tô Trấn Hùng thật sự đã câu được một khối bánh mì loại lớn rồi.
Dùng tình huống trước mắt để xem, ngày mai Tô Man Ngưng và Tống Trí Kha cũng sẽ đi leo núi, nhiều người đương nhiên sẽ thú vị một chút, chỉ là cô và Tô Man Ngưng chung ***ng vẫn sẽ có chút ngượng ngùng.
"Tôi phải bán bao nhiêu đồ ngọt mới có thể kiếm được nhiều tiền chứ." Cô nói đùa một câu.
Dạ Hàn nhìn bốn phía chung quanh một chút, suy nghĩ một lúc nói: "Tài sản tiệm bánh ngọt này đại khái hơn trăm triệu, nhưng ông chủ xây dựng nó cũng tốn không ít tài chính và công phu, muốn sắp xếp tốt một cửa tiệm, đơn thuần chỉ có nguyên liệu ăn ngon cũng không phải liền có thể thu hút khách hàng, bởi vì đầu bếp tay nghề tốt có rất nhiều, nếu muốn kinh doanh thành công, còn phải có một chút thủ đoạn marketing mới được."
"Không ngờ anh còn có nghiên cứu về chuyện này?" Tô Cửu Y cười nói.
"Đầu tiên tôi là người thừa kế nhà họ Dạ, tiếp theo tôi mới xem như là một nhà mỹ thực vòng quanh trái đất được không?" Một tay anh chống ở án trên bàn, trong ánh mắt nhìn Tô Cửu Y bất giác toát ra ý cười.
"Lợi hại." Tô Cửu Y giơ ngón tay cái tỏ vẻ bội phục từ đáy lòng.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai người ở trong phòng bếp đến buổi tối, bởi vì phòng bếp đóng kín, chỉ có một lỗ thông hơi nhỏ ở trên nóc nhà, cho nên hoàn toàn không chú ý không đến khí trời thay đổi bên ngoài.
Trên mặt Tô Cửu Y bị Dạ Hàn sờ soạng ra một mặt bột mì và bánh ngọt, mặt Dạ Hàn cũng không thể may mắn trốn thoát.
"Chúng ta biến phòng bếp thành ra thế này không tốt lắm đâu."
"Đợi lát nữa thu dọn đồ vật là được rồi." Dạ Hàn rút khăn tay đặt bên cạnh ra, đi đến trước mặt Tô Cửu Y, giúp cô lau bánh ngọt trên mặt.
Anh đột nhiên xuất hiện động tác tiến sát, khiến Tô Cửu Y rất ít tiếp xúc thân mật với người khác phái cảm thấy khó chịu, theo bản năng trốn ra sau một bước.
Tay Dạ Hàn cứng ngắc ở trong không khí một giây, sau đó anh cười nói: "Xin lỗi, tôi ở nhà cũng thường hay dùng bánh ngọt đập đối phương với em gái của tôi, trước tôi cũng giúp con bé lau như thế, nếu có chỗ nào mạo phạm, hy vọng cô bỏ qua cho."
"Không có không có không có, " Tô Cửu Y vội khoát tay, sau đó rút khăn tay bên cạnh ra nói, "Tôi tự mình làm là được rồi."
Hai người đều tự sửa soạn mình xong, lúc dọn dẹp đồ ăn Tô Cửu Y mới phát hiện, sắc trời ngoài cửa sổ trên mái nhà thoát khí đã tối đen rồi.
"Đã muộn như vậy rồi sao." Cô lấy điện thoại di động ra liếc mắt nhìn, phát hiện đã sắp tám giờ.
"Vậy cô đã học xong chưa? Sáng mai dậy chuẩn bị chắc là không có vấn đề gì, hơn nữa có thể mới lạ hơn trước một chút." Dạ Hàn bỏ những nguyên liệu không dùng được trên bàn vào trong túi.
"Ừ được, chỉ là tôi phải nhanh chóng đi về, nếu không sẽ không dễ ăn nói với trong nhà."
Cô muốn chạy về nhà trước khi anh về đến nhà, anh vốn không muốn để cho cô đi ra ngoài, bây giờ còn trở về muộn như vậy, lần sau cũng đừng nghĩ lại tự do nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc