Chọc Giận Bảo Bối - Chương 446

Tác giả: Hề Yên

Sau khi thay đổi quần áo, Tô Cửu Y nhìn mình trong gương, thở dài một hơi
Công việc mới, xem như bắt đầu mới đi.
*
Khi Thi Ngạo Tước về đến nhà đã là đêm khuya, anh đi vào đại sảnh, đưa tay tháo caravat ra, hai đầu lông mày lộ ra một chút mệt mỏi.
Lúc tối hôm qua Tống Trí Kha đều đã điều tra toàn bộ camera giám sát một lần, nhưng cũng không có tra được bất kỳ manh mối từng bị hacker xâm nhập nào.
Nói cách khác, hiện tại chỉ còn một loại khả năng: Đối phương xông vào phòng quan sát Ciaos, tự xóa bỏ hình ảnh mấu chốt.
"Cô ở đó làm gì?"
Tô Cửu Y vốn là rót ly nước uống, nhưng không ngờ vừa xuống lầu liền gặp được Thi Ngạo Tước, thấy anh đang suy tư chuyện gì đó, cô không muốn quấy rầy, vì vậy tìm nơi hẻo lánh ẩn núp vào, không ngờ anh đã phát hiện cô trước.
"Tôi .... Cái kia, muốn uống nước." Tô Cửu Y hạ thấp giọng nói trả lời.
Giữa hai người cách một hành lang, trên vách tường bên cạnh hành lang là hai cánh cửa sổ sát đất khổng lồ, ánh trăng xuyên qua cửa sổ sát đất, bộc lộ ra hoa văn đẹp mắt.
Mặt Thi Ngạo Tước bao phủ ở chỗ tiếp giáp giữa sáng ngời và âm u, hình dáng có vẻ càng thêm rõ ràng.
"Đã quen thuộc chưa?" Anh dứt khoát tựa ở trên lan can cầu thang, ánh trăng kéo dài bóng dáng của anh.
"Ừ." Tô Cửu Y gật gật đầu, vẫn nói câu, "Cảm ơn anh."
"Không cần."
Anh lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt của cô rất đẹp, trong con ngươi lóe ra ánh sáng linh động.
Hồi lâu sau, Thi Ngạo Tước nhàn nhạt mở miệng: "Có hứng thú uống một ly không?"
Tô Cửu Y do dự vài giây, nói: "Được."
Phòng Thi Ngạo Tước, bố trí gần giống Ciaos, chỉ là không có nhiều vật trang trí lộng lẫy, ngược lại là màu trắng đơn giản, trong phòng gần như không được thấy đồ của phụ nữ.
Anh lấy Laffey từ từ trong hầm R*ợ*u ra bỏ lên trên bàn, đốt một ngọn nến, nhìn có vẻ có vài phần tình điệu.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Cửu Y "Phụt" một tiếng bật cười.
"Sao vậy?" Ánh nến ngược lại hơi yếu, góc cạnh ngũ quan của anh trở nên nhu hòa, không có loại khí chất lạnh lùng như bình thường.
Tô Cửu Y cảm thấy như vậy rất giống bữa tối dưới nến, nhưng lại ngượng ngùng nói ra miệng, chỉ có thể lắc lắc đầu tỏ vẻ không có gì.
Thi Ngạo Tước mặc áo sơ mi trắng, thay một áo màu trắng chất liệu cotton hoàn toàn, rất là tùy ý.
Tô Cửu Y nhìn cách ăn mặc đơn giản của anh, nghĩ đến dáng người sung sức đêm đó của anh, cảm giác giống như hai người.
Mặc quần áo lộ vẻ gầy, cởi đồ liền có thịt, nói đại khái chính là loại người này đi.
Hai người ngồi đối mặt nhau, Thi Ngạo Tước ga lăng rót R*ợ*u đỏ vào cái ly của cô, đẩy tới trước mặt Tô Cửu Y.
Mà ánh mắt Tô Cửu Y lại nhìn chằm chằm vào hoa quả trên bàn.
"Đói rồi?" Nhìn thùy bộ dáng thèm thuồng của cô, Thi Ngạo Tước nở nụ cười.
"Không có, tôi chỉ cảm thấy, bụng rỗng uống R*ợ*u không tốt lắm." Tô Cửu Y nghiêm trang trả lời.
Thi Ngạo Tước lại không mấy quan tâm, bưng ly R*ợ*u lên liền trực tiếp trút xuống, sau đó dựa vào ở trên ghế dựa, rất hứng thú nhìn cô.
"Anh thích ăn táo không?" Tô Cửu Y dùng nĩa ăn ghim một khối táo, hỏi anh.
"Tàm tạm." Thật ra anh rất ít ăn trái cây.
Cô cười, đôi mắt cong cong : "Vậy tôi ăn nhé." Nói xong liền nhanh chóng bỏ vào trong miệng, sau đó nhai nuốt xuống.
"Anh thích ăn dưa hấu không?" Cô lại ghim một miếng khác, cười hỏi.
Thi Ngạo Tước buồn bực cười một tiếng, đẩy cả đĩa trái cây tới trước mặt cô, nói: "Tất cả đều cho cô, xem như lễ gặp mặt ngày đầu tiên nhậm chức."
"Đồ ông chủ ban thưởng, vậy tôi phải ăn hết toàn bộ rồi?" Vào lúc này Tô Cửu Y, chính là điển hình của tiện nghi còn khoe mẽ.
Tô Cửu Y hào khí cầm lấy ly R*ợ*u, ***ng với anh, ngửa đầu uống hết ly, sau đó đổ ngược ly R*ợ*u, tỏ vẻ bên trong không còn một giọt.
Thi Ngạo Tước giương môi lên, sau đó lại rót đầy cho cô, còn nhắc nhở cô một câu: "Uống ít chút, tửu lượng cô không tốt."
Tô Cửu Y đang ăn hoa quả nghe tiếng, nghi ngờ nhìn về phía anh, "Làm sao anh biết tửu lượng tôi không tốt?"
Bởi vì đây đã chuyện tồn tại trong tiềm thức Thi Ngạo Tước, cho nên không có trải qua suy nghĩ liền nói ra, sau khi nói xong anh mới nghĩ đến, ngày đó cũng không có nói cho cô biết chuyện đưa cô trở về phòng, vì vậy chỉ có thể nói qua loa: "Tôi đoán."
Một câu tôi đoán, đổi lấy một câu: "Ông chủ thật lợi hại." của Tô Cửu Y.
Bầu không khí rất hòa hợp, hai người tán gẫu anh một câu tôi một câu, đĩa trái cây của Tô Cửu Y đã thấy đáy, R*ợ*u đỏ giảm xuống hơn phân nửa, tầm mắt cũng dần dần mơ hồ, có chút men say.
"Lúc tôi còn rất nhỏ, mẹ liền mất rồi..."
Tô Cửu Y xây sẩm choáng váng nói xong, sau đó quơ ly R*ợ*u, uống hết toàn bộ R*ợ*u đỏ trong ly.
Sau khi uống xong, cô còn muốn lấy chai R*ợ*u đỏ, nhưng Thi Ngạo Tước lại nhanh hơn một trước đè tay của cô lại, sau đó cất ly R*ợ*u qua một bên, nhàn nhạt nói: "Cô say rồi."
"Tôi không có say, anh hãy nghe tôi nói hết." Tô Cửu Y ngồi thẳng lên, đánh nấc một tiếng, sau đó tiếp tục nói, "Tô Trấn Hùng lại tìm cho tôi một người mẹ kế, bà ta đối với tôi đặc biệt không tốt, từ nhỏ đến lớn, tôi chịu hết bắt nạt ở nhà họ Tô."
Thì ra cô gái nhỏ này và người nhà chung ***ng không được tốt, đây cũng là nguyên nhân tại sao tối nay cô sẽ uống nhiều R*ợ*u như vậy.
Nếu cô không được cưng chiều, vậy loại chuyện kết thông gia buôn bán này, có thể đến phiên cô trước chứ, sao có thể lựa chọn Tô Man Ngưng?
Không biết tại sao, Thi Ngạo Tước ngược lại có chút may mắn Tô Trấn Hùng không có an bài Tô Cửu Y đính hôn với Tống Trí Kha.
Tô Cửu Y còn nói chuyện khi cô còn bé, kể cả bạn nam bị cô đánh chảy máu mũi kia....
Thi Ngạo Tước ở ngay bên cạnh đung đưa ly R*ợ*u đỏ, im lặng nghe cô thổ lộ tiếng lòng, thấy trong con ngươi cô nhuộm lên nước mắt, anh không khỏi nhíu mày.
Tô Cửu Y khóc, như là lấy gai trên người xuống, cả người trở nên mềm mại, làm cho người đau lòng.
Trong lòng Thi Ngạo Tước như hóa thành một vũng nước, anh bất giác tới gần cô, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô.
"Tôi không sao đâu Tước thiếu" Cô thoáng đẩy tay Thi Ngạo Tước ra, tiếp tục lẩm bẩm nói, "Tôi cũng đã quen rồi, anh để tôi nói hết là tốt rồi..."
"Tôi đã quen một mình, đã que không có bạn bè, đã quen bị người khác dùng ánh mắt sắc để nhìn ...."
"Đại tiểu thư nhà họ Tô, đã sớm biến thành trò cười của người khác."
"Rõ ràng tôi rất cố gắng, nhưng vẫn chỉ có thể đứng tại chỗ, bị những người có quyền thế siêu việt kia ...."
"Nếu ba đã không thích tôi, tại sao còn muốn sinh tôi ra chứ...."
Nước mắt của cô càng chảy càng nhiều, cô dùng tay áo lau chùi lung tung, làm thế nào cũng không lau sạch sẽ được.
"Mệnh Tước thiếu nhất định rất tốt, ở căn nhà lớn như vậy, có nhiều người thích anh như vậy ...."
Cho dù là say, Tô Cửu Y vẫn còn nhớ, lúc chiều nghe được rất nhiều người giúp việc đưa ra đánh giá với Thi Ngạo Tước, đều là một vài ca ngợi "Người rất tốt" "Tuy rằng lạnh lùng tàn bạo nhưng rất ôn nhu" "Chưa bao giờ thiếu tiền lương" "Vừa đẹp trai lại có tiền" linh tinh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc