Chích Thị Nhất Tràng Du Hí - Chương 01

Tác giả: Huỳnh Dạ

“Cho nên tôi chỉ có thể nhờ cậu, nhân viên nam trong công ty biết xuống bếp nấu nướng không nhiều lắm, tuy rằng cậu vẫn luôn tiếp khách nữ, bất quá tôi biết cậu là người song tính luyến, cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận nam nhân. Tiền thù lao của công việc này so với bình thường tốt hơn vài lần, đồng dạng cũng có nhiều hạn chế, ví dụ như phải tới sống chung trong nhà đối phương, phải giúp đối phương để ý chuyện nhà, xuống bếp lấy lòng đối phương……..ân? A, đúng vậy, vị khách nhân này không phải muốn trai bao, mà là một người vợ, hơn nữa trong một năm quan hệ….. chỉ được phục vụ một khách nhân duy nhất. Số tiền cũng quá lớn, cậu hẳn không cự tuyệt đi?”
Thanh niên đi trên đường kéo chặt khăn quàng trên cổ. Bánh xe trên vali tiếp xúc với mặt đường phát ra âm thanh ma sát, cậu dừng lại trước một tòa nhà, lấy ra chìa khóa quản lý đã đưa trước đó, mở cửa lớn. Trong phòng im lặng không một tiếng động, hiển nhiên chủ nhân không có ở nhà, cậu bật đèn, đặt hành lý ở góc tường, ϲởí áօ khoát cột trên thắt lưng.
Bởi vì bị bao dưỡng nên cứ như vậy mà tham gia vào cuộc sống hằng ngày của một người xa lạ, tuy có chút lúng túng nhưng tập mãi cũng thành thói quen. Đi vào căn phòng này không phải là cậu mà chỉ là cậu với thân phận trai bao.
Quét dọn phòng xong, làm tốt bữa tối, vị chủ nhân căn phòng cậu chờ đã lâu cuối cùng đã trở lại. Trên người còn đeo tạp dề, Lí Cẩn cũng không vội cởi ra mà trực tiếp đi ra huyền quan, tiếp nhận cặp xách và áo khoát của đối phương, mỉm cười hỏi: “Đã đói bụng chưa? Em đã chuẩn bị những món anh thích ăn.”
Đối phương nhìn cậu một cái, hơi cúi đầu hôn tới……..hóa ra đối phương muốn nghiệm thu vấn đề này trước?
Lí Cẩn cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, cậu đã sớm chuẩn bị tinh thần cho mọi việc sẽ xảy ra, cơ thể cũng đã tắm rửa sạch sẽ. Cậu vươn tay, đang định sờ lên mặt nam nhân thì sửa đổi phương hướng, nhẹ nhàng khoát lên vai đối phương, duy trì tư thái ngoan ngoãn của tình nhân nên có, cũng không chủ động cường thế.
Bàn tay to của nam nhân vuốt ve lổ tai cậu, bên gáy, lưng, cuối cùng dừng lại ở ௱ôЛƓ…….nhưng không phải loại vuốt ve tràn ngập tình dục, mà là cố ý hay vô tình cân nhắc cảm giác. Lí Cẩn nhu thuận mặc cho người ta hút lấy cánh môi, đầu lưỡi, phát ra một tiếng hừ nhẹ khó nhịn. Tay đối phương nhất thời thu về.
“Về phòng.” Nam nhân ra lệnh như vậy.
Lí Cẩn khép mắt, trên mặt có chút nhiệt, tưởng tượng chính mình hiện tại đang bày ra tư thái ngượng ngùng trước mặt người khác, không khỏi có chút buồn cười.
Lúc bị ấn lên giường, hạ thân đồng thời cũng bị tập kích. Ngón tay cách lớp quần dài vuốt ve cậu, có cảm giác gãi đúng chỗ ngứa, tình dục rất nhỏ nhanh chóng đã bị khơi gợi. Lí Cẩn im lặng thở dài, cẩn thận đem mặt chôn vào vùng cổ và gáy nam nhân, dùng âm thanh run rẩy phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ.
Nam nhân đang hôn lổ tai cậu.
Trước dùng đầu lưỡi trêu đùa, tiếp theo đó ʍúŧ lấy vành tai, dùng răng nanh cắn nhẹ giống như đang ma xát, Lí Cẩn căng cứng cơ thể, cơ thể đã qua huấn luyện rất nhanh tràn ra một chút chất lỏng, lặng lẽ thấp ướt ҨЦầЛ ŁóŤ.
“Hôm nay làm những gì?” Đối phương đột ngột hỏi.
Lí Cẩn có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh khôi phục, thử nói: “Anh đoán xem?”
“Trừ bỏ quét dọn và nấu cơm, em còn làm gì?” Đối phương tựa hồ không sinh khí.
Lí Cẩn khẽ mỉm cười một chút, dùng âm thanh bị tình dục đã biến thành có chút khàn khàn đứt quãng trả lời: “……….buổi chiều quét dọn xong, xem TV một chút, sau đó tắm rửa……….ngô!”
Xương quai xanh bị cắn mạnh một chút, cậu sợ run cả người, thân thể bắt đầu nóng dần. Nam nhân cũng không buông tha, tiếp tục truy vấn: “Rồi sau đó?”
“Tắm xong….. nấu cơm…….rồi mới, rồi mới chờ anh………” Cậu thở dốc, dùng âm thanh gần như cầu xin nhỏ giọng nói: “Chờ đã lâu……….”
“Lần sau không cần dùng loại sữa tắm có mùi này.”
Đối với bộ dáng yếu ớt của cậu, nam nhân chỉ đáp lại như vậy. Tiếp đó tựa như Lí Cẩn gọt hoa quả khi chuẩn bị bữa tối, cuối cùng bị lột sạch những thứ che đậy trên người cậu.
ThichTruyen.VN
Đầu tiên là cà vạt, tiếp đó là áo sơ mi, quần dài và ҨЦầЛ ŁóŤ đồng thời bị kéo xuống, không biết xuất phát từ cái gì, lúc cởi bỏ chiếc tạp dề màu trắng, động tác của nam nhân lại vô cùng dịu dàng gần như là trang trọng kéo nút thắt con bướm ở sau thắt lưng, thế là tạp dề rớt ra, rốt cuộc không còn gì che đậy.
Cơ bụng bằng phẳng đã qua huấn luyện, coi như có chút cơ bắp, xuống chút nữa là lớp lông mao và tính khí, tầm mắt nam nhân nhìn chằm chằm nơi đó, Lí Cẩn có chút chần chờ mở đùi ra. Cậu biết rõ cơ thể mình cũng không khó xem, đối với đồng tính luyến ái mà nói khẳng định là có lực hấp dẫn, chính là cậu không ngờ được hành động âm thầm hùa theo của cậu làm thái độ của đối phương đột nhiên trở nên vội vàng.
Ngón tay thô to dính thuốc bôi trơn, vừa xoa vừa Ϧóþ thử tiến vào bên trong, lúc ngón tay tiến vào Lí Cẩn đồng thời phát ra một tiếng thở hổn hển. Đối phương cư nhiên lại dùng ngón cái tiến vào, mặc dù có thuốc bôi trơn để cậu thích ứng nhưng vẫn có chút đau đớn, nhưng đối phương đã muốn chờ không kịp, sau khi rút ngón cái ra, ngón trỏ cùng ngón giữa lập tức sáp nhật, cấp bách lại dứt khoát không ngừng trừu sáp, lúc Lí Cẩn ý thức được đối phương rút ngón tay ra đồng thời cũng bị xỏ xuyên vào thật sâu. Vật cứng tráng kiện chôn trong cơ thể bất động, thông đạo nhỏ hẹp bị kéo dãn làm cậu đau đến nhíu mày.
Cậu đột nhiên nhớ lại, trước kia cũng có người nói cơ thể cậu rất quái lạ, rõ ràng chiều cao rất cân bằng nhưng nơi đó lại không hề tỉ lệ thuận với nó mà lại vô cùng nhỏ hẹp, ‘giống như tùy tiện cắm vào sẽ lập tức phá hư’……..kỳ thật, chỉ cần tập thành thói quen thì cũng không phát sinh chuyện gì. Buổi chiều khi tắm xong, cậu ở trong phòng tắm cũng đã dùng dụng cụ tự mang tới để khuếch trương cơ thể, bởi vậy mặc dù bị tiến vào có chút đau đớn nhưng lại không hề tạo ra thương tổn.
“Cứng quá……….”
Bởi vì không biết đối phương có thích loại ngôn từ dâm đãng như vậy không, Lí Cẩn liền thử dùng khẩu khí có phần oán trách lại có phần trêu chọc nói. Phản ứng của đối phương chính là bắt đầu xoa Ϧóþ tính khí đã có chút cứng rắn của cậu, cảm nhận nơi đang cắn nuốt anh không thể khống chế mà co rút lại, mới khàn khàn nói: “Thật sự cứng như vậy?”
“Rất cứng, đau lắm……….” Tiếng nói cậu gần như nghẹn ngào. Kỳ thật cũng không cần giả vờ, bởi vì đau đớn cùng khó chịu đều là phản ứng chân thật.
Bất thình lình, gương mặt đang chôn trên gối bị đối phương kéo lại, ánh mắt đối diện nhau, Lí Cẩn cơ hồ có thể cảm nhận được ánh mắt đối phương có chút đăm chiêu nhìn mình thật sâu, cuối cùng người nọ mới nói: “Mở miệng, anh muốn hôn em.”
Cậu phối hợp làm theo, đầu lưỡi giao triền, gắn bó cùng nhau, giống như là người yêu chân chính…….
Nam nhân mãnh liệt cày cấy trên người cậu, cuồi cùng Lí Cẩn cũng có cơ hội tinh tế đánh giá đối phương. Tuổi tác không kém mình nhiều lắm, nhiều nhất cũng chỉ vài tuổi, mái tóc chỉnh tề đã trở nên hỗn độn, đôi mắt bình tĩnh giống như dã thú lóe ra tinh quang, vẻ mặt ẩn nhẫn lại toát ra một tia vui sướng mỏng manh.
Hạ thân không ngừng bị xâm phạm đã sớm vô lực chống cự, ngược lại còn gấp gáp ngậm lấy đối phương, dường như muốn đem con mồi nuốt vào càng sâu……ý thức trống rỗng, qua một thời gian, cậu mới phát hiện ra tiếng ՐêՈ Րỉ bị buộc đến cực hạn cùng tiếng thở dốc của mình không ngừng vọng lại.
Nam nhân cuối cùng cũng вắи тιин, Lí Cẩn theo dự kiến của mình, hai tay gắt gao ôm chặt nam nhân.
Có lẽ vì mệt mỏi, nên vội vàng tắm rửa cùng ăn bữa tối xong, nam nhân đứng dậy trở về phòng ngủ, trước khi đi còn dặn dò cậu đang dọn dẹp chén bát: “Buổi tối đến phòng anh ngủ.”
Đồng giường cộng chẩm hoàn toàn không có vấn đề, nhưng nếu thói ngủ của đối phương quá kém thì đó có thể là một vấn đề lớn.
Lí Cẩn yên lặng thu thập đồ ăn, thoáng nhìn qua đồng hồ, mới mười giờ, cậu vẫn chưa buồn ngủ, thế là mở TV, tùy tiện chọn một tiết mục có vẻ thú vị, đương nhiên cũng không quên vặn nhỏ âm lượng, tránh làm ồn đến người trong phòng.
Cậu tựa vào sô pha, chờ xem bộ phim thần tượng phát lại. Trong lòng tuy rằng muốn nôn khi xem phim thần tượng về hôn nhân hợp đồng, hơn nữa đề tài tình yêu lãng mạn cũ rích không thực tế chút nào, nhưng cẩn thận nghĩ lại, là nam nhân mà mình cũng đang làm vợ của một nam nhân khác, hơn nữa cũng chính là loại quan hệ hợp đồng, cậu không khỏi tự giễu một chút.
Trong phòng chỉ mở một ngọn đèn ngủ, đại khái là thói quen của đối phương, Lí Cẩn thay đồ ngủ, nhẹ nhàng leo lên giường, lúc này đối phương lại mở mắt, nhìn cậu vẫy vẫy tay. Lí Cẩn bò qua, lập tức bị ôm lấy.
Ôm ấp của nam nhân thực ấm áo, Ⱡồ₦g иgự¢ dày rộng………… thực làm người ta không quen.
Lí Cẩn cố nén xúc động muốn chạy trốn, đem mặt vùi vào иgự¢ đối phương, nghĩ muốn hấp thu càng nhiều độ ấm hơn nên nhẹ nhàng cọ một chút, lập tức bị ôm càng chặt hơn──quả nhiên, phần lớn nam nhân đều thích dạng tình nhân giống như tiểu động vật luôn cần phải yêu thương chăm sóc.
Không phải bất mãn, chỉ là tâm tình có chút phức tạp. Lí Cẩn nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, bình yên ngả vào lòng иgự¢ đối phương. Dưới ánh đèn ௱ôЛƓ lung, đường cong gương mặt nam nhân giống hệt như pho tượng đá, lãnh khốc cương trực, dường như không có bộ phận nào nhu hòa một chút, tướng mạo này…..chỉ có thể nói là rất có khí khái đàn ông, tuy rằng không tệ nhưng vẫn chưa thể gọi là tuấn mỹ.
Người này tên là Chu Sĩ Tranh.
Trừ bỏ điểm này, cậu còn biết đối phương thích ăn gì, sở thích là chơi tennis, công tác là dạy học ở trường đại học. Cậu cũng không tò mò vì sao người này lại muốn mua một trai bao, dù sao những chuyện này kỳ thật không cần lý do, nhưng đối phương mua chính là một tình nhân mang về nhà trao đổi tình cảm, điểm này quả thực cổ quái.
Thông thường, những đại gia bình thường không giới hạn một đối tượng duy nhất, mà tận lực nếm thử tất cả các loại hình, bất quá Chu Sĩ Tranh muốn chính là một người vợ, vì thế một năm này, ăn cơm, ngủ và tất cả những khoảng thời gian rỗi đều phải đối mặt với anh, Lí Cẩn cảm thấy đối phương sẽ rất nhanh chán ghét. Cho dù không chán, cũng sẽ không còn nhiệt tình như lúc ban đầu.
Rõ ràng là khách làng chơi cùng trai bao, lại giống như các cặp vợ chồng chung sống năm bảy năm, đến lúc đó nhất định sẽ rất xấu hổ. Bất quá cũng có thể là cậu nghĩ quá nhiều…….dù sao, hôm nay cũng chỉ mới là ngày đầu tiên.
Cậu nhìn gương mặt đang ngủ yên ổn của đối phương.
Mệt mỏi suốt cả ngày cũng bắt đầu ập tới, cậu cũng rất nhanh chìm vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau, đồng hồ báo thức vừa kêu lên một tiếng nhỏ, cậu liền tỉnh lại nhanh chóng ấn nút tắt báo thức. Nhẹ nhàng bò xuống giường, nhanh chóng rửa mặt chải đầu, đeo tạp dề bắt đầu xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.
Sau khi quyết định nhận công việc này, ngoài trừ những tư liệu được công ty cấp, cậu lên mạng thu thập tất cả tư liệu về Chu Sĩ Tranh xem qua một lượt, còn tạo một tài khoản giả vờ làm sinh viên của đối phương để lấy được một vài tin tức. Tuy rằng cảm thấy hành động của mình có chút giống kẻ biến thái, nhưng dù sao cũng là vì công việc, cậu cảm thấy không có gì đáng trách.
Lịch giảng dạy của đối phương cũng dễ dàng tìm thấy, bởi vì trang web của trường không bị hạn chế, Lí Cẩn biết đối phương hôm nay có lớp bắt đầu lúc 9 giờ.
Bánh mì thịt xông khói và rau xà lách, bên cạnh còn có trứng chiên vàng ươm, khoai tây nghiền trộn với pho mát, hơn nữa cũng vừa pha xong cà phê, nhìn thế nào cũng là một bữa cơm phong phú. Tuy là lần đầu tiên chuẩn bị bữa sáng kiểu Tây Âu, bất quá cũng không tệ lắm, Lí Cẩn trong lòng thầm khâm phục tay nghề của mình, đồng thời đi vào phòng gọi đối phương rời giường.
Bởi vì nơi làm việc chỉ cần đi bộ 15 phút là tới nên hiện tại là 8 giờ, Chu Sĩ Tranh còn chưa tỉnh ngủ. Lí Cẩn bò lên giường, nhẹ nhàng đẩy nam nhân, nói: “Mau dậy ăn sáng, sắp tới giờ anh đi làm rồi.”
Chu Sĩ Tranh mơ màng mở mắt, ngơ ngác nhìn cậu hồi lâu, cuối cùng mới chậm chạp ngồi dậy xuống giường, đến phòng tắm rửa mặt. Lí Cẩn xếp gọn chăn bông xong đối phương cũng vừa lúc đi ra, dùng âm thanh có chút mơ hồ nói: “Sớm an.”
“Sớm an.” Lí Cẩn cười trả lời: “Bữa sáng là bánh mì thịt xông khói, lần đầu tiên em làm, nếu không ngon thì anh bỏ qua nhá.”
“Ân.” Nam nhân kiệm lời đáp lại.
Trong lúc Chu Sĩ Tranh ăn sáng, Lí Cẩn dùng ánh mắt kín đáo lại mang theo tia nóng bỏng nhìn đối phương, một lúc lâu sau đột nhiên vươn tay chùi một ít khoai tây nghiền dính bên khóe môi đối phương, có chút buồn cười nói: “Dính trên miệng.”
Cậu cũng không vội thu tay lại mà bình tĩnh trộm nhìn Chu Sĩ Tranh, cơ hồ nhìn thấy trên mặt anh toát ra chút không được tự nhiên…….. việc này rất buồn nôn đi? Lí Cẩn suy nghĩ thu tay lại.
Hai người yên lặng ăn xong bữa sáng, đối phương thay tây trang, Lí Cẩn đi theo sau đối phương ra huyền quan, mới nghĩ có nên có một nụ hôn chia tay không thì đối phương đã muốn quay đầu lại hôn cậu, đó là một nụ hôn dài thật sâu và nóng bỏng, mặc dù Lí Cẩn một thân thân kinh bách chiến cũng miễn cưỡng có chút khó hô hấp, không đề cập tới nụ hôn thôi, bàn tay còn bắt đầu không an phận dao động trên người cậu, nhẹ nhàng xoa Ϧóþ những nơi mẫn cảm, cuối cùng dừng lại sau thắt lưng, độ ấm nóng rực làm cậu có chút thất thần.
“Anh đi.”
“Trên đường cẩn thận.”
Lí Cẩn không còn tâm tình để xem xét vẻ mặt đối phương, chỉ biết lúc này ánh mắt mình nhất định là rất ướƭ áƭ, bộ dáng muốn bị ôm lên giường, bởi vì đối phương ít nhiều cũng có chút mất kiểm soát, hành động rõ ràng có chút chần chờ……..tuy rằng không biết đối phương đánh giá những mặt khác thế nào, nhưng luận đến giường sự, chính mình hẳn là có thể đạt tiêu chuẩn.
Cậu đi vào phòng tắm, rõ ràng đang là mùa đông lại dùng nước lạnh rửa mặt, hữu hiệu làm nguội lạnh nhiệt độ quá mức trên người. Tuy rằng quả thực vì nhìn thấy ảnh chụp của đối phương mới đồng ý hợp đồng này, bất quá cậu hiểu được chính mình tuyệt đối không thể thâm nhập quá sâu, dù sao, quan hệ cả hai chỉ là giao dịch mà thôi.
Chu Sĩ Tranh không có ở nhà, có nghĩa là cậu có tự do tuyệt đối, Lí Cẩn phát hiện trên đầu giường không biết Chu Sĩ Tranh từ khi nào đã lưu lại tài khoản và mật mã, vì thế quyết định ra ngoài mua sắm. Hợp đồng có ghi rõ, Chu Sĩ Tranh sẽ chi trả các chi phí sinh hoạt một năm này, cùng với những chi phí khác, bởi vậy Lí Cẩn dùng tiền của anh cũng không cảm thấy chột dạ.
Ra khỏi tàu điện ngầm, đầu tiên cậu tới hiệu sách, mua một vài quyển sách bán chạy nhất hiện tại, sau đó chọn thêm vài quyển sách dạy nấu ăn, tiếp đó mua tạp dề mới cùng một vài đồ dùng, cuối cùng là tới siêu thị. Chờ đến khi xách bao lớn bao nhỏ chiến lợi phẩm về nhà cũng đã gần hai giờ chiều.
Cậu tùy tiện ăn một chút khoai tây nghiền trộn pho mát buổi sáng còn lại, mở TV, hiện tại vừa vặn thời gian phát lại bộ phim chiếu vào giờ vàng, Lí Cẩn say mê xem một bộ phim được biên soạn lại từ một bộ tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Chờ đến khi chạng vạng, chuẩn bị bữa tối xong không bao lâu, Chu Sĩ Tranh liền đúng giờ trở về. Tiếp nhận cặp xách và khăn quàng cổ của đối phương, cậu cảm thấy mình thật sự xứng với chức vụ chủ phu trong gia đình.
“Đúng rồi, hôm nay em có mua sữa tắm mới, là mùi chanh, anh thích không?”
Người kia vừa bận rộn dọn cơm múc canh vừa hỏi như vậy. Chu Sĩ Tranh nói không nên lời, đành phải gật đầu. Kỳ thật không phải anh chán ghét mùi sữa tắm, anh cũng đang dùng nó, nhưng nguyên nhân không thích đối phương dùng giống mình bởi vì người mình tưởng niệm đã lâu lại xuất hiện trước mắt, lại nhiễm hương vị trên người mình, nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất phiến tình.
Lúc ở câu lạc bộ nhìn thấy ảnh chụp của cậu trong danh sách, anh quả thực hoài nghi chính mình nhầm lẫn, nhưng sau đó hỏi quản lý một chút mới biết người này đã làm nghề này nhiều năm, được đánh giá rất tốt, trong lòng lập tức vừa chua xót lại đắng chát, cảm giác thứ trân quý trong mộng của mình tựa hồ đã biến mất. Hỏi thêm mới được biết người này là song tính luyến nhưng không tiếp khách nam, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thế là anh chọn cậu.
Lúc Chu Sĩ Tranh về nhà, người kia đeo tạp dề ra đón anh, anh kích động cơ hồ có chút luống cuống, căn bản không làm theo dự định định thưởng thức tay nghề đối phương trước, ngược lại kéo người nọ vào phòng.
Một Lí Cẩn nhu thuận, một chút cũng không giống Lí Cẩn.
Tuy xa lạ nhưng so với đối phương trong trí nhớ, lại có thêm loại thú vị mới mẻ. Anh nghĩ tới đối phương bị thời gian và con người tôi luyện thành bộ dáng hiện tại, không biết vì sao, trái tim dường như bị hung hăng nhéo một chút. Nhưng khi anh chú ý tới đối phương khi không nhìn anh, ánh mắt lại trở nên lạnh như băng, anh biết, đối phương đang diễn trò, ý đồ thử đùa giỡn kim chủ anh. Phát hiện này làm anh kinh ngạc, sau đó lại vô cùng sung sướng ── thật ra không phải diễn xuất của đối phương kém, chính là anh so với tưởng tượng còn hiểu rõ đối phương hơn.
Hung hăng chiếm giữ, hôn môi, thậm chí lưu lại тιин ∂ị¢н bên trong cơ thể…….mặc kệ làm thế nào cũng cảm thấy không đủ.
Rõ ràng chỉ mới ở cùng nhau ngày thứ hai, ăn xong cơm chiều,Chu Sĩ Tranh vẫn không nhịn được áp đối phương lên sô pha trong phòng khách.
Quần áo phân tán tứ tung, âm thanh cơ thể va chạm lớn đến mức làm người ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, anh ôm lấy thắt lưng Lí Cẩn, bắt đối phương càng mở rộng đùi, chính mình lại càng tiến vào thật sâu, tính khí trướng đến phát đau bị dũng đạo mềm mại không ngừng an ủi, Lí Cẩn nằm dưới thân dùng cánh tay muốn che mặt, đồng thời thất thần ՐêՈ Րỉ, loại khoái cảm chiếm giữ đối phương càng làm anh thêm khó nhịn. Tuy rằng biết bộ dạng chân chính của đối phương khi ở trên giường không phải bộ dáng hiện tại nhưng anh cũng nhịn không được kích thích bốc cao.
“Không được, không thể bắn bên trong…….” Lí Cẩn nức nở nói, thân hình lại giống như muốn hấp dẫn người ta mà không ngừng vặn vẹo.
“Vì sao?”
Lí Cẩn không trả lời, hạ thân không ngừng co rút, gương mặt tuấn tú đỏ rực, đôi mắt nửa mở nửa khép, giống như từ phía sau chiếm được khoái cảm thật lớn, hai tay bám trên lưng anh, ngẫu nhiên có khi khó nhịn mà lưu lại vết móng tay. Chu Sĩ Tranh cuối cùng vẫn bắn ở bên trong.
Lần thứ hai ở trong phòng, trên giường lớn mềm mại, anh để Lí Cẩn cưỡi trên người mình, chủ động để vật kia ra vào cơ thể mình.
Chu Sĩ Tranh biết rất rõ, tứ chi đối phương vô cùng linh hoạt, thể lực cũng rất tốt, vì thế bộ dạng vụng về hai chân mềm nhũn ngồi trên người anh nhất định không phải thật sự. Lí Cẩn giống như cẩn thận cử động thắt lưng, nuốt vào thứ kia, chính là có chút gấp gáp thứ đó nhất thời trượt ra ngoài, cứng rắn ướƭ áƭ nằm giữa hai chân, lúc này thứ lúc trước bị bắn vào trong cơ thể cũng chầm chậm chảy ra, Lí Cẩn khó xử nhìn anh──người mình thích đang dạng hai chân ngồi trước mặt mình, xấu hổ cùng khẩn cầu nhìn mình, ai có thể tiếp tục nhẫn nại được?
Ít nhất Chu Sĩ Tranh không thể.
Cùng nhau tắm rửa sạch sẽ, trở lại giường, Chu Sĩ Tranh ôm chặt đối phương không tha. Lí Cẩn tựa hồ có chút khó xử vì động tác của anh nhưng không hề cự tuyệt, chỉ nhu thuận nằm trong иgự¢ anh. Không biết im lặng bao lâu, dưới ánh đèn ௱ôЛƓ lung, Chu Sĩ Tranh đột nhiên muốn trò chuyện.
“Trước kia em thế nào?”
“Em? Thực bình thường a, như bình thường, tốt nghiệp trung học, tốt nghiệp đại học không có gì đặc biệt.”
“Vì sao lại làm việc này?”
“Không vì sao cả. Thật ra, chính là có người hỏi có muốn làm hay không nên em đồng ý.”
“……………..”
“Anh không cần suy nghĩ lung tung, Em không phải bởi vì trả nợ gia đình hay là thân nhân sinh bệnh gì đó mà làm việc này, vì thế không cần nghĩ em đáng thương.”
“Ân.”
“Đúng rồi, trước kia anh có giống như bây giờ không, thoạt nhìn là dạng ưu sinh? Em luôn thích dạng người như vậy………”
“……hóa ra em thật sự không nhớ rõ.”
“A?”
“Rất lâu trước kia chúng ta đã quen biết.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc