Chọc Giận Bảo Bối - Chương 240

Tác giả: Hề Yên

Liên tiếp vài ngày, mỗi ngày Diệp Tử đều sẽ gọi điện thoại cho Thẩm Chanh kể khổ, và lên án Tần Cận ***.
Nhận được điện thoại của cô, Thẩm Chanh cười hỏi: "Anh ta *** như thế nào?"
Diệp Tử uất ức trả lời: "Mỗi lúc trời tối anh ấy đều bắt nạt em, vừa ôm vừa hôn lại sờ em ...."
Nghe được lời của cô, Thẩm Chanh đúng là không nhịn được bật cười: "Ha ha!"
"Không thích! Mỹ nhân chị còn cười em!"
Qua một hồi lâu, Thẩm Chanh mới ngưng cười được: "Thật ra chị không có hứng thú với vừa ôm vừa hôn lại vừa sờ kia, chị chỉ muốn biết có phải mỗi đêm anh ta đều muốn cái kia với em không?"
"Em sẽ không mỗi đêm đều cái kia cái kia! Đến hiện tại tụi em chỉ mới một lần, em nói, sau khi kết hôn mới có thể có lần thứ hai ...."
"Anh ta chịu?"
"Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn"
"Anh ấy không chịu, nhưng cũng không cưõng bách em." Diệp Tử nói xong dừng lại, sau đó nhỏ giọng cười, "Mỗi lúc trời tối anh ấy đều tắm nước lạnh."
"Ưm ...."
Diệp Tử vừa nói dứt lời, người đàn ông bên cạnh liền xoay người đặt ở trên người cô, không nói một lời, trực tiếp ngăn chặn miệng của cô.
Mở to mắt, nhìn Tần Cận vẫn nhắm mắt lại như là đang ngủ, Diệp Tử liền ngây ngẩn.
Mộng du sao?
Cô lặng im bất động, Tần Cận lại hành động, đưa tay đoạt di động trong tay cô đi, sau đó cúp điện thoại.
Tiện tay ném điện thoại di động sang một bên, tay của anh trực tiếp xuyên qua từ dưới lưng Diệp Tử, ôm chặt cô.
Đôi môi dán ở một chỗ, chặt chẽ không rời, trái tim Diệp Tử thình thịch thình thịch kinh hoàng.
Thật khẩn trương, thật khẩn trương.
Tay nhỏ nắm ga giường thật chặt, cẩn thận chuyển động thân thể một chút, muốn tìm một vị trí thoải mái một chút.
Nhưng mới vừa động một chút, liền cảm giác trên vị trí bụng trở xuống, có vật gì đó đã có biến hóa...
"Ưm!"
Cô muốn nói vật kia ấn bụng cô hơi đau, nhưng Tần Cận lại thừa dịp cô há miệng cuốn vào trong khoang miệng của cô.
Anh hung hăng gặm cắn môi của cô, khiến Diệp Tử vừa nóng vừa giận, bắt đầu đẩy anh.
Chỉ là cô không phản kháng thì còn may, vừa phản kháng liền K**h th**h toàn bộ *** chinh phục của Tần Cận lên, nắm chặt eo của cô, tiếp tục chìm đắm vào nụ hôn này.
"Ưm ...."
Da trên người Diệp Tử bị nhiệt độ trên người của anh làm nóng bỏng, nhưng cô vẫn không đáp lại, cho nên rất nhanh liền bắt đầu hô hấp không ổn định, vừa thô vừa vội.
Cuối cùng Tần Cận buông môi cô ra, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Diệp Tử, hỏi cô, "Em nói anh không ép buộc em?"
Bàn tay nhỏ bé của Diệp Tử nắm chặt ga giường, dùng sức lắc đầu: "Không có không có! Em chưa từng nói qua!"
Những lúc thế này, dù đánh ૮ɦếƭ cô, cô cũng không thể thừa nhận nha!
"Chưa từng nói qua?""Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn"
Tần Cận cúi đầu cắn một cái ở trên cằm cô, Diệp Tử đau đến nhíu mày kêu đau, "Đừng cắn em, cùng lắm thì sau này em không nói nữa ...."
Diệp Tử vốn chính là loại cô gái nhỏ đơn thuần lại khôn ngoan, câu nói tùy tiện đầu tiên có thể làm cho người nghe ra hương vị làm nũng, là đàn ông liền có thể bị hòa tan.
Nhưng Tần Cận không mua sổ sách, lại cắn lên cằm cô một cái, trong mắt có chút tà hỏa: "Làm một lần, miễn cưỡng có thể suy tính không so đo với em."
"Làm, làm .... Làm ...." Diệp Tử thoáng liền cà lăm, nói rất lâu cũng không biết mình muốn nói cái gì.
"Có làm hay không?"
Diệp Tử cắn môi, tay cầm lấy ga giường không ngừng dùng sức, "Cái kia, bây giờ là buổi sáng .... Không làm được không ...."
"Buổi sáng càng có tình điệu." Tần Cận đe dọa nhìn cô, "Diệp Tử?"
"Em ...."
"Anh hỏi em một lần cuối cùng, làm hay không làm?"
"Cái kia ...."
"Em không cần trả lời, hiện tại ông đây muốn bá vương ngạnh thượng cung!"
Diệp Tử chợt trợn tròn hai mắt, hoàn toàn chưa kịp phản ứng, miệng đã bị anh phong bế!
"A a a a .... Nhẹ một chút, nhẹ một chút, nhẹ một chút...."
Nghe tiếng kêu khoa trương như thế, Tần Cận dừng động tác lại, xụ mặt nhìn cô gái nhỏ Dưới ***, "Đau ở đâu?"
Diệp Tử uất ức gào thét: "Chỗ đó!"
Ánh mắt Tần Cận âm u, giọng nói càng lạnh đến mức có thể ***: "Ông đây còn chưa tiến vào!"
"A?" Mặt Diệp Tử thoáng hồng đến cổ, "Vẫn .... Vẫn chưa có đi vào sao?"
"...."
Đối với vấn đề này, Tần đại gia không có trả lời.
Lần nữa ngậm lấy môi của cô, lại một đường xuống phía dưới dọc theo cằm của cô, dùng cách hôn môi phát tiết tức giận và lửa dục ra ngoài.
Bởi vì hành động của anh, thân thể Diệp Tử không ngừng rung động ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy phần lưng Tần Cận, móng tay thật dài cạo ra mấy cái miệng máu.
"Nóng quá ....""Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn"
Giống như là bị R*ợ*u nồng độ cao nhuộm dần, Diệp Tử không uống R*ợ*u lại say, trên người nóng hổi dữ dội.
Cô kéo kéo cổ áo, Tần Cận trực tiếp cúi đầu cắn lên nút phía trên, kéo mạnh, Diệp Tử lộ ra một mảng lớn.
"A!"
Cô vô thức bảo vệ vị trí ***, Tần Cận trực tiếp chuyển tay của cô đến đỉnh đầu, tiến quân thần tốc, đòi hỏi tốt đẹp của cô.
Sáng sớm, Tần Cận liền sử dụng hành động thực tế để chứng minh anh chính là *** đơn giản như vậy.
Diệp Tử hư thoát nằm ở trên giường, Tần Cận xoay người xuống giường, quấn một khăn tắm tới giữa eo lưng, rồi cúi người bế Diệp Tử từ trên giường lên.
Bế cô vào phòng tắm, thả trong bồn tắm, chỉnh xong nước ấm liền thả vào trong bồn tắm, rất nhanh liền không qua khỏi thân thể Diệp Tử.
Tần Cận cầm sữa tắm đưa cho Diệp Tử, Diệp Tử không nhận, hừ một tiếng liền xoay mặt sang một bên, hốc mắt hồng hồng.
Tần Cận nhìn ra cô không thích hợp, cúi người nâng mặt của cô qua để cô nhìn thẳng anh, chỉ là Diệp Tử không phối hợp, ánh mắt luôn nhìn nơi khác.
Bộ dạng như vậy, vừa nhìn đã biết là đang giận lẩy.
Tần Cận khống chế mặt của cô, không cho cô nhúc nhích, tới gần cô vài phần, dùng cằm cọ cọ ở trên trán cô.
"Tức giận sao?"
Giọng nói sâu lắng, mang theo ý cười có chút thâm ý.
Diệp Tử quyết bĩu môi, vẫn nhìn phương hướng khác, không nhìn anh, "Không có!"
"Còn nói không có." Tần Cận cười gian, thuận tiện kéo khăn tắm xuống bước vào trong bồn tắm.
"A! Anh...." Diệp Tử mới vừa thu hồi ánh mắt, liền nhìn thấy anh *** ngâm vào trong bồn tắm, trên mặt lập tức nóng lên, "Lưu manh!"
"Anh lưu manh?" Tần Cận đột nhiên cúi người tiến gần sát cô, "Tiểu Diệp Tử, em có biết buổi sáng là lúc tinh lực đàn ông hưng thịnh nhất không, đừng nói là một lần, dù mười lần cũng không có vấn đề."
Diệp Tử thoáng ngậm chặt miệng, sau đó cong hai chân lên dựa vào phía sau, trên mặt nhỏ tinh tế mang theo chút đỏ hồng say lòng người, trên cổ, trên xương đòn vai, ***, tất cả đều là dấu hôn Tần Cận lưu lại.
Hơi nước ấm áp lượn chung quanh cô, nhìn có vẻ càng thêm xinh đẹp động lòng người, khiến người ta suy nghĩ lung tung hết lần này đến lần khác.
"Có muốn thử trong bồn tắm không?"
Tần Cận thích khiêu khích cô trong lúc tâm cô loạn như ma nhất, giống như bất tri bất giác sở thích như vậy đã tạo thành một thói quen.
"Không cần!"
Hai tay Diệp Tử ôm vai, che khuất bộ phận nhạy cảm trước ***.
"Anh muốn." Tần Cận cười đến lưu manh lại quyến rũ: "Hơn nữa muốn rất nhiều rất nhiều lần."
"Anh ૮ɦếƭ đi!"
Không ngờ, Diệp Tử lại nói một câu như vậy."Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn. Nguồn : bit.ly/2hC3XeV "
Tần Cận nghe tiếng, cười đến càng thêm ngông cuồng, "Em là chỉ, muốn dục tiên dục tử sao?"
Đại não Diệp Tử trống không một giây, sau đó, tính khí nhỏ liền tới rồi: "Tần Cận anh bại hoại! Không biết xấu hổ! Em chán ghét anh!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc